Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoàng Hậu Anh Túc

Chương 24

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cố vứt hết mọi suy nghĩ linh tinh đi,

xuống lầu, gọi tiểu nhị mang một thùng nước ấm lên, hôm nay đã chạy mất

một ngày tôi mệt chết lên được chỉ thiếu nước là ngã sấp xuống thôi,

toàn thân đầy mồ hôi, dính nhớp nháp vào da thịt, rất chi là khó chịu.

Sờ thấy nước ấm, cởi bỏ dây buộc tóc, nhảy vội vào thùng tắm, chớp mắt

toàn thân được nước bao quanh, tôi ngả đầu trên thành bồn, tóc dài rơi

xuống nước ướt đẫm.

Cả phòng tĩnh lặng, yên tĩnh đến nỗi tôi

có thể nghe thấy tiếng nước róc rách dưới chân. Từ trong khách sạn đi ra thì trời đã chạng vạng tối, người buôn bán nhỏ đi trên đường cũng đã

rời đi gần hết, có chút lạnh lùng, lười nói chuyện với Tiểu Thuý Tiểu

Lan, sợ các nàng lại truy ra căn nguyên, dây dưa lằng nhằng. Hai tiểu

nha hoàn này từ lúc đi theo tôi đã luyện được lá gan càng lúc càng lớn,

đặc biệt với cách làm quái dị của tôi, bắt đầu tìm được khe hở luồn lách vào hỏi linh tinh một đống, bực mình quá cơ.

Hoàng hôn buông xuống, ngã tư đường chỉ

còn sót lại ánh nắng yếu ớt, mỏng manh, hơi nóng bốc lên, tôi rảo bước

thật nhanh tiến tới phủ. Xuyên qua hàng loạt con phố ngang dọc, thấy cửa lớn xuất hiện trước mặt, một cánh đã mở sẵn, còn nhìn không rõ cảnh cây cối xanh biếc bên trong, không hiểu sao mỗi lần đứng ở chỗ này tôi lại

có cảm giác tim đập dồn dập, không biết sao cứ nghĩ ngợi hỗn loạn không

ra đâu với đâu cả.

Tôi đi vào cánh cửa đã mở sẵn, trời chạng vạng tối nên trong phủ đã thắp đèn đuốc sáng trưng, bốn phía đều treo

đèn lồng, chiếu sáng ngời, truyền đến một luồng hơi thở mãnh liệt.

“Diệp cô nương đến rồi à, mau mời vào,

thiếu gia vừa luyện kiếm xong đang tắm, cô cứ chờ trong thư phòng nhé!”

Quản gia ở đâu chui ra. Luyện kiếm sao? Chắc chắn là rất có khí thế tuấn tú rồi, lòng tôi lại dội lên nỗi khát khao. “Được. Xin hỏi xưng hô với

ngài thế nào ạ?”

“Ai cũng gọi ta là lão Lý, cô nương là bạn của thiếu gia, cứ gọi như vậy đi”

“Được, ta tự mình vào là được rồi! Ông có việc cứ đi đi!” Lão Lý gật gật đầu, “Vậy được! Ta đi bảo phòng bếp

chuẩn bị một ít điểm tâm mang tới đây vậy”

Nói xong thì hướng cuối sân đi tới. Cái

sân này ghê gớm thật đấy, lúc này phảng phất toàn mùi hoa quế, hoa quế

ban đêm cứ thoang thoảng bay ra từng đợt, sực nức mũi, hấp dẫn tôi bước

vào trong rừng cây, giang hai tay ra xoay tròn xoay tròn, miệng còn thốt lên lời ca “Thế giới hoàn mỹ”. Bài hát này có đoạn,

“Không biết ngày lên trăng tàn, bao nhiêu mùa hạ mùa thu, không biết ta đã chạy khắp nơi bao lâu...”

Bỗng có tiếng vỗ tay truyền tới, tôi kinh ngạc chút quay đầu nhìn thấy bóng Quá Ngọc Hoán đang đứng cách đó năm

thước, mặt mỉm cười, đường nét khuôn mặt tuấn mỹ dưới bóng hoa mang vẻ

quyến rũ kinh người. Tôi từ trong cảnh quyến rũ mê hoặc bỗng phục hồi

tinh thần lại, nói to lên, “Công tử đến lúc nào, sao tôi không biết

vậy?”

“Cô nương đâu chỉ không biết mỗi mình ta? Cô vừa rồi còn đem toàn bộ thế giới quên đi hết đấy chứ!” Hắn đi về

phía tôi. Tôi vẫn mê mẩn như vậy sao? Tôi sao lại không biết nhỉ? Cứ

giương mắt nhìn hắn, “Công tử cứ nói đùa, tôi không dám quên hôm nay tới chỗ ngài viết chữ nha”

Tôi chợt nghĩ đến một vấn đề nghiêm

trọng, là học trò thì phải trả học phí, chắc chắn tôi không đề cập tới

thì hắn cũng ngượng đề cập tới đi, “Quá công tử, xin hỏi là học trò của

ngài tôi đây cần trả học phí bao nhiêu vậy ạ?”

Hắn sửng sốt mọt chút rồi nhíu mày: “Học phí à?”

Không phải chứ! Chả nhẽ khả năng biểu đạt của tôi đã giảm xuống trầm trọng rồi sao? Sao hắn lại có vẻ không hiểu

tình hình là gì thế ha! Hay là ở đây vẫn không tin chuyện này?

“Ý tôi là nhờ ngài dạy viết cho, cần thù lao bao nhiêu, ngài không có khả năng miễn phí dạy cho tôi chứ!”

Điều này thì hắn hiểu ngay, chỉ nghe hắn cười ha ha, “Vậy cô nương nguyện ý trả bao nhiêu bạc đây?”

Bị hắn hỏi vậy tôi thấy kinh ngạc vô

cùng, giá này là do hắn định ra mới đúng chứ, sao lại hỏi tôi vậy cà?

Trả nhiều hay ít thì không phải chỉ cần hắn nói một câu sao? Tôi bị vào

thế tiến thoái lưỡng nan, biết làm sao đây? Tôi vẫn còn chưa kịp nghĩ ra để trả lời thì lại nghe thấy tiếng cười truyền từ trên đầu xuống, “Hay

là như vầy đi! Phí dạy viết chữ ta sẽ không thu, cô nương tặng cho ta

hai bức tranh có được không?”

Lòng tôi vui sướng như mở cờ, lập tức

thấy rất hợp lý, “Được, được ạ!” Sao lại không được chứ, ha ha! Chỉ là

hai bức tranh thôi mừ!

“Vậy vào trong thư phòng đi!”

Chữ cổ đại và chữ hiện đại không khác

nhau nhiều lắm, học viết cũng không cần tốn nhiều công sức, Quá Hoán lấy mấy cuốn sách đơn giản cho tôi xem, sau đó theo trên giấy viết mẫu, tôi lại tập viết cho đúng, nhìn bút pháp cũng không kém mấy, nếu không phải cứ y nguyên những chữ giống rắn này viết, tôi viết chữ chính tông bằng

bút lông trông cũng được lắm nha!

Lúc này Quá Ngọc Hoán đứng một bên nhìn

tôi chăm chú viết, lại liên tục khen tôi thông minh, he! Không đúng, phụ nữ thông minh không hay lắm, dù gì cũng phải giả vờ ngốc chút, tựa như

tôi lên kế hoạch này vậy. Có một số chữ tôi viết mấy lần nhưng vẫn không viết được lắm, tôi liền giả vờ sốt ruột kêu lên, “Ây da, sao viết mãi

mà không được vậy nè, cứ viết sai hết vậy! Làm sao bây giờ đây?”

Một chiêu này quả nhiên đã khiến Quá Ngọc Hoán chú ý, cúi xuống nhìn chữ tôi viết, bàn tay to trùm lên nắm bàn

tay cầm bút của tôi, “Ta sẽ dạy cho cô”

Lòng tôi mừng như điên vậy. A ha, mỹ nam

trúng kế rồi. Quá Ngọc Hoán đứng phía sau tôi, lúc cúi xuống kề sát lưng tôi, hình thành tư thế đặc biệt, mặt tôi nóng bừng lên, bốc lên mặt.

Cùng một người đàn ông như vậy, tiếp xúc ám muội đây cũng là lần đầu

nhé!

Ôi, trời ơi! Kiểu đùa vui này không thể

tiếp tục được nữa, chết người đó, không được, phải quyết tâm không thể

thế được. Tay của tôi bị hắn nắm chặt thành công, viết xuống bút kia,

chỉ chớp mắt đã viết xong, “Cô thử xem” Buông tay tôi ra, hắn đứng lên.

“Vâng!” Tôi lúng búng đáp lại, rất nhanh

viết xuống chữ khá được. “Diệp cô nương thật thông minh quá, cô nói cô

chưa bao giờ viết chữ này ta đúng là không tin chút nào!”

Hắn đứng sau lưng tôi cười nói, lời này có ý gì thế nhỉ? Chả nhẽ hắn đã nhìn ra cái gì rồi?

Lòng tôi càng rối loạn, giả vờ ngây ngốc

hơn, “Tôi đúng là chưa tập viết bao giờ mà! Nhưng dùng bút này viết với

vẽ cũng hơi giống nhau, đặt bút xuống thì được, chẳng qua nhìn thì không hiểu gì thôi”

Tôi học viết cũng cố gắng nhớ kỹ, Quá

Ngọc Hoán nói chữ của tôi nên phải cố gắng tập trung, không dám có sai

sót, cũng không cho phép sau này phát sinh thêm chuyện gì nữa!

Hiện giờ tôi mới phát hiện ra một vấn đề, đó là quan hệ với người dạy đã tiến triển lên một bước lớn, sao lúc còn học trung học, tiếng Anh của tôi lại khá vậy? Chính trị sao lại kém thế chứ? Nguyên nhân chính là thầy dạy tiếng Anh là nhân vật vừa tốt nghiệp đại học rất đẹp trai, còn thầy dạy chính trị thì là nhân vật răng đã

móm mém sắp rụng rồi. Có người cực kỳ đẹp trai dạy thì tất nhiên phải

học hành cẩn thận rồi, có thể nghĩ tôi chỉ trong một đêm mà học hành

tiến bộ, quả đúng là phát triển quá nhanh.

Đêm hè vô cùng mát mẻ, khác hắn so với

ban ngày nóng bức, tạo cho con người ta có cảm giác sung sướng thoải

mái, như lướt gió vậy.

Tôi nhìn người người bên cạnh Quá Ngọc

Hoán đang cố gắng đưa tôi trở lại khách sạn, đáy lòng cứ rộn ràng mãi,

không hiểu sao có hắn bên cạnh tôi lại cảm thấy vô cùng yên tâm, lòng

cao hứng mở miệng hát một ca khúc rất yêu thích, mu bàn tay ở sau người

cứ giật giật.

“Cô nương có gì mà cao hứng vậy?” Quá

Ngọc Hoán đứng sau lưng bỗng dưng cười cười. Tôi quay đầu lại, gió thổi

phần phật qua mặt, “Có chứ, đương nhiên là có rồi, hơn nữa lại vô cùng

cao hứng cơ”

Hắn cười nhẹ nhàng, cảm thấy hứng thú nhìn tôi, “Vậy có thể nói ra cùng chia sẻ được không?”

Tôi cười khụ khụ rõ tươi, ánh mắt hấp háy nhìn nhìn hắn kỳ lạ, “Không được, tâm sự của con gái, không thể lộ ra”

Đại để Quá Ngọc Hoán cũng không đoán được tôi sẽ nói vậy, có chút im lặng mất tự nhiên quay đầu đi, cũng không

lặng lẽ đi sau tôi nữa, ha ha!

Không thể tưởng tượng nổi mặt mũi đàn ông lại cũng xấu hổ vậy. Nhìn thấy phố xá quen thuộc, khách sạn tôi ở cũng

không còn xa, tôi quay đầu nhìn màu áo lam bay bay của hắn, “Quá công

tử, sắp đến khách sạn tôi ở rồi, có muốn lên uống chén trà rồi về

không?”

Hắn khoát khoát tay áo, “Không được, ngày mai Diệp cô nương không phải là chưa có tranh bán sao? Làm sao lại có

thời gian cùng ta uống trà chứ?”

Tôi bỗng chốc tỉnh ngộ, vỗ mạnh vào trán

một cái, “Đúng ha! Tôi tý nữa còn về vẽ tranh nữa, nếu không ngày mai

quán mở cửa lại không có tranh mà bán, Quá công tử ngày mai gặp lại”

Tôi cũng không quay đầu lại mà chạy nhẹ nhàng về phía khách sạn.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 24
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...