Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoàng Hậu Anh Túc

Chương 17

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Làm xong mọi việc, cảm giác toàn thân

thoải mái hơn, tôi từ trong phòng đi ra, bụng đã kêu gào ầm ĩ, Tiểu Thuý Tiểu Lan vẫn còn trong phòng chưa xuống. Tôi nhìn thoáng qua ngã tư

đường, người đi trên đường không nhiều, đặc biệt âm u, làm tan mất ý

tưởng đến đại tửu lâu ăn cơm

“Bà chủ à, còn gì đặc biệt ăn ngon không? Lấy lên bàn xem nào” Bà chủ hai bước chân đã đến trước mặt tôi, “Trong

quán chúng ta có thịt kho, gà hầm, măng nộm, hoa bí, canh móng giò…” Tôi vểnh tai lên nghe bà chủ nói một loạt thực đơn, nghe qua tên, đã hấp

dẫn lắm rồi, không biết hương vị có như trong tưởng tượng của tôi không

đây. Tôi là một người rất để ý tới vị giác, ở thế kỷ hai mươi mốt được

bàn bè đặt cho một cái tên rất đẹp là “Tiểu Tham Dương” (Dê nhỏ tham ăn) nhé!

“Bà chủ, mang toàn bộ các món ngon nhất đến đây, những móng khác sau này sẽ từ từ thưởng thức”

Vì nghĩ tới chiếc bụng của tôi nên vẫn nói trước với bà chủ để đồ ăn khác lại chút.

“Có ngay, em gái ngồi xuống trước đi, ta đi bảo đầu bếp, lát nữa thì được rồi” Bà chủ cười phớ lớ đi mất.

Lúc này, trong phòng ăn đã có lác đác vài người, đều là khách trọ trong khách sạn cả, đại để giống tôi cũng đến

dùng bữa tối! Sao hai tiểu nha hoàn này vẫn chưa xuống nhỉ?

Tôi nhàm chán quay đầu nhìn ra ngoài cửa

sổ, cổ đại này buổi tối có vẻ có rất nhiều ý tưởng để vẽ tranh, nếu

không phải thì cứ mở điển tịch lịch sử ra xem đi, có thể tìm được rất

nhiều thơ ca, ca khúc miêu tả cảnh đêm. Hiện giờ thân đã ở đây nên cũng

bị cảm động lây rồi.

“Tỷ tỷ, đang nhìn gì thế?” Tiểu Thuý Tiểu Lan không biết tự lúc nào đã ngồi đối diện, hai tiểu nha hoàn này còn

tưởng vẫn đang ngốc, cứ thấy tôi nhìn chằm chằm vào các nàng thì ngượng

ngùng cúi đầu. Lúc này tiểu nhị tiến vào. “Nào, đồ ăn của khách quan đến rồi”

Tôi nhìn lướt qua, mắt nhìn chăm chăm vào thức ăn nóng hôi hổi kia, đúng rồi! Đây là canh móng giò mà tôi thích

nhất đó! Mùi hành thơm phức toả ra xung quanh tôi, tôi hít một hơi, móng giò mềm mại, nước canh màu hồng ngọt, đúng vậy, chiêu bài đồ ăn ở khách sạn này tôi thích lắm.

Tôi cầm lấy đôi đũa gắp một miếng móng

giò cho vào miệng, hương vị ngon quá, vị cũng vô cùng đặc biệt. Ha ha,

tôi xem như đã thực hiện được nguyện vọng ăn thức ăn của thời cổ đại

rồi. Tổng cộng có 4 món ăn tôi không nhớ tên là gì, thức ăn trước mặt,

chẳng bận tâm tới chuyện khác, gió cuốn lá vàng chính là cảnh để hình

dung ra chúng tôi làm gọn chỉ còn tàn cuộc.

Đợi lúc trở lại phòng, ánh trăng chiếu

qua cửa sổ, chiếu trên ngọn cây, tôi ngồi bên bàn thưởng thức uống trà,

không hiểu vì sao chẳng thấy buồn ngủ gì cả, trong đầu cứ trống rỗng.

Hiện giờ chúng tôi có tiền rồi, miệng ăn

thì núi lở là cái chắc, phải nghĩ ra cách kiếm tiền mới được, nhưng phải làm gì mới tốt đây? Một vài mánh khoé kinh doanh ở thế kỷ hai mươi mốt

hiện trong đầu, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng không vừa ý tôi. Nói gì thì

tôi cũng không phải là người cái gì cũng biết, nếu chẳng may bị lỗ thì

sao đây?

Vốn ban đầu là tôi đi học lập trình viên

máy tính, nhưng ở đây thì chẳng dùng được chút nào. Nghĩ ngợi hồi lâu,

ánh mắt đã mệt mỏi vô lực, nghĩ không ra thì để mai nghĩ vậy! Tôi trèo

lên giường, chùm chăn lên không muốn nghĩ nữa. Cũng thấy lạ là vận số

của tôi quá kém, xuyên qua đến cổ đại lại vào đúng màu hè nắng chói

chang.

Oh, my god! Toàn thân tôi cả lỗ chân lông cũng nở to hết cỡ rồi, đỉnh đầu thì bốc hơi nước nữa! Kem của tôi, kem

que của tôi ơi, điều hoà của tôi ơi! Nghĩ tới băng vẫn nóng, càng ngày

càng thấy nóng, cần một chút cũng không có mà dùng.

Tôi lấy tay lau trán, tìm việc ở cổ đại

khó quá đi! Đã đi trên đường tìm nửa ngày rồi nếu không phải tiền công

thấp doạ chết người thì công việc lại khổ cực chết lên được, chẳng có

việc nào phù hợp với yêu cầu của tôi.

Ở cổ đại mọi người tay làm hàm nhai, có

thể tránh được bao nhiêu thì tránh, sẽ không giống như hiện đại được

phát lương như nhau, lại còn nghĩ mua cả xe, tìm phòng ở sống nữa chứ,

aizz….Nếu nói thêm, tôi đồng ý chọn sống ở hiện đại!

Đang nghĩ ngợi miên man, đụng phải một người, “Ôi chao, mắt ngươi để đâu thế hả, đi không nhìn đường sao”

Tôi nheo mắt nhìn lại thì thấy một tên

mặt trắng trông dáng thư sinh gì đó “Nè, nè…Chân ngươi đừng có động đậy, đừng dẫm vào tranh của ta chứ, aizz..Đã nói ngươi rồi mà! Người mù à”

Tôi á? Hai mắt của tôi mở to, bị mù sao?

Trong bụng tôi tức anh ách nhưng không thèm chấp, cãi lại “Ngươi nói ai

mù hả! Ngươi là tên quỷ nghèo xiết xác, ngươi không thấy mắt ta mở nhìn

rất rõ hay sao! Là ngươi không có mắt đụng phải ta mới đúng, ngươi còn

nói sao?”

“Ngươi nói ai không có mắt hả! Aizz da,

bảo ngươi đừng dẫm vào tranh của ta mà, ngươi xem đều bẩn hết rồi này,

sao mà bán được đây!”

Hắn ta nhặt bức tranh có dấu chân dẫm

lên, ra sức thổi phù phù cho tro bụi bay đi, tôi nhìn lướt qua tranh

hắn, vẽ thế mà cũng bán được sao? Vẻ mặt tôi nghi ngờ “Nè, tranh của

ngươi thế này mà cũng gọi là vẽ sao?”

Hắn thực giật mình ngẩng đầu nhìn tôi,

tức giận trả lời “Người vừa nói cái gì, ngươi có biết ta là ai không hả? Ta chính là hoạ sỹ nổi tiếng ở kinh đô này đấy, ngươi một con nhóc xấu

xí chưa đủ lông cánh thì biết cái gì, đi đi..”

Gì cơ? Tôi chẳng hiểu gì cả? Tôi giận đến mức cả mồ hôi cũng không toát ra được nữa, tiến gần sát hắn “Ngươi nói

ta ngu hả? Có muốn ta vẽ cho ngươi xem không, ta vẽ bừa còn đẹp gấp trăm lần ngươi ấy chứ, hừ!”

Vẻ mặt hắn không tin “Ngươi ư? Ta xem

ngươi đến cả bút còn chưa cầm qua, còn dám nói vẽ tranh, muốn đọ với ta

hả. Ta khuyên ngươi, bỏ cuộc đi”

Gì cơ? Toàn thân tôi run lên, ha ha, hắn không biết đứng trước mặt hắn đây chính là cao thủ vẽ tranh sao!

Tôi tức không có chỗ xả, nhấc chân lên “không cẩn thận” lui một bước “Ai da, ngượng quá, dẫm nữa rồi, dẫm phải rồi”

Mũ trên đầu thư sinh kia bay vèo, vội

vàng chạy lại “Đã bảo ngươi phải cẩn thận một chút rồi mà, ngươi cố tình có phải không? Bỏ chân ra ngay, có bản lĩnh thì tự mình vẽ đi! Thật

đúng là con nhóc xấu xí không hiểu gì cả”

Hắn vừa nói nhỏ vừa nhặt những bức tranh

trên đất lên, tôi giận tái mặt “Được lắm, chúng ta liền đọ thử xem, ta

nhất định cho ngươi thua thê thảm”

Tôi nói ngoan cường, mồm thở phì phì đi

lên trước, được mấy chục bước, khoé miệng của tôi cong dần lên cười, sao tôi lại không nghĩ ra cái gì chứ!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 17
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...