Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thượng Thần, Ôm Con Hổ Nhỏ Nhà Ngài Về

Chương 61

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Duyệt Nhi vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc thì hết sức vui mừng, liền vội

vàng đứng dậy: “Sở Từ!” Theo bản năng chạy tới, quên mất bản thân mình

không nhìn thấy, đụng phải chân bàn, cơ thể nhỏ nhắn suýt ngã xuống thì Sở Từ đã nhanh tay lẹ mắt đưa tay đỡ lấy, ôm vào trong ngực. Nháy mắt

Sở Từ cảm nhận được một mùi hương ấm áp ngập tràn, nhuyễn ngọc ở trong

lòng mình, thân người Duyệt Nhi nhỏ nhắn, đầu chỉ đến cao ngực y, lúc này bị ống tay áo y vây lấy, cả người đều bị y ôm vào trong lồng ngực,

cơ thể vừa mềm vừa nhẹ, mềm mại không xương, nhất thời một cảm giác nào

đấy bỗng tràn ra, y theo bản năng siết chặt hai cánh tay, ôm chặt Duyệt

Nhi vào trong ngực.Ngăn cách bởi hai lớp y phục mỏng manh, nhưng người

mà bản thân sớm chiều thương nhớ đang ở trong lòng, Sở Từ chỉ cảm thấy

tình cảm trào dâng khó mà đè nén, sắc mặt có chút trắng bệnh bắt đầu đỏ

lên, cơ thể cũng càng lúc càng nóng.

Cái gọi là tình triều cuồn cuộn, chẳng qua cũng chính là như vậy thôi.

Cốc Quân Tinh lạnh lùng nhìn hai người, châm chọc nói: “Cảnh tượng cửu biệt trùng phùng thật cảm động, vừa gặp mặt đã ôm ấp yêu thương, nhìn xem

dáng vẻ thâm tình khó kiềm chế này, chậc chậc, có cần cho các ngươi chút thời gian để vào trong điên long đảo phượng một phen?”

Vừa dứt lời thì một luồng sát ý cùng lãnh ý mạnh mẽ, u ám đất trời ập đến, Cốc Quân Tinh chuyển hướng nhìn.

Chỉ thấy Tức Mặc Ly đang đứng nơi cổng vào sân viện nhỏ, áo trắng tóc đen,

mặt mày như họa, tựa như một vị Thần đế mà thế gian không được mạo phạm, giờ phút này trên mặt đều là ý lạnh, toàn thân tỏa ra lãnh ý khiến

không khí xung quanh muốn kết thành băng, Cốc Quân Tinh trông thấy mà

thân thể cùng trái tim không khỏi kinh hãi.

Một luồng bạch quang lập tức phóng về phía Sở Từ, Sở Từ sớm đã cảm giác

được khí lạnh, ôm lấy Duyệt Nhi bay người tránh đi. Tức Mặc Ly thấy y ôm Duyệt Nhi càng chặt, sắc mặt càng trở nên giận dữ. Thanh âm so với

tuyết trên dãy núi Lạc Thủy còn giá lạnh hơn: “Duyệt Nhi, qua đây.”

Khoan nói tới trên người Duyệt Nhi vẫn còn bị trói không cử động được,

chỉ riêng sát ý vừa rồi của Tức Mặc Ly đã dọa nàng sợ đến nhảy dựng,

nghĩ tới chuyện trước đây của Tức Mặc Ly, lại nhớ tới cả tháng nay cũng

không đi tìm mình. Y đã muốn bỏ rơi, hà cớ gì còn đến tìm nàng?

Duyệt Nhi quay đầu đi, càng vùi sâu hơn vào ngực Sở Từ, đôi tay nhỏ bé vòng

quanh cơ thể Sở Từ, rõ ràng biểu hiện thái độ chống đối. Cơ thể Sở Từ

càng nóng, tiếc rằng hiện giờ không thể đẩy Duyệt Nhi ra, đành phải ôm

nàng né trái né phải, tránh những đòn công kích chí mạng của Tức Mặc Ly.

Cốc Quân Tinh thấy loạn liền phất tay, cầm Ma thừng ở giữa không trung, kéo Duyệt Nhi định chạy trốn. Tiếc là Sở Từ không biết trên người Duyệt Nhi có dây trói của Cốc Quân Tinh, vẫn tiếp tục ôm lấy nàng tránh những đòn tấn công của Tức Mặc Ly, Duyệt Nhi bị kéo đi, cơ thể liền theo đó mà

dịch chuyển, Sở Từ lý nào lại thả ra, cũng ôm lấy nàng giữ lại. Cơ thể

Duyệt Nhi bị hai bên lôi kéo, đau đến độ không kêu lên nổi. Tức Mặc Ly

thấy tình cảnh đó, cuối cùng chú ý đến Cốc Quân Tinh đang ở bên cạnh,

bàn tay vẽ một đường liền chặt đứt dây trói của Cốc Quân Tinh. Lại vội

vàng phi người lên, lúc này y đang tức giận vô cùng, lại là tu vi của

Thần, chỉ vài ba chiêu ngắn ngủi Cốc Quân Tinh đã không đỡ nỗi, bị đánh

ngã trên đất, mắt thấy Tức Mặc Ly lại bay người đến, sức mạnh của thần

trong tay bắt đầu ngưng tụ lại, một chưởng này hạ xuống sợ rằng sẽ hôi

phi yên diệt!

Trong lòng Cốc Quân Tinh kinh hãi, cái khó ló cái khôn liền từ bên trong hư

đỉnh lôi ra một bức tranh, “ầm” một tiếng trải ra giữa không trung, đôi

đồng tử đen như mực của Tức Mặc Ly vừa ngước lên liền trông thấy nam tử

áo đỏ hôn Duyệt Nhi bên trong bức tranh chính là Sở Từ! Hắn! Thế nhưng!

Dám! Tức Mặc Ly giận đến run người, Cốc Quân Tinh liền tranh thủ thời

khắc này “ha” một tiếng từ dưới đất bật dậy, dựa vào tốc độ nhanh nhất

của cả đời y mà chạy trốn. Quang cầu sức mạnh của thần ngưng tụ trên tay Tức Mặc Ly giờ khắc này hơi chuyển sang Sở Từ, sau khi nhìn thấy góc áo của Duyệt Nhi, cuối cùng vẫn sợ sẽ khiến nàng bị thương liền chuyển

sang hướng khác, “Ầm” một tiếng ném đi. Sở Từ liền vội vàng dựng kết

giới, che chắn cho mình và Duyệt Nhi.

“Oành” một tiếng, sân vườn nhỏ hẹp chừng vài chục lý1 ở Ô Điệp Châu nháy mắt hóa thành bình địa, may mắn là chỗ này nằm ở một nơi hết sức hẻo lánh, không được bao nhiêu người. Nếu như không có kết

giới của Sở Từ, e là Sở Từ và Duyệt Nhi đã bị đánh bay.

1: 1 lý = 500m

Toàn bộ Ô Điệp Châu đều nghe thấy tiếng nổ lớn đó, ai nấy liền vội vàng hưng trí bừng bừng chạy đến xem náo nhiệt, chẳng qua chỉ một khắc, người từ

bốn phương tám hướng đã ùn ùn kéo tới.

Tức Mặc Ly còn đang cùng Sở Từ giao chiến, Duyệt Nhi thì hạ quyết tâm không chịu qua. Tức Mặc Ly mặc dù sát khí trào dâng, mỗi một chiêu đều chí

mạng nhưng vẫn có chút cố kỵ, hiện tại y vốn đã không thể khống chế bản

thân, nếu như làm Duyệt Nhi bị thương, đến cuối cùng người đau lòng

chẳng phải vẫn là bản thân sao? Sở Từ ôm Duyệt Nhi, sắc mặt trước đó đã

có chút xanh xao, hiện giờ lại liên tiếp dẫn linh lực sử dụng ma lực,

càng trở nên mệt mỏi hơn, nhưng dù thế nào cũng không chịu buông Duyệt

Nhi ra.

Trước đó do y ngoan cố hạ phàm nên đã lãnh hình phạt của Thiên đạo rất

nặng, lại ngoài ý muốn đụng phải Cốc Quân Tinh tới tranh đoạt Ma Ảnh

Châu, sau khi bị y đánh trọng thương thì quay về địa bàn của mình trầm

tu, không ngờ một tháng trước nhận được tin của Cốc Quân Tinh, bảo Duyệt Nhi đang trong tay y, đem Ma Ảnh Châu đến trao đổi. Bất chấp vết thương cũ nghiêm trọng, một mình Sở Từ cấp tốc lao đến Ô Điệp Châu. Hiện giờ Duyệt Nhi đang ở trong lòng y, cho dù Tức Mặc Ly là tu vi Thần quân thì sao chứ? Cô nương y thích, ylẽ nào lại buông tay để nàng bị một nam tử

khác đoạt lấy?

Trúng phải một đòn nặng nề của Tức Mặc Ly, vừa vặn lại là vết thương cũ, tinh thần Sở Từ chợt chấn động, khóe miệng cũng đã bắt đầu rỉ máu. Chúng

trưởng lão Ma tộc ở cách đó không xa liều chết lao tới ngăn cản đòn tấn

công của Tức Mặc Ly, lớn tiếng nói: “Ma quân, trước hãy chạy đi! Thương

thế của người còn chưa lành, hiện giờ chút sức lực chiến đấu cũng không

có, lẽ nào vì một tiểu cô nương mà tính mạng cũng không cần!”

Duyệt Nhi giật mình, vội vàng từ trong ngực Sở Từ ngẩng lên, một thứ ấm nóng

liền dọc theo mặt nàng chảy xuống, mũi Duyệt Nhi ngửi ngửi, hoảng hốt vô cùng, đây rõ ràng là máu!

Sở Từ vì mình, thế nhưng chịu vết thương nặng đến như vậy? Nếu thế nàng

tình nguyện bị Tức Mặc Ly giết chết cũng không muốn hại y, còn có đám

thuộc hạ trung thành ấy của y. Duyệt Nhi thả đôi tay đang ôm Sở Từ, suy

nghĩ một lúc rồi trở tay đánh ngất Sở Từ đang không chút phòng bị, lớn

tiếng gấp gáp nói: “Các vị trưởng lão nhanh đưa Sở Từ đi!” Nói rồi cơ

thể nhỏ nhắn khẽ di chuyển, dựa vào linh thức bay về hướng Tức Mặc Ly,

muốn ngăn đòn tấn công của y nhằm tranh thủ chút thời gian để Ma tộc rời đi, các vị trưởng lão Ma tộc đều sửng sốt, thấy Duyệt Nhi như vậy, lại

nhớ tới lời đồn Lạc Thủy Thượng Thần yêu nàng như mạng, chắc chắn sẽ

không tổn hại Duyệt Nhi, chi bằng trước cứu Ma Quân của mình về rồi hẵng nói. Vì vậy vội vàng rút lui, sử dụng toàn lực dìu đỡ Sở Từ nhắm thẳng

hướng Ô Điệp Nhai.

Tức Mặc Ly nghe thấy lời Duyệt Nhi nói, hiện giờ lại thấy nàng vì bảo vệ Sở Từ bất chấp tính mạng bay đến, trong lòng vừa nôn nóng vừa phẫn nộ,

Duyệt Nhi của y, hôm nay vì tên Sở Từ kia liền muốn chống lại y? Y bay

tới ôm lấy Duyệt Nhi, trong lòng đan xen dâng trào đủ loại cảm giác, lại ngưng tụ một quả cầu bạch quang, mạnh mẽ đánh ra, chỉ nghe thấy Ô Điệp

Châu lại ầm một tiếng lớn, nháy mắt liền biến mất ngay trước tầm mắt mọi người.

Đám người đang lén lút quan sát ở xa xa từ trong cơn chấn động vì hành động tàn phá vừa rồi mà tỉnh lại. Bọn họ khi ấy rõ ràng thấy Sở Từ ôm Duyệt

Nhi chống đỡ đòn tấn công của Tức Mặc Ly, sau đó Duyệt Nhi bay về phía

Tức Mặc Ly mong tranh thủ chút thời gian để Sở Từ chạy đi. Lúc này đầu

óc khởi động, tinh anh của ngũ giới nhao nhao thở dài một tiếng: “- Phẫn nộ vì hồng nhan a!”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 61
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...