Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Chương 152

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Độc Cô Sương hoàn toàn

giận dữ. “Hài lòng cọng lông, Thượng Quan Dạ nhân yêu ngươi, ít bày ra tư thế

YD (dâm) như vậy đi, tiểu gia ta mới có bốn tuổi, ít đến dạy hư

ta đi.” Hơn nữa, tư thế này quá táo bạo, bé tuyệt không thích, Độc Cô Sương bé

muốn là lãnh công lạnh như núi băng kia, nếu không phải không có người mẫu,

đánh chết bé cũng không vẽ cái tên Thượng Quan Dạ táo bạo này.

Đối với từ người mẫu, Độc Cô Sương cũng là biết được từ Hướng Tiểu Vãn, nhũ mẫu

nói, muốn trở thành một họa sĩ, nhất định phải tìm người mẫu để ước chừng, lúc

đó bé không hiểu cái gì là người mẫu, sau đó nhũ mẫu nói cho bé biết, người cởi

hết cho bé vẽ chính là người mẫu.

Độc Cô Sương còn nhớ rõ nhũ mẫu vẽ rất nhiều mỹ nam, bé đoán nhũ mẫu nhất định

nhìn vô số mỹ nam rồi, cho nên bé liền bắt đầu kế hoạch nho nhỏ ở trong lòng,

đó chính là nhìn khắp lõa nam hoàn mỹ trong thiên hạ, chỉ cần xem nhiều, bé

liền có thể trở thành họa sĩ cao thủ như nhũ mẫu.

Nhưng cũng không biết sao bé lại nói lỡ miệng trước cái đồ nhân yêu này. Bé còn

nhớ rõ mặt của nhân yêu này lúc đó, đen như cái đáy nồi, sau đó liền rống to

với bé. Nói cả đời này của Độc Cô Sương bé trừ nhìn Thượng Quan Dạ hắn, tuyệt

đối không có cơ hội nhìn người nam nhân thứ hai, nếu để Thượng Quan Dạ hắn phát

hiện, hắn thấy một người, giết một người.

Nói xong, không để ý bé phản đối, Thượng Quan Dạ liền ôm bé trở về phòng, bắt

đầu cởi quần áo cho bé vẽ. Hồi tưởng tới đây, đều là chuyện mấy ngày trước, lúc

Thượng Quan Dạ vừa bắt đầu cởi quần áo, bé không thể không nói người kia thật

đúng là phong tình vạn chủng, câu dẫn người trong vô hình, cũng may định lực

của bé hơn người, có tư thế gì là chưa từng thấy đâu, tư thế của Thượng Quan Dạ

bất quá là chút lòng thành mà thôi, không dọa được bé.

Thượng Quan Dạ không mảnh vải che thân đi tới, đưa tay cầm lấy bản vẽ vừa rồi

Độc Cô Sương vẽ qua xem. “Sương nhi, chỗ này vẽ sai rồi.”

Vẽ sai? Làm sao có thể?

Độc Cô Sương theo chỗ Thượng Quan Dạ chỉ nhìn sang, vừa nhìn, sắc mặt cổ quái.

Thượng Quan Dạ rất là thích nét mặt của Độc Cô Sương bây giờ, hắn cười một

tiếng, nói: “Sương nhi, chỗ này rõ ràng rất lớn, sao nàng có thể vẽ nhỏ như

thế, nếu như thấy nhỏ, vi phu có thể cho nàng sờ trước.”

Độc Cô Sương khó được đỏ mặt lần đầu tiên, bé vội vàng đoạt tranh lại, đỏ mặt

quát: “Thượng Quan Dạ, ngươi là nhân yêu giết hại trẻ nhỏ, ta nhất định phải

tìm người bạo hoa cúc của ngươi, ngươi kẹp chặt một chút cho ta, cẩn thận một

chút.”

Thượng Quan Dạ mở hai tay ra, rất rộng rãi nói: “Vi phu hoan nghênh mọi lúc,

Sương nhi, nàng mau lớn lên đi, vi phu cũng có chút không thể chờ đợi rồi.”

“Đi chết đi, đi chết đi, đi chết đi.”

Độc Cô Hoa mới vừa đi ngang qua phòng của Thượng Quan Dạ, liền nghe đến một

loạt thanh âm này, khóe môi cậu không khỏi nhẹ nhàng giương lên, vậy mà đáy

mắt, càng nhiều vẻ cô đơn hơn, thân thể nho nhỏ xoay người rời đi, đi về phía

phòng.

Trở về phòng, còn chưa kịp ngồi xuống, Độc Cô Hoa liền phát hiện trong phòng có

người.

Cậu hơi lui về phía sau mấy bước, thanh âm bi thương nói: “Sư phụ, là người

sao?”

Chỗ bình phong, Hắc Diệu toàn thân áo đen chậm rãi đi ra, trên mặt của hắn, vẫn

là cái mặt nạ đồng. “Hoa nhi, là ta.”

Đáy mắt Độc Cô Hoa có nước mắt nhàn nhạt, cúi đầu lẩm bẩm nói: “Sư phụ, người

có thể không mang con đi không?”

Đáy mắt Hắc Diệu thoáng qua một tia đau đớn vô cùng nhạt, hắn nhẹ giọng trả

lời. “Hoa nhi, đừng tùy hứng, cùng sư phụ đi thôi.”

“Không, người không phải sư phụ của con. Người không phải...” Độc Cô Hoa không

nhịn được lớn tiếng hô lên, theo thanh âm bi thương của cậu phát ra, nước mắt

cũng không chịu khống chế rơi xuống.

Thân thể Hắc Diệu cứng lại, vậy mà thanh âm cũng áp chế bình tĩnh. “Hoa nhi, vi

sư sẽ không để cho con chịu khổ, chuyện con bị trúng độc về sau tuyệt đối sẽ

không xảy ra”

Thanh âm Hắc Diệu khi nói câu sau cực kỳ lạnh như băng, dám can đảm tổn thương

con hắn, bất kể là ai, đến chỉ có chết, cả Vô Cực Môn sau khi Độc Cô Hoa rời

đi, đã bị Hắc Diệu phá huỷ toàn bộ, tất cả môn đồ của Vô Cực Môn đều chết trong

độc của Hắc Diệu, dám lấy độc hại Hoa nhi của hắn, độc hắn bỏ ra vẫn còn trên

người của những người này, bất kể là ai, đều phải chết.

Độc Cô Hoa thống khổ lẩm bẩm: “Mặc dù con còn nhỏ, nhưng con cũng có suy nghĩ

riêng, sư phụ, sao người không dám nói cho con biết, người chính là cha của

con, người vì sao không dám nhận con, là sợ con ảnh hưởng đến kế hoạch báo thù

của người có đúng hay không, người muốn lợi dụng con sát hại phụ thân có đúng

hay không?”

Cậu tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra, coi như phụ thân không phải

là phụ thân chân chính của cậu, cậu cũng không cho phép bất luận kẻ nào tổn

thương đến ông, Độc Cô Hoa cậu đều là do phụ thân và sư phụ cho, thù hận của

phụ thân và sư phụ, cậu hi vọng kết thúc trong tay Độc Cô Hoa cậu, nếu như lấy

cái chết uy hiếp, sư phụ sẽ bỏ qua cho phụ thân chứ?

Hắc Diệu liếc mắt liền nhìn ra ý tưởng của Độc Cô Hoa, ánh mắt của hắn lạnh như

băng, ẩn mang theo bi thống, lớn tiếng quát: “Hoa nhi, đừng làm chuyện điên rồ,

thù hận của ta cùng với Độc Cô Diễm, con không hiểu được đâu, năm đó ba trăm

bảy mươi hai nhân mạng của nhà họ Hắc chúng ta, tất cả đều chết trong trận đại

hỏa đó, mà trận đại hỏa đó, chính là Độc Cô Diễm và Chung Ly Tuyệt hợp nhau gây

nên, Hắc Diệu ta sống tạm đến nay, là vì báo thù mà thôi.”

Gương mặt nho nhỏ của Độc Cô Hoa e sợ. “Sư phụ, ở trong mắt người, đứa con như

con nhất định cũng không quan trọng có đúng hay không, người có thể vì báo thù

mà đưa con đến phủ tướng quân, người có thể vì báo thù, mà không để ý đến sống

chết của con.”

Thì ra là, cậu chỉ là người dư thừa, trong phủ tướng quân, thời gian đó bởi vì

nhũ mẫu xuất hiện đã thay đổi cách nhìn của phụ thân, cậu cho là cậu có thể

cùng phụ thân, nhũ mẫu, còn có bốn huynh đệ sinh hoạt chung một chỗ, nhưng đến

khi nguyện vọng của cậu trở thành sự thật, thế nhưng cậu lại không phải là con

ruột của phụ thân, mà là con của kẻ thù phụ thân, buồn cười cỡ nào.

Mà sư phụ đối tốt với cậu cũng có mục đích, sư phụ là cha ruột của cậu, lại

không chịu nhìn nhận cậu, ông ấy chỉ là muốn mượn cậu để báo thù, Độc Cô Hoa

cậu, chỉ là một con cờ mà thôi.

Độc Cô Hoa nho nhỏ, đã hiểu được quá nhiều, lúc này, cậu an tĩnh đến có chút

dọa người, ánh mắt không nhúc nhích nhìn Hắc Diệu.

Hắc Diệu bị ánh mắt của Độc Cô Hoa nhìn đến trái tim đau xót, hắn rất muốn nói

cho Độc Cô Hoa, tất cả cũng không phải như cậu suy nghĩ, thật ra thì hắn rất để

ý đứa con này của hắn, từng có vài lần, hắn đã mơ tưởng buông tha thù hận vì

cậu.

Vậy mà cho tới hôm nay, hắn đã không cách nào quay đầu lại, giờ phút này, hắn

cực lực áp chế chính mình, lãnh đạm nói: “Hoa nhi, cho đến bây giờ, ta cũng

không dối gạt con, con đúng là con trai của Hắc Diệu ta, năm đó đánh tráo con

và con của Độc Cô Diễm, là một nước cờ ta đã sớm kế hoạch tốt, về phần mẫu thân

của con, ta không muốn lừa gạt con, nàng ấy là hoa khôi của thanh lâu gần đây,

từ ba năm trước sinh con ra liền chết đi, vì báo thù, ta không tiếc hết thảy,

Hoa nhi, con hận ta cũng được, oán ta cũng được, tóm lại con cũng là con trai

của Hắc Diệu ta, huyết mạch duy nhất của nhà họ Hắc, con phải nhớ kỹ lời của ta

hôm nay, Hắc gia, không thể chết oan, thù này con thân là người của Hắc gia

không thể không báo, cũng không thể nhận giặc làm cha, ta muốn con và Độc Cô

gia đoạn tuyệt bất kỳ quan hệ gì.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 152
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...