Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoàng Hậu Anh Túc

Chương 9

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đề đốc nghe vậy nói to dõng dạc “Dân nữ

to gan, ngươi đã biết tội chưa, ngươi đợi ba người các ngươi đều là hung thủ giết chết Huyện lệnh Triệu Chí, không thể làm chứng được”

Tôi choáng váng cả người, tên khâm sai

chết tiệt kia, sao hắn không nói giúp tôi rửa sạch tội danh chứ? Thế lại còn hãm hại tôi nữa! Xem ra dựa vào hắn là không đáng tin rồi, thật lạ

cho việc dễ tin người của tôi.

“Đại nhân, ta muốn hỏi một câu, có gì

chứng minh chúng ta là hung thủ giết người vậy?” Muốn trị tội ông đây

sao, mơ đi nhé, ông đây muốn đánh cuộc xem mày lấy gì để trị tội ông

chứ. “Đại nhân, nha hoàn nhà ta và ta đều có thể chứng minh mấy nàng là

hung thủ giết người” Triệu Vận Chi vui mừng nói.

“Cho truyền nhân chứng”

Lý đề đốc phất tay, ngoài cửa có tiếng

chân vang lên, tôi nhận ra nha hoàn này, trừ tôi ra, Triệu Vận Chi còn

một nha hoàn bên người nữa tên là Tiểu Diễm, nàng ta đi vào quỳ xuống

bên cạnh Triệu Vận Chi.

“Nha hoàn Tiểu Diễm, ngươi có nhận rõ cô

gái bên cạnh ngươi không, có phải các nàng ta ám sát lão gia nhà ngươi

không?” Lý đề đốc chỉ vào ba người chúng tôi, ánh mắt tôi bắn mạnh sang

nàng ta, nàng ta cúi thấp đầu, vội vàng nhìn lén ba chúng tôi, sau đó

lại cúi xuống.

“Bẩm đại nhân, chính là ba nàng, tự ta

nhìn thấy họ cầm dao đâm vào người lão gia ạ” Mẹ nó chứ, vĩ đại quá mà

không được thưởng, TRiệu Vận Chi này cho nàng ta cái gì tốt hay là uy

hiếp nàng ta, thế mà dám trợn mắt nói dối, tôi xem như hiểu thêm rồi,

xem tôi không lấy gậy ông đập lưng ông hả.

“Đại nhân, ta phản đối, đúng như ngài

nói, đồng loã không thể làm chứng được, nha hoàn Tiểu Diễm từ nhỏ đã đi

theo phu nhân, có lẽ nàng ta cũng là đồng loã của phu nhân, chúng tôi

không chấp nhận nàng ta là người làm chứng được”

“Ngươi…” TRiệu Vận Chi tức giận nhìn về phía tôi, không thể cãi lại được.

“Im lặng” Lý đề đốc vỗ mạnh tấm bài gỗ,

“To gan, phu nhân tận mắt nhìn thấy ngươi giết huyện thái gia, chả nhẽ

còn vu oan giá hoạ cho ngươi sao? Ngươi còn lắm lời, người đâu kéo nàng

ta xuống”

“Đại nhân, ngươi cứ phán án lung tung như thế, ta không phục, chả lẽ ta lấy giấy chứng nhận làm quan của ông thì

ta sẽ là quan sao?” Tôi lửa giận bốc lên, có thể thấy rõ chính là bao

che mà. Chỉ thấy Lý đề đốc thổi râu trừng mắt, tăng thêm trầm trọng, chỉ thẳng vào tôi”Làm càn, ngươi còn dám trêu đùa cả mệnh quan triều đình

sao, cố tình gây sự trên công đường, tội tăng thêm một bậc nữa”

Thân ông đây đã là tử tội rồi, mày còn

tăng thêm tội nữa thì tăng đi! Dù sao chứng cớ không đủ để phán tội của

ông. Tôi rời ánh mắt nhìn sang vị khâm sai ngồi im kia, hắn ta có phải

quan khâm sai không đây? Ở trên công đường cũng chẳng thèm nói câu nào,

lại nói muốn rửa oan cho tôi sao, ông mày xem ra mày không cùng một

giuộc với lão ta là ông mày đã cảm ơn lắm rồi. “Xin hỏi khâm sai đại

nhân, lời tôi nói vừa rồi có phải có lý không ạ?”

Vị khâm sai dò xét nhìn tôi một cái, đứng dậy, vẻ mặt uy nghiêm nói “Lý đại nhân, lời nàng ta cũng không phải là

không có lý” Hắn từ từ tới trước mặt Triệu Vận Chi “Nha hoàn này của

Triệu phu nhân có phải là tỳ nữ bên người của ngươi không?”

Sắc mặt TRiệu Vận Chi khẽ thay đổi, cúi

đầu đáp đúng một câu, khâm sai lại tiếp tục hỏi tiếp “Nếu đúng vậy,

ngươi cũng là nghi phạm, nếu muốn chứng minh ngươi trong sạch, ngươi

nhất thiết phải cung cấp căn cứ xác thực hơn, ví dụ như hung khí gì gì

đó của hung thủ…Ngươi có thế cũng cấp ra”

Hắn ta đang làm trò gì thế, chả nhẽ để Triệu Vận Chi đưa thêm chứng cớ xác thực bức tôi vào đường chết sao?

“Chuyện này…” Triệu Vận Chi ngẩng đầu ánh mắt mơ màng, làm như không chú ý, liếc nhanh mắt với Lý đề đốc một cái, rồi mới hạ quyết tâm “Bẩm khâm sai đại nhân, dân phụ còn có một chứng

cớ nữa”

“Nói” Khâm sai đại nhân như dự đoán được

trước, nhướng mày lên. TRiệu VẬn Chi liếc nhìn tôi một cái, rồi nói chậm rãi “Lúc ấy hung thủ gây án xong trốn vội vàng, hung khí giết người vẫn ở trên người lão gia, dân phụ nghĩ đến sau này có thể là vật chứng nên

đã giữ lại, vì vậy con dao này ta vẫn bảo quản rất kỹ bên người” Triệu

Vận Chi nói không chút hoang mang, như đã sớm chuẩn bị sẵn lời kịch rồi, sau đó cúi đầu thì thầm gì đó với Tiểu Diễm bên cạnh! Tiểu Diễm vội

vàng chạy ra ngoài.

Đúng lúc tôi đang liếc ánh mắt khinh bỉ

nhìn Triệu VẬn Chi thì cảm giác có một luồng mắt nhìn vào tôi, là vị

khâm sai kia, ánh mắt phức tạp khó dò, con người này, liếc mắt một cái

đã bình thường trở lại, mặt sáng như gương, nếu nhìn kỹ phát hiện thấy

ánh mắt hắn sâu như biển cả, rất khó tìm ra cái gì, hình như là người có tâm cơ rất sâu, nhưng kiểu người như hắn chẳng thú vị gì, muốn biết hắn nghĩ gì đúng là không quan trọng nữa.

Chỉ một lát sau, Tiểu Diễm đã vội vào,

trong tay cầm một bọc vải trắng, chắc là con dao mà phu nhân giết lão

gia ngày đó, thật là nực cười, thế mà chứng cớ của bà ta lại trở thành

chứng cớ của chúng tôi chứ, nhưng nếu cứ theo tình hình này phán đoán,

tình cảnh của tôi đúng là bất lợi vô cùng! Đợi chút, vị khâm sai này sao lại ép bà ta đưa ra con dao nhỉ? Chả nhẽ còn có ý khác sao? Hay là hắn

có mưu kế gì?

Lúc này vị khâm sai đã nhận con dao trên

tay Tiểu Diễm, vuốt ve cẩn thận, sau đó cười nhẹ “Lý đại nhân, hôm nay

thẩm vấn đến đây vậy, ta có chút mệt mỏi, muốn ngày mai thẩm vấn tiếp

thấy thế nào?”

Làm gì vậy! Tôi còn đang bị vây chặt

không đường lùi nữa rồi sao? NHư vậy không phải đã chứng minh chúng tôi

là hung thủ giết người ư? Tiểu Thuý Tiểu Lan bên cạnh tôi không lên

tiếng giật nhẹ áo tôi, hỏi nhỏ “Tiểu Vũ tỷ, có phải chúng ta sẽ bị chém

đầu không?”

Tôi trừng mắt nhìn các nàng một cái, lòng hừ lạnh lùng! Vừa rồi còn không mở miệng thế mà vừa mở miệng ra đã lại

là chết rồi, phải chết thì các nàng chết đi, tôi không muốn chết đâu!

Tôi ngước nhìn mặt vị khâm sai cao thâm kia, hắn cũng nhìn lại phía tôi, đón nhận cơn tức giận của tôi nhưng khoé môi hắn lại loé lên nụ cười

chết tiệt.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 9
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...