Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoàng Hậu Anh Túc

Chương 19

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Có thể tối qua vẽ tranh quá muộn nên đầu

óc có chút choáng váng, lúc này ngoài cửa vang lên tiếng gõ “cộc cộc”,

“Tỷ tỷ, người đã dậy chưa? Muội mang đến cho người một chút điểm tâm nè”

Đã rửa sạch mặt mũi chân tay, tôi ngồi ăn nhấm nháp điểm tâm trên bàn, ánh mắt Tiểu Lan đột nhiên sáng ngời “Tỷ

tỷ, đây là tỷ vẽ sao? Đẹp quá ha! Cô gái này thực khá đẹp ha!” Cô nàng

cầm bức tranh Hằng Nga Bôn Nguyệt lên nhìn thích thú không rời.

“Không phải ta vẽ thì còn ai vào đây

nữa?” Tôi vừa ăn, vừa nhìn biểu hiện thưởng thức thú vị của cô nàng, nha đầu Tiểu Lan này cứ quang quác cái mồm vậy hỏi.

Trong lòng tôi có chút tiếc nuối, bức

tranh này của tôi duy nhất không hoàn mỹ chính là không đề chữ. Xem ra

tôi phải tự tìm người để đề chữ rồi.

Tôi ở trong phòng ước chừng năm ngày, năm ngày này Tiểu Thuý Tiểu Lan trừ chuyện đưa cơm nước ra, cũng không quấy rầy, nên tranh của tôi cũng mau hoàn thành. Tôi vẽ được mười lăm bức,

phần lớn đều là tranh con người, hơn nữa toàn bộ đều là vẽ phụ nữ, đây

cũng là đặc điểm chủ đạo của tôi, tôi chỉ vẽ phụ nữ, bởi vì phụ nữ là

người lúc nào cũng có vẻ mềm mại, quyến rũ rất thích hợp để vẽ tranh.

Lúc nhíu mày nhăn mặt, lúc động lúc tĩnh, mặt mày lúc đó đúng là rất có

phong thái.

Trừ mỹ nữ ra cũng có một ít tranh sơn

thuỷ, vách đá, mỏm đá, thác nước, cây tùng, biển trời linh tinh gì đó.

Thực ra ở hiện đại tôi đối với vẽ nước non cũng chỉ thường thường không

để tâm nhiều cho lắm, tôi đặc biết thích cái kiểu bình thường đơn giản

nhưng lại tràn đầy ý vị sâu xa, tinh diệu.

Sáng sớm, tôi thu dọn xong toàn bộ các

bức tranh, hôm nay tôi lấy tranh làm nguồn sống cho ngày đầu tiên, nói

ra cũng thực kích động cũng có hồi hộp, Tiểu Thuý Tiểu Lan cũng đã xem

qua tranh của tôi rất thích thú, không biết ý nghĩ của những người khác

thế nào?

Kinh đô Cổ Trấn là thuộc vùng sông nước,

văn nhân mặc khác tất nhiên không thiếu, vì mưu sinh họ trao dổi, thành

lập nên một nơi để những người có tâm hồn thơ ca gặp nhau, được gọi là

“Viện Mực”.

Trong đó độc quyền là về thơ, ca, nhạc,

hoạ 4 loại, được thiết kế thành viện thơ, viện ca, viện nhạc và viện

hoạ. Ở đó nổi tiếng khắp giang nam Bắc, kiếm được nhiều lợi nhuận. Vì

vậy tôi quyết định mang tranh của tôi tới chỗ đó bán, có lẽ sẽ được giá

cao chút.

Ăn chút điểm tâm xong, tôi và Tiểu Thuý

Tiểu Lan địu tranh ra cửa, khách sạn cách phường hoạ xa chút. Chúng tôi

đi tới ngã tư, có vài ngày không ra cửa mà trên đường dường như náo

nhiệt hơn chút, tâm tình của tôi cũng dần bình tĩnh trở lại.

Bất ngờ đám đông trên ngã tư xôn xao hẳn

lên, mọi người ở các gia đình toả ra, cùng nhìn về một hướng hình như là đang chờ đợi gì đó. Tôi nổi lên tia nghi hoặc hỏi Tiểu Thuý “Mọi người

đang nhìn gì vậy hả?”

“Tỷ tỷ à, tỷ đã đóng cửa vài ngày như vậy đương nhiên là không biết rồi, huyện chúng ta xuất hiện một tân khoa

TRạng nguyên nhé! Hôm này là ngày hắn vinh quy bái tổ, mọi người ai cũng chờ mong được nhìn thấy hắn nha!”

Tiểu Thuý nói rất hưng phấn, ngẩng đầu nhìn ra phía trước, tôi cũng trừng mắt nhìn, văn võ Trạng Nguyên sao? Vinh quy bái tổ à?

“Vinh quy bái tổ là ý gì hả?” Tôi lại không hiểu, sao tôi chưa bao giờ được nghe tới chuyện vinh quang như thế này chứ!

Tiểu Lan đứng cạnh giải thích “Là vinh

quy bái tổ chứ đâu! Chính là tân khoa Trạng Nguyên cưỡi ngựa đi vòng

quanh toàn bộ thị trấn một vòng, nhận toàn bộ lời chúc mừng và hoan

nghênh, lại còn phải hành lễ nữa đó!”

Lúc này ở đằng trước ồn ào một hồi lớn

hơn, vài tiếng phát truyền tới, một con tuấn mã cao lớn từ trong đám

đông đi đến, ngồi trên nó là một người đàn ông tuấn tú, đầu đội mũ, thân mặc quần áo màu đỏ, cười quyến rũ mê người, vẫy vẫy tay về phía đám

đông, lập tức thu hút hàng ngàn ánh mắt ái mộ của các cô gái trẻ, cứ

nhìn chằm chằm vào mắt hắn, miệng há to chảy nước rãi thèm thuồng, đầu

óc choáng váng.

Nhưng hắn cũng không biết đây là lỗi của

hắn, cứ nhìn về trước mà mỉm cười, tôi đứng trong đám đông trợn tròn

mắt, ngơ ngác nhìn chăm chú vào hắn. Người này quả là có tướng quý nhân, mắt sáng tinh tường, mày lưỡi mác, mũi cao ráo, đặc biệt trên người

toát ra khí chất tao nhã, làm cho hắn thoạt nhìn toàn thân hiên ngang

cao quý, rộng lượng bất phàm.

“Haizz….Tránh ra tránh ra nào….tránh ra nào…đông thế này sao có thể đi nổi chứ…tránh ra nào”

Lúc hắn đi ngang qua trước mắt tôi, tôi

bị người ép chặt hai bên, khổ sở đứng, một số thiếu nữ chen chân lên

trước, tôi giờ mới biết con gái cổ đại truy người ra sao, khí thế mạnh

mẽ không thua gì hiện đại cả. Nhưng hiện tại thì người người áp sát,

người người chen chúc, tôi phải đứng chỗ nào mới không chiếm mất vị trí

của người ta chứ?

Lúc tôi đang lo lắng thì bỗng chân bị ai đó dẫm mạnh một nhát, đau tới mức tôi bỗng hét chói tai “Đừng có dẫm vào tôi!”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 19
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...