Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoàng Hậu Anh Túc

Chương 32

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ngày mai chính là ngày Ngọc Hoán lên kinh thành, cả đêm nay đã làm cho tôi kinh ngạc vô cùng rồi, cũng không kịp

chuẩn bị gì, có chết cũng không bỏ cuộc! Cứ vậy phải cố gặp mặt một lần

cũng có thể đụng phải Hắc Quỷ Môn gì đó sao? Ở hiện đại thì có thể xem

xét chút! Bởi vì ở hiện đại khoa học kỹ thuật phát triển nghiên cứu ra

máy ảnh nha, còn cổ đại cái gì cũng không có, hiện trường có vài người

thì đã chết rồi, tuy có một tên chạy thoát, nhưng chỉ trong thời gian

ngắn, lại là buổi tối đen nữa, có thể nhớ rõ tôi sao? Chắc là khả năng

rất ít!

Càng nghĩ tôi vẫn quyết định không thể bị những lời Long Kỳ mê hoặc, Long Kỳ bị người ta đuổi giết cũng không

quan tâm chuyện của tôi, tôi thấy ban ngày chắc là an toàn, cứ nghĩ

nhiều như vậy làm gì chứ!

Lấy ra tờ giấy, bút mực, tôi tự mình vẽ

mình trên tranh, Ngọc Hoán vừa đi không biết tới bao giờ mới trở về.

Kinh thành việc Hoàng triều không phải chỉ cần làm vài ba tháng là xong

đi! Có lẽ còn lâu hơn nữa chăng? Tôi không thể đoán được, mà cổ đại thì

không có máy chụp ảnh, không thể dễ mà mang theo ảnh của tôi được, chỉ

có thể vẽ thôi.

Vẽ phác thảo bút cuối cùng, nghe thấy

tiếng gà đã gáy xa xa báo sáng, bầu trời cũng thấp thoáng hiện lên một

vài tia sáng, tôi thu dọn gọn gàng bức tranh, vội vàng đi tới Quá phủ.

Lúc đến Quá phủ thì trời đã sáng rõ, cửa

đã đóng, trước tường rào có một chiếc xe ngựa, xem ra Ngọc Hoán đã chuẩn bị sắp lên đường rồi. Lòng tôi quýnh lên, nhanh chân bước hơn, xuyên

qua một hành lang dài gấp khúc, chạy ngay tới thư phòng của Ngọc Hoán.

Thấy tôi tiến vào, Ngọc Hoán lắp bắp kinh hãi, vui sướng bước vội tới

đón tôi.

“Vũ nhi, sao nàng lại tới đây?”

“Em tới tiễn chàng nha! Em nghĩ trước khi chàng đi đến nhìn chàng một chút thôi! Dương cô nương đâu rồi?”

“Nàng ý còn ở trong phòng, lát nữa chúng

ta sẽ khởi hành” Ngọc Hoán nhìn thấy trong tay tôi cầm một bức tranh

cuộn tròn, hỏi, “Đây là cái gì vậy?”

Tôi mới đưa ra nói, “Đây là tranh em vẽ,

tặng cho chàng mang theo bên người, sau này nếu chàng nhớ tới em, nhìn

tranh như gặp người vậy” Trong tranh tôi đứng tựa cửa sổ, khuôn mặt tươi cười thần thái như đang chờ một người vậy.

Quá Ngọc Hoán cười khoé mắt ươn ướt, vuốt ve tôi trong tranh, “Vũ nhi, thực sự là thần vẽ, cử chỉ thần thái duy

nhất, nụ cười duy nhất, cứ một lần cười lại in sâu trong lòng ta. Vũ

nhi, nàng nói ta nên đề chữ gì trên bức này đây?”

Tôi cười nhẹ nhàng, lòng như hồ nước sôi

động lăn tăn, nhìn chàng mà cười trong sáng, nghĩ ngợi một lúc đứng lên, nét cười của chàng, sự si tình của chàng, như vậy in sâu lòng tôi!

Ai cũng nói lòng dạ đàn bà khó dò, như mò kim đáy biển vậy, thực sự thế sao? Nhưng sao tôi lại thấy mình là thân

con gái mà không cảm thụ được gì? Tôi chỉ biết khi làm một người phụ nữ

yêu một người đàn ông, trong lòng nàng đều quấn quít lấy chàng, mỗi lời

nói cử chỉ đều dễ hiểu vô cùng.

Tôi liếc mắt nhìn mình trong tranh, nhẹ nhàng ngâm nga ra, “Nguyện ta như tinh quân như nguyệt, hàng đêm tinh quang tướng sáng tỏ” (Nguyện mình như trăng sao, mãi đêm đêm soi sáng)

Chữ viết xong, bên ngoài đã có người thúc giục, “Thiếu gia, xe ngựa đã đợi ở bên ngoài rồi”

“Biết rồi!” Quá Ngọc Hoán cuộn lại bức tranh, quay đầu nhìn vào tôi.

“Việc Hoàng triều, vừa phức tạp lại khó

khăn, dữ nhiều lành ít, Ngọc Hoán, chàng lần này đi không biết đến bao

giờ mới gặp lại? Chàng có nhớ tới em không?” Nhìn chàng bước chân ra

khỏi cửa, tôi đuổi theo hỏi, trước kia vẫn thấy kiểu như thế này thực là ngốc, không ngờ tôi cũng trở thành một cô gái ngốc như thế, đối mặt với người mình yêu, lại vốn là một cô gái thông minh bình tĩnh bỗng cam tâm biến thành kẻ ngốc.

Quá Ngọc Hoán xoay người lại ôm lấy tôi,

“Vũ Nhi, chuyện này sự tình liên quan đến thành bại của Hoàng triều, ta

không thể không đi! Nàng đừng có lo lắng quá, ta chỉ cần mời được nhị

hoàng tử ra mặt thì sẽ không gặp nguy hiểm gì, hãy đợi ta!”

Trở lại khách sạn dường như tôi đã đánh

mất hết linh hồn vậy, cả người cứ như bị rút xương mềm nhũn vô lực, tiểu Thuý Tiểu Lan đang cùng trò chuyện hưng phấn với chưởng quầy, thấy tôi

tiến vào vội vàng tới đón.

“Tỷ tỷ à, sáng sớm tỷ chạy đi đâu vậy, sao chẳng thấy bóng đâu, làm bọn muội lo lắng chết lên được”

“Không sao, ta chỉ đi ra ngoài giải sầu chút thôi, đi đưa tiễn Quá công tử”

Tiểu Thuý vội kêu lên, “Tỷ tỷ à, tỷ đối với Quá công tử sâu nặng quá hà!”

“Được rồi, ta muốn về phòng nghỉ ngơi, các ngươi tự mình đi chơi đi nhé!”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 32
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...