Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoa Trong Mộng - Cả Đời Vì Em

Chương 125

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Con khốn nạn mày".

Chúc Minh Hoà muốn xả giận vào cô tất cả, chân của cô ta vừa mới lành lại.

Tất cả điều bị Minh Hoàng Lễ hãm hại, bây giờ cô ta muốn trả thù.

"Dừng....tay".

Nhất Hoà bò đến ngăn cản cô ta, nhưng lại bị một tên khác đá cho cậu một cái.

Á....

Tuyết Thanh không hề kêu rên, cũng không hề van xin, ánh mắt đầy kiên cường nhìn Chúc Minh Hoà.

Chúc Chi Sơn thấy vậy, cũng ngăn em gái mình lại.

Hắn ta đánh giá khuôn mặt cô.

Tuy lấm lem, cũng đầy dấu tay trên mặt.

Vẫn không che giấu đi được vẻ đẹp của trời ban của cô.

Bị hắn nhìn, Tuyết Thanh cũng quay đi nơi khác.

Hắn ta cũng không nói gì.

Khi hắn muốn rời đi thì mới lên tiếng.

"Đưa cô ta đến phòng cho tôi".

Đêm nay hắn sẽ cho cô biết thế nào là sự lợi hại, cho dù có quật cường đến đâu thì cũng phải ở dưới thân hắn mà phải rên lên thôi.

Hắn nhất định phải chơi đùa cô đến chết mới thôi.

Loại người như cô, hắn đã thấy rất nhiều rồi.

"Sếp của chúng tôi đang đến e là không được".

Tên đầu đàn nói.

Nhưng Chúc Chi Sơn lại không để ý đến lời của tên đó nói, hắn ta cho người khống chế tên đầu đàn xong rồi kéo cô đi.

"Buông....buông ra".

Cô đạp vào hắn mong được thoát nhưng hắn lại nói.

"Nhìn Nhất Hoà đi! Mày mà giãy nữa tao sẽ giết chết nó".

Hắn ta chỉ vào Nhất Hoà đang bị thương còn cố bò đến để cứu cô, cô vịn tay hắn để mong bớt đau khi hắn túm lấy tóc cô.

"Thằng khốn".

Nhất Hoà lên tiếng.

"Thả em ấy ra".

"Sếp đã nói phải đợi anh ấy đến".

Tên đầu đàn lại cho đàn em bao vây mong cướp được cô lại.

Cô bị hai người bọn họ kéo qua kéo lại như một món hàng.

Hà Ái Hương thấy vậy thì điên tiết lên, cô ta cũng chỉ mong cô bị lăng nh.ụ.c mà thôi.

Cạch! Tiếng súng được lên nòng.

Chúc Chi Sơn liền buông tay ra.

Là tên đầu đàn đã nhắm vào ngay hông anh.

Sau đó hắn ta kéo cô về.

Tuyết Thanh được giao cho hai tên đàn em khác.

Nhất Hoà dùng chút sức còn lại, ôm lấy em gái mình.

Ánh mắt đầy căm phẫn nhìn bọn họ.

"Đừng sợ, không sao cả".

Nhất Hoà cố gắng an ủi em gái mình.

"Em không sao ".

Cô bịt lại vết thương cho cậu.

"Anh đừng manh động, đợi sếp chúng tôi đến rồi mới nói chuyện, súng không có mắt".

Hắn ta nói rồi cũng rút súng về.

Chúc Chi Sơn trong lòng giận vô cùng, nhưng cũng chỉ đành nhẫn nhịn mà thôi.

Hắn ta cùng với Chúc Minh Hoà rời đi, Hà Ái Hương vốn có mưu đồ khác nên ở lại.

Cô ta ỏng ẹo muốn quyến rũ tên đầu đàn đó.

Hà Ái Hương hôm nay mặc một chiếc váy dây ngắn đến đầu gối, lộ ra khuôn ngực đầy đặn, Hà Ái Hương cũng rất khả ái.

Hắn ta thấy vậy liền khom người đặt cô ta lên vai rồi hăng hái rời đi.

Tuyết Thanh được thả ra, cậu mới nhẹ người, Nhất Hoà ôm cô vào lòng mình.

Tay cậu đầy vết máu, nhưng không còn cách nào khác phải bảo vệ cô bằng mọi cách.

Nước mắt cô rơi xuống vì tủi thân.

Chưa bao giờ cô phải chịu cảnh như vậy chỉ mong anh có thể tìm cô nhanh hơn mà thôi.

Nếu không cô sợ bản thân mình sẽ chết vì không thể bị làm nh.ục.

Cô đã thuộc về Minh Hoàng Lễ thì cả đời này cũng chỉ có thể thuộc về một mình anh mà thôi.

Nếu có thì chắc chắn sẽ tự tử chết.

Tuyết Thanh ở cạnh Nhất Hoà thì rất yên tâm.

Cả hai nương tựa vào nhau mà nghĩ ngơi.

Bên kia Hà Ái Hương được kéo đến một bụi rậm để mà giúp tên đầu đàn kia giải toả dục vọng.

Hắn ta không ngừng điên cuồng phát ti3t ra trên người cô ta, khiến cho Hà Ái Hương sợ hãi muốn bỏ chạy nhưng lại bị hắn ta chơi xong thì đến các tên đàn em khác.

Từng tên từng tên chơi đùa cô ta.

Khiến cho Hà Ái Hương vô cùng căm phẫn.

Siết chặt bàn tay mình, cô ta sẽ trả thù cô.

- ---------

Đã gần một đêm không tìm được cô, anh càng thêm điên tiết lên.

Ra lệnh cho các đàn em trong bang Hắc Phong lập tức cho người đi tìm tung tích của phu nhân.

Mỗi tên đàn em điều được một bức ảnh của cô cùng với Nhất Hoà.

Một đêm đó đối với anh như dài cả một thế kỷ, anh không thể yên giấc được cũng chỉ biết tìm cô ở khắp nơi mà thôi.

Mặc khác anh cũng cho người đi theo Minh Thiên Doanh.

Những ai có khả nghi anh điều không bỏ qua cho một ai.

Nhưng Minh Thiên Doanh lại không bước ra khỏi nhà, hắn ta ở nhà đưa gái về nhà mình chơi, chơi đến sáng.

Minh Hoàng Lễ đương nhiên không tin chuyện này không liên quan đến hắn ta và Chúc Chi Sơn, nên liền đến nhà tìm hắn.

Ba anh rất ngạc nhiên khi anh lại về nhà, nhưng bên cạnh anh lại có người của Hắc Phong nên ông có chút kiêng dè.

Minh Hoàng Lễ bước lên phòng, anh đập cửa xông vào phòng thì thấy Minh Thiên Doanh đang nằm ngủ bên cạnh một cô gái.

Cô ta nghe động tĩnh lớn thì vội lấy chăn che lại cơ thể của mình.

"Cút".

Anh không có hứng với chuyện của người khác, liền bảo cô ta cút đi.

Sau đó anh tiến đến bên giường lôi đầu Minh Thiên Doanh dậy.

Đêm qua hắn ta chơi gái đến mệt lã người, lại còn dùng thuốc nên hắn ta mệt như chết.

Khi bị anh kéo thì hắn ta mới tỉnh lại.

Hoảng hốt nhìn anh.

"Mày giấu em ấy ở đâu hả ".

Minh Hoàng Lễ hỏi hắn ta.

"Ai....?Anh nói điên cái gì vậy".

Minh Thiên Doanh nói, giọng có chút ngáy ngủ.

Minh Hoàng Lễ đánh anh ta tơi bời, nếu không có mẹ kế bước vào ngăn lại thì có lẽ hắn ta đã bị đánh chết rồi.

Hắn ta lau vết máu trên môi mình, sau đó khinh khỉnh nhìn Minh Hoàng Lễ.

"Cút".

Hắn ta ra lệnh cho anh rời đi.

"Khôn hồn thì mày không biết gì, nếu không tao sẽ lấy mạng mày".

Minh Hoàng Lễ cảnh cáo hắn ta rồi rời đi.

Minh Thiên Doanh ở trên giường được mẹ mình lo lắng vết thương nhưng hắn bảo bà rời đi đi.

Không ngờ tên đó lại nhanh đến như vậy xem ra chưa tìm được con khốn đó rồi.

Hắn ta gọi điện thoại cho tên kia để bảo hắn giữ người lại.

Tạm thời hắn sẽ không đến tìm con khốn đó! Khi hắn mà đến thì nhất định sẽ chơi chết nó, sau đó quay video lại phát tán cho cả nước biết.

Minh Hoàng Lễ mày hãy đợi đó cho tao!

- ----------

Chuyện Nhất Hoà và con gái cùng lúc điều bị bắt không thể giấu được cho Hoàng phu nhân biết.

Nhưng lại không thể làm cách nào khác được, chồng và con trai điều đang tìm họ, bà không thể quấy phá được.

Chỉ biết chôn nỗi niềm vào lòng mà thôi.

Bà chỉ biết thầm mong cho con trai và đứa con gái số khổ này bình an, mọi chuyện điều được tốt lành.

Bà vẫn chưa kịp nhận lại đứa con gái thất lạc nhiều năm nay nhưng bây giờ lại nhận được tin dữ.

Cũng chỉ biết cầu trời khấn phật để cho hai người con của bà được bình an.

Minh Hoàng Lễ vẫn cho người tìm cô ở khắp nơi, nhưng vẫn không có tin tức.

Anh sợ chuyện này lại lập lại một lần nữa, đến khi họ gặp lại nhau thì một năm hay mười năm đây.

Anh rất sợ đều đó lại xảy ra.

Một ngày rồi lại một ngày đến khi cô mất tích được một tuần lễ anh mới dần mất kiểm soát.

Minh Thiên Doanh vẫn được anh cho người theo dõi, tuy vẫn chưa có tin gì nhưng vẫn không được bỏ sót.

Địa điểm tìm cô được truy lùng mở rộng hơn nữa.

Nhưng đều không có kết quả.

Minh Hoàng Lễ thấy mình thật vô dụng khi nhiều ngày liên tiếp như vậy mà không tìm được bé con.

..................

Minh Thiên Doanh làm sao mà không biết được mấy hôm nay Minh Hoàng Lễ cho người theo dõi anh ta, nhưng đến hôm nay thì không đợi được nữa.

Cô ta khiến cho anh quá thèm muốn, hắn ta lập tức cắt đuôi bọn người đã theo dõi hắn rồi đi đến địa điểm cần đến.

Có nằm mơ, Minh Thiên Doanh cũng mong được làm cô đến chết đi sống lại, bây giờ vào tay anh thì làm sao có thể bỏ qua được.

Minh Hoàng Lễ biết tin Minh Thiên Doanh bị cắt đuôi thì không chút lưu tình đi xử lý bọn người đã đi theo.

Chỉ có nhiêu đó mà cũng làm không xong!

Vậy thì anh còn cần bọn họ để làm gì nữa.

Là một lũ vô dụng cả.

Hai thuộc hạ đó cũng đâu ngờ phía trung tâm mua sắm đó lại có cửa sau, hắn ta và một người phụ nữ khác đi vào khu vực mua đồ lót cho nên hai người đó cũng không thể đi vào.

Là đàn ông mà lại lén lút đi vào nơi đó thì không khác nào biến thái cả.

Bọn họ đứng bên ngoài canh giữ còn bị nhìn đi nhìn lại mấy lần cho nên cả hai điều sượng trân cả mặt mình.

Nghe họ kể lại thì Thanh Nguyệt cố nén cười thì bị Minh Hoàng Lễ nhìn lấy đầy bỏ ghét cho nên cũng chỉ có thể nhịn cười mà thôi.

Hai tên thuộc hạ đó nhanh chóng thu xếp các việc khác, cùng với các camera khu vực lân cận đó.

Nhưng vẫn không thấy tung tích của hắn ta..

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 125
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...