Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Sư Phụ Như Phu

Chương 138

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Bảy bảy bốn mươi chín ngày, Lôi Diệc Thương cơ hồ không ngủ

không nghỉ canh giữ bên cạnh Hoa Tiểu Nhã, chính là để vãn hồi lại dung

mạo cũng như trí nhớ của Hoa Trung Nguyệt nàng!

Nhưng khôi phục trí nhớ cho nàng đến đâu, y có thể quyết định!

Híp híp mắt, y không cho phép nàng thay lòng đổi dạ, cũng sẽ không để nàng có cơ hội đi yêu kẻ khác!

Thiên giới bảy bảy bốn mươi chín ngày, Nhân giới bảy bảy bốn mươi chín năm.

Mọi người đều đang vội vã lướt qua! Mà, trên giường đá của cửa hàng Mạn Châu Hoa, một cô bé mũm mĩm trắng trẻo ra đời.

Diện mạo cô bé có hơi non nớt, một đôi mắt to trong veo như nước lộ vẻ thông minh, cằm tròn trịa, da mịn màng. Thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp.

Thật là tượng đẹp nhờ trời!

Lôi Diệc Thương gật đầu, không tệ, khiến y hài lòng không phải là diện mạo

của nàng, mà là trí nhớ của nàng, đã chữa trị tốt rồi! Nên xóa bỏ, nên

giữ lại, y tuyệt đối muốn giữ lại trọn vẹn cho nàng.

Hoa Trung Nguyệt chớp chớp đôi mắt, tựa đầu về phía Lôi Diệc Thương, sau

đó, hai mắt thật to chớp chớp, rồi mỉm cười ngọt ngào, “Thương ca ca,

sao huynh lại ở đây vậy?” (U Nhã: Gọi Hoa Trung Nguyệt là vì diện mạo đã thay đổi! Nhưng vẫn là Hoa Tiểu Nhã! Bây giờ mình chỉ có thể gọi như

vậy, xin lỗi mọi người.)

Váy tiên nữ màu trắng, đôi mắt lanh lợi, nàng toát lên vẻ đẹp thanh tân thoát tục!

Lôi Diệc Thương cười một tiếng dịu dàng, “Nguyệt Nguyệt, nàng tỉnh rồi, còn nhớ rõ chuyện gì xảy ra không?

Hoa Trung Nguyệt mở to hai mắt, tựa như cố gắng nhớ lại, rốt cuộc nàng chợt nhớ ra, “Thương ca ca, huynh đừng mách với ca ca của muội đó! Muội cũng chỉ không cẩn thận nên mới ngã xuống!”

Lôi Diệc Thương gật đầu, xem ra… không sai chút nào!

Năm ấy, nàng vì ham chơi, rơi xuống đầm Thiên Than, được y cứu lên…

Sau đó, sau tất cả, Lôi Diệc Thương thề, y phải sửa đổi và tận dụng.

Trước kia y luôn nghĩ cứ thuận theo tự nhiên, thấy Hoa Trung Nguyệt gần sát

bên mình, trong lòng y rất vui, nhưng sau đó, y lại vì nghiên cứu dược

lý, rời xa một tháng, kết quả, một tháng trên Thiên giới này là ba mươi

năm dưới nhân gian. Không ngờ, nàng có người yêu, không đợi y trở lại,

nàng đã nhảy xuống Diệt Hồn Đài.

Y ôm cách có hy vọng duy nhất có thể vãn hồi lại hồn phách của nàng, chính là thả nàng xuống dị giới.

Nhưng khi nàng trở lại, y đương nhiên là đợi nàng, đợi nàng nhìn về phía mình!

Lại không ngờ rằng, nàng trở lại nhưng không phải nhục thể của mình!

Nhìn Hoa Trung Nguyệt chớp chớp mắt, giờ phút này vô cùng lệ thuộc vào mình, Lôi Diệc Thương đã âm thầm thề, y phải giữ thật chặt nàng.

“Được, ta không nói với Trung Vĩ.” Lôi Diệc Thương rất dễ tính gật đầu.

Hoa Trung Nguyệt nhếch miệng cười, “Cảm ơn Thương ca ca!” Nói xong, đi giày vào, ôm lấy cánh tay Lôi Diệc Thương, “Thương ca ca, huynh dẫn ta tới

nhân gian đi dạo được không?!”

Lôi Diệc Thương vươn người, đôi mắt ôn hòa đi, “Có thể thì có thể, nhưng mà phải đợi vài năm nữa.”

“Tại sao?” Hoa Trung Nguyệt chớp chớp đôi mắt thật to, tò mò hỏi.

“Bởi vì…” Lôi Diệc Thương đột nhiên xoay người, nhìn Hoa Trung Nguyệt, dung

mạo của nàng không thay đổi, cũng chính do y tạo ra, dung mạo của nàng

đã ghim lại trong lòng y, vĩnh viễn không bao giờ quên được. “Nguyệt

Nguyệt, nàng có muốn mãi mãi ở bên Thương ca ca không?”

“A?” Hoa Trung Nguyệt chớp mắt, nhìn về phía Lôi Diệc Thương, đôi mắt khả ái muốn nhìn xem Lôi Diệc Thương nói thật hay đùa, cuối cùng nàng vô lực

buông tay, cúi đầu, “Nhưng, muội cũng không muốn rời xa ca ca nha.”

Mếu máo, làm nũng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 138
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...