Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoàng Hậu Anh Túc

Chương 14

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Vui một ít, buồn một ít, đi trên đường

cái phồn hoa, tôi hít một hơi thật sâu, ánh mặt trời chói chang rọi

xuống, tôi có một loại cảm giác như cách một tầng thế hệ, tôi càng xác

định tôi là kẻ xui xẻo nhất trong toàn bộ số người bị xuyên không, người khác xuyên qua đều là trong cung, có trai đẹp gái xinh vây quanh, còn

tôi, gần nhất là một vòng kề cận cái chết, thừa nhận áp lực cực hạn, như kiểu thời đại này cho tôi té ngựa xuống vậy, bảo tôi sao không cần làm

càn ở thời đại này chứ? Hay là còn ý nghĩa gì khác nữa? Thèm vào! Là con mẹ nó cái hố tà!

“Tiểu Vũ tỷ à, hiện chúng ta đi đâu bây

giờ ha?” Đằng sau truyền tới tiếng Tiểu Thuý, tôi chỉ nghĩ tới mỗi

chuyện của mình mà hoàn toàn quên tiệt hai nàng, tôi quay đầu lại “Đương nhiên là tìm một chỗ ở trước rồi, chả nhẽ ngủ qua đêm trên đường sao?”

“Nhưng mà, tiểu Vũ tỷ à….Chúng ta không có bạc thì làm thế nào mà ở trọ đây?”

Bạc à? Aizz, cứ tưởng ở cổ đại kiếm tiền

dễ gấp n lần so với hiện đại, chỉ cần đùa giỡn chút là có thể kiếm được

hàng nắm tiền, hiện giờ mới biết được,ở cổ dại không phải là kẻ nhiều

tiền thì chính là kẻ nghèo hèn rồi, giàu có thể chảy thành dòng, đến cả

nước cũng đều không trôi, đừng nói là làm công nhân, phải trả giá cực

khổ với chút tài mọn, thế kỷ hai mươi mốt tốt xấu gì cũng có chính phủ

quản lý tiền lương cân bằng rồi! Chẳng còn cách nào, chỉ có thể làm vậy. Tôi sờ sờ chiếc vòng cổ, nó chính là bảo bối của tôi, làm tôi nhớ lại,

muốn bán nó đi tôi cực kỳ không muốn.

“Trước tiên cứ đem nó đi bán đã, đổi chút tiền hẵng nói” Tôi tháo nó xuống, dưới ánh sáng bảo thạch loé lên chói

mắt, phát ra luồng sáng màu hồng bóng loáng, Tiểu Thuý Tiểu Lan bên cạnh không ngừng khen ngợi “Nó đẹp quá”

Tôi nhấc tay lên nắm lấy, “Được rồi, đi thôi!”

TRên đường có mấy hiệu cầm đồ, tôi nhìn

mặt tiền của hiệu cầm đồ nào khá giả thì hăng hái đi vào, thấy quần áo

chúng tôi cũ nát, sắc mặt nhợt nhạt, lão chủ trong cửa hiệu liếc mắt

nhìn một cái, rồi tiếp tục tính toán làm việc của lão, lòng tôi cười

giễu cợt, thò tay vào túi lôi chiếc vòng cổ ra đặt trước mặt lão, chớp

mắt,

“Ông chủ, tôi muốn bán thứ này” ánh nắng

hắt vào trong mắt lão, con ngươi lão ở lớn, nhìn chằm chằm vào chiếc

vòng cổ của tôi rung động, định đưa tay nắm lấy, “Đợi đã” Tôi thu tay

về, “Cô nương…Cái này….”Xem vẻ mặt của lão ta kìa dường như có vẻ hứng

thú lắm với chiếc vòng cổ của tôi vậy. Tôi cười cười “ông chủ, nó là bảo bối duy nhất muốn mà không được đó, không thể sờ lung tung được” “Cô

nương, vậy làm sao mới có vật này?”

“Đúng vậy, muốn có nó, ông chủ đồng ý trả bao nhiêu tiền?” “Hay là cho ta nhìn lại một lần nữa, ta còn chưa kịp

nhìn thấy rõ gì cả! Để thấy rõ rồi mới có thể cho ngài định giá được

chứ!”

Vẻ mặt lão đúng là xoay chuyển 180 độ, ra vẻ thương nhân lấy lòng người cời cười, xem bộ dạng thèm rõ rãi của lão kìa, tôi nghĩ mà buồn cười, lại móc ra đưa tới trước mặt lão “Kiềm chế

đi nào! Cẩn thận không làm hỏng”

Lão gật đầu cười cười, cầm chiếc vòng cổ

vuốt ve nhẹ nhàng, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng, cổ họng nuốt nước bọt ừng ực “Báu vật, thực sự là báu vật nha!” Đương nhiên rồi, chiếc vòng

này ở thế kỷ hai mươi mốt chế tạo ra, bán hn một ngàn nhân dân tệ chứ ít đâu! Lại nói tới thiết kế tinh xảo này đó, hoàn mỹ, cổ đại mấy ngàn năm có thể so được sao?

“Ông chủ…ông chủ à…Đã định giá ra chưa?”

Tôi đập mạnh lên quầy, đánh thức lão chủ đang mất hồn lại, “Cô nương, số này” Lão chủ giơ năm ngón tay lên, nhìn tôi cời “Năm mươi vạn lượng

sao?” Tôi bật thốt lên. “Ngươi đừng làm ta sợ à nha, là năm mươi lượng”

Lão chủ có vẻ kinh sợ, cẩn thận nói ra,

“Cái gì cơ? Chỉ có năm mươi lượng thôi

á?” Tôi cất cao giọng lên, tăng thêm khí thế theo dõi lão, nói thực tôi

cũng không biết chiếc vòng này giá trị thực sự là bao nhiêu, chỉ là

trong tưởng tượng của tôi không phải con số này.

“Thế nào tám trăm lượng được không?” Lão

chủ cò kè mặc cả nói “Không được, trả lại cho ta, không được năm ngàn

lượng ta không bán”

Tôi đoạt lại chiếc vòng từ tay lão thờ

phì phì bảo “Ông chủ, ta không tin tiệm khác không mua nổi năm ngàn

lượng” Tôi giả vờ kéo tay Tiểu Thuý tiểu Lan, đây là cách mà tôi ở thế

kỷ hai mươi mốt đã học được, mua một bộ quần áo, muốn hạ giá thấp hơn

thì giả vờ là không cần, sau đó lão chủ sẽ gọi ngươi lại đồng ý bán cho

ngươi, như vậy là thành công rồi. “Aizz…cô nương … chờ một chút” Quả

nhiên lão chủ ở đằng sau đã gọi lại, tôi quay đầu lại “Thế nào, nghĩ đến giá chưa?”

“Không phải vậy, cô nương, nói thật với

cô nương vậy! Vòng cổ này thực sự không đáng giá như vậy, ngươi cứ tưởng chỗ huyện chúng ta đây có giá lớn vậy sao, rất khó nha! Cả huyện này

chỉ có hiệu cầm đồ nhà ta là tốt nhất rồi, trừ phi các ngươi đi lên kinh thành, nhưng ta thấy bộ dạng các ngươi chính là không có tiền, ta cho

các ngươi một ngàn lượng vậy! Không thể có giá cao hơn đâu, chiếc vòng

thế này, nhà của ta sản xuất nhanh cũng có rồi” Lão chủ thở dài tiếp

tục nói “Nếu nó không phải là báu vật, ta cũng không phải hy sinh lớn

như vậy làm gì!”

Tôi nghĩ ngợi, một ngàn lượng là khái

niệm thế nào, tôi nhớ rõ trong tiểu thuyết từng viết qua, một người dân

thường cả đời đều không nhìn thấy một trăm lượng, chắc là cũng quá nhiều đi! Hạ quyết tâm “Được rồi! Ông chủ ta sẽ tin ông, chiếc vòng cổ này ta tạm thời đưa ông bảo quản, khi nào tôi có nhiều tiền sẽ mua nó trở lại” “Được, đến lúc đó sẽ trả lại cho ngươi vậy”

Lão chủ vội vàng cười nói, xoay người đi

vào trong, “Tiểu Thuý, Tiểu Lan à, các ngươi nói đáng giá sao?” tôi nhịn không được hỏi lại, Tiểu Thuý tiểu lan cúi đầu, dường như không nghe

thấy tiếng tôi hỏi “Tiểu Vũ tỷ, thực xin lỗi, hại ngươi mang vật gia

truyền đi bán” Tôi cười cười, báu vật gia truyền, đúng nha! Bảo bối của

tôi đấy! Trong lòng có chút đau xót, chiếc vòng cổ này là mẹ tôi mua cho tôi, còn nhớ rõ mẹ khen tôi, được rồi! Sau này tôi có tiền việc đầu

tiên chính là mua lại chiếc vòng cổ này về.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 14
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...