Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tổng Tài Tôi Hung Dữ

Chương 15

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thôi được rồi! Tất cả đều là vì nhà họ Quắc.

Nhã Lan cố gắng đứng lên! Đôi vai gầy yếu mà quật cường, đôi mắt to kiên định của cô nhìn thẳng vào bà Trương, sống lưng cô toát ra một sự kiêu ngạo.

Bà Trương bỗng nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, mặt bà ta trắng bệch, lập tức quay người rời đi, trước khi rời đi chỉ ném lại một câu: “Mau mau làm việc đi!”

Khi phòng khách được quét dọn sạch sẽ, bên ngoài trên bầu trời màn đêm đen kịt đã bắt đầu xuất hiện những đám mây bàng bạc, không cần đoán, trời sắp sáng rồi, ngước nhìn ra phía ngoài, cô thậm chí còn có thể nhìn thấy những chiếc lá, bông hoa với màu sắc sặc sỡ ở ngoài vườn kia.

Mệt thật! Khuôn mặt thanh tú của cô vì mệt mỏi trong thời gian dài mà nhìn hốc hác đi phần nào, đôi mắt to tròn cũng không còn long lanh như trước nữa, mu bàn tay cô vẫn nõn nà mịn màng, các ngón tay vẫn thon dài đáng yêu, thế nhưng lòng bàn tay thì đầy những vết chai, tối hôm nay thực sự phải cảm ơn những vết chai này, nhờ có bọn chúng mà tay cô mới không bị nền nhà lột mất da.

Mắt cô trùng xuống, đầu cũng bắt đầu choáng váng, Nhã Lan biết, cô cần một giấc ngủ ngay bây giờ.

Ngẩng đầu lên nhìn cửa cầu thang tầng hai, ở đó thắp một ngọn đèn vàng nhạt cho cảm giác thật ấm áp. Cũng có thể Lãnh Mạn Nguyên không hề sắp xếp chỗ ngủ cho cô. Lùi về phía sau vài bước, bàn chân cô truyền tới một cảm giác như thể đang tiếp xúc với vật gì mềm mại, khi quay đầu lại nhìn thì đó là chiếc ghế sô pha mà Lãnh Mạn Nguyên từng ngồi.

Thôi thì tạm một tối vậy, chọn một chiếc ghế sô pha dài, Nhã Lan ngã xuống đó, sau một hồi mê man cô nhanh chóng chìm sâu vào giấc mộng.

.......

Cô nằm co hai chân lại, vẫn có một phần đôi chân của cô được hở ra. Chân của cô rất đẹp, giống như đôi chân của một bức tượng tuyệt đẹp do một nhà điêu khắc tài ba tạo ra. Cô nằm dụi đầu xuống phía dưới, đầu gối lên một tay, một tay kia thì thả lỏng tự nhiên xuống, phía bên ngoài của tay áo là một bàn tay nhỏ nhắn. Trên mu bàn tay trắng như ngọc, một vết bầm tím hiện rõ ra khiến người khác nhìn thôi cũng thấy đau lòng, xem ra, cú giẫm đó cũng không phải là nhẹ.

Cô vẫn đang chìm trong giấc ngủ, đôi hàng mi dài và cong đó thỉnh thoảng lại rung lên, chiếc mũi nhỏ hít thở những hơi thở không được đều đặn, đôi môi hơi mím lại giống như cô đang khẽ cười. Vài sợi tóc được rơi ra từ lúc làm việc cũng như đang nằm dài trên cổ cô, chính chúng khiến cho cô nhìn càng trở nên quyến rũ hơn.

Khi đang đơm cúc áo lại, cảnh mà Lãnh Mạn Nguyên nhìn thấy chính là hình ảnh vừa rồi. Cô gái nằm ngủ trên ghế sô pha thật đẹp, giống như nàng tiên nữ rơi xuống trần gian và đang đợi thế nhân đến cứu. Thỉnh thoảng đôi lông mày của cô hơi nheo lại khiến cho người nhìn chỉ muốn lại gần và xoa dịu chúng.

“Mạn Nguyên, anh đợi em với!” Lần đầu tiên có được sự cho phép của Lãnh Mạn Nguyên để cô ta có thể bước chân vào căn biệt thự này, hơn nữa đây cũng là lần đầu tiên cô ta ở bên cạnh anh tới sáng, Trương Thanh An tin, vị trí của mình trong lòng Lãnh Mạn Nguyên sẽ khác với những người khác. Cô ta vẫn với bộ dạng ưỡn ẹo trong bộ váy tím bó sát người tối hôm qua.

Lãnh Mạn Nguyên nheo mày không vui, anh không vui vì tiếng gọi làm phiền của Trương Thanh An.

“Ồ! Cái đồ đáng thương này lại ngủ ở đây à, giống như một con chó hoang ấy nhỉ!” Vừa mới được một chút đặc ân mà Trương Thanh An đã không biết nhìn trước nhìn sau, cô ta bĩu môi, chỉ tay và Nhã Lan vẫn còn chưa tỉnh với khuôn mặt như đang cười, có vẻ cô đang mơ một giấc mơ đẹp.

Bốp! Một cái tát được giáng xuống mặt của Trương Thanh An, cô ta ngây người ra, đúng lúc này Nhã Lan cũng tỉnh dậy.

Cô ta ngây người ôm lấy mặt mình, đôi mắt to tròn nhanh chóng ậng nước, còn Lãnh Mạn Nguyên toàn thân anh phát ra hơi thở lạnh lùng, anh lặng lẽ ngồi xuống.

Lãnh Mạn Nguyên hướng ánh mắt về phía Trương Thanh An và quát lớn với cô ta: “Cút!”

Trương Thanh An bưng mặt khóc chạy ra khỏi biệt thự, thứ cô ta để lại là mùi nước hoa nồng nặc, khiến cho Nhã Lan không chịu được mà hắt xì liên tiếp mấy cái.

Cô vốn khá mẫn cảm với nước hoa vì thế mà mà đã phải chịu không ít đau khổ.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 15
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...