Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Chương 95

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nổi hương gợn sóng, ánh

trăng dần chìm rơi xuống chiếu vào trong hồ tĩnh mịch của phủ tướng quân, nhiều

tiếng oa ô ở ban đêm an tĩnh cực kỳ rõ ràng, lộ ra một loại cực kỳ bi ai tịch

liêu, vang vọng thật lâu.

Xa xa, một bóng lưng lạnh như băng cao lớn hòa thành một thể với bóng đêm, u

hàn khắc nghiệt bi ý lượn lờ toàn thân hắn. Hắn cầm bầu rượu, liều mạng rót vào

trong miệng, loại chất lỏng cay đó, lại như thế nào cũng không rửa đi đau đớn

trong lòng hắn.

Một hồi tiếng bước chân nhẹ nhàng từ sau lưng của hắn vang lên, bóng dáng lạnh

như băng cũng không thèm nhìn tới một cái, lạnh lùng quát: “Cút.”

Hướng Tiểu Vãn do dự một chút, cũng không có dừng bước lại, mà là đi tới bên

cạnh người nọ ngồi xuống.

“Huyền Mộc, ta biết ngươi không muốn gặp ta, thật xin lỗi.” Nàng cúi đầu, nước

mắt ào ào rơi xuống.

Nàng không nghĩ tới hành động vô ý của mình, sẽ hại Bạch Linh Nhi. Nếu như nàng

biết bông hoa kia quan trọng với Bạch Linh Nhi như vậy, nàng chết cũng sẽ không

bóp nát nó.

Huyền Mộc cũng không thèm nhìn tới Hướng Tiểu Vãn một cái, phối hợp uống

rượu. “Cút cho ta.”

Một hớp rượu cay xuống bụng, thống khổ trong lòng lại càng đốt lên, hắn rõ ràng

có thể cứu Linh Nhi, rõ ràng Linh Nhi sẽ không chết, nhưng Linh Nhi là vì hắn,

lựa chọn đi lên con đường tử vong này, đều là lỗi của hắn, hắn không nên mang

Linh Nhi trở lại phủ tướng quân, không nên... Không nên...

Lại một miệng rượu xuống bụng, trải qua từng mạc điên cuồng tuôn xuống, đau đớn

xé tâm đánh úp về phía hắn, lý trí ở nơi này một sát na hoàn toàn không có.

Hắn xoay người, hận hận nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn. “Người đáng chết, là

ngươi.”

Nói xong, hắn duỗi tay, bóp chặt cổ Hướng Tiểu Vãn.

Hướng Tiểu Vãn bị bóp, ngực hít thở không thông, cổ họng bị bóp vô cùng đau,

dần dần, nàng đã không thể hô hấp nữa, mỗi hít một hớp, cổ họng đều cháy đau

đớn.

Tay nhỏ bé, quơ múa loạn xạ, ý chí cầu sinh giằng co trong đầu nàng.

Nàng xem ra được, Huyền Mộc muốn giết nàng. Nàng không muốn chết, không muốn

chết không rõ ràng như vậy.

Nhưng sức lực của nàng ở trước mặt một cao thủ, thật không có ý nghĩa gì.

Huyền Mộc mất đi lý trí, hai mắt đỏ bừng, trong mắt hắn, Hướng Tiểu Vãn chính

là ma đầu tội ác tày trời, hắn muốn giết nàng, nhất định phải giết nàng.

Lực đạo của Huyền Mộc càng ngày càng hung ác, mặt Hướng Tiểu Vãn cũng vì vậy

càng ngày càng tái nhợt, giãy giụa dần dần trở nên vô lực, tay nhỏ bé suy yếu

đã không thể lay động nữa, cổ họng rát khiến cho đầu óc nàng hoảng hốt từng

trận.

Nàng, phải chết sao?

Nhưng nàng vẫn chưa hoàn toàn khiến cho năm tiểu quỷ kia sửa đổi, nàng chết

không cam lòng, còn có, Độc Cô Diễm nói không thể rời đi hắn, nếu nàng chết,

Độc Cô Diễm sẽ rất đau lòng?

Không, nàng không thể chết được, nhất định không thể chết được.

Bỗng nhiên, toàn thân Hướng Tiểu Vãn tràn đầy một cổ lực lượng, tay nhỏ bé hung

hăng chộp vào trên tay Huyền Mộc, dùng sức bấu, Huyền Mộc bị đau dãn ra một

cái, Hướng Tiểu Vãn há mồm, dùng sức cắn lên tay Huyền Mộc.

Huyền Mộc bị đau, buông Hướng Tiểu Vãn ra.

Hướng Tiểu Vãn bị ném xuống, thống khổ ho lên. Bất quá nàng không dám khinh

thường, tâm tư Huyền Mộc muốn giết nàng vẫn còn đó, nàng phải rời đi.

Hướng Tiểu Vãn hướng sau lưng bò đi, đang định chạy trốn, lại bị một bóng dáng

ngăn ở trước mặt, hung hăng nhìn chằm chằm nàng.

“Muốn chạy, không dễ dàng như vậy đâu.” Huyền Mộc nói xong, nhấc chân giẫm trên

tay Hướng Tiểu Vãn.

“A...” Đáng chết Huyền Mộc, ngươi phát rồ gì đó. Nói gì nàng cũng coi là nửa

chủ tử, làm sao lại đối với nàng như vậy. “Huyền Mộc, ngươi mau dừng tay, đừng

ép ta sử dụng tuyệt chiêu.”

Huyền Mộc ngẩn ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn, ha ha cười một

tiếng. “Tuyệt chiêu? Được, ta lại muốn nhìn một chút, ngươi có tuyệt chiêu gì.”

Lại nhấc một cái chân, hung hăng giẫm trên tay Hướng Tiểu Vãn.

“A...” Cái tay này của nàng, sắp phế rồi, bất quá nàng tuyệt đối không khuất

phục, tuyệt đối sẽ không cúi đầu với thế lực ác.

“Huyền Mộc ngươi phát rồ gì đó, ngươi đồ sói dữ, ngươi đây là đang giết chủ, sẽ

bị thiên lôi đánh, a, ngươi xem, ở trên trời có một đạo sấm sét bay qua, Huyền

Mộc, đây là ông trời cảnh cáo ngươi, mau thả ta a a...” Câu nói kế tiếp, bị Huyền Mộc hung hăng níu

lấy tóc của nàng, biến thành mấy tiếng kêu đau.

Được rồi, ở trước mặt sống chết, nàng khuất phục một lần không sao cả.

Hướng Tiểu Vãn chịu đựng đau khoan tim, ngửa đầu hướng về phía Huyền Mộc chân

chó (nịnh bợ) cười một tiếng. “Huyền Mộc đại hiệp, tha mạng.”

Huyền Mộc sửng sốt, đáy mắt thoáng qua vẻ phức tạp. Bất quá, hắn không muốn bỏ

qua cho Hướng Tiểu Vãn. Tay níu lấy tóc Hướng Tiểu Vãn, dùng sức lần nữa.

Mẹ nó, lần này Hướng Tiểu Vãn liều mạng.

Trời giết chết Huyền Mộc này đi, thế nhưng cứng mềm không ăn, tốt lắm, xem

tuyệt chiêu của nàng.

Sưu sưu sưu ——

Hướng Tiểu Vãn từ Huyền Mộc phất tay rơi xuống, nàng lấy ra đao nhỏ cất giấu

trong áo, lướt về phía Huyền Mộc.

Huyền Mộc ngẩn ra, đưa ra hai ngón tay kẹp phi đao lại, động tác hời hợt, một

bộ thong dong.

Hướng Tiểu Vãn tuyệt vọng. A, ông trời đáng chết, chẳng lẽ ông muốn diệt ta

sao? Ta —— không —— phục ——

Oanh ——

Lúc này, bầu trời vang lên một đạo sấm sét.

Hướng Tiểu Vãn bị dọa sợ đến sắc mặt tái nhợt, một câu không phục dấu ở trong

lòng, cũng từ sấm sét này chấn không còn.

Ô ô, ông trời già, coi như ông muốn giết ta, cũng không cần dùng phương pháp

hành hạ như vậy, ông đổi lại sảng khoái được không, sấm này tại sao không rơi ở

trên người Huyền Mộc, tại sao.

Nước mắt trong mắt giống như chuỗi hạt đứt dây, thế nào cũng không ngừng được.

Ô ô, nàng trêu ai ghẹo ai, nàng bất quá là muốn sống thật tốt ở cổ đại này

thôi, tại sao khó khăn như vậy, tại sao mọi người đều muốn nàng chết, tại

sao...

Càng nghĩ, càng thương tâm, nguy hiểm gì nàng cũng không hề để tâm, ra sức

khóc.

Huyền Mộc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Hướng Tiểu Vãn cực kỳ bi ai, trong lòng

rất không đành lòng, rõ ràng không muốn giết nàng, nhưng hắn lại không khống

chế được tâm tình của mình, thật giống như có một bàn tay to kéo động ý chí của

hắn, không để hắn làm chủ.

Hai mắt Huyền Mộc rõ ràng chốc lát, nhưng rất nhanh, liền bị hận ý đỏ bừng bao

phủ, hắn giơ tay lên, đánh về phía Hướng Tiểu Vãn khóc thút thít, một chưởng

này, ẩn chứa toàn bộ công lực của hắn, rơi vào trên người Hướng Tiểu Vãn, tuyệt

đối chết không toàn thây.

Một chưởng kia, càng ngày càng gần, đang trong nháy mắt rơi xuống, một mạt bóng

tối từ trên trời giáng xuống, tốc độ nhanh đến có thể so với tia chớp, chưởng

của Huyền Mộc bị người nọ chặn lại, nhẹ nhàng bóp, chỉ nghe được Huyền Mộc phát

ra tiếng vang thống khổ, bóng đen cũng không thèm nhìn hắn một cái, kéo qua

Hướng Tiểu Vãn khóc rống trên đất tung người rời đi.

Hướng Tiểu Vãn bị người áo đen kia kẹp ở nách, đè nàng thiếu chút nữa muốn ói.

“Đại, đại, đại hiệp, có thể đổi lại vị trí hay không.” Mang theo thanh âm nức

nở sợ hãi nói.

Quá tối, nàng xem không rõ bộ dạng bóng đen kia, bất quá bắp thịt mất thăng

bằng, chen lấn làm đau nàng. Trong lòng âm thầm hô. Người nọ là cứu nàng hay

muốn giết nàng, kẹp như vậy, nàng sợ qua không được bao lâu, sẽ ngủm.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 95
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...