Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Sư Phụ Như Phu

Chương 142

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đóng kỹ cửa phòng ngủ, Lôi Diệc Thương đẩy nàng ép vào sau cánh cửa, nằm trong lồng ngực mình.

Hơi thở nam tính phả vào mặt, khiến cho Hoa Trung Nguyệt mất tự nhiên.

Trước kia, mặc dù nàng luôn thích khoác cánh tay y, nhưng vẫn luôn coi y là ca ca!

Không phải là người mình thích!

Cảm giác thế này… quá mức quỷ dị!

“Thương ca ca, huynh… huynh làm gì vậy? Không phải nói muốn thử hỉ bào sao?” Hoa Trung Nguyệt vội vàng nói sang chuyện khác.

Lôi Diệc Thương cất giọng trầm thấp khàn khàn, “Nguyệt Nguyệt, tại sao lại lẩn tránh ta?”

Hoa Trung Nguyệt hơi chột dạ, cúi đầu thật thấp, “Chuyện đó… Thương ca ca, muội chỉ muốn yên tĩnh một chút.”

“Ngẩng đầu.” Lôi Diệc Thương dùng sức nhấc cằm nàng lên, gân xanh của y cơ hồ nổi lên càng rõ.

Bởi vì, y thấy được nước mắt trong mắt nàng…

Rũ mi mắt xuống, Lôi Diệc Thương cơ hồ trong lòng muốn bộc phát…

“Nàng không muốn gả cho ta?” Lôi Diệc Thương gằn từng chữ, mang theo vài phần uy hiếp.

“Muội… muội, Thương ca ca, muội nghĩ…”

Khi môi nàng chưa kịp nói những lời đó, y đã chiếm giữ rồi!

Đây là kiệt tác y tạo ra! Tỉ mỉ tạo ra, nhưng, lần đầu tiên khi y hôn nàng, y vẫn cảm thấy rung động như thế.

Hơi thở của nữ tử xông vào mũi, tựa như từng chiếc lông vũ tỏa ra mùi hương mê người, tựa như cào xé lòng người.

Cái cảm giác này không nói lên được, lại khiến y muốn dừng mà không thể.

Hoa Trung Nguyệt đè lồng ngực y lại, nhưng lại bị bàn tay to lớn có lực của y kéo vào trong ngực…

Làm sao cũng không tránh thoát được.

Nước mắt của nàng chốc lát đã rơi!

Đột nhiên, một đôi mắt hồ ly hiện lên trong tâm trí nàng, ánh mắt ấy dường

như có sức mạnh xuyên thấu, khiến nàng đột nhiên tỉnh táo!

Vận dụng pháp thuật, nàng đột nhiên một chưởng, đánh về phía lồng ngực y…

Đột nhiên bị nàng tấn công, Lôi Diệc Thương rốt cuộc bị buộc phải lùi lại cách nàng một thước.

“Thương ca ca, thật xin lỗi, huynh cho muội thời gian suy nghĩ thật kĩ một

lát…” Nói xong, nàng tông cửa xông ra, để lại Lôi Diệc Thương lộ vẻ mờ

mịt.

Híp mắt, con ngươi Lôi Diệc Thương càng phát ra khí lạnh như băng.

Ngày mười chín tháng ba năm Thiên Giới, một ngày trước khi Hoa Trung Nguyệt gả cho Lôi Diệc Thương.

Nàng nhìn hỉ bào được đưa tới, thở ra một hơi, không được, nàng nhất định phải nói rõ ràng với Lôi Diệc Thương!

Lôi Diệc Thương nhìn Hoa Trung Nguyệt đẩy cửa bước tới, khóe môi nhếch lên, “Nàng biết làm trái ý chỉ của Thiên Đế sẽ có hậu quả gì không? Nàng và

ca ca nàng, có thể gánh nổi không?”

Sắc mặt Hoa Trung Nguyệt trắng bệch, “Huynh đang uy hiếp ta?”

Vốn trong lòng cảm thấy rất có lỗi với y, trong nháy mắt đó lòng chợt lạnh băng!

“Vậy thì sao? Chỉ cần có thể cưới nàng, ta có thể là kẻ địch của cả thiên

hạ! Hơn nữa, nếu như nàng không lấy ta làm chồng, cũng hãy chuẩn bị nhận lấy hậu quả này đi!”

“Ngươi…” Hoa Trung Nguyệt đỏ

mặt lên, lần đầu tiên ngẩng đầu, cẩn thận đánh giá Thương ca ca mà trước kia nàng vẫn cho rằng rất tốt, thì ra, là nàng nhìn người không thấu!

Người này có chỗ nào là người lương thiện chứ? Rõ ràng chính là ác ma!

“Còn nữa, nàng còn có một ca ca!” Lôi Diệc Thương giọng lạnh băng, “Nếu như

nàng muốn cứu y, nên biết điều ngồi lên thiên kiệu vào ngày mai, biết

điều thành thân với ta! Nếu không!” Lôi Diệc Thương hừ lạnh một tiếng,

“Nàng gả cho ta, ta sẽ đối tốt với nàng, sẽ đối với nàng tốt nhất!”

Hoa Trung Nguyệt cười giễu một tiếng, nhịn nỗi uất ức xuống đáy lòng, trong mắt lộ vẻ kiên định, “Được, ta gả cho ngươi!”

Xoay người, rời đi.

Không ngờ, chính mình lại hại ca ca của mình! Người duy nhất nàng quan tâm, cũng không thể không quan tâm!

Lau lau nước mắt, nhìn Hoa Trung Vĩ đi tới gần mình, nàng mỉm cười tiến lên, “Ca ca.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 142
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...