Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Siêu Sao Trở Lại

Chương 147

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cố An Kỳ nằm trên sô

pha nghỉ ngơi một lát thì cảm thấy đã đỡ hơn rất nhiều, ít nhất không

còn buồn nôn nữa. Đến lúc bán đấu giá thì cô phải có mặt vì không thể

không cho người đứng ra tổ chức mặt mũi, vì thế cô đứng lên, chuẩn bị ra ngoài phòng nghỉ, cô vừa đi giày cao gót vào thì lại nghe thấy tiếng có người mở cửa đi vào.

Cố An Kỳ cũng không có ý định trốn tránh, đứng thẳng lên định chào hỏi với người bên ngoài.

“Cô đã đủ chưa?” Giọng nói này đối với Cố An Kỳ không hề xa lạ, không, thậm chí có thể nói là rất quen thuộc.

Đường Hải Lâm? Sao anh ta lại ở đây? Cố An Kỳ sửng sốt, bước chân dừng lại,

bí mật nhìn ra tình hình bên ngoài xuyên qua khe hở của bức bình phong

treo đầy quần áo.

“Cái gì mà tôi đã đủ chưa? Đường Hải Lâm” Giọng nói của Nha Nha cao vút tới mức chói tai, “Chính anh đã nói với tôi,

anh chia tay với Tiêu Thắng Hinh là để được ở bên tôi, bây giờ thì sao?

Cái cô công chúa nhà chủ tịch là sao?”

Cố An Kỳ nhìn trò hề trước mắt, cả người cứng đờ. Cho dù thế nào cô cũng không thể tưởng tượng

được hai nhân vật chính trong cuộc khắc khẩu này đều là “người quen” của cô, mà Nha Nha còn có liên quan tới Đường Hải Lâm. Điều này… Điều này

quả thật bất ngờ.

“Ai mới là người cố tình gây sự? Hả?” Đường Hải Lâm vô cùng bất mãn, chỉnh lại cái áo bị Nha Nha làm nhăn nhúm rồi nói, “Bây giờ tôi đang quay quảng cáo cho ‘Pamir’, gặp mặt Alice là chuyện

quá bình thường, có sao không? Ghen tị, cô chỉ biết ghen tị thôi. Đúng

là…”

“Tôi cố tình gây sự ư? Ha ha, ” Nha Nha bị chọc tức đến

cười, “Đúng, là tôi cố tình gây sự, là tôi cố tình gây sự nhìn thấy anh

ôm eo cô ta, là tôi cố tình gây sự nhìn thấy anh hôn cô ta, là tôi cố

tình gây sự nhìn thấy anh nói nhỏ bên tai cô ta đấy. Dạo này tôi không

tìm được anh, nghe nói hôm nay anh tham gia bữa tiệc tối này nên tôi đã

nhờ Liêu đại ca giúp tôi vào được, tôi định tìm anh để hỏi xem anh có

chuyện gì mà nhiều ngày như vậy ngay cả điện thoại cũng không liên lạc

được, không khác gì đã bốc hơi khỏi trái đất.”

“Được, nhưng khi

tới đây tôi đã nhìn thấy cái gì? Đúng là màn biểu diễn xuất sắc. Anh xem trúng Alice ở điểm nào? Tiền tài? Hay là địa vị? Anh đã chiếm được

quảng cáo của ‘Pamir’ rồi, cần gì phải đi lấy lòng cô ta nữa?” Nha Nha

châm chọc, “Anh muốn bán thân sao? Bán cho Alice để đổi lấy địa vị cao

sao? Anh muốn làm con vịt* sao?”

(*đây là tiếng lóng bên Trung Quốc, con vịt còn có nghĩa là trai bao)

“Đủ rồi Nha Nha, tôi cảnh cáo cô đừng quá đáng quá, không phải ai cũng xấu

xa như cô. Đừng nói nhảm nữa. Tôi thích Alice thật lòng, vì vậy muốn ở

bên cô ấy. Quan hệ giữa tôi và cô vốn không tồn tại tình cảm, cô có hiểu không?” Giọng điệu của Đường Hải Lâm vô cùng cứng rắn, nói y như thật,

“Cô không thể buông tay, tác thành cho tôi và Alice sao?”

“Tôi

xấu xa? Muốn tôi buông tay? Đường Hải Lâm, anh điên rồi đúng không? Vì

sao tôi lại xấu xa? Vì sao tôi phải buông tay?” Nha Nha khiếp sợ nhìn

Đường Hải Lâm, “Rõ ràng anh đã nói muốn ở bên tôi, kết hôn với tôi.”

“Cô không xấu xa ư? Được, vậy lúc trước vì sao cô lại chỉnh Cố An Kỳ, cô

nói đi. Chỉnh cô ta tới mức phải vào viện, đừng nói với tôi là cô không

biết lực sát thương của mấy đạo cụ đó, cũng đừng nói với tôi là không

nhận ra sự bất thường của cô ta vì bản tính của MC là nhạy cảm, biết

nhìn mặt đoán ý. Cô vẫn sử dụng hết các thủ đoạn thì độ nhẫn tâm cũng

không phải vừa. Cô không bán thân, đúng, nhưng cô lại bán người khác. Cô bán Cố An Kỳ không phải vì để lấy lòng Diệp Y Dung sao?” Đường Hải Lâm

chế giễu, cũng không dài dòng nói thẳng, “Thật đáng tiếc, hậu thuẫn của

Diệp Y Dung không đủ chắc chắn, cuối cùng vẫn bị sụp đổ, chương trình

của cô cũng tan tành, doanh thu không có nên bị đài truyền hình đóng

cửa. Cô phải làm mấy buổi trình diễn từ thiện, còn có cái gì mà chương

trình tuyên truyền bảo vệ động vật để vãn hồi lại hình tượng , à, nói

qua cũng phải nói lại, nếu trong lòng cô không xấu xa, không có lòng

muốn chỉnh Cố An Kỳ thì khi đó sao có thể gặp phong ba lớn như vậy chứ?”

Nha Nha trợn tròn mắt nhìn Đường Hải Lâm: “Lúc trước anh, lúc trước anh không nói với tôi như vậy …”

Nha Nha ngây dại, lúc ấy sau khi chuyện này vỡ lở, cô ta bị công ty bãi

chức, bắt phải về nhà kiểm điểm lại. Công ty nói là phải đợi đến khi mọi người quên chuyện này đi mới cho cô ta trở về. Đó chỉ là nói giảm nói

tránh cho việc muốn cô ta biến mất khỏi giới giải trí trong khoảng thời

gian này. Lúc đó cô ta rất đau khổ, buổi tối đi mua rượu về nhà uống,

ngay cả quán bar cô ta cũng không dám đi vì sợ lại bôi nhọ thêm thanh

danh đã vốn không mấy tốt đẹp của mình.

Khi cô ta làm buổi trình

diễn từ thiện thì gặp Đường Hải Lâm, Đường Hải Lâm nói với cô ta, không

phải lỗi của cô ta, là lỗi của công ty, của Diệp Y Dung, chứ không phải

người “bị ép thi hành mệnh lệnh” là cô ta. Vì sao? Vì sao bây giờ tất cả đều thay đổi?

“Lúc trước tôi đã nói gì nhỉ ? À, tôi nói là tất

cả không phải lỗi của cô, trời ạ, không phải cô tin là thật chứ?” Đường

Hải Lâm cười ác ý, “Cô đúng là ngu ngốc, chuyện cô làm đã bị phanh phui

ai cũng biết, tôi có ngu đâu mà bị cô che mờ mắt?”

“Nha Nha, tôi

nói cho cô biết, tôi đã cho cô vị trí MC của 《818》thì cô cũng phải biết

điều, hiểu chưa? Đừng quấn quýt mãi không buông nữa, nếu không lột bộ

mặt thật của mọi người ra thì không hay lắm đâu.” Đường Hải Lâm nói

chuyện không hề khách khí, “Cô phải biết rằng, bây giờ cô vừa mới trở

lại giới giải trí, vị trí chưa được ổn định. Nếu thật sự muốn đấu cùng

tôi, sẽ có kết cục gì chắc cô cũng biết.”

Đường Hải Lâm nói y như mình là một người hào phóng. Hành vi của anh ta bây giờ chẳng khác gì

như đang bố thí cho người bị mình lăng nhục một ít tiền, sau đó nói

“Này, đây là cho cô, chúng ta thanh toán xong.” À không đúng, hẳn là

phải thêm câu “cô hãy cảm ơn tôi đi nữa”, vô liêm sỉ khiến người ta phải căm hận.

Nha Nha cắn răng, không nói một câu, cả người tức giận

đến phát run: “Tôi hỏi anh, nếu tôi nói tôi vẫn muốn đấu với anh thì anh định thế nào? Định khiến tôi giống như Tiêu Thắng Hinh sao?”

Đến tình trạng này, tất cả mọi người đều nói thẳng, Nha Nha vẫn nghi ngờ

chuyện của Tiêu Thắng Hinh có liên quan đến Đường Hải Lâm, nhưng lúc ấy

Đường Hải Lâm ở trước mặt cô ta bày ra dáng vẻ thâm tình chân thành nên

cô ta không nghĩ anh ta sẽ làm chuyện như thế này, nhưng hôm nay thì

sao? Nhìn người đàn ông cực kì xa lạ trước mắt, cô chỉ cảm thấy cả người lạnh đến thấu xương.

“Biết là được rồi.” Đường Hải Lâm ném ra

vài chữ, trong giọng nói dường như còn mang theo một chút đắc ý, “Nha

Nha, cô là người thông minh, không ngu ngốc như Tiêu Thắng Hinh, chắc cô biết nên làm gì.”

Nha Nha im lặng một lúc rồi nói: “Tôi biết nên làm gì, chúc anh và thiên kim tiểu thư hạnh phúc.”

Đường Hải Lâm nhìn Nha Nha đã từ bỏ thì khóe miệng dần dần cong lên, thật ra

mà nói anh ta cũng hơi đau đầu. Nếu Nha Nha thật sự vẫn không chịu lùi

bước, cứ liều mạng xông lên thì anh ta không biết phải làm sao. Dù sao

chuyện với Nha Nha anh ta chưa thông báo cho quản lý của mình, nếu nói

với anh ta, thể nào cũng rước lấy một trận phong ba, bị anh ta dạy dỗ.

Dù sao thì anh ta coi như cũng là người đứng đầu “Hoa Dương”, sao có thể cứ hai ba ngày lại bị quản lý dạy dỗ được? Vậy không phải là quá mất

mặt hay sao?

“Ừ, cô rất thức thời, yên tâm đi, tôi sẽ không quên

cô tốt như thế nào đâu, chương trình《818》 này cô có thể tiếp tục làm.

Nếu có chương trình mới tôi sẽ lấy giúp cô.” Đường Hải Lâm tâm trạng rất tốt nói.

“Cám ơn anh, Đường đại ca.” Nha Nha khẽ nói, nhưng khi cúi đầu xuống vẻ mặt đã vặn vẹo, ngón tay cũng đâm sâu vào da thịt.

“Ừ.” Đường Hải Lâm không chú ý tới điểm bất thường của Nha Nha, thay vào đó

như đã giải quyết được việc lớn, tâm tình vô cùng vui vẻ đi ra ngoài

cửa.

“Đường Hải Lâm anh là đồ khốn.” Nha Nha vừa thấy Đường Hải

Lâm đi thì lập tức gục xuống bên cạnh sô pha, suy sụp gào khóc, “Sao anh có thể máu lạnh, vô tình như vậy?”

Cố An Kỳ ở phía sau bình

phong nhàn nhạt lắc đầu, Đường Hải Lâm chính là người như vậy, chỉ chơi

đùa với nữ nghệ sĩ, chơi chán thì ném. Nếu thân phận người đó cao, anh

ta sẽ nghĩ đủ mọi cách, thậm chí lợi dụng ánh mắt và cây bút của truyền

thông để tạo nên scandal, sau đó dùng đủ loại lời ngon tiếng ngọt để

người đó công khai quan hệ với anh ta. Nếu thân phận người đó thấp, phần lớn sẽ giống như Nha Nha, chơi chán thì bỏ. Đối với anh ta, những người này chỉ như phong cảnh dọc đường, sẽ không lưu luyến, cũng sẽ không hối hận.

Lúc trước khi Nha Nha thấy kết cục của Tiêu Thắng Hinh thì

đã nên cảnh giác, nhưng không, cô ta vẫn tin Đường Hải Lâm, tin anh ta

sẽ gỡ tội danh cho mình, nay có thể trách ai được? Có lẽ Nha Nha đáng

thương, nhưng người đáng thương tất có chỗ đáng giận. Cố An Kỳ mãi mãi

cũng sẽ không quên cô ta đã tốn bao nhiêu tâm tư để chỉnh cô, còn cô đã

dựa vào nghị lực nào để kiên trì chống đỡ đến cuối cùng.

Tất cả, cô đều sẽ không quên. Sỉ nhục lớn như vậy sao cô dám quên chứ?

“Đường Hải Lâm Đường… Hải Lâm, tôi… Tôi còn đang mang thai đứa con của anh,

anh muốn tôi phải làm gì bây giờ?” Nha Nha khóc đến thiếu không khí. Vừa rồi cô ta tìm Đường Hải Lâm chính là muốn thương lượng chuyện này,

nhưng không ngờ chưa kịp nói, hai người đã cãi nhau trước.

Nghe

Đường Hải Lâm nói, nếu cô ta không chịu buông tay thì sẽ rơi vào kết cục như Tiêu Thắng Hinh, Nha Nha thật sự rất sợ, cô ta rất sợ mình cũng sẽ

bị chỉnh đến đường cùng. Hiện tại cô ta đang cảm thấy may mắn, may mắn

vì vừa rồi chưa nói ra chuyện mang thai, nếu không chắc chắn cô ta sẽ

chết chắc, không có đường lui.

Cô ta không nghĩ Đường Hải Lâm sẽ

vì đứa bé mà kết hôn với cô ta, vừa rồi dáng vẻ dữ tợn của anh ta cho

đến tận bây giờ cô ta vẫn chưa quên được, nếu anh ta biết cô ta mang

thai, chắc chắn anh ta sẽ nghĩ cách diệt cô ta cho bằng được. Nha Nha

bất lực rơi lệ trên sô pha rất lâu, cuối cùng dường như nghe thấy nên

ngoài có tiếng gõ cửa nên sợ hãi, nhanh chóng chỉnh trang lại rồi lén đi ra ngoài

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 147
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...