Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Chương 84

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nhìn thần sắc Độc Cô Diễm

ảm đạm cô đơn, Hướng Tiểu Vãn vươn nhẹ tay, mơn trớn gương mặt của hắn, gương

mặt như được gọt sắc cạnh, nhưng lúc này lại nhu hòa, lại yếu ớt, phảng phất

như thể chỉ cần ngón tay của nàng dùng lực, gương mặt sẽ vỡ vụn ra.

Độc Cô Diễm giật mình, rồi sau đó ngước nhìn Hướng Tiểu Vãn, bàn tay thô dày

nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của nàng, đặt ở môi, hôn nhẹ.

“Diễm, chàng không nên đau khổ nữa. Chàng còn có năm tiểu tử kia, bọn chúng dễ

thương như thế, còn có, còn có ta...Ta cũng có thể chăm sóc cho chàng.” Hướng

Tiểu Vãn không phải là người nói cho có, cho nên khi nói ra những lời này, trên

mặt tự nhiên có chút đỏ lên.

“Vãn nhi...” Tay Độc Cô Diễm vòng qua, đem Hướng Tiểu Vãn ôm chặt vào lòng.

“Vãn nhi, nàng có thể đáp ứng rằng sau này dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, cũng

sẽ không rời xa ta được không?” Trong giọng nói phảng phất sự yếu ớt bất an.

Hướng Tiểu Vãn thận trọng gật đầu, trong mắt hiện lên một tia kiên định: “Diễm,

chàng yên tâm, cho dù chàng không quan tâm ta nữa, ta cũng sẽ không rời khỏi

chàng, cho dù chàng có đuổi ta đi, lòng ta vẫn sẽ luôn nghĩ về chàng, không bao

giờ... thay đổi.”

Độc Cô Diễm cảm động: “Vãn nhi...” càng ôm chặt lấy nàng.

Ngay lúc này hai người cũng không nghĩ rằng câu nói kia, tương lai không lâu

sau ứng nghiệm thật, mà tâm cũng như lời của Hướng Tiểu Vãn, nàng không bao giờ

thay đổi.

*********

Bóng đêm chậm rãi tràn về, một vầng trăng biến mất trong đám mây, một màu trắng

nhạt rơi cả vào bóng tối, sự yên lặng lạnh lẽo bao trùm phủ tướng quân uy

nghiêm.

Ở trước hòn non bộ (núi

giả), một bóng đen bước ra.

“Chủ tử, ngài đã tới.” một hạ nhân mặc áo đen trong phủ tướng quân đối với bóng

đen phía trước cung kính lên tiếng.

Ánh trăng hiện trên người bóng đen, một ít thân mình lộ ra trong bóng đêm lạnh

thấu xương, làm cho lòng người phát run. Ánh mắt dưới tấm mặt nạ liếc qua Người

đàn ông trung niên mặt bộ đồ đen kia.

“Phát hiện được gì?” Bốn chữ đơn giản, nhưng lại khiến người ta cảm thấy rét

lạnh.

Thân thể Người đàn ông trung niên áo đen không khỏi cứng đờ, sau đó cố gắng

trấn tĩnh trở lại trả lời: “Chủ tử, không ngờ nhũ mẫu kia lại là truyền nhân

của Đao Đao Suất, tuyệt học thất truyền trăm năm trước “nhất chiêu định thử” bị

nàng học thành, hơn nữa thuộc hạ còn nghe nói, nhũ mẫu bị hãm hại, hôm nay Độc

Cô Diễm đang chữa thương cho nàng ta.”

Người áo đen nghe được lời này, đôi mắt ẩn dưới tấm mặt nạ bằng đồng chợt lóe

lên: “Có chuyện như vậy sao?”

Người đàn ông trung niên mặt bộ đồ đen đổ mồ hôi lạnh, nhưng ông vẫn dùng âm

thanh khẳng định để trả lời: “Chủ tử, chuyện này chính tai thuộc hạ nghe được

do con trai thứ ba của Độc Cô Diễm nói cùng với nhũ mẫu, mà thuộc hạ còn tận

mắt chứng kiến nhũ mẫu sử dụng chiêu thức kia, chiêu thức kia quả thực rất

giống như trong truyền thuyết miêu tả: “nhất chiêu định thử”, cho nên thuộc hạ

xác định chuyện này tuyệt đối không phải là giả.”

Người áo đen nghe xong, chỉ cười, song khi Người đàn ông trung niên nghe giọng

cười lạnh như băng kia, toàn thân run rẩy.

Cửu Anh, không ngờ rằng ngươi là truyền nhân của Đao Đao Suất, vốn bản tôn định

sẽ lấy mạng của ngươi, nhưng mà bây giờ, bản tôn sẽ không giết ngươi, bản tôn

vẫn còn cần ngươi.

Người áo đen không hề nói gì nữa, tung người, cả bóng dáng biến mất ở phủ tướng

quân.

Người đàn ông trung niên kia sau khi thấy người áo đen rời đi, cả người thở

phào nhẹ nhõm, nhưng mà ông có cảm giác, dường như chủ nhân biết nhũ mẫu kia.

Lắc đầu, Người đàn ông trung niên thầm cười. Lấy thân phận cao quý của chủ

nhân, nhũ mẫu kia làm sao có thề quen biết với chủ nhân được, là ông suy nghĩ

nhiều quá thôi.

Bóng dáng Người đàn ông trung niên kia cũng lóe lên, biến mất trong bóng đêm.

Hoàng cung, Chiến Hồn điện.

Vẻ mặt không nhẫn nại được của Chung Ly Tuyệt nhìn trừng trừng người đang quỳ

phía dưới, lửa giận ngút trời: “Vô Danh, không phải ngươi nói ngươi là cao thủ

đệ nhất thiên hạ sao? Ngay cả thiên hạ đệ nhất cao thủ như ngươi cũng không vào

được phủ tướng quân, hay sao?”

Vô Danh quỳ trên mặt đất, vẻ mặt khó chịu, nhưng không dám phát tác: “Hoàng

thượng, chuyện này không đơn giản như ngài nghĩ, mặc dù thuộc hạ không thể vào

được bên trong phủ tướng quân, nhưng đối với động tĩnh trong phủ tướng quân

cũng biết chút ít. Trong phủ tướng quân, sát khí bao trùm, đồng thời ẩn giấu ba

thế lực, hoàng thượng, ngài cho là những thế lực này thật sự đơn giản hay sao?

Bọn họ là...”

“Đủ rồi.” Chung Ly Tuyệt bỗng đứng lên, lạnh lùng cắt đứt lời Vô Danh. Ánh mắt

lạnh lùng nhìn Vô Danh: “Ít tìm lý do cho trẫm, không vào được phủ tướng quân,

chứng minh thiên hạ đệ nhất cao thủ như ngươi là phế vật vô dụng, trẫm không nuôi

loại người như ngươi, nể tình ngươi đã từng cứu trẫm một mạng, cút đi.”

Chung Ly Tyệt giận Vô Danh đến cực điểm, hắn vốn cho là võ công của Vô Danh cực

kỳ cao, lẻn vào phủ tướng quân không thành vấn đề, nhưng không ngờ mấy ngày đã

qua, Vô Danh lại không vào được phủ tướng quân, điều này làm cho kế hoạch của

hắn bị phá sản. Nếu không biết về phủ tướng quân, căn bản không có cách nào thi

triển được, cho dù hắn có bản lãnh bắt đi Hướng Tiểu Vãn, nhưng hắn không muốn

cùng Độc Cô Diễm giáp mặt chính diện, đối với Độc Cô Diễm, hắn vẫn còn e sợ,

trong tay Độc Cô Diễm có binh quyền. Cho dù trong giang hồ hắn có âm thầm điều

khiển một tổ chức, nhưng cũng không dám đem ngôi vị hoàng đế này ra mạo hiểm.

Sắc mặt Vô Danh rất khó nhìn, ông là cao thủ đệ nhất thiên hạ, được người đời

kính trọng, khi nào lại phải chịu loại sỉ nhục này. Dưới sự phẫn nộ, ông đứng

lên, lạnh lùng nhìn Chung Ly Tuyệt, một tia giễu cợt hiện lên trên khóe môi.

“Hừ, Chung Ly tuyệt, ngươi cho rằng ngươi có tài cán để đứng lên ngôi vị hoàng

đế này sao? Nếu không phải vì cha ngươi, lão tử ta sẽ không làm thuộc hạ cho

ngươi đâu, lão tử vì ngươi liều chết đi sống lại còn chưa tính, tên tiểu tử

ngươi lại không biết phân biệt, ngươi không biết trong phủ tướng quân kia ẩn

giấu những loại người nào đâu, bọn họ...”

Đang trong lúc Vô Danh sắp sửa nói ra thân phận của những người đó, một ánh

sáng lạnh nhanh như tia chớp băng qua, đánh thẳng vào lồng ngực của Vô Danh,

ngay trước ánh sáng lạnh đó, cao thủ đệ nhất thiên hạ cũng không có cơ hội kêu

một tiếng, máu đen từ trong miệng phun ra, mang theo vẻ không cam lòng cùng sợ

hãi, Vô Danh bỏ mạng tại chỗ.

Chung Ly Tuyệt hoảng sợ, kinh hãi, lui về phía sau mấy bước liên tiếp. Mới vừa

rồi, ánh sáng lạnh kia trực tiếp lướt qua tai hắn, lực quá lớn khiến khí huyết

hắn cuồn cuộn, nếu như không phải hắn mạnh mẽ vận nội công, chỉ sợ rằng đã sớm

bị thương.

“Là ai? Ngươi từ đâu đến?” Chung Ly Tuyệt run rẩy nhìn xung quanh phía bên trái

diện trong ánh nến sáng rực.

“Hoàng thượng không cần sợ, bản tôn là đến để giúp ngươi.” Âm thanh hài hước

vang lên phía sau, một bóng đen từ trong ánh nến bước ra ngoài.

Thân mình Chung Ly Tuyệt chấn động mạnh: “Là ngươi...” Ngày đó người áo đen kia

nói giúp hắn, nhưng hắn cũng không tin tưởng người áo đen kia có thực lực này,

cho nên tất cả lời nói của người áo đen, hắn không làm theo. Nhưng ngay khi

nghe những lời người áo đen kia nói lần thứ hai, hắn hoàn toàn hoảng sợ, không

cần xuất hiện, một chiêu giết chết cao thủ đệ nhất thiên hạ, người áo đen kia,

là người sao?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 84
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...