Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Chương 91

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hai tay dùng sức, hung

hăng đẩy ở trước ngực Độc Cô Diễm, lật người ra ngoài, tính toán thoát đi chiến

địa.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, liền bị bàn tay Độc Cô Diễm bắt trở lại.

“Vãn nhi, lửa này là nàng khơi, nàng phải phụ trách dập lửa.” Độc Cô Diễm khi

nói chuyện, tình dục trong ánh mắt chẳng những không có biến mất, ngược lại

càng đậm

Cảm giác tốt đẹp lần trước ăn Hướng Tiểu Vãn, hôm nay toàn bộ nổi lên trong đầu

của hắn, từng hình ảnh kia tiến tiến xuất xuất, sinh sôi kích thích hắn, ‘tiểu

Diễm’ nhà hắn nhất định phải phát tiết, nếu như không tiến tiến xuất xuất, hắn

thật lo lắng mình sẽ bởi vì dục hỏa chất chứa nồng đậm mà rơi vào bệnh căn, đồ

chơi này chính là bảo bối của nam nhân, không được sơ suất nha.

Ánh mắt Hướng Tiểu Vãn nhanh chóng chuyển động, cười hắc hắc. “Tướng quân đại

nhân, ngài yên tâm, ta nhất định sẽ giúp ngài dập lửa, bất quá, ngài trước

buông tay có được hay không?”

Dập lửa? Hắc hắc, cái này nàng lành nghề lắm, chỉ sợ người không dám cho nàng

dập.

Độc Cô Diễm nhìn đôi mắt sáng ngời của Hướng Tiểu Vãn, người càng thêm nhộn

nhạo, ngắt nhéo bộ ngực Hướng Tiểu Vãn một cái, tà khí nói : “Vãn nhi, nàng

thật là một bảo bối.”

“Hắc hắc, đúng vậy, bảo bối, ta bảo đảm một hồi để cho chàng càng hiểu rõ bảo

bối.”

Hướng Tiểu Vãn quở mắng Độc Cô Diễm một cái, lúc Độc Cô Diễm buông tay ra, nàng

bằng tốc độ nhanh nhất lao xuống giường, trong chớp mắt Độc Cô Diễm không có

phản ứng, nàng đã nắm bình trà lớn trên bàn, mặt trên đầy một bình trà nguội,

đang lúc Độc Cô Diễm phản ứng không kịp, Hướng Tiểu Vãn cầm bình trà toàn bộ

hắt về phía Độc Cô Diễm.

“Hắc hắc hắc hắc hắc, tướng quân đại nhân, là ngài kêu dập lửa đó.”

Ào ào ào ——

Một bình nước trà đem Độc Cô Diễm toàn bộ ướt hết, nơi nào đó chống thật cao

lên, giờ ướt đến thê thảm nhất.

Độc Cô Diễm mặt xanh mét, mơ hồ có gân xanh nổi lên, nhưng dù là như vậy, đôi

mắt nhìn Hướng Tiểu Vãn, tình dục chẳng những không có lui, ngược lại càng đậm

đứng lên.

Mẹ nó, như vậy còn không tắt lửa?

Độc Cô Diễm, ngươi rốt cuộc là ăn cái gì lớn lên, vì sao lại cường tráng như

vậy?

Ánh mắt thoáng nhìn, rơi vào phía trên ‘đại gia hỏa’ đang chống lên, sợ hãi

nuốt nước miếng một cái.

“Lại đây ——” Độc Cô Diễm tức giận rất nhanh liền tiêu mất, đối với nữ nhân tinh

quái này, hắn phát hiện lửa giận của mình căn bản là muốn giận cũng không được.

Bất quá, hắn cũng không tính toán dễ dàng tha cho vật nhỏ bướng bỉnh này, nếu

không ngày sau hắn càng không được an

Độc Cô Diễm cố ý đem thanh âm lạnh mấy phần, cố gắng lấy âm lạnh này khống chế

Hướng Tiểu Vãn.

Nhưng chiêu này đối với Hướng Tiểu Vãn vô dụng.

Hướng Tiểu Vãn thu hồi ánh mắt, xoay người liền muốn chạy ra ngoài.

Nàng lại không ngốc, mới sẽ không ngơ ngác đi qua cho người này giày xéo, không

chạy, mới là lạ.

“Ai ui ——” Tóc bị người nắm, còn có, bàn tay ngang hông kia, đừng dùng sức như

vậy, sẽ lưu vết đó.

Độc Cô Diễm cười tà nhìn nữ nhân trước mắt, giễu giễu nói: “Vãn nhi của ta,

nàng thế nào không chạy nữa? Hử?” Tuấn nhan tràn đầy ý cười, ở trước mắt Hướng

Tiểu Vãn vô hạn phóng đại.

Tâm Hướng Tiểu Vãn, phanh phanh phanh nhảy loạn nhịp.

Nụ cười kia, hẳn là giống như câu hồn đoạt phách, cả người Hướng Tiểu Vãn dường

như không thể suy nghĩ.

Thật lâu, Hướng Tiểu Vãn mới từ trong kinh diễm hồi hồn, hướng về phía Độc Cô

Diễm quát: “Độc Cô Diễm, chàng không được chạm vào ta.”

Con ngươi Độc Cô Diễm chợt hiện óng ánh, khóe môi giơ lên độ cong sâu hơn, hắn

lè lưỡi, xấu xa liếm liếm gương mặt của Hướng Tiểu Vãn, thấp giọng nói: “Vãn

nhi, ta có nói chạm vào nàng sao?”

Trời ạ. Mới vừa rồi rõ ràng nói muốn nàng tới dập lửa, đã vậy còn thay đổi sắc

mặt quá nhanh, ngươi cho ngươi là diễn viên à

“Độc Cô Diễm, chàng khốn kiếp, đại di mụ của người ta vẫn còn ở đây, chàng liền

khi dễ người ta.” Hướng Tiểu Vãn suy nghĩ một cái, quyết định sử dụng vũ khí

lợi hại nhất đối phó nam nhân.

Một khóc, hai nháo, ba treo cổ.

Nước mắt giống như là nước chảy ào ào rơi xuống, thanh tình cũng tốt, nàng cũng

không tin Độc Cô Diễm có thể không mềm lòng.

Quả nhiên, Độc Cô Diễm thấy nước mắt của nàng, liền mềm lòng.

Vung tay lên, đem Hướng Tiểu Vãn ôm vào trong ngực, ôn nhu mà lại bất đắc dĩ

nói: “Vãn nhi, vi phu làm sao có thể khi dễ nàng, vi phu đây là đang yêu nàng.”

Trời, rõ ràng chính là khi dễ, còn vì mình YD mà kiếm cớ, nói đến phiến tình

như vậy, ngươi làm như đây là đang diễn phim thần tượng vậy.

“Ô ô... Chàng rõ ràng đang khi dễ ta, ô ô...” Giả bộ khóc mà thôi, ai làm chẳng

được, khóc chết cho ngươi xem.

Độc Cô Diễm nâng mặt Hướng Tiểu Vãn lên, ôn nhu dùng môi hôn lên nước mắt của

nàng. “Được được được, đều là lỗi của vi phu, vi phu không khi dễ nàng, đừng

khóc.”

Được rồi, không khóc, thật ra thì giả bộ khóc cũng rất mệt mỏi.

Nước mắt Hướng Tiểu Vãn nói dừng là dừng, tốc độ thu phóng tự nhiên kia, ngay

cả Độc Cô Diễm cũng không tránh được sợ hãi than.

“Vãn nhi, sau này không cho chơi chiêu này nữa.” Thấy nàng rơi lệ, cho dù là

giả, hắn cũng đau lòng.

Ai, bị phát hiện? Nàng diễn dở như vậy sao?

Bất quá không sao cả, dù sao hiệu quả đạt được là tốt rồi.

Ngẩng đầu, quệt cái miệng nhỏ nhắn nhìn về phía Độc Cô Diễm. “Chàng đáp ứng sau

này không loạn đụng chạm ta, ta liền không chơi chiêu này.”

“... được.” Độc Cô Diễm gật đầu.

Nghe đáp án thế, Hướng Tiểu Vãn giật mình. Vậy cũng quá nhanh, dường như không

chút nghĩ ngợi gì, chẳng lẽ nàng thật không có lực hút như vậy sao? Cứ như vậy

trực tiếp đáp ứng nàng?

Không hiểu sao, trong lòng Hướng Tiểu Vãn có chút mất mát, có chút thẫn thờ,

những cảm xúc không hiểu này gắt gao đè ép nàng, làm cho tâm tình nàng trở nên

cực kỳ kém.

Hung hăng trợn mắt nhìn Độc Cô Diễm một cái, không muốn nói thêm.

Nhưng ngược lại vừa nghĩ, cảm giác mình giống như có chút cố tình gây sự, rõ

ràng là mình yêu cầu hắn không làm vậy, bây giờ hắn đã đáp ứng, mình tại sao

tức giận.

Vì vậy, nàng hướng về phía Độc Cô Diễm nhoẻn miệng cười.

Gương mặt vốn là vô cùng xinh đẹp, nhẹ nhàng cười một tiếng như thế, nhất thời

nhưng lại để cho Độc Cô Diễm nhìn đến ngây dại.

“Vãn nhi.” khẽ gọi thật thấp, môi Độc Cô Diễm cũng chậm rãi rơi xuống, lần này,

hắn hôn vô cùng ôn nhu, bàn tay càng thêm tiểu tâm dực dực ôm sát Hướng Tiểu

Vãn, để cho mình dán mình, lưỡi ấm áp mấy lần muốn dò đi vào, nhưng hắn lại

dừng bước không tiến.

Hướng Tiểu Vãn nhìn thấu hắn do dự, biết hắn là để ý chuyện đã đáp ứng vừa rồi,

cho nên không dám khinh cử vọng động, nhưng, hiện tại nàng lại khát vọng nụ hôn

của hắn, vì vậy, Hướng Tiểu Vãn bị động thành chủ động, mở miệng mùi đàn hương,

cái lưỡi đinh hương hướng về phía Độc Cô Diễm câu dẫn, cùng ngọn lửa Độc Cô

Diễm đụng chạm nhau, cùng nhau triền miên.

Nụ hôn ôn nhu khá dài đem tình dục của hai người lần nữa nhấc lên, tình dục so

với mới vừa rồi càng thêm nồng đậm gắt gao bao triền bọn họ.

Vừa hôn đi qua, hai tròng mắt Độc Cô Diễm ám trầm, khàn khàn nói: “Vãn nhi,

ta...”

Hướng Tiểu Vãn vươn tay, ngăn ở trên môi của hắn. “Diễm, đừng nói, ta hiểu.”

Nói xong, Hướng Tiểu Vãn ngồi xổm xuống, dùng tay nhỏ bé của mình cầm lửa nóng

của Độc Cô Diễm. Hướng Tiểu Vãn chà xát một hồi lâu, con ngươi thoáng qua vẻ

kiên định, nàng cúi đầu, hướng về phía ‘gia hỏa’ kia mở miệng ngậm xuống...

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 91
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...