Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoàng Hậu Anh Túc

Chương 49

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Do chạy nhanh, chúng tôi ăn xong bữa sáng liền lên xe ngựa. Viêm Hoả trừng mắt lửa giận nhìn không rời khỏi tôi,

tưởng có thể đem tôi ăn thịt luôn vậy. Tôi cũng lười so mắt với cô ta,

ngồi lên phía trước giúp Hà công công đánh xe.

Lúc này chúng tôi đi qua một khe núi, một mảng hoa đỗ quên rập rờn đập vào mắt, giống như hải dương hoa mêng mông một mảng vậy, làm tôi suýt nữa ngây ngẩn cả người, từng đoá hoa đỏ đẹp

rực rỡ xen lẫn trong đám lá xanh tôn lên vẻ đẹp tự nhiên hiếm có, đẹp

không sao tả xiết, tung hoàng bên trong có mấy tảng đá, thanh nhã tuyệt

luân.

Vậy tôi đây không thể hiện nghệ thuật nghiệp dư thì hỏng rồi, tôi nhịn không được vừa đánh xe vừa ngân nga khúc “Nhạc Vô Biên”.

“Cô hát gì đó?” Hà công công thấy tôi rất vui vẻ, cảm thấy hứng thú hỏi. Tôi cười hì hì, “Ca hát đó mà!” Thiên

nhiên quỷ phủ thần công thực sự kỳ diệu lắm, một cảnh một cảnh làm cho

con người ta nhìn như thế là đủ lắm rồi. HÀ công công cười bảo, “Vậy hát nghe một chút đi? Dù sao cũng nhàn rỗi, tìm được việc vui cũng hay!”

Tôi sảng khoái đáp ứng, ca hát tuy không

phải là sở trường của tôi, nhưng cũng không đến nỗi nào. Tôi vừa đánh xe vừa nhẹ nhàng hát,

“Hồng ngẫu hương tàn ngọc điệm thu, khinh giải la thường, độc thương liên thuyền.

Vân trung ai ký cẩm thư đến, nhạn tự hồi khi, nguyệt mãn tây lâu.

Hoa tự phiêu linh thủy tự chảy, một loại tương tư, hai nơi nhàn sầu.

Này tình vô kế khả tiêu trừ, mới hạ mày, lại để bụng đầu.”

Tôi vừa ngừng hát, Hà công công vui

tươi hớn hở khen ngợi, “Diệp cô nương thực lợi hại quá, có thể đem thơ

biến thành ca khúc để hát! Nghe cũng hay ha”

Trong lòng tôi cười thầm không thôi,

không ngờ bài thơ của họ này còn chưa thuộc hết nha! Thật không biết tôi xuyên quan thời đại gì nữa, tôi hát hip –hop mà,

“Quá khen, người ở quê chúng tôi còn lợi

hại hơn nhiều! Bài hát họ hát mới thực sự đáng khen ngợi nha, tôi chỉ

nhàn rỗi không có việc gì học được chút, lại có chút thời gian rỗi hát

mà thôi”

Dọc theo đường đi tôi cứ hát một câu lại một câu, xe ngựa chạy càng xa, bay nhanh về phía trước.

Lần này xe ngựa đi vào một thị trấn nhỏ,

từ xa đã nhìn thấy rất nhiều người đi đông như chảy hội, náo nhiệt, ồn

ào, nghe HÀ công công nói gần huyện Kinh Đô là huyện Thanh Đường. Vào

một thị trấn xa lạ lòng tôi hưng phấn không cách nào tả nổi. Cứ nghĩ có

dịp được đi du ngoạn một trận tôi nhịn không được xúc động hẳn lên.

Lúc này giọng Long Kỳ từ trên xe truyền tới, “Diệp Vũ, vào trong xe nhanh chút nào, cô như vậy không được hay cho lắm”

Tôi nghĩ cũng thấy đúng. Đường đường là

một vị phu nhân ôn nhu cao quý, nhàn nhã, giờ xem hình dáng của tôi nè,

sao mà giống chứ? Tôi ngồi vào trong xe, nhận được hai luồng ánh mắt bắn ra trông doạ người! NHất định là những gì tôi và Hà công công nói linh

tinh kia đã bị họ nghe hết cả, lại còn bài hát tôi hát kia nữa.

Tôi ho khẽ một tiếng, rất yên lặng ngồi

một chỗ. Xe ngựa tiến vào đám đông thì bước chậm lại, tôi liếc mắt ra

nhìn. Quán trà, quán rượu chật ních người, trên đường cảnh sắc buôn bán

rực rỡ muôn màu, tôi nhìn không chớp mắt, xem ra huyện này so với huyện

Kinh Đô cũng chẳng kém gì.

Lúc này, đằng trước truyền tới tiếng của Hà công công, “Chủ nhân, khách sạn của chúng ta tới rồi”

Long Kỳ dẫn đầu đoàn người đi vào, tôi

liền theo sau. Nhìn khách sạn trước mặt này so với ngôi nhà dã ngoại kia sang trọng gấp vạn lần. Mặt tiền hoa lệ, phòng khách được tranh hoàng

hiển hiện khí chất quý tộc. Lúc này quan khách cũng đông, vô cùng náo

nhiệt, từ gian trong một vị phụ nữ trung niên vô cùng diễm lệ nhanh nhẹn đi tới, nhìn chằm chằm vào mặt Long Kỳ tươi cười, “Ôi, khách quan, đến ở trọ hay là nghỉ trọ đấy ạ?”

Có thể coi trọng vẻ tuấn mỹ của Long Kỳ, ánh mắt bà ta cứ ngắm lấy ngắm để Long Kỳ không chán, phóng điện cực mạnh.

Tôi vừa thấy vị bà chủ này thì có thể

biết rõ là người rất có kinh nghiệm trên chính trường, là dạng phụ nữ

phong trần. Loại phụ nữ như bà ta có thể lèo lái được một khách sạn lớn

như vậy nhất định đứng đằng sau có chỗ dựa không nhỏ, tựa như nhà hàng

Thiên Duyệt vậy, có đệ đệ của đương kim Thánh Thượng làm chỗ dựa thì ai

còn dám làm càn nữa?

Long Kỳ chỉ cười nhẹ nhàng, “Tìm chỗ nghỉ trọ, bốn phòng”

Bà chủ quay sang ngắm chúng tôi, cuối

cùng dừng lại trước mặt tôi, cầm khắn phất phất, mặt tươi hẳn lên, “Vị

này chắc là phu nhân của ngài rồi!”

Bà ta nhìn sang Long Kỳ dò hỏi, “Đúng là

người nhà” Lòng Kỳ cười nhìn tôi, tôi giả vờ ngây thơ không biết, trừng

mắt nhìn lại, chạy đến chỗ Long Kỳ, giữ chặt lấy ống tay áo cuă hắn, dựa hẳn vào người hắn, lộ vẻ chim nhỏ nép vào người.

Tự dưng tất cả mọi người chung quanh ngây ra, nhìn bộ dạng của tôi. Tôi khó hiểu bĩu môi, thấy thế nào? Vợ chồng

người ta không phải vẫn làm vậy hay sao?

BÀ chủ cười ầm lên đầu tiên, ” Khách

quan, vị phu nhân của ngài này thật đáng yêu quá đi, ai cũng thích, chắc hay chọc cho ngài không ít phiền toái nhỉ!”

Khuôn mặt tuấn tú của Long Kỳ ửng đỏ, bàn tay to đặt xuống tay tôi, “Phu nhân ta quả thật có nghịch ngợm chút,

làm cho ta không bớt lo tý nào!”

Nói xong trước mặt công chúng, kéo tôi

lên lầu. Vào trong phòng, Long Kỳ có vẻ không chịu nổi trừng mắt nhìn

tôi, “Cô có biết làm phu nhân như thế nào hay không hả?”

Tôi coi thường lật ngược lại. Gì chứ? Còn không biết xấu hổ nói tôi ý à. Tên ác độc này trước thì bảo tôi xấu,

tôi bướng cãi lại, “Ngài đâu có dạy tôi, tôi làm sao mà biết được giả vờ thế nào chứ. Hơn nữa chúng ta cũng không phải vợ chồng thật sự, giả vờ

kiểu gì cũng mất mặt lắm”

Tôi giận quá bỏ qua một bên, mất mặt chết lên được. Tôi vẫn chưa xây dựng gia đình mà. Đối với lễ tiết ở cổ đại

tôi làm sao mà biết chứ. Vừa rồi hắn cười tôi còn tưởng là chúng tôi lúc đó vẫn chưa đủ thân mật chứ! Hừ! Lại còn quở trách tôi trước mặt mọi

người nữa.

Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa, Lãnh Phù đứng ở cửa, “Chủ nhân, chúng tôi có việc muốn thương nghị”

Long Kỳ liếc mắt nhìn tôi một cái, theo

Lãnh Phù đi ra ngoài. Tôi đặt mông ngồi xuống ghế. Cái gì chứ! Nói thế

nào tôi cũng là một thành viên trong bọn họ mà, sao lại kỵ tôi vậy chứ,

quả thật cứ như là không nhìn thấy sự tồn tại của tôi vậy đó. Hừ! Không

nhìn thì không nhìn, tôi tự mình một mình chơi vậy.

Tôi xuống đại sảnh, vị bà chủ kia nhìn

thấy tôi thì có vẻ vui mừng, “Lâm thiếu phu nhân, ôi, sao lại không thấy phu quân của người đâu chứ?”

BÀ chủ háo sắc này thật là, xem ánh mắt

của bà ta kìa, nhất định là muốn nhìn Long Kỳ nhiều hơn rồi đi! Tôi

thuận miệng đáp một câu, “Phu quân bảo mệt muốn nghỉ ngơi”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 49
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...