Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tổng Tài Tôi Hung Dữ

Chương 16

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đối mặt với ánh nhìn của Lãnh Mạn Nguyên, Nhã Lan tự nhiên cảm thấy toàn thân lạnh toát, vết thương ngày hôm qua vẫn đau chưa dứt, điều này nhắc nhở cô về sự tàn bạo của người đàn ông trước mắt. Anh còn muốn đối xử với cô thế nào nữa đây?

Lãnh Mạn Nguyên hài lòng thu ánh mắt về, cô gái ít lời này quá ngạo mạn, bất luận là khi nào cũng đều tỏ vẻ thản nhiên với nụ cười lạnh nhạt trên khuôn mặt, điều này khiến cho anh cảm thấy mình như một kẻ thất bại.

Nhìn thấy sự sợ hãi của cô lúc này, đột nhiên tâm trạng của anh khá lên rất nhiều, thắt lại cà vạt, anh sải bước đi về hướng cửa.

“Anh....” Nuốt nước bọt lấy lại can đảm, Nhã Lan nhìn Lãnh Mạn Nguyên chuẩn bị rời đi, nhất thời không biết tại sao cô lại chỉ gọi có một từ như vậy.

Lãnh Mạn Nguyên dừng chân lại, điều này nằm ngoài suy nghĩ của cô, anh bèn quay đầu lại, nhưng không hề nhìn cô mà chỉ đợi lời nói tiếp theo của cô.

“Tôi....vết thương của tôi rất đau, anh có....”

“Bà Trương, đi lấy hộp thuốc bôi vào cho cô Quắc, nhớ nhắc nhở cô ta không được lười nhác.”

Xem ra, kẻ máu lạnh này vẫn còn có chút tính người tuy lời nói phía sau của anh khiến người khác không vui vẻ gì. Nhã Lan khẽ thả lỏng đôi vai mình ra, cô đứng lên trước ánh nhìn kì quái của bà Trương.

Sau khi bôi thuốc, vết thương trên người cũng bớt đau đi trông thấy, nước thuốc vừa tê vừa mát bôi lên người tới đâu cô thấy đầu óc mình tỉnh táo ra tới đấy.

Toàn bộ căn biệt thự rộng lớn toát ra không khí lạnh lẽo vào buổi sớm, máy người công nhân vận chuyển vật tư lặng lẽ chuyển đồ từ trên xe xuống, giống như những bóng ma, ngay cả khi họ bước chân cũng không hề phát ra tiếng rộng.

Căn biệt thự rất rộng, vị trí cô đang đứng là nơi được xây dựng theo kiến trúc La Mã pha thêm chút phong cách phương Tây, nhìn có vẻ rất hoa lệ, đồng thời cũng rất độc đáo. Nhìn về phía sau, đằng đó còn có mấy căn phòng, không biết được dùng để làm gì.

“Làm việc trong nhà họ Lãnh thì đừng có tò mò quá, tập trung vào mà làm là được rồi.” bà Trương lại xuất hiện trước cửa mà không phát ra tiếng động nào, bà ta dùng cái ngữ khí quen thuộc để nói với cô.

Xem ra, cô hoàn toàn đã trở thành người giúp việc trong nhà họ Lãnh rồi. thản nhiên quay mặt lại, cho dù là không bằng lòng nhưng cô vẫn nhìn thẳng vào mặt của bà Trương.

“Căn phòng này, toàn bọ công việc quét dọn lau chùi đều thuộc về cô, mỗi ngày bắt buộc phải quét dọn hai lần, hoa trước cổng đừng có quên cắt cành, đó cũng là nhiệm vụ của cô.”dừng lại vài giây, bà Trương nhìn cô từ đầu tới chân rồi nói tiếp: “căn phòng trong cùng phía bên phải tầng hai là phòng của cô, đi thay quần áo đi, cô đi làm việc chứ không phải đi biểu diễn.”

Vứt cho cô một bộ đồ của người giúp việc, bà Trương chỉ tay lên lầu: “Xong rồi thì xuống đây sẽ có người hướng dẫn cô làm thế nào, động tác nhanh nhẹn lên.”

Kể từ ngày hôm đó, Lãnh Mạn Nguyên dường như biến mất, anh không xuất hiện thêm một lần nào nữa, vài người giúp việc lâu năm trong căn nhà này vì thế mà cũng lơ là công việc, tự ý làm việc riêng mình.

Ngoài bà Trương thì những người khác đối xử với cô khá lịch sự, một khu ở phía sau căn nhà đưuọc xây chuyên chỉ để cho người làm ở, nhưng cô thì lại được ở trong khu của chủ nhà, cũng coi như là hơn những người giúp việc khác, vì thế mà bọn họ cũng nể cô vài phần.

Thím Liễu là người dạy cô lau dọn, trên mặt thím lúc nào cũng luôn nở một nụ cười, có lẽ trong căn biệt thự này thím là người bình thường nhất. Thím Liễu thường xuyên quét dọn cùng với cô, còn cẩn thận nhắc nhở và nói với cô những sở thích của Lãnh Mạn Nguyên.

Nhã Lan phát hiện, trong căn nhà này, thím Liễu là người khá được tôn trọng, ngay kể cả bà Trương mặt lúc nào cũng hằm hằm cũng phải nể thím vài phần.

“Tôi không phải là người giúp việc của nhà họ Lãnh, chẳng qua là vì thích nên tôi bằng lòng ở lại đây trông năm căn biệt thự này.” Khi thím Liễu nói câu này, trong mắt thím thoáng qua vẻ kích động và yêu thương, dường như đang che giấu đi một tình yêu rất sâu đậm. Thím nhìn căn biệt thự với ánh nhìn ấp áp giống như thể đang nhìn người mình yêu thương hết mực.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 16
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...