Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tế Điên Hòa Thượng

Chương 214

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tế Thiền sư, Đơn Dương cứu Lôi, Minh

Huyện Hải Triều, Tăng đạo gặp huyện chủ

Người nói "Đại lão gia ôi, oan uổng lắm!" chính là Tế Điên Hòa thượng.

Tế Điên Hòa thượng từ đâu đến thế? Nguyên khi ở Tàng Trân Ổ, Tế Điên đốt

chết Thần thuật sĩ Hàn Kỳ trong lò Bát quái, Xích phát linh quang và bọn giặc sợ hãi chạy tứ tán. Tế Điên không rượt theo họ, và cảm nghe bắt

rùng mình. Án linh quang biết bọn Lôi Minh, Trần Lượng đang gặp nạn, làm sao có thể bỏ qua không cứu? Từ Tàng Trân Ổ, Tế Điên theo đường lớn

thẳng đến huyện Đơn Dương. Một hôm đi đến huyện Hải Triều, gặp dòng sông bắc ngang chiếc cầu Nam Bắc. Tế Điên đang đi đến tòa Trấn điếm thì có

một người bước tới, nói:

- Hòa thượng khoan đi đã! Ở địa phương chúng tôi có tin tức này hay lắm!

- Tin tức gì thế?

- Địa phương chúng tôi đây tên là Thạch Phật trấn, vì bên đường Bắc ở cửa phía Nam thôn có một ngôi chùa Phật đá. Đã bao năm nay không tu sửa gì

cả, cũng không có hòa thượng hay đạo sĩ đến ở. Ba hôm trước Phật đá hiển thánh, từ trong chùa, Phật đá tự động đi ra đứng trên cầu để người qua

lại cho tiền. Bất luận là nhiều hay ít, nếu không cho tiền Phật đá không cho đi quạ Việc này làm nhiều người phát khiếp. Phật đá mà biết hóa

duyên à? Ông nghĩ xem tin tức này có mới lạ không? Có hòa thượng, lão

đạo hóa duyên, hoặc đánh trống, hoặc khua leng keng thì có, chứ chưa

nghe nói Phật đá biết hóa duyên bao giờ!

Tế Điên nghe nói, án linh quang rõ biết hết, bèn hói:

- Nếu không cho tiền rồi qua cầu có được không?

- Không được đâu! Nhiều ít gì cũng phải cho, nếu không cho thì không qua

được. Hiện tại các bô lão trong thôn chúng tôi đốt hương khấn nguyện với Phật đá, xin giúp đỡ hóa duyên sửa chữa và đừng hù dọa người ta nữa. Họ treo trên cổ Phật đá một cái túi vải vàng, trên viết: "Mộ hóa thập

phương". Trên cầu để một cái thúng to, người qua lại bỏ tiền vào đó. Ba

hôm nay số tiền lên cũng kha khá, không tin ông cứ đến đó thử xem.

Tế Điên đi thẳng tới trước, đến đầu phía Nam thôn xem thử, quả nhiên thấy

có một chiếc cầu lớn, bên trên một ông Phật đá đứng sừng sững. Tế Điên

thấy bên đường ở đầu thôn có một quán rượu bèn bước vào kêu cơm rượu, tự rót tự uống vừa nghe các thực khách bàn tán về việc Phật đá hóa duyên.

Tế Điên ăn xong kêu tính tiền. Phổ ky cho biết tất cả là 360 tiền. Tế

Điên nói:

- Ghi sổ cho ta đi!

Phổ ky nói:

- Không được, tiệm tôi không ghi sổ.

- Không chịu ghi sổ thì đi lấy cho ta.

- Lấy ở đâu?

- Lấy trong cái thúng lớn trước Phật đá trên cầu ấy.

- Ấy chết, không dám đâu. Ở địa phương chúng tôi có người không tin, đến

đó chộp lấy tiền, lập tức có báo ứng ngay: nếu không nhức đầu đứng không vững thì cũng vẹo xương sống không dậy được.

- Để ta lấy tiền cho ngươi xem.

- Ừ được, tôi sẽ đi theo Hòa thượng.

Tế Điên bước ra khỏi quán đi thẳng lên cầu, đến trước thúng thò tay lấy ra 360 tiền đưa cho phổ kỵ Ai nấy thấy Hòa thượng không việc gì, bèn nói:

- Lạ thiệt, người ta chỉ lấy một tiền thôi mà bị báo ứng ngaỵ Phật đá hóa duyên cho Hòa thượng xài, chuyện rõ trước mắt mới lạ kỳ chớ!

Đương bàn luận tới đó thì nghe phía Bắc có tiếng:

- Vô lượng Phật! Đạo Tế! Đây là thiện duyên của Phật Tổ mà ông dám loạn động à?

Mọi người nhìn thấy từ trong chùa đá đi ra một lão đạo sĩ. Vị này đầu đội

đạo quan bằng vải xanh, lưng buộc dây tơ màu vàng hạnh, vớ trắng vân

hài, mặt như cổ nguyệt ba thu, tóc như tuyết ba đông, tóc mai như sương

tháng chín, một bộ râu quai nón bạc trắng phất phơ trước ngực, tay trái

xách một giỏ hoa, tay phải cầm chiếc phất sái, sau lưng đeo Càn khôn ảo

diệu đại hồ lô, người này chẳng phải ai khác mà là Đông phương thái

duyệt Lão tiên ông Côn Lôn Tử ở Thượng Thanh cung trên núi Thiên thai.

Nguyên lão tiên ông lúc rảnh không làm chi, bèn xuống Thiên Thai, dạo chơi tam sơn ngũ nhạc. Trước hết, đền Lâm An tìm Tế Điên mà không thấy. Một hôm

đến trấn Thạch Phật, nhìn thấy tòa Thạch Phật viện, tường vạch lở lói,

điện vũ vẹo xiêu, bao năm không được tu bổ, cũng không có trụ trì. Lão

tiên ông miệng niệm!

- Vô lượng Phật! Thiện tai, thiện tai!

Và tự nghĩ thầm: "Đồ đệ ta là Tiểu côn lôn Quách Thuận hiện chưa có miếu.

Mình nên sửa lợp ngôi miếu này cho Quách Thuận, cũng vừa làm hạ viện cho Thượng Thanh cung thì còn gì bằng!". Nhưng tính lại công trình quá to

tát, độc lực khó thành. Có ý muốn hóa duyên tại địa phương mà coi lại

dân cư nơi đây quá thưa thớt, không có thiện nam tín nữ phát tâm. Xem ra chiếc cầu này nối liền đại lộ, người qua lại rất nhiếu. Lão tiên ông

nghĩ thầm: "Chi bằng mình vào trong miếu thi triển pháp thuật, cho Phật

đá đi hóa duyên mới có thể làm kinh động lòng người". Nghĩ rồi Lão tiên

ông bèn ra phía sau miếu, đại điện rất rộng rãi, bèn ngồi ở đó bắt quyết niệm chú dùng phép Ban vận đưa Phật đá ra cầu đón đường mọi người. Lão

tiên ông ngồi ở trong đại điện nhắm mắt dưỡng thần, bên ngoài có ai đi

qua cầu, tiên ông ở trong đều biết. Lão tiên ông dự định hóa duyên 100

ngày có đủ số tiền sẽ bắt đầu động công. Hôm nay mới được ba ngày, nào

ngờ Tế Công thiền sư lại tới, thò tay lấy tiền trong thúng. Lão tiên ông bên trong biết được mới ứng tiếng niệm "Vô lượng Phật" rồi bước ra

ngoài, nói:

- Đạo Tế, đây là thiện duyên của Phật môn mà ông dám vọng động ư?

Tế Điên cười ha hả, nói:

- Chà lâu quá mới gặp!

Lão tiên ông liền bước tới cúi đầu chào hỏi:

- Thánh tăng từ đâu tới đây?

- Hòa thượng ta từ Thường Châu đến, chỉ nhơn vì Xích phát linh quang

Thiệu Hoa Phong nhóm chúng phản nghịch, quan Tri phủ Thường Châu nhờ ta

giúp đỡ bắt bọn giặc, Lão tiên ông trong vụ này công đức cũng không nhỏ.

- Thánh tăng đã đến đây, tôi xin Thánh tăng từ bi giúp tôi hóa duyên tu đạo, thật là công đức Thánh tăng không nhỏ.

- A Di Đà Phật, thiện tai, thiện tai! Tòa miếu này công trình quá lớn,

độc lực khó thành. Tiên ông nhờ Hòa thượng ta hóa duyên để giúp ông tu

sửa được dễ dàng mà Hòa thượng ta phải đi huyện Đơn dương, không có rảnh đây. Hay là ta với tiên ông cùng lên bản huyện nhờ quan huyện ở địa

phương kêu gọi dùm các thân hào phú hộ tại đây giúp ông sửa miếu.

- Rồi đi như thế nào đây? Quan huyện địa phương đâu để ý đến việc đó được?

- Ta nói được là được mà!

Các người ưa nhiệt náo thấy lão đạo và Hòa thượng nói chuyện rất thân mật càng ngạc nhiên hơn. Tế Điên hỏi:

- Xin lỗi quý vị, địa phương này thuộc về huyện nào?

- Thuộc về huyện Hải triều.

- Ở đây vị nào làm ơn gọi các bô lão trong thôn đến đây để ta giao thúng tiền này cho các bô lão cất để sửa chùa.

Có người đi tìm, giây lát có hơn mười vị bô lão trong thôn đến. Mọi người hỏi:

- Hòa thượng tìm chúng tôi có việc gì? Và ở chùa nào?

- Ta là Tế Điên tăng ở chùa Linh Ẩn. Còn vị này là Đông phương thái duyệt tiên ông ở Thượng Thanh cung trên núi Thiên Thai. Hai chúng tôi muốn

sửa lại chùa Thạch Phật này, trước hết xin đem thúng tiền giao cho quý

vị để chi dùng cho lễ động công.

Mọi người nghe nói, biết Tế Điên là bậc tiếng tăm đồn khắp, bèn nói:

- Té ra là Thánh tăng trưởng lão.

Nói xong ráp lại hành lễ Hòa thượng. Tế Điên đem thúng tiền giao cho các bô lão rồi mới cùng tiên ông đi thẳng đến nha môn huyện Hải Triều. Đến

nơi, Tế Điên nói:

- Xin chào, xin chào quý vị!

Các đương sai hỏi:

- Đại sư phó đến đây có việc gì?

- Cảm phiền quý vị vào bên trong thông báo cho huyện thái gia biết có ta là Tế Điên ở chùa Linh Ẩn muốn ra mắt.

Sai nhân vào trong bẩm báo, nhằm lúc quan huyện rảnh rang ở thư phòng. Sai nhân vào thỉnh an rồi báo:

- Bẩm lão gia, hiện có Tế Điên tăng ở chùa Linh Ẩn ở bên ngoài đến xin ra mắt!

Quan Tri huyện nghe nói có Tế Điên đến, vui mừng vô kể. Quan huyện này

nguyên là người ở huyện Long Du, họ Trương tên Văn Khôi. Trước đây được

Tế Công cứu tánh mạng, sau đó đi thi liên trúng tam trường được bổ nhiệm Tri huyện và đáo nhậm huyện Hải Triều hơn một năm naỵ Hôm nay nghe nói

có Tế Điên đến, lật đật bước ra ngoài nghinh tiếp, nói:

- Bạch

Thánh tăng! Lão nhân gia từ trước đến nay vẫn khỏe hỉ? Lâu quá không gặp được người! Đệ tử đang nghĩ nhớ đến lão nhân gia. Còn vị đạo gia này

quý tánh là chi?

- Đây là Đông phương thái duyệt Lão tiên ông.

Trương Văn Khôi lật đật bước tới hành lễ và mời vào thư phòng. An tọa xong,

gia nhân bưng trà lên hầu. Trương Văn Khôi hỏi Tế Điên:

- Bạch thánh tăng, người từ đâu đến đây?

- Ta từ phủ Thường Châu, nhân vì Từ Vân quán cấu kết với bọn giặc, Thái thú Thường Châu mời Hòa thượng ta đến giúp bắt giặc.

Đang nói tới đó thì có Tam ban Đô đầu của huyện bước vào. Người này họ An

tên Thiên Thọ, rất có hiếu với mẹ. Mẹ anh ta bị bệnh nặng, uống thuốc

nhiều thầy mà không thuyên giảm. Nay nghe có Tế Điên là bậc danh đức

vang dội về diệu dược linh đơn cứu giúp mọi người, An Thiên Thọ bước tới thư phòng dập đầu hành lễ, nói:

- Cầu xin Thánh tăng trưởng lão

đại phát từ tâm cho! mẹ con năm nay 65 tuổi, bình thường bị chứng đàm

suyễn ho hen, nay lại tái phát rất là trầm trọng, nằm liệt trên giường

năm, sáu ngày naỵ Cầu xin thánh tăng trường lão ban cho một ít thuốc để

mẫu thân con uống. Xin dập đầu lạy tạ Thánh tăng.

- Không sao đâu, Tế Điên nói, để ta cho chú một viên thuốc đem về cho mẹ chú uống là khỏe ngay thôi.

Nói rồi, Tế Điên móc ra một cục thuốc đưa cho An Thiên Thọ, An Thiên Thọ

mừng rỡ cảm tạ Hòa thượng rồi đi ra. Tế Điên nói với quan huyện:

- Lão gia này, hôm nay ta đến muốn nhờ lão gia giúp cho một việc.

- Chỉ cần việc đó tôi làm được, Thánh tăng dạy bảo tôi muôn chết không từ nan.

- Tại trấn Thạch Phật ở địa phương lão gia có ngôi chùa Thạch Phật, bao

năm nay không được sửa chữa, vách tường lở lói, trính xiêng xiêu vẹo. Vị đạo gia này muốn sửa sang ngôi chùa đó mà công trình lớn quá, độc lực

khó thành, muốn tự mình hóa duyên mà chưa chắc có thể hóa duyên đủ. Xin

nhờ lão gia một việc công đức là mời thân hào phú hộ tại địa phương ra

sức giúp đỡ đạo gia trùng tu viện Thạch Phật, đó cũng kể là làm một việc thiện.

- Thánh tăng đã dạy bảo như thế, việc đó sức tôi có thể

làm được. Hiện nay đệ tử có một mối lo âu, cầu xin Thánh tăng giúp giải

quyết cho.

- Việc gì thế?

Trương Văn Khôi mới đem sự việc kể lại một lượt và yêu cầu Hòa thượng đại thi pháp lực đuổi bắt yêu quái.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 214
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...