Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Siêu Sao Trở Lại

Chương 185

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thiệu Văn Đình cùng

Halie Angello là những đạo diễn mà Cố An Kỳ tôn trọng, khi xác định muốn vào giới diễn xuất, cô đã từng đặt ra mục tiêu, hy vọng một ngày nào đó có thể được họ công nhận, được thủ vai trong bộ phim của họ.

Khi đó Lâm Huyên Di phải trải qua những ngày tháng vô cùng căng thẳng, cuộc sống không hề dư dả. Một thực tập sinh không có hậu thuẫn, lại không có người giới thiệu như cô lúc đó, đừng nói làm nữ nhân vật chính, thậm

chí ngay cả vai cầm cờ chạy lăng xăng cho Thiệu Văn Đình và Halie

Angello cũng chưa đủ tư cách. Ước mơ này lúc đó bị không ít người chế

nhạo là “Người si nói mộng”.

(người si nói mộng: chuyện hoang đường, viển vông)

Nguyên nhân cô dốc sức liều mạng lúc đó cũng chỉ vì muốn hoàn thành “giấc

mộng” tốt đẹp này. Ngày nào cũng cố gắng phấn đấu thật nhiều, đặt ra yêu cầu rất cao cho mọi lĩnh vực rèn luyện.

Chờ đến khi cô thực sự

vào được giới giải trí, Thiệu Văn Đình không biết vì nguyên nhân gì mà

không làm đạo diễn nữa và rời khỏi giới diễn xuất. Halie Angello thì lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn ở phim trường, bị nhồi máu cơ tim dẫn đến tử vong . Cuối cùng hai mục tiêu của Cố An Kỳ tan thành mây khói. Đây vẫn

là điều nuối tiếc trong cô, mãi sau này cho đến khi danh lợi song thu*,

được đóng rất nhiều bộ phim nổi tiếng, cô vẫn nhịn không được suy nghĩ,

nếu được thảo luận cùng hai đạo diễn kia thì sẽ ra sao, cô sẽ thu được

kinh nghiệm gì từ họ….

(*danh lợi song thu: đạt được cả công danh và tiền bạc)

Nay Thiệu Văn Đình lại đích thân gọi điện thoại cho cô thật sự khiến cô

ngạc nhiên. Tại sao Thiệu Văn Đình lại tìm tới cô? Còn cố ý hỏi số của

cô từ chỗ nhà giáo Tống Văn Anh? Cố An Kỳ lòng đầy nghi vấn đối với mục

đích của cuộc điện thoại này, nhưng sau khi suy nghĩ vẫn quyết định giữ

im lặng, chờ Thiệu Văn Đình mở miệng.

“Có lẽ nhà giáo Tống Văn

Anh đã đề cập với cô, tôi đang chuẩn bị quay một bộ phim điện ảnh. Bộ

này tôi chuẩn bị đã mười năm, cho nên sẽ không chấp nhận nửa điểm sơ

xuất. Nhà giáo Tống Văn Anh tiến cử cô với tôi nên tôi muốn thử nói

chuyện với cô trước rồi để cô casting, xem cô có phù hợp với nhân vật

này hay không.” Thiệu Văn Đình nói.

Chuẩn bị mất mười năm? Như

vậy tính ra, không phải vừa vặn đúng lúc Lâm Huyên Di bắt đầu tiến vào

giới diễn xuất sao? Chẳng lẽ từ lúc đó Thiệu Văn Đình đã bắt tay vào

chuẩn bị bộ phim này? Nguyên nhân ông rút lui khỏi con đường đạo diễn

cũng chỉ vì nó sao? Cố An Kỳ giật mình trong lòng, nhưng cô cũng không

hỏi chuyện mười năm mà chỉ đặt sự chú ý lên nhân vật.

“Nếu phải

casting thì cháu muốn gặp mặt nói chuyện trực tiếp với ngài, có thể

không?” Cố An Kỳ hỏi. Cô biết có những chuyện không thể nói rõ qua điện

thoại được, casting thì phải mặt đối mặt thì mới dò được độ nông sâu của đối phương.

“Được, hiện tôi đang có một studio ở ngoại ô phía tây, khi nào cô có thời gian thì đến.” Thiệu Văn Đình nói.

“Được, chiều ngày kia cháu. . . sẽ tới.” Cố An Kỳ thở phảo một hơi.

“Được.” Thiệu Văn Đình trả lời rồi cúp máy.

Mười phút sau khi cuộc gọi chấm dứt, Cố An Kỳ vẫn bay trong trạng thái hưng

phấn.”Tái ông mất ngựa yên tri phi phúc”, đúng vậy, đúng là cô đã vuột

mất cơ hội được diễn trong phim của Jim Victoria, nhưng nếu lúc này có

thể được đạo diễn Thiệu Thiệu Văn Đình coi trọng, có cơ hội diễn một vai trong đó thì chính là một cơ hội rất tốt để học hỏi.

Cô đã sớm

nghe nói Thiệu Văn Đình chỉ dẫn cách diễn rất nhiệt tình, cho dù ảnh đế

hay diễn viên gạo cội được ông chỉ điểm thì diễn xuất đều được nâng lên

tầm cao mới. Diễn xuất của Cố An Kỳ đã ở một độ cao rất lâu rồi, cô cảm

thấy mình vẫn có thể đột phá hơn nữa, chỉ tiếc, vẫn không thể tìm được

bí quyết. Nếu thật sự cô có thể đột phá trong diễn xuất, vươn lên một

đẳng cấp mới, đừng nói thù lao thấp, cho dù một xu không được nhận cô

chắc chắn cũng vẫn nhận vai.

Thiệu Văn Đình chưa nói sẽ đưa cho

Cố An Kỳ vai diễn gì, có thể sẽ là nữ nhân vật chính, nhưng cũng có thể

chỉ là vai nữ phụ chẳng có mấy lần được lên hình. Thiệu Văn Đình chưa

từng đồng ý điều gì, chỉ nói gặp mặt nói sau. Cố An Kỳ cũng không ngại

đất diễn nhiều hay ít, không phải nhân vật chính cũng không sao, cô thật sự chỉ muốn được tham gia vào đoàn làm phim của Thiệu Văn Đình, muốn

ông chỉ ra thiếu sót trong diễn xuất của cô mà thôi.

Cố An Kỳ suy nghĩ rồi nhanh chóng gọi điện cho Chu Á Kiệt, kể lại chuyện hôm nay với anh, nói là sẽ biến mất hai ngày, nhờ anh đẩy lịch trình hai ngày đó

vào những hôm khác. Lúc này cô muốn chính thức tìm kiếm cảm giác diễn

xuất.

Nghe Cố An Kỳ nói muốn biến mất hai ngày, Chu Á Kiệt nhất

thời kinh hãi, thương thế của Cố An Kỳ còn chưa khỏi hẳn, nếu lại chạy

lung tung, vết thương chuyển biến xấu thì phải làm sao? Vừa định nhắc

nhở cô vài câu thì cô đã cúp máy, gọi lại thì máy bận. Cố An Kỳ nói ngắn gọn chuyện này với Tô Dật Phàm, đồng thời cũng nói muốn biến mất hai

ngày, ngày thứ ba sau khi casting xong cô sẽ trở về.

Tô Dật Phàm

biết Cố An Kỳ quyết tâm phải lấy được vai diễn này bằng được, vì vậy

không ngăn cô, chỉ dặn cô phải cẩn thận. Cố An Kỳ hứa với anh sẽ chăm

sóc tốt bản thân mới thôi.

Hôm đó cô mang theo vài bộ quần áo đơn giản rồi ra khỏi nội thành, nhắm một ngọn núi nhỏ hẻo lánh mà đi. Ngọn

núi này khi cô vẫn còn là Lâm Huyên Di đã thường xuyên tới. Mỗi lần

trước khi có cuộc tuyển chọn nhân vật lớn diễn ra, cô đều đến đây tĩnh

tâm ít nhất một tuần để xua tan mọi tạp niệm, toàn tâm toàn ý tẩy sạch

mọi tham vọng, cuối cùng khơi tầng diễn sâu nhất trong tâm hồn ra.

Trong ngọn núi này có một miếu thờ nhỏ, không nổi danh nên rất ít người tới

đây lễ bái. Các ni cô ở đây cũng rất ôn hòa, Cố An Kỳ là khách quen hay

tới đây, vì thế mọi người cũng coi như quen biết.

Ở trong núi,

cuộc sống của Cố An Kỳ rất đơn giản, chỉ ngồi thiền trong phòng, hít thở không khí trong lành trong núi, để đầu óc thoải mái hòa nhập vào núi

rừng. Khi nào ngồi đến tê chân thì lại đứng dậy đi dạo trong rừng, nhặt

chút trái cây mang về.

Thời gian hai ngày rất ngắn, nhưng nếu

kiểm soát tốt, cô vẫn có thể đạt được trạng thái tốt nhất. Cố An Kỳ

trong hai ngày đó chỉ làm những việc lặp đi lặp lại, duy trì một tư thế

ngồi, tâm tình từ từ bình tĩnh lại.

Hai ngày sau, sau khi rời

núi, Cố An Kỳ gọi điện cho Tô Dật Phàm đến chân núi đón cô. Tô Dật Phàm

vừa mới kết thúc một lịch trình, nhanh chóng lấy xe đi đón Cố An Kỳ.

“Sao rồi em? Có tiến triển không?” Tô Dật Phàm nhìn ra sự thay đổi của Cố An Kỳ, mới chỉ không gặp hai ngày nhưng hơi thở quanh người cô đã thay đổi hoàn toàn.

Cố An Kỳ mỉm cười gật đầu: “Không hẳn là tiến triển,

chỉ là tìm được sự nguyên thủy nhất của bản thân thôi. Mỗi khi phải đưa

ra quyết định quan trọng thì em đều có thói quen lên núi để tâm hồn thư

thái.”

“Hi vọng em có thể thành công nhận được vai diễn này.” Tô

Dật Phàm mỉm cười đưa cho cô một cái bánh bao và một ly sữa đậu nành,

đây đều là những thứ Cố An Kỳ bảo anh mua khi gọi điện vừa rồi.

“Ừ, em sẽ cố hết sức.” Không sai, cô nhất định phải dốc hết sức. Vô luận

như thế nào, cô cũng phải bày ra được một mặt hoàn hảo nhất.

Lần casting này không có thắng thua, không có tranh đoạt, cũng không có đối thủ, cô chỉ đấu với chính cô.

Khi cô đến phòng làm việc của Thiệu Văn Đình, bên trong dường như đang có

người nói chuyện với ông. Ý đại khái là, một nữ diễn viên nào đó cũng

rất muốn được tham gia vào bộ phim của Thiệu Văn Đình, mong ông cho cô

ta một cơ hội gì gì đó. Bởi vì Cố An Kỳ không nghe từ đầu nên cũng không rõ lắm.

Cô không có thói quen nghe lén, cũng chẳng quan tâm nội dung cuộc đối thoại của họ. Cô gõ cửa “Cốc cốc cốc”.

“An Kỳ à? Vào đi. Cửa không khóa.” Thiệu Văn Đình nói.

Cố An Kỳ hít sâu một hơi, nhẹ nhàng đẩy cửa ra. Nhìn người ở bên trong, cô lập tức sững sờ, Tống Khánh Phong? Sao anh ta lại ở đây? Tống Khánh

Phong là quản lý át chủ bài của “Thời đại tinh thượng”, nắm trong tay

mạch máu của không ít nghệ sĩ. Nghe nói hiện nay anh ta đang làm quản lý cho đôi tình nhân “Hứa Toa Toa” và “Kiều Trí Viễn”. Nay anh ta tới đây

là để làm gì?

Nhớ lại nữ diễn viên nào đó anh ta vừa

nói… trong đầu Cố An Kỳ đột nhiên nhảy ra một suy nghĩ, hay là anh ta

đang nhắc đến Hứa Toa Toa?

“Tống tiên sinh, mời anh về đi, lịch

trình của Hứa Toa Toa tiểu thư và tôi không phù hợp với nhau, đây là

chuyện không thể thay đổi.” Thiệu Văn Đình nói, “Tôi không thích diễn

viên hai vai, diễn đồng thời hai bộ phim điện ảnh gây ra áp lực rất lớn

không chỉ đối với diễn viên mà còn cả tôi. Hứa Toa Toa tiểu thư là diễn

viên có năng lực, nhưng không thích hợp với phim của tôi.”

“Nhưng Toa Toa nhà chúng tôi rất ngưỡng mộ ngài đó, đạo diễn Thiệu. Nếu không

trước mỗi tuần đến đây quay phim cô ấy sẽ nghỉ diễn để điều chỉnh lại

cảm xúc, sau đó đến đây quay được không?” Tống Khánh Phong nghe thấy

Thiệu Văn Đình từ chối thì trong lòng nóng nảy.

“Ừm… Việc này…”

Thiệu Văn Đình khó xử nói, thật ra ông vẫn muốn từ chối, nhưng không tìm ra lí do. Thiệu Văn Đình là văn nghệ sĩ của thế hệ trước, không giỏi

tranh luận với người khác. Ông đã nói rất rõ ràng rồi nhưng đối phương

vẫn cứ quấn quýt không tha thì ông cũng bó tay, không biết nên nói gì

nữa.

“Tôi còn phải casting cho người khác, thật sự không tiện nói chuyện với anh, anh về trước đi.” Thiệu Văn Đình nhìn Cố An Kỳ bên

cạnh, nhất thời cảm thấy hơi xấu hổ, không biết nói gì mới tốt, chi muốn đuổi tên kia đi càng nhanh càng tốt để buổi casitng của ông được bắt

đầu.

“Đạo diễn, đạo diễn Thiệu, tôi có thể chờ, nếu không, như

thế này đi, tôi ở đây chờ ông casting cho Cố An Kỳ tiểu thư xong được

không?” Tống Khánh Phong hiểu ý ngoài lời nói của Thiệu Văn Đình, anh ta biết nếu lần này đi thật, Hứa Toa Toa hoàn toàn không còn cơ hội.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 185
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...