Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Chương 163

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hướng Tiểu Vãn ôm Độc Cô

Hoa, nhẹ nhàng vuốt ve đầu của cậu, thì thầm: “Hoa nhi, con hãy ở lại đây đi,

nhũ mẫu không sao, nhũ mẫu có võ công mà, sẽ không có việc gì đâu.”

Lúc nãy nàng đã nhìn thấy công phu của Bạch Bàn Bàn cảm thấy rất quen mắt, theo

bản năng thử di chuyển mình, phát hiện mình cũng luyện loại công phu kỳ quái

này.

Độc Cô Hoa được Hướng Tiểu Vãn vuốt ve như vậy, xúc động, mắt của cậu đỏ lên,

muốn khóc, cũng may cậu nhịn lại được, cười một tiếng với nàng. “Dạ, nhũ mẫu

phải cẩn thận đó.”

Bên kia, Bạch Bàn Bàn đang đánh với Hắc Diệu, hai người đều là cao thủ hiếm

thấy, mỗi một chiêu đều rất mạnh, lúc này hai người đều dồn toàn lực vào đối

phương, chỉ cần phân tâm một chút sẽ thua, cho nên cả hai đều không dám lơ là.

Mà xa hơn nữa phía bên kia, Kim công công đang bị một đám nữ nhân biến thái vây

xung quanh, giọng người đàn bà kia chua lét lại the thé, khiến cho Kim công

công nhức đầu không thôi.

“Bà nội mẹ nó, dám như thế nữa, đừng trách Lão Tử sử dụng tuyệt chiêu.”

Mới dừng một lát, đám nữ nhân phía sau lại dâng lên, dọa khiến cho Kim công

công kinh sợ, vội vàng tăng tốc chạy đi.

Hướng Tiểu Vãn nhân lúc không ai để ý vọt đi, tốc độ của nàng cực nhanh, hơn

nữa những người xung quanh vì đang chú ý chiến đấu, nên không ai phát hiện ra

nàng.

Hướng Tiểu Vãn quan sát xung quanh một cái, phát hiện không có gì dị thường, vì

vậy nàng ngoắc Độc Cô Hoa, ý bảo Độc Cô Hoa chạy tới, cùng nhau trốn đi.

Nhưng rõ ràng Độc Cô Hoa thấy được nàng ngoắc tay, nhưng lại không tới.

Hướng Tiểu Vãn sửng sốt, 囧. Hoa nhi, không phải là muốn ở lại Vô Sinh cốc chứ?

Độc Cô Hoa cười một tiếng, thầm nói: nhũ mẫu, con không thể rời khỏi Vô Sinh

cốc, người đi nhanh đi, đi tìm phụ thân và bọn kia, mọi người nhất định phải

hạnh phúc đó.

Đứng từ xa thấy vẻ mặt ảm đạm của Độc Cô Hoa, tâm nàng đau đớn co rút lại.

Nàng phẩy tay áo, lầu bầu một câu. “Hoa nhi, lần này ta nhất định phải dẫn con

đi.” Nói xong, nàng nhanh chóng trở lại.

Độc Cô Hoa nhìn thấy cảnh này, thở dài tức giận. Sự bi thương tràn đầy trên

gương mặt nhỏ bé nhìn Hướng Tiểu Vãn ngày càng gần.

“Tiểu Hoa nhi, đừng nóng giận, con không đi, nhũ mẫu cũng không đi.” Nàng đường

đường là người lớn như vậy, lại phải hy sinh đứa bé mới có thể rời đi, loại

chuyện này, nàng không làm được.

“Nhũ mẫu, người cho rằng đây là chuyện đùa sao, mới vừa nãy là cơ hội rời đi

tốt nhất, sau này sẽ không có cơ hội đâu.” Cậu không thể rời đi được, ngoại trừ

Vô Sinh cốc, cậu không có chỗ khác, cậu mà rời đi thì có thể làm gì.

“Hoa nhi con yên tâm, ta nhất định sẽ tìm được cơ hội dẫn con rời đi.” Hướng

Tiểu Vãn mới vừa nói xong, liền bị đám nữ bà tám phát hiện.

“Các tỷ muội, nơi này có người, mau tới đây.”

“Có người? Người nào to gan như vậy dám xông vào Vô Sinh cốc của chúng ta, muốn

chết sao.”

“Trời ạ, ta thật là vô dụng mà.”

Một đám nữ nhân giống như đợt sóng vọt tới chỗ Độc Cô hoa và Hướng Tiểu Vãn,

Hướng Tiểu Vãn ôm Độc Cô Hoa, nhỏ giọng nói: “Hoa nhi, có nhũ mẫu ở đây, đừng

sợ.”

Thật ra thì Độc Cô Hoa không sợ, nhưng cậu thích cảm giác tình cảm mẹ con ấm áp

từ Hướng Tiểu Vãn, cho nên liền giả bộ rất sợ, chỉ hy vọng Hướng Tiểu Vãn có

thể ôm cậu nhiều hơn.

Đối với cậu mà nói, đây là cái ôm quý báu nhất, sau này sợ rằng không còn cơ

hội như vậy nữa.

“Ủa, đây không phải là Thiếu cốc chủ sao?”

“Phải rồi, sao Thiếu cốc chủ lại ở chỗ này?”

“Trời ạ, chẳng lẽ yêu nữ này ép buộc Thiếu cốc chủ sao?”

“Không được, chúng ta không thể nhìn Thiếu cốc chủ rơi vào tay giặc, các tỷ

muội, cùng tiến lên.”

Kim công công thấy đám bà tám kia không đuổi theo mình nữa, mà là chạy về hướng

ngược lại, ông không khỏi giật mình, ngẩng đầu nhìn theo.

Liền thấy gương mặt bình tĩnh của Hướng Tiểu Vãn, trong ngực của nàng, đang ôm

Độc Cô Hoa.

Kim công công vui mừng, gào to về phía nàng. “Ai ai ai, Hướng nha đầu, Kim gia

gia ở chỗ này.”

Câu này được gào ra, ánh mắt của mọi người cũng nhìn về phía đó, chằm chằm về phía

hai người đang ôm nhau kia. Muốn thừa dịp đánh nhau hỗn loạn rời khỏi Vô Sinh

cốc? đừng mơ tưởng.

Bạch Bàn Bàn nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn, gương mặt cười ngây ngô. Tiểu sư

muội quả nhiên không làm hắn thất vọng, nàng đã luyện khá tốt công phu của mình.

Sư phụ người dưới suối vàng biết được, cũng sẽ hài lòng.

Nữ bà tám trừng mắt, nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn. “Tiện nhân đáng chết, biết

điều thì thả Thiếu cốc chủ ra, nếu không đừng trách chúng ta không khách sáo.”

“Đúng vậy, mau thả Thiếu cốc chủ ra, nếu không xem tuyệt chiêu của bà tám chúng

ta.”

Hướng Tiểu Vãn không để ý đến bọn bà tám này, mà nhìn về phía Kim công công

cùng Bạch Bàn Bàn khẽ mỉm cười. Mặc dù nàng không nhớ rõ hai người kia là ai,

nhưng từ trong ánh mắt của họ, xem ra họ rất chân thành với nàng, nói vậy nhất

định là người nàng biết rồi.

Đám bà tám chưa từng bị khinh thường như thế, cho dù là cao thủ lẫy lừng thấy

các nàng cũng phải hoảng sợ, tiểu tiện nhân đáng chết thật quá đáng, xem ra

không cho một bài học, nàng ta không hiểu được sự lợi hại của các nàng.

“Các tỷ muội, chúng ta lên, để cho tiện nhân này biết chúng ta đáng sợ như thế

nào.”

“Được.”

“Dừng tay, ta không cho phép ai tổn thương nhũ mẫu.” Độc Cô Hoa chặn đứng sự

tấn công của đám bà tám.

“Thiếu cốc chủ, mau tránh ra.”

“Đúng vậy, tránh ra, nếu không đừng trách chúng ta đả thương người.”

“Nói không sai, Thiếu cốc chủ người cho rằng người có bản lãnh bảo vệ nàng ta

sao, nếu không phải là vì nể mặt cho Cốc chủ, chúng ta đã sớm rủa người rồi.”

Chỉ dựa vào một đám bà tám đã dám khi dễ một tiểu hài tử, tưởng rằng bà tám rất

lợi hại sao, đã vậy, hôm nay ta liền chấp hết đám bà tám các ngươi, xem sau này

các ngươi còn dám hại người không.

“Hoa nhi, tránh ra đi, để nhũ mẫu giáo huấn họ.”

“Nhưng mà, nhũ mẫu, họ...”

Hướng Tiểu Vãn cười tự tin. “Hoa nhi, con yên tâm, đối phó đám bà tám này, nhũ

mẫu sẽ không hạ thủ lưu tình.”

Một đám bà tám bị chửi, trong lòng khó chịu cực kỳ, ngay lập tức một người đi

ra chỉ vào Hướng Tiểu Vãn mắng to. “Tiện nhân kia, xem bộ dạng của ngươi, nhất

định là bị nam nhân bỏ rồi.”

“Đúng vậy, trời sanh phải bị nam nhân đùa bỡn.”

“Cũng chưa chắc, nhìn mặt nàng ta, nhất định là người khác rất kiêng kỵ.”

“Đúng vậy, tiện nhân không biết xấu hổ, cũng không sợ báo ứng.”

...

Nghe một đám bà tám líu ríu như ruồi, Hướng Tiểu Vãn cảm thấy bọn bà tám này

thật thô thiển, cho là như vậy đã có thể chửi nhau với nàng sao? Quá khôi hài,

nàng phải cho bọn bà tám kia một bài học, để họ biết cái gì gọi là giết người

không cần dùng đao.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 163
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...