Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoàng Hậu Anh Túc

Chương 10

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lúc này nghe thấy Lý đề đốc vỗ mạnh tấm

mộc bài, lớn tiếng nói: “Đem ba tên tội phạm áp giải vào tù, đợi ngày

mai tái thẩm, bãi đường”

Tôi còn chưa kịp phản ứng thì đã bị hai

tên quan sai tóm chặt lấy hai tay, sau đó Triệu Vận Chi đứng dậy, phủi

phủi bụi trên quần áo, nhìn về phía tôi cười đắc ý, tôi liếc xéo bà ta,

nói giọng mỉa mai “Yêu phụ này, bà sẽ không có kết quả tốt đâu” Nghe tôi mắng bà ta là yêu phụ, mặt bà ta đột nhiên méo mó, cắn chặt môi, thái

độ giận dữ tới mức như trò khôi hài vậy. Tôi bị áp giải đến nhà tù, chỉ

khác là có thêm hai người nữa, Tiểu Thuý và Tiểu Lan thì mặt mày ủ dột,

vẻ cầu xin ngồi một góc, lòng tôi cũng chán chường hẳn đi, tôi làm người luôn đi theo tôn chỉ, nếu người phạm tôi, tôi tất phạm người, kể cả dây dưa tới chết tôi cũng nhất quyết không chịu cúi đầu. Thái độ của Triệu

VẬn Chi hôm nay cũng giống như suy nghĩ của tôi, quả thực là vô pháp vô

thiên, coi thường tôi quá đáng, nhưng xem tình hình hôm nay Lý đề đốc

này có vẻ hơi chút e ngại với vị quan khâm sai kia, điều này có lợi với

tôi, ít nhất lão ta cũng không dám dính vào, không dám ngầm động tay

chân với tôi. Lúc ba người chúng tôi ngồi lặng lẽ trầm mặc, tôi nhắm mắt lại, nghe thấy có tiếng người mở cửa, tôi mở to mắt nhìn, thấy một viên cai ngục đi vào “Diệp Vũ, khâm sai đại nhân có việc muốn gặp ngươi” Tôi ư? Tôi mở to hai mắt, này nửa đêm mời tôi đi làm cái gì nhỉ? Thế cũng

tốt! Tôi có vấn đề chính muốn hỏi hắn kìa!

Tôi nhìn lướt qua hai cô nàng đang ngủ,

đi theo cai ngục ra cửa. Chúng tôi rẽ trái, rẽ phải vòng vèo, rồi đi đến một gian phòng phía trước có ánh đèn ảm đạm hắt ra, một bóng người đứng bên cửa sổ, đến gần mới nhìn rõ là vị khâm sai đại nhân kia, lúc này

hắn đã bỏ quần áo quan ra, chỉ mặc một bộ quần áo xanh đen, tóc dài được buộc túm lại bằng một sợi dây cắm trâm cài tóc bằng ngọc sau đầu, tôi

giật mình, ngoài sự uy nghiêm của hắn ra, còn có một loại anh tuấn sâu

sắc, khí thế cao quý thoát tục, nhìn thấy tôi, mặt hắn hơi giật giật,

rồi bình thản như trước. Tôi đứng bên hắn, cũng không bái lễ, hỏi giận

dữ: “Xin hỏi đại nhân, có phải ngài định ép tôi vào chỗ chết không” “Xin chỉ giáo cho?” Hắn xoay người, nét mặt hiện lên vẻ thú vị. “Chả nhẽ là

không đúng sao? Hiện giờ Triệu VẬn Chi đều có nhân chứng, vật chứng đầy

đủ, còn tôi một chút chứng cớ cũng không, nếu ngaì không gây rối, có lẽ…

Đúng là tâm tình phiền chết lên được, cho dù vị khâm sai này không hỏi

lấy chứng cớ của Triệu VẬn Chi thì bà ta sớm muộn gì cũng sẽ lấy ra

thôi, cơ bản điều này không liên quan gì đến hắn cả, nhưng mà….Lòng tôi

lại không nuốt nổi cục tức này. “Có lẽ thế nào?’ Hắn bắt được lời nói

của tôi, trong mắt ánh lên nét cười xảo quyệt, chắc là định bôi xấu mặt

tôi đây mà. “Không thế nào hết, không biết đại nhân nửa đêm mời tôi đến

có chuyện gì muốn hỏi vậy?’ Tôi chuyển đề tài nhanh như gió, cũng không

muốn dây dưa gì với hắn nữa. “Đêm nay ta muốn ngươi đi cùng ta đến một

chỗ” Hắn dời mắt đi chỗ khác. “Đi đâu vậy? ” Tôi ngẩng đầu lên nhìn hắn. “Đi tới trước mộ lão gia nhà ngươi” “Ôi…” Tôi nhịn không được kêu lên

sợ hãi, đến trước mộ lão gia sao? Vì sao chứ? Hắn định làm gì?

Tôi cố bình tĩnh lại “Chả nhẽ đại nhân phát hiện ra gì rồi?”

Hắn khôi phục lại vẻ mặt thận trọng như cũ, nhíu nhíu mày hỏi “Lúc lão gia nhà các ngươi chết có giãy dụa hay kêu la gì không?”

Nghe hắn nói thế tôi mới nhớ lại, lúc ấy

phu nhân giết lão gia, hình như lão gia đã chết rồi vậy, chả lẽ lão gia

không phải bị ám sát mà chết chứ? Tôi linh cảm mà rùng mình một cái, nhớ tới ánh mắt chết của lão gia, chết không nhắm mắt, vẻ mặt tôi kinh sợ

lắc đầu “Không có”

Tôi lập tức lâm vào trầm tư, nói tiếp “Sự kiện vụ án rất khó phân biệt, điểm đáng ngờ rất nhiều, đường đường một

người đàn ông khoẻ mạnh như thế sao lại bị giết chết dễ dàng thế chứ?

Nếu lúc ấy lão gia hét to hoặc giãy dụa có lẽ sẽ không chết, khả năng

duy nhất chính là lão gia bị phu nhân giết chết trước, lúc đó đã chết

rồi, có thể là bị độc chết. “

Tôi to gian hoảng sợ phán đoán, ngẩng đầu nhìn hắn. Hắn xoay người lại, đáy mắt nổi lên ý cười “Ngươi thông minh

hơn so với trong tưởng tượng của ta rất nhiều, không tệ, chúng ta chuẩn

bị đi khám nghiệm thi thể của ông ta thì sẽ tra ra chân tướng” Lúc này,

ngoài cửa truyền tới giọng nói “Bẩm đại nhân, quan khám nghiệm tử thi đã đến ạ”

Quan khám nghiệm tử thi sao? Lòng tôi

chấn động chút, nửa đêm đi động quan tài sao? Chuyện này không phải bất

kính với người chết sao? Lão gia đã chôn cất được mười ngày rồi, chuyện

này không phải quá khủng bố đi? Trời ơi, tôi đối với sự kiện kỳ quái này cũng quá sức tưởng tượng rồi, thực ra có đôi lúc sức tưởng tượng phong

phú cũng là một chuyện đáng buồn, đáy lòng tôi sợ hãi không thôi.

”Được, chuẩn bị xuất phát” Hắn liếc nhìn tôi một cái, rồi hạ lệnh.

“Đợi…đợi một chút, tôi có cần phải đến

hiện trường không?” Vẻ mặt tôi kinh hoàng nhìn hắn, thấy vẻ sợ hãi của

tôi, hắn cười khẽ “Có ta ở đây, người đừng sợ, chúng ta xuất phát đi”

Chết tiệt, sao cứ phải là tôi chứ, tôi có rất nhiều lý do để cự tuyệt không đi, làm như thế không phải là vì cứu

tôi đấy sao? Tôi có thể lùi bước được nữa sao? Tôi hít một hơi sâu, đi

theo họ ra ngoài cửa. Ngoài cửa đã chuẩn bị sẵn mấy con ngựa, lão gia

được an táng tại một ngọn núi nhỏ cách kinh thành mười dặm, cưỡi ngựa là phương tiện đi lại tốt nhất. Tôi nhìn con ngựa thở phì phì trước mặt,

nuốt nuốt nước bọt “Sao ngươi thế nào vẫn không lên ngựa hả?”

Vị khâm sai đứng bên hỏi, tôi hít một hơi dài, nói lúng túng “Tôi không biết cưỡi ngựa”

Hắn dừng chút chăm chú nhìn tôi, “Lên

ngựa của ta, ta đưa ngươi đi” Tôi bỗng chốc mặt đỏ, chả nhẽ hắn chưa

từng nghe qua câu “nam nữ thụ thụ bất thân” sao? Tôi lại lúng túng đứng

im, hắn coi như không nhìn thấy biểu hiện đó của tôi thúc giục. “Nhanh

lên ngựa nào, thời gian không còn sớm nữa”

Tôi nhìn hắn một cái, được thôi! Xem như vì anh đẹp trai, tôi chịu hy sinh tý chút vậy!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 10
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...