Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tế Điên Hòa Thượng

Chương 218

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thiệu Hoa Phong trốn về Vạn Hoa Sơn

Đặng Liên Phương vì bạn kiếm Tế Công

Tế Điên đang đi bỗng gặp một trận gió trốt cuốn lại, bắt rùng mình, tinh

linh biết rõ. Nhìn kỹ người đến chính là Đặng Liên Phương cùng với một

người nữa.

Đặng Liên Phương gặp Tế Điên nói:

- Hay cho Tế

Điên, ta kiếm ngươi như đạp băng lấy lửa, ép cát tìm dầu, kiếm khắp nơi

mà không gặp. Nay gặp đây rồi xem ngươi chạy đi đâu?

Tế Điên nói:

- Ơ, ngươi không nói ta có biết đâu?

- Ta sẽ bắt ngươi để báo thù cho sư đệ mới được.

Đặng Liên Phương từ đâu tới?

Nhân vì trước đây tại Tàng Trân Ổ, Tế Điên triển khai pháp thuật đốt chết

Hàn kỳ. Bọn Xích phát linh quang Thiệu Hoa Phong trốn khỏi Tàng Trân Ổ,

chạy đi tứ tán. Xích phát linh quang Thiệu Hoa Phong không biết phải

chạy đi đâu. Truy hồn thị giả Đặng Liên Phương hỏi:

- Thiệu đại ca, bây giờ anh muốn đi đâu?

- Hiền đệ Ơi, thôi đừng hỏi làm chi! Ta bây giờ không khác thằng khùng,

đứng ngồi ngơ ngẩn, đầu óc lùng bùng, đói không biết, no không hay, lòng rối rắm khác nào kiến bò trong chén nóng, thiệt là lên trời không chốn, xuống đất không đường.

- Thiệu đại ca, nếu anh không có nơi nào

để đi thì cùng tôi về Thánh giáo đường ở Vạn Hoa Sơn ra mắt các Ma sư

gia, yêu cầu các vị hạ sơn bắt Tế Điên Hòa thượng trả thù cho Hàn Kỳ

hiền đệ.

Xích phát linh quang thở dài:

- Hiền đệ Ơi, chúng ta là anh em tri kỷ, em giúp ta một tay, che chở cho ta mới chịu nổi.

Hiền đệ xem tình cảnh ta thiệt là quá tơi tả, bạn bè bỏ đi tứ tán. Thiệt là: "Thời đến người chẳng đến, thời chẳng đến có ai đến nào?". Quả là

ngàn lượng vàng ròng dễ kiếm, một người tri kỷ khó tìm. Chẳng những bây

giờ ta không báo được cừu mà gặp Tế Điên một lần nữa chắc là bị bắt, bị

tù, chín phần chết, một phần sống quá!

- Huynh trưởng bất tất

phải nói mấy câu đó, hãy cùng tiểu đệ đến Thánh giáo đường trên Vạn Hoa

Sơn đi. Chỉ cần nói Hàn Kỳ bị chết về tay Tế Điên thì các Ma sư gia tất

sẽ báo cừu cho Hàn đệ, cần gì anh phải đi bắt Tế Điên.

Thiệu Hoa Phong không còn cách nào hơn, đành cùng Đặng Liên Phương vận chẩn cước phong về núi Vạn Hoa.

Lên đến núi mở mắt nhìn kỹ thấy Thánh giáo đường giống như một tòa tiên

phủ, vàng ngọc sáng choang, lầu rồng gác phượng rất đẹp mắt. Trên ngọn

núi này phàm phu tục tử không dễ gì lên được. Trên đỉnh núi cao dã thú

từng bầy, người tục không thể đến. Đặng Liên Phương cùng Thiệu Hoa Phong lên đến cổng lớn gõ cửa. Một lát sau từ bên trong một đồng tử ra mở

cửa. Đồng tử này độ 16 tuổi, tóc rẽ làm hai búi, mày thanh mắt sáng, mặt như ngọc trắng, mình mặc áo bào rộng màu lam, dưới chân vớ trắng, giày

vô ưu, tay cầm phất trần, thật là tiên phong đạo cốt.

Gặp Đặng Liên Phương, đồng tử nói:

- Sư huynh, anh đi Doanh Châu ở Đông Hải hái cỏ Linh chi trở về đấy à? Mau thiệt!

Đặng Liên Phương nói:

- Anh hỏi em nè, Ma sư gia đều ở Thánh giáo đường cả chớ?

- Không đâu! Chỉ có một mình Chưởng giáo Tổ sư gia Ngọa vân cư sĩ Linh Tiêu ở tại Thánh giáo đường thôi.

- Được! ta phải đi gặp Tổ sư gia về việc cần thiết này mới được. Thiệu đại ca, anh cùng đi với tôi nhé!

Hai người nói xong đi vào bên trong. Thiệu Hoa Phong nhìn thấy trong viện

tòng trúc thẳng hàng, thanh khí tươi mát thật là u nhã. Đại sảnh Bắc

thượng phòng là Cửu Long sảnh chín gian, chính giữa có một biển lớn trên đề ba đại tự: "Thánh giáo đường". Hai bên có đôi liễn: "Tuân tiên thiên chi tạo hóa" và "Độ hậu thế chi ngu ngoan". Trong đại sảnh đặt hai dãy

gồm bốn bàn bát tiên với tám chiếc ghế dựa. Trên ghế ở bàn bát tiên thứ

hai tính từ hướng Đông đã có một người ngồi, thân hình to lớn, tam đình

nở rộng, đầu đội khăn tiêu diêu bốn góc màu vàng sậm thòng hai dãi mũ

thêu hoa cùng màu, chân mang dép vô ưu, sau lưng giắt lá "Hỗn ngươn ma

hỏa phan", bên sườn lủng lẳng thanh Táng môn kiếm. Trên gương mặt màu

vàng nhạt là cặp chân mày to với hai mắt lộ, lông đen áp tai, bộ râu

quai nón đen kịt trông rất hung ác.

Thiệu Hoa Phong thấy rồi không dám tiến vào nữa, chỉ đứng lại ngoài cửa. Đặng Liên Phong vào trước, quỳ xuống hô:

- Chưởng giáo Tổ sư ở trên, đệ tử là Đặng Liên Phong xin lạy ra mắt.

Ngọa vân cư sĩ Linh Tiêu mở mắt ra hỏi:

- Đặng Liên Phương, ngươi cùng hàn Kỳ đi Doanh Châu nơi Đông Hải hái cỏ Linh chi mà hái có được không?

Đặng Liên Phương thưa:

- Tổ sư gia có chỗ không biết, đệ tử và sư đệ Hàn Kỳ vâng lệnh Tổ sư gia

xuống núi, mới đi nửa đường gặp một người bạn cũ tên là Xích phát linh

quanh Thiệu Hoa Phong, chính là người của Tam Thanh giáo, đang tu ở Từ

Vân quán tại Ngọa Ngưu Ky, Bình Thủy Giang, phủ Thường Châu. Trên trần

thế có Tế Điên Hòa thượng, có ý hưng Tam Bảo, diệt Tam Thanh, vô cớ mê

hoặc quan phủ Thường Châu điều động quan binh đến bao vây Từ Vân quán.

Tế Điên tăng rượt đuổi Thiệu Hoa Phong đến nỗi lên trời không đường,

xuống đất không chỗ. Thiệu Hoa Phong gặp bọn đệ tử than thở hết lời và

năn nỉ xin giúp đỡ một tay để báo thù. Lúc đó đệ tử và Hàn Kỳ mới động

lòng cùng Thiệu Hoa Phong trở về Tàng Trân Ổ. Đến Tàng Trân Ổ, nào ngờ

Tế Điên cũng tìm đến. Sư dệ con là Hàn Kỳ dùng Tử mẫu âm hồn điều trói

Tế Điên lại không được mà còn bị Tế Điên trói lại đem đốt chết trong lò

Bát quái và lấy Tử mẫu âm hồn điều đi luôn. Hiện giờ đệ tử cùng người

bạn là Thiệu Hoa Phong cùng chạy về đây nên không thể đến Doanh Châu nơi Đông Hải hái cỏ Linh chi đem về được. Cầu xin Tổ sư gia hạ sơn bắt lấy

Tế Điên trả thù cho sư đệ con.

Nghe đến câu đó, Linh Tiêu đùng đùng nổi giận nói:

- Hay cho Đặng Liên Phương, vô cớ đi làm chuyện tào lao, đem Vạn Hoa sơn

ra bêu rếu để bị Tế Điên coi thường chớ ai đụng đến Thánh giáo đường của tạ Mi làm thương tổn uy danh của ta, thật là đáng giận! Kim Côn thị giả đâu?

Bên ngoài có tiếng đáp, tức thì tiến vào tám vị thuật sĩ chưởng hình, nói:

- Xin chờ lệnh của Tổ sư gia!

Linh Tiêu cư sĩ nói:

- Lôi Đặng Liên Phương xuống đánh 40 kim côn cho ta rồi phạt ra sau núi hái thuốc 100 ngày.

Kim côn thuật sĩ Thẩm Thụy lập tức lôi Đặng Liên Phương xuống đánh 40 côn.

Đánh xong, Đặng Liên Phương phải tự mình đi ra sau núi. Xích phát linh

quang đứng ở bên ngoài thấy vậy sợ hãi run lập cập, không biết phải làm

sao, thì bên trong Linh Tiêu truyền dẫn Thiệu Hoa Phong vào. Thiệu Hoa

Phong được dẫn vào lập tức dập đầu, nói:

- Chưởng giáo Tổ sư gia ở trên, đệ tử là Thiệu Hoa Phong dập đầu xin ra mắt.

Linh Tiêu nói:

- Hay cho tên nghiệt chướng! Mi ở Từ Vân quán hành hung tác ác, làm đủ

trò bậy bạ. Mi tưởng ta không biết à? Bây giờ mi còn mê hoặc người khác

giúp mi tạo phản. Sư điệt ta là Hàn Kỳ vì mi mà phải mất mạng. Ta cũng

không thèm đánh mi làm chi đâu! Bây đâu! Đem Thiệu Hoa Phong lên núi đi! Đem ra sau núi treo 49 ngày. Sau đó ta hỏa thiêu mi là xong ngay.

Thiệu Hoa Phong nghe kể những hình phạt đó càng khó chịu hơn là bị quan binh

bắt giữ, dù bị chặt mổ mà chết mau hơn. Sợ đến nỗi không nhúc nhích

được. Thế rồi bị người ta trói lại, khiêng ra sau núi treo lên cây. Đặng Liên Phương nhìn thấy cũng không dám cứu.

Qua hai ngày, đến

phiên Kim Côn thuật sĩ đi tuần tra ra sau núi. Anh ta vốn là họa trò của Linh Tiêu, thường là bạn thân của Đặng Liên Phương. Thẩm Thụy gặp Đặng

Liên Phương bèn hỏi:

- Đặng đại ca, vết thương bị đòn nay đã đỡ chưa?

- Đỡ được một chút.

- Đặng đại ca, xưa nay anh cứ thích xen vào chuyện của người không thôi.

- Hiền đệ nói như vậy không đúng đâu. Ai không có ba người bạn tốt, vài

người bạn thân? Thường ngảy chúng ta đối xử như tay chân ruột thịt. Ví

như tôi bị người ta hiếp đáp hiền đệ có bỏ mặc không?

- Cái đó hẳn rồi, làm sao có thể khoanh tay làm ngơ được.

- Tôi muốn bàn với hiền đệ một việc.

- Chuyện gì thế? Anh cứ nói ra đi. nếu tôi làm được, chết cũng không từ.

- Tôi quyết muốn tìm Tế Điên Hòa thượng để báo thù rửa hận mới hả giận. Hiền đệ hãy giúp tôi một tay nhé!

- Thế thì tôi với anh lén xuống núi cùng tìm Tế Điên.

- Hiền đệ đi thế này không được đâu. Hàn Kỳ có Tử mẫu âm hồn điều còn

chẳng phải là đối thủ, bị hắn ta đốt cháy chết thaỵ Huống chi bọn mình

tay không chân rỗi làm sao có thể đi được? Hiền đệ hãy lén lấy trộm món

pháp bửu của sư gia đem theo tùy thân mới được.

- Làm sao mà lấy trộm?

- Hiền đệ Ơi, em hãy giúp tôi việc này để trừ khử Tế Điên đi, tôi quyết không quên ơn hiền đệ đâu.

Tôi nghĩ ra rồi. Lục hợp đồng tử Tủng Hải Tổ sư gia có một viên "Lục hợp

châu" để ở Hoa sảnh các, chính mắt tôi thấy Lục hợp đồng tử Tủng Hải Tổ

sư gia không có mang theo. Lục hợp châu này khi dùng không cần phải niệm chú, đánh ra có một đạo kim quang phát nổ lên như sấm, trời long đất

lở, bất luận yêu tinh nào bị đánh trúng phải hiện nguyên hình. Thật là

lợi hại vô kể! Để tôi đi trộm nó về rồi chúng ta cùng lén xuống núi kiếm bắt Tế Điên dễ như trở bàn tay không phải tốn chút sức nào.

- Thế thì hay lắm! Hiền đệ nên đi ngay đi.

Thẩm Thụy lập tức về phía hoa sảnh, một lát sau cầm Lục hợp châu trở ra.

Đặng Liên Phương nhìn thấy rất vui mừng. Hai người liền vận chẩn cước

phong lẻn xuống núi. Trước hết đến phủ Thường Châu dò xét, có người cho

biết:

- Tế Điên đã đi đến huyện Đơn Dương rồi.

Hai người

lật đật đi huyện Đơn Dương tìm Tế Điên, vừa hay đi nửa đường thì gặp

nhau. Gặp mặt cừu nhân, Đặng Liên Phương cặp mắt đỏ ngầu, nghiến răng

trèo trẹo, nói;

- Hay cho Tế Điên, mi chạy đi đâu?

- Ta đi phủ Thường Châu đây.

- Mi khoan đi đã, ta đang tìm mi, giờ mới gặp.

- Gặp nhau để làm gì chớ?

- Làm gì à? Ta bắt mi lại, đốt chết mi để trả thù cho sư đệ Hàn Kỳ của ta.

- Được, nhà ngươi muốn phân tài cao thấp với Hòa thượng ta à? Vậy chúng

ta hãy lên Phan Đào Lãnh đằng trước mặt kia đi, nơi đó thanh tịnh đấy!

- Được, mi dám đi không?

Nói xong họ kéo nhau đi về phía Phan Đào Lãnh. Sắp đến nơi, có một tiếng nói lớn rền vang như sấm:

- A Di Đà Phật, hay cho Điên tăng, phen này ngươi chạy đi đâu.

Tế Điên giật mình kinh ngạc.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 218
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...