Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoàng Hậu Anh Túc

Chương 30

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Quá Ngọc Hoán cau mày, trong mắt hiện lên nét sầu lo, đây là lần đầu tiên tôi chưa bao giờ nhìn thấy, nét mặt

tuấn tú của chàng đang bình tĩnh ổn định, bỗng đột nhiên biến đổi,

nghiêm túc nói, “Hành vi xử sự của Đại hoàng tử có thể chắc chắn đảm

được trọng trách đó chăng? Thiên hạ rơi vào tay hắn thực sự nguy cơ,

không biết biến thành kiểu gì nữa đây/”

“Quá ca ca, làm sao bây giờ đây? Hoàng

thượng không thể vô duyên vô cớ từ bỏ thái tử được! Hơn nữa còn có hoàng hậu ở trong cung ngăn cản, chống đỡ, chắc không có chuyện gì đâu!”

Dương mỹ nhân trông lo lắng nói, “Vậy nhị điện hạ, tam điện hạ đâu rồi?

Họ có phản ứng gì không? Chẳng nhẽ họ cứ ngồi yên nhìn xem giang sơn bị

huỷ trong tay một người vô dụng sao?”

“Nhị điện hạ tuy xử sự chín chắn, nhưng

lại là ứng cử viên với đương kim thái tử đầu tiên, hành vi của hắn mơ

hồ, gần nhất trong cung đều ít nhìn thấy bóng hắn, ta cũng không rõ cho

lắm, mỗi ngày tam điện hạ thì say mê tập võ, hoàn toàn biến thành một võ sĩ rồi, hắn sẽ không để ý tới triều chính đâu”

Quá Ngọc Hoán thở dài thật mạnh một hơi,. “Sao lại biến thành như vậy chứ! Trong cung đã xảy ra chuyện lớn vậy,

nhị điện hạ sao lại không quan tâm chứ! Chuyện này là do chính thái tử

phải chịu trách nhiệm sao? Không được, mai ta phải hồi kinh mới được”

“Quá ca ca, muội bị chuyện này làm cho

hoảng sợ không chịu nổi để mà sống rồi, lần này cũng đi ra là để giải

sầu, ngày mai muội và huynh cùng nhau về nhé!”

Tôi đứng nghe một bên như lọt vào tầng

sương mù, đại để tình hình đã nắm khá rõ, nghe những lời của họ nói tới

thái tử này, chả nhẽ hắn là một kẻ ngực lớn không chí hướng, ngu ngốc

ham hưởng lạc sao?

Vậy nhị hoàng tử tam hoàng tử có chuyện gì xảy ra thế? Hay là nói họ có vẻ hy vọng kẻ sẽ kế vị là nhị điện hạ?

Ai, việc hoàng triều này cũng phức tạp quá ha, “Ngọc Hoán à, ngày mai chàng muốn vào kinh sao?’

Cuối cùng tôi tính nói ra, “Ừ! Vũ nhi à, nàng cứ ở đây cho tốt nhé! Đợi khi nào chuyện hoàng cung xử lý xong, ta sẽ trở lại”

Tuy tôi rất muốn giữ chàng bên người,

nhưng sự tình lần này liên quan tới sự tồn vong của hoàng triều, tay tôi có thể níu giữ chặt lấy chàng được sao? Tôi giơ hai tay tán thành. “Đi

đi! Quốc sự quan trọng hơn, em không có vấn đề gì!”

Lúc này vẻ mặt Dương Mỹ nhân nghi hoặc

nhìn hai chúng tôi, kinh ngạc nói, “Hai người các ngươi …” Quá Ngọc Hoán và tôi liếc mắt nhìn nhau, cầm lấy tay tôi, nói rõ ràng, “Ta thích Vũ

nhi”

Muốn chết sao, da mặt tôi rất mỏng đó!

Nhưng đúng là con gái có khác, ở tình trạng như vậy, trong lòng lúc nào

cũng thấy ngượng, tôi cúi đầu xuống, lúc này nghe thấy bên tai truyền

xuống tiếng thở dài nho nhỏ. Tôi kinh ngạc ngẩng lên, nhìn thấy trong

mắt Dương Mỹ nhân ánh lên tia cô đơn, mắt nàng hàm xuân nhìn trên mặt

Quá Ngọc Hoán loé lên, tôi lập tức hiểu ra, rút vội tay ra khỏi tay Ngọc Hoán, “Ngọc Hoán à, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta dùng cơm xong rồi thì phải về! Sớm ngày mai chàng còn phải lên kinh thành nữa mà!”

“Được! Tốt lắm! Chúng ta ăn cơm trước đi!”

Cơm nước xong, chào tạm biệt Quá Ngọc

Hoán, tôi nhằm khách sạn bước tiêu sái, trong lòng vẫn còn chuyện không

gỡ ra được. Dương Mỹ nhân đối với Ngọc Hoán không ngờ có tình như vậy,

trong lúc đó họ có phát sinh chuyện gì không?

Trong lòng Quá Ngọc Hoán, đối tượng tương tư định nghĩa như thế nào đây? Bạn bè ư? Muội muội sao? Hay là..? Ai!

Sĩ diện sống bị tội, vừa mới đồng ý với Ngọc Hoán sẽ đi đến phủ không

được dùng mọi cách nghi ngờ n lần vậy chứ. Tôi rầu rĩ chẹp chẹp miệng!

Lúc này đang là buổi chiều, người đi trên đường náo nhiệt vô cùng, quán trà quán rượu, cờ bay phấp phới, nhưng

tâm tình của tôi cũng không đỡ hơn chút nào!

“Tỷ tỷ à, chúng ta trước tiên chưa về

khách sạn vội, tìm chỗ nào dừng chân chút đi!” Tiểu Thuý quan tâm nói,

“Được! Cũng tốt! Dù sao trở về cũng buồn” Tôi đáp ứng.

Cả buổi chiều, chúng tôi ngồi trong một

gian phòng ở quán trà giải sầu, nói chuyện trên trời dưới đất, con nhóc

bị tôi kể chuyện cười cừ cười khanh khách, mãi cho tới khi có nhiều

người nhìn vào, chúng tôi mới ngừng.

Trời rất nhanh đã chạng vạng tối, trên

đường vẻ náo nhiệt cũng tan dần, nhà nào cũng thắp đèn lên, chúng tôi

rảo bước về khách sạn. Bỗng dưng lòng tôi trào lên một niềm xúc động khó tả, tôi nghĩ muốn tới một chỗ của người nào đó chút!

“Các ngươi cứ về khách sạn trước đi, một mình ta đi một chút, thời tiết này ở trong phòng cũng chán lắm”

Hai người tuy không hiểu tâm tình của tôi nhưng cũng không hỏi nhiều, ngoan ngoãn về khách sạn.

Lúc này trên đường chỉ còn lại một mình

tôi, ngạo mạn thong thả đi về phía trước. Nhớ rõ trước kia tôi có một

nguyện vọng thật buồn cười.

Một mình đeo ba lô thật to đi du lịch, đi Vân Nam, Tây Tạng, có một truyền thuyết rất hay, là nơi sâu xa đơn

thuần, không biết hiện giờ ở thời đại này có Vân Nam hay Tây Tạng không. Nói đến Vân Nam, tôi vô cùng vui vì ở đó có một loại hoa, là hoa thuốc

phiện. Nó đẹp nhưng vô cùng độc, quyến rũ mê hoặc con người, cứ như là

phụ nữ vậy, trăm ngàn lần đừng dễ dàng động vào nhé.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 30
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...