Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Siêu Sao Trở Lại

Chương 178

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sau đó mọi chuyện đều

diễn ra rất thuận lợi, thuận lợi tới mức khiến Cố An Kỳ cảm thấy kinh

ngạc. Rõ ràng có rất nhiều fan của Tô Dật Phàm phản đối họ, cũng có rất

nhiều người ghét cô, nhưng vì sao lúc này đến một người phản đối cũng

không có? Ngược lại lại quá mức suôn sẻ, suôn sẻ tới mức khác thường.

Người tặng cô búp bê nguyền rủa rốt cuộc là ai, cô không biết, nhưng cô biết

chắc người này là fan của Tô Dật Phàm. Bởi người đó cứ mắng cô vài câu

lại kể ra Tô Dật Phàm vĩ đại như thế nào, Cố An Kỳ thấp kém ra sao. Lần

nào người đó cũng có thể chính xác liệt kê ra Tô Dật Phàm đã tham gia

liên hoan phim ở đâu, nhận được giải thưởng gì, từng quay quảng cáo,

phim truyền hình gì, raiting mỗi tập là bao nhiêu. Anh ta ( cô ta ) luôn sử dụng những thủ đoạn khác nhau chèn ép Cố An Kỳ, nói Cố An Kỳ không

bằng Tô Dật Phàm.

Sau khi nhận ra điểm này, Cố An Kỳ đã nhờ nhân

viên tổ chức buổi họp mặt này chọn ra những fan có hiểu biết về cô và Tô Dật Phàm nhất. Cô biết rõ người bình luận mắng chửi cô, tặng cô búp bê

nguyền rủa kia sẽ không dễ dàng buông tha cô như vậy, cho nên so với

việc đợi người đó đến tính sổ, không bằng cô chủ động trước. Địch tối ta sáng không phải chuyện gì tốt. Cô không thích chờ đợi, cô phải ra tay

tìm ra người đó trước.

Người tặng cô búp bê nguyền rủa chắc chắn

đang ở đây. Cố An Kỳ vô cùng xác định. Nhưng vì sao? Vì sao người đó vẫn ẩn nhẫn không làm gì?

“Xảy ra chuyện gì sao?” Tô Dật Phàm nhạy cảm phát hiện Cố An Kỳ dường như hơi thất thần, ở bên tai cô khẽ hỏi.

“Không có gì, chỉ là đột nhiên nghĩ tới vài chuyện mà thôi.” Cố An Kỳ nở nụ

cười nhàn nhạt, không nói thật với Tô Dật Phàm. Việc chọn lọc fan Tô Dật Phàm cũng không biết. Bởi vì sợ Tô Dật Phàm sẽ phản đối vì lo cho an

toàn của cô nên Cố An Kỳ cũng không định cho anh biết.

Tô Dật

Phàm biết Cố An Kỳ nói dối nhưng cũng không vạch trần cô, chỉ lặng lẽ

nắm bàn tay hơi lạnh của cô, tiếp tục trả lời câu hỏi của fan.

“An Kỳ tiểu thư, chẳng lẽ chị không cảm thấy cô đang trèo cao, ôm đùi* sao? Với lý lịch, tướng mạo, bản lĩnh của chị, có chỗ nào xứng với Dật Phàm? Chị có tài đức gì mà được ở bên cạnh thiên vương?” Trong đám fan của Tô Dật Phàm đột nhiên có người ném ra một câu hỏi như vậy.

(*ôm đùi: nguyên văn抱大腿 : ý chỉ một ngôi sao mới ra mắt dựa vào các ngôi sao nổi tiếng hơn để có được danh tiếng)

“Này, cô có ý gì hả? An Kỳ nhà chúng tôi sao lại kém thiên vương?” Câu nói

của người kia thoắt cái làm nhóm fan của Cố An Kỳ nổ tung, toàn bộ hiện

trường xôn xao cả lên.

Tô Dật Phàm muốn giúp Cố An Kỳ trả lời,

nhưng Cố An Kỳ lại nhanh tay cầm lấy microphone trước anh. Cô nheo lại

đôi mắt hạnh màu nâu, nhìn về phía người hỏi.

“Mong các bạn yên

lặng một chút.” Giọng nói lạnh lùng của Cố An Kỳ vang lên, mặc dù không

quá cao hay vang dội, nhưng không biết vì sao lại có thể làm cho mọi

người đều dừng cãi nhau, còn nghiêm túc nhìn cô.

“Vừa rồi có

người hỏi tôi có tư cách gì đúng không? Có tài có đức gì mà đòi. Quả

thật, ngoại hình của tôi không có xinh đẹp như những nữ minh tinh khác

trong giới giải trí, lý lịch của tôi cũng không phải rất sâu, sự nghiệp

cũng chỉ mới bắt đầu khởi sắc trong những năm gần đây, những điểm này

tôi cũng chưa từng phủ nhận.” Cố An Kỳ dừng một chút.

“An Kỳ,

trong mắt chúng em chị luôn tốt nhất, đừng bị bọn họ mê hoặc, đừng nhụt

chí.” Có người đứng lên ủng hộ Cố An Kỳ. Cố An Kỳ nếu không phải người

của giới giải trí thì cũng được coi là một cô gái xinh đẹp, nhưng nếu so với những mỹ nữ khác trong giới thì chẳng quá xuất chúng. Vì vậy cô lựa chọn con đường khí chất, tất cả mọi người đều nhìn ra, bất kể là gương

mặt đại diện cho quảng cáo hay là quay phim truyền hình, điện ảnh, nhân

vật trong đó đều toát ra một khí chất, một sức hút rất khó giải thích.

Những người thích Cố An Kỳ cũng không phải vì ngoại hình mà thích cô, ngược

lại, nhiều người thích cô là vì diễn xuất, vì phong cách sống của cô.

Chuyện này cũng xem như được công khai trong nhóm fan của Cố An Kỳ, thần tượng của họ không đi theo con đường thần tượng thanh xuân mà là con

đường của khí chất, của nữ hoàng.

“Cám ơn sự ủng hộ từ trước tới

nay của các bạn, ” Cố An Kỳ nở nụ cười, “Còn bản lĩnh của tôi, à, đây

chính là điểm tôi tự tin nhất, là điểm tôi quyết không để thua bất kì

ai. Tôi chưa bao giờ tự cao tự đại nhưng cũng sẽ không hạ thấp mình. Tôi có thể đứgn vững trong giới giải trí không phải do dựa vào ai khác mà

là bản lĩnh của tôi. Giống như cô nói, lý lịch, ngoại hình của tôi không bằng người khác, vậy tại sao sự nghiệp của tôi có thể bắt đầu lại một

lần nữa? Vì sao tôi có nhiều cơ hội như vậy chỉ trong một thời gian

ngắn? Nhà tài trợ cũng không phải kẻ ngốc, sẽ không tự nhiên vứt tiền

xuống cho tôi cơ hội đâu.”

“Ôm đùi ư? Ha ha, tôi có thể nói, tôi

căn bản không cần phải ôm đùi anh ấy. Trước khi hẹn hò với Dật Phàm, sự

nghiệp của tôi cũng đã ổn định, đang từng bước phát triển, hiện tại

những công việc của tôi nhận được đều đã được ấn định từ trước. Tôi dám

nói, tôi không hề sử dụng một chút nào mối quan hệ hay là danh tiếng của anh ấy.” Cố An Kỳ nói rất rõ ràng, “Hai người ở bên nhau nếu chỉ vì lợi ích thì chẳng khác nào đối tác kinh doanh.”

“Ai biết chị dùng thủ đoạn dơ bẩn gì?” Người đó độp lại Cố An Kỳ khiến fan của Cố An Kỳ lập tức biến sắc mặt.

“Thủ đoạn dơ bẩn?” Cố An Kỳ không tức giận, thay vào đó khóe miệng cong lên, “Bạn cho rằng tôi dùng thủ đoạn gì? Từ sau khi chuyển từ ‘Giải trí châu Á’ sang ‘Đông phong’, những thành tích tôi đạt được đều bày ra trước

mặt mọi người, ai cũng có thể nhìn thấy. Làm thế nào tôi nhận được vai

diễn, làm thế nào tôi thông qua casting rất nhiều người đều biết. Tôi có thể khẳng định thành tích hiện nay của tôi đều do tôi tự bước đi bằng

chính đôi chân của mình, tôi không hề lợi dụng quan hệ với bất kì ai.”

“Tôi không phải kí sinh trùng hay cỏ thố ti* dựa dẫm vào người khác, kể cả

sau khi hẹn hò, chúng tôi cũng không hề cho người kia chút ngoại lệ hay

‘giúp đỡ’ việc gì. Muốn gì thì tự mình đi lấy, muốn đạt được cái gì thì

phải tự mình cố gắng.” Cố An Kỳ dừng một chút rồi nói tiếp “Điều này đã

được tôi và Dật Phàm đều đồng ý, chúng tôi đang hẹn hò chứ không phải

hợp lại thành một.”

(*cỏ thố ti: là một giống tầm gửi, sống nhờ ở các cây khác, hạt nó dùng làm thuốc)

“Nói thì dễ nghe lắm, nhưng không phải chỉ cần có scandal với Dật Phàm là

chị đã được hưởng lợi nhất rồi còn gì? Gía trị con người tăng lên này

giúp chị được đối xử khác hẳn với các nghệ sĩ khác, đừng nói với tôi là

chị không nhận ra địa vị của mình đã thay đổi.” Người đó lạnh nhạt nói,

“Sao chị nhận được cơ hội ư? Ha, chị muốn tôi phải nói ra thật à? Chị có thể leo tới địa vị ngày hôm nay, không phải dựa vào bán thịt quy tắc

ngầm ư? Bán cơ thể để đổi lấy…”

“Cô nói đủ chưa? An Kỳ chưa từng

dựa vào tôi, cũng chưa từng làm sai chuyện gì. Trước khi diễn trong《

Tình yêu cuối cùng 》đúng là chúng tôi đã biết nhau, nhưng khi đó cô ấy

chưa từng cố ý đến lấy lòng hay nịnh bợ tôi. Tôi là người có tình cảm

với cô ấy trước, vì vậy người thổ lộ cũng là tôi.” Tô Dật Phàm nhịn

không nổi nữa, đứng lên nói, “Cô là ấy là người tôi nhận định, là người

tôi yêu, cô ấy là người thế nào tôi hiểu rõ nhất. Tuy nhiên tôi không hy vọng, cũng tuyệt đối không cho phép bất luận kì ai chửi bới cô ấy.”

Tô Dật Phàm được công chúng công nhận là người đàn ông tốt, ra mắt mười

năm, chưa từng tức giận, đối với ai cũng nói chuyện rất nhẹ nhàng ôn

hòa. Bất kể là báo chí hay khán giả chưa từng chứng kiến dáng vẻ anh tức giận, nhưng lúc này Tô Dật Phàm lại nổi giận vì Cố An Kỳ, trong đôi mắt đen như đá obsidian dường như đang có ngọn lửa chậm rãi thiêu đốt, khóe môi vốn mang theo ý cười lúc này lạnh như băng không hề có chút độ ấm.

Người đó thoáng chốc sợ ngây người, rất nhiều người phía dưới cũng vì Tô Dật

Phàm đột nhiên tức giận mà hoảng sợ, bầu không khí im lặng không một

tiếng động.

“Dật Phàm?” Cố An Kỳ cũng sửng sốt, từ trước tới nay

cô chưa từng thấy Tô Dật Phàm tức giận lớn như vậy nên lúc này cũng

hoảng hốt.

“Xin mời nói xin lỗi An Kỳ.” Tô Dật Phàm không hề cúi đầu nhìn Cố An Kỳ, thay vào đó nói với fan bên dưới.

“Vì sao, vì sao em phải xin lỗi cô ta?” Người đó vừa thấy thần tượng nhà

mình nói như vậy thì lập tức suy sụp, rơi lệ chạy ra ngoài.

Bầu không khí trong phòng nhất thời trở nên cứng ngắc, Cố An Kỳ cũng không biết nên nói gì mới tốt.

“Mong các bạn hiểu cho sự lựa chọn của tôi, cũng mong các bạn tôn trọng quyết định của tôi. Mong những fan ủng hộ tôi cũng sẽ ủng hộ cả An Kỳ. Nếu

các bạn vẫn chán ghét An Kỳ, không thể chấp nhận cô ấy…” Tô Dật Phàm

dừng một chút rôi nói tiếp, “Vậy thì hãy ghét cả tôi luôn đi.”

Tô Dật Phàm nhìn tất cả mọi người bên dưới, nói xong còn chân thành cúi

người chín mươi độ, phía dưới nhất thời yên lặng. Suốt một phút không có ai lên tiếng, mọi người chỉ nhìn anh và Cố An Kỳ, một câu cũng nói

không nên lời. Không ai nghĩ một nghệ sĩ có thể dũng cảm nói ra điều đó. Không ai nghĩ Tô Dật Phàm lai hạ quyết tâm như thế, cũng không ai nghĩ

Tô Dật Phàm lại coi trọng Cố An Kỳ đến mức này.

“Thiên vương thật đẹp trai.” Bên phía hoa hồng trắng đột nhiên vang lên giọng nói của một cô gái, “Dáng vẻ bảo vệ An Kỳ ở đằng sau đẹp trai không thể chịu được.”

“Đúng thế, thật muốn cũng có người bảo vệ mình như vậy.”

” ‘Nếu mọi người vẫn ghét An Kỳ, không thể chấp nhận cô ấy, vậy hãy ghét luôn cả tôi đi’ mới khí thế làm sao.”

“Chỉ là tại sao không mang máy ảnh chứ? Quay lại đoạn vừa rồi về nhà phát

lại một trăm lần, không đúng, một nghìn lần có phải hay không.”

Bắt đầu từ cảm thán của cô gái kia, nhiều người bắt đầu ồn ào thảo luận.

Bên fan của Tô Dật Phàm mặc dù không kích động như nhóm fan hoa hồng

trắng nhưng cảm xúc cũng được hâm nóng lên. Thật ra phần lớn mọi người

không có thành kiến với Cố An Kỳ sâu như người vừa nãy, song ít nhiều

vẫn cảm thấy Cố An Kỳ không xứng với Tô Dật Phàm, hoặc cảm thấy Tô Dật

Phàm nên chọn được người tốt hơn. Nhưng mà Tô Dật Phàm đã nói đến mức

này rồi, cho dù bây giờ họ không cam lòng thế nào đi chăng nữa thì cũng

đành phải chấp nhận thôi.

Không ít người đều bắn ánh mắt hâm mộ

đến Cố An Kỳ, có người đàn ông bảo vệ cô như vậy, sẵn sàng từ bỏ mọi thứ xung quanh thì còn cần gì nữa?

“Anh xin lỗi, để em bị chỉ trích như vậy.” Giọng của Tô Dật Phàm trầm thấp.

“Em cũng không tức giận mà.” Cố An Kỳ nói, “Những người nghĩ như thế cũng

không ít, đừng để mấy chuyện nhảm nhí này làm tức giận hại thân.”

“Anh biết” Tô Dật Phàm rầu rĩ nhích lại gần, ôm Cố An Kỳ vào trong ngực,

“Chẳng qua nếu đó là em thì không được. Bất kể là ai, anh cũng tuyệt đối không thể tha thứ cho người xúc phạm tới em. Nói anh không tốt cũng

được, nói anh không đúng cũng chẳng sao, nhưng anh không hy vọng họ dùng cái miệng không sạch sẽ nói những từ như thế phỉ báng em.”

Khóe

miệng Cố An Kỳ cong lên, cũng không phản kháng để mặc anh ôm: “Này, thật ra thì, anh có biết mấy lời nói của anh có khả năng sẽ khiến nhiều fan

ghét anh hay không?”

“Anh biết, anh đã chuẩn bị tinh thần rồi.” Tô Dật Phàm khẽ thì thầm bên tai Cố An Kỳ, “Anh chỉ cần không bị em ghét là được.”

Cố An Kỳ không biết nên nói gì mới tốt, chỉ lặng lẽ ngồi trong lòng anh, nhẹ nhàng tựa đầu lại gần.

Tô Dật Phàm người này ngày thường đều bình tĩnh, Cố An Kỳ chỉ thấy anh có

đúng hai lần mất khống chế, một lần là vì búp bê nguyền rủa khiến cô bị

thương, lần còn lại vì có người nói cô dựa vào “quy tắc ngầm” . Anh biết rõ, trong giới giải trí fan là lực lượng quyền lực nhất, mất đi fan,

chẳng khác nào mất đi tất cả. Tuyên bố của anh ngày hôm nay chắc chắn sẽ nhanh chóng bị truyền ngoài, chẳng qua chưa biết được cái nhìn của mọi

người sẽ thế nào thôi.

“Đừng nghĩ nhiều, cứ để mọi việc cho anh giải quyết là được.” Tô Dật Phàm dường như nhìn ra lo lắng của Cố An Kỳ, “Yên tâm đi.”

“Ừ.” Cố An Kỳ gật gật đầu, không nói gì thêm. Cô biết bản lĩnh của Tô Dật

Phàm, cũng biết anh đã lăn lộn mười năm, dốc sức làm việc ở nước ngoài

đạt được những thành tích như thế, tuyệt đối không phải chỉ có dựa vào

vận may. Thủ đoạn của anh cô chưa từng được chứng kiến, nhưng cô tin

tưởng, anh tuyệt đối có năng lực xử lý tốt mọi chuyện.

Sau khi Tô Dật Phàm và Cố An Kỳ cùng tham dự vài hoạt động, anh đưa cô về nhà, lúc gần đi, anh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn xuống trán cô: “Ngủ ngon, nghỉ

ngơi sớm đi.”

“Anh cũng thế, trên đường về nhớ lái xe cẩn thận.” Cố An Kỳ nói, hơi cong khóe môi.

Sau khi tách ra, Cố An Kỳ một mình trở về nhà trọ, cô nằm xuống trên

giường, thản nhiên thở dài. Mục đích chủ yếu của cô —— tìm ra tác giả

của trò búp bê nguyền rủa không thực hiện được. Người chửi bới cô cũng

không phải là người vẫn luôn quấy rầy cô, giọng điệu và nội dung nói

chuyện đều không giống. Cô gái đó mặc dù một mực mắng nhiếc Cố An Kỳ,

luôn nói Cố An Kỳ không tốt thế này thế nọ, nhưng không hề đề cập đến

quá khứ huy hoàng của Tô Dật Phàm, Cố An Kỳ vừa nghe đã biết đây không

phải là người cô muốn tìm.

Người tặng búp bê nguyền rủa hôm nay

chắc chắn đã đến, nhưng anh ta ( cô ta ) lại có thể nhẫn nhịn, không nói một tiếng nhìn buổi họp mặt thuận lợi chấm dứt, thật sự làm cho cô cảm

thấy hơi khó tin.

Tâm tư của người đó xem ra còn kín đáo hơn so với cô tưởng… đây cũng không phải chuyện tốt gì.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 178
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...