Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoa Trong Mộng - Cả Đời Vì Em

Chương 108

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Con sợ Minh Hoàng Lễ biết được".

Haizz lại thở dài.

"Dì đừng nói cho anh ấy biết ạ".

Nếu không con lại không xuống giường được đâu.

Tuyết Thanh không dám nói ra câu này!

Hoàng phu nhân cũng gật đầu trấn an bé con, nhưng bà sẽ nói lại với chồng mình giải quyết triệt để chuyện này.

Họ cùng nhau ra về.

Trước khi ra về Hoàng phu nhân hỏi khi rảnh rỗi bà tìm cô được không.

Tuyết Thanh nhìn Minh Hoàng Lễ rồi gật đầu.

Bà cũng rất hiền lại tốt nữa, cô rất thích.

Hai chiếc xe ra về, đi theo hai hướng khác nhau.

Có những nỗi niềm khó nói.

Nhưng đối với nhà họ Hoàng thì hôm nay là một ngày rất vui đối với họ.

Thậm chí Nhất Hoà cười toe toét miệng mình lên luôn rồi.

Bà cũng kể lại chuyện gặp mẹ con Hà Ái Hương lại cho mọi người nghe.

Sắc mặt của họ cũng thay đổi theo luôn rồi!

Thật không ngờ họ lại bám dai đến như vậy đó.

Chuyện này ông phải xử lý nghiêm lại mới được.

Họ đã làm con gái của ông khổ mấy năm, đến bây giờ bà ta còn muốn làm khổ lại một lần nữa.

Khi đó ông không có cách nào cứu con mình, nhưng hiện tại họ sẽ không để cho chuyện này xảy ra.

Ông sẽ bù đắp lại cho con mình lại tất cả, những thứ tốt nhất đẹp nhất ông đều muốn dành lấy cho con gái của mình.

"Mẹ yên tâm đi, con sẽ không buông tha cho họ và sẽ không để họ tìm đến em gái nữa đâu".

Bà gật đầu, cũng chỉ mong là con mình bảo vệ được tốt cho con gái mà thôi.

Nhưng cảm giác bất an đó vẫn cứ ở trong bà, cũng không hiểu tại sao?

- --------------

Về đến nhà Tuyết Thanh mệt lã người, phải được anh bế vào nhà.

Thích thật đó!!

Nhưng....vô đến phòng khách?

Cô tỉnh cả ngủ?

Đồ...này của cô hả?

Sao nhiều quá vậy nè!

Giấc mơ làm một cô vợ nhỏ tiết kiệm, chăm sóc cho gia đình đã tan thành mây khói luôn.

"Ngủ thôi.

Mai đi học rồi em về em".

Minh Hoàng Lễ nói.

"Vâng." Giọng cô ỉu xìu.

"Bé mua nhiều quá không ạ".

Tuyết Thanh ngẩng đầu nhìn Minh Hoàng Lễ như sợ anh mắng.

"Không! Em thích thì cứ mua, không sao đâu".

Hai người đi lên phòng, anh vừa đi vừa nói.

Hi hi! Tuyết Thanh ôm lấy cổ anh.

Hôn một cái lên mặt anh.

Vui quá! Anh không mắng mình tiêu tiền nhiều.

Yêu anh quá đi thôi!

Nhưng mà cô buồn ngủ quá! Không tắm nổi luôn rồi.

"Không tắm được không anh".

Tuyết Thanh mở mắt hết lên luôn, anh c ởi quần áo để cho cô thoải mái hơn.

Nhìn thấy trời đã tối, anh cũng không mong cô tắm tối quá, cho nên thay đồ rồi để cô ngủ.

Đêm nay cô ngủ rất ngon! Minh Hoàng Lễ nằm bên cạnh cô, nghe tiếng thở đều đều mà lòng anh đầy hạnh phúc.

Đôi khi anh chỉ cần như thế mà thôi!

- ------

Sáng hôm sau.

Đêm qua ngủ trễ cho nên cô không muốn dậy chút nào.

Trời sáng rồi mà vẫn còn trùm chăn qua đầu mà ngủ!

Thấy đã hơn bảy giờ rồi, cho nên anh lại phải kêu cô dậy thôi.

Mai mốt anh không để cô đi về khuya như vậy nữa đâu!

Ừm thì...ở trên giường với anh thì được!

"Dậy đi em".

Minh Hoàng Lễ kéo chăn ra.

"Đi học nào".

"Ưm...!năm phút nữa thôi mà".

Cô lăn về phía anh, nằm sấp lên cánh tay anh.

Ngón tay trắng trẻo được lộ ra năm ngón.

Thật tình hết nói nổi luôn mà! Nhưng đáng yêu quá.

Minh Hoàng Lễ hôn lên lưng cô, khi lăn qua thì áo ngủ bị vén lên, lộ ra một nữa lưng trắng nõn.

"Đừng....ngứa".

Tuyết Thanh đẩy anh ra.

Nhưng mà anh lại không hề nghe.

Anh đè lên người cô và nhanh chóng cởi hết quần áo của cô.

Đêm qua cô ngủ anh không để cô mặc đồ lót, cho nên hiện tại rất dễ dàng.

"Ưm...".

Tuyết Thanh bị hôn mà tỉnh cả ngủ.

Trời ạ! Cô chưa đánh răng mà!!

Chưa kịp để cô nói được câu nào, anh đã rất nhanh chóng giữ lấy cái cằm xinh đẹp của bé cưng, đưa môi lưỡi mình quấn sâu vào môi lưỡi cô, ra sức m*t mát, có lúc lại dùng răng mình day day môi cô.

Hoàn toàn không có để cho cô cơ hội để nói gì cả, anh cứ điên cuồng hôn.

Đây không phải là lần đầu tiếp xúc thân mật với anh, bị anh khuấy đảo như thế, đã cảm thấy hơi say men tình của anh đem lại.

Vậy mà người đàn ông này không dừng lại ở đó, một tay vẫn giữ cằm cô, một tay tìm đến nơi to tròn trước ngực.

Anh buông tha môi cô, một tay anh xoa bóp ngực cô, một bên anh hôn lên nó.

"Ư...!Đừng...Á".

Tuyết Thanh rên lên một tiếng.

"Em còn chưa đánh răng mà!".

Cô không vui đâu nha!

"Không sao".

Minh Hoàng Lễ lại cúi đầu hôn tiếp.

Anh để tay cô lên cổ mình.

"Làm một lần được không bé con".

Minh Hoàng Lễ vẫn tôn trọng cô, mặc dù anh có h@m muốn nhưng anh vẫn muốn để cô được thoải mái.

"Nhẹ....nhẹ một chút....đừng hôn lên cổ em.

Sẽ để lại dấu á".

Hôm qua khó khăn lắm mới che lại được dấu hôn của anh để lại.

"Được".

Minh Hoàng Lễ lại trường xuống dưới cô, anh muốn làm cho cô thoải mái trước, nhưng cô lại ngăn anh lại.

"Em không thích! Anh đi vào luôn đi ạ".

Ngón tay khiến cho cô đau, không thích đâu! Nên nói thẳng luôn với anh.

Minh Hoàng Lễ sờ vào thì thấy đã ướt nhưng chỉ là sơ sơ, anh không dám đi vào.

Biết cô không thích cho nên anh chỉ dùng bàn tay mình ma sát bên ngoài mà thôi.

"Ưm....".

Anh lại di chuyển bên ngực cô, cúi đầu li.ế.m quanh một bên gò bồng, tay kia thì không quên ra sức ma sát.

"Nhanh....anh mau vào đi mà".

Hu hu!

Tuyết Thanh không chịu nổi k1ch thích, cứ vặn vẹo thân mình, trên miệng còn phát ra tiếng r3n rỉ mê người, hai hạt đậu đỏ cũng vì vậy mà cư.ơ.ng c.ứ.ng lên.

Điều đó khiến cho anh rất hài lòng, đến khi không nhịn được nữa thì anh cũng vội lột s@ch mình, vật n@m tính cầm lấy nó, cọ cọ ở bên ngoài vài cái rồi anh kéo hai chân bé con để lên vai mình.

Minh Hoàng Lễ chậm rãi đâm vào, nhưng rất nhẹ nhàng để cô thích ứng rồi anh mới đút vào hết.

"A...a...a".

Tuyết Thanh cảm thấy toàn thân run rẫy, cảm giác anh mang lại cho cô vẫn luôn rất tuyệt.

Khóe mắt bắt đầu có những giọt nước long lanh.

Do anh mang đến.

Tuyết Thanh hơi uốn éo người mình.

Minh Hoàng Lễ liền thẳng lưng đút vào hết.

Sướng quá!

Cô quá tuyệt vời lại ngọt ngào.

Khiến anh không thể rời khỏi cô được!

"Thả lỏng đi em, đừng siết chặt quá".

Minh Hoàng Lễ vừa đâm vào vừa nói với bé con, cô cũng phối hợp mở rộng chân mình hơn.

Lúc đầu anh còn tiết chế, ra vào rất nhịp nhàng nhưng nghe cô r3n rỉ anh chỉ hận không thể dùng sức mình mà ra vào liên tục.

Minh Hoàng Lễ ôm lấy cô ngồi lên đùi anh, th@n dưới vẫn ra vào.

Tuyết Thanh cắn vào vai anh, anh nhanh quá rồi!

"Chậm....chậm lại...hu hu hu".

Cô cắn lên vai anh, khiến anh càng thêm k1ch thích mà ra vào thật mạnh.

Không biết đến khi nào anh mới tha cho cô nữa.

Tốc độ của anh càng lúc càng nhanh, nhanh đến nỗi cô sợ mình sẽ chết không.

"Em mệt...".

Sức con gái sao bằng đàn ông được, anh mới làm một chút thôi mà cô đã rất mệt rồi, cho nên xin anh tha cho mình.

"Anh chưa mệt, ngoan nào bé cưng".

Anh lại rút ra rồi lại đâm vào.

"Anh muốn làm em cả đời."

Tiếng thở d ốc liên tục của cả hai, khiến cho họ quên đi tất cả mọi thứ, hiện tại họ chỉ có đối phương mà thôi.

"Không cho em ra trước anh đâu nhé." Minh Hoàng Lễ cắn ngực cô một cái, Tuyết Thanh ưỡn hông lên hơi hạ thấp người mong được anh đâm sâu hơn.

Minh Hoàng Lễ vịn eo của bé con, còn cô thì ngã ra phía sau, anh nắm lấy nó đưa vào sâu hơn.

Hai thân xác quấn lấy nhau thận mật ở trên giường, mới sáng sớm mà họ đã quấn lấy nhau không rời.

Tuyết Thanh r3n rỉ đến khàn cả giọng nhưng Minh Hoàng Lễ dường như nghe được cô rên thì càng thêm hưng phấn anh ra ra vào vào mạnh mẽ.

"Aaaaaa.....ư.....muốn ra...không mà".

Cô muốn ra rồi, nhưng Minh Hoàng Lễ làm như không biết vẫn một lòng làm.

Từng cú thúc hông hay rút ra điều khiến cho cô điên loạn mà từng bước được anh dẫn dắt chìm vào trong cuộc mê loạn này.

"Tha cho bé đi anh ơi".

Cô chịu không nỗi đâu mà, Minh Hoàng Lễ chậm lại một chút.

Bất giác cô không được thoải mái, thấy bé con không vui thì Minh Hoàng Lễ lại làm tiếp nữa.

Bé con thật dối lòng mà!

Tuyết Thanh cũng không biết đến khi nào anh mới buông tha cho cô nữa, nhưng cô biết hiện tại người lên giường của với cô là Minh Hoàng Lễ.

Chỉ có anh mà thôi.

Cô nghĩ như vậy thì mỉm cười, tìm đến môi anh mà hôn.

Đến khi anh b ắn ra thì mới luyến tiếc buông cô ra.

Tóc cô hơi rối do mồ hôi thấm vào trên trán.

Anh gỡ ra giúp rồi hôn một cái lên môi cô.

"Thích không bé cưng, chứ anh thì rất thích, muốn em đến điên rồi".

"Xấu xa".

Tuyết Thanh mắng anh một câu rồi cũng cười khúc khích.

Đương nhiên là cô rất thích thân mật cùng với anh rồi.

"Còn sức mắng anh như vậy, chi bằng làm một lần nữa nhé".

Nói xong anh lại bóp lấy nơi h.oa h.uy.ệt đó của cô.

"Đừng mà!".

Tuyết Thanh sợ anh làm nữa thì cái mạng nhỏ này sẽ chết đó.

Minh Hoàng Lễ bật cười sau đó giúp cô tắm rửa rồi thay đồ đi học.

Lúc này cô mới nhẹ người.

Anh mà làm nữa, cái mạng nhỏ này chết mất!

Hu hu!

Khi bước xuống nhà thì đã hơn tám giờ một chút.

Tuyết Thanh sợ trễ học cho nên lấy một miếng bánh mì rồi hối thúc anh đưa mình đi học.

Anh không quên đưa cho cô một ly sữa nóng.

Uống hết mới được đi học!

Rồi rồi!

Như ông già! Tuyết Thanh uống hết một hơi rồi đi học!! Sau này sẽ không làm với anh buổi sáng nữa đâu! Cũng tại cô cả, cứ thấy sắc thì quên tất cả!

- -------.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 108
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...