Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu

Chương 207

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thiên Diệu hoàng cung

Ánh mặt trời vẫn thờ ơ rơi trên phiến ngói lưu ly, ánh lên một ánh sáng nhu hòa.

Tại thiên điện của Từ Trữ cung, một đám cung nữ thái giám đi tới đi lui tất bật.

“Aaaaa…”

Tiếng kêu đau đớn của nữ tử truyền ra từ bên trong, làm cho người ta sợ hãi.

Ở hành lang bên ngoài, nam tử mắc áo bào trắng đi qua đi lại, mái tóc đen được cố định bởi một cây trâm ngọc, đuôi tóc theo mỗi bước chân đi lạimà đung đưa, lộ ra sự lo lắng của hắn.

“Hoàng Thượng giá lâm.”

Thanh âm ẻo lả của thái giám vừa cất lên, bóng dáng cao lớn của Hiên Viên Dạđã xuất hiện. Long bào màu vang dưới ánh mặt trời càng sáng chói mắt,ánh mắt thâm thúy nhìn nam tử áo trắng đa đi qua đi lại hơi hơi layđộng.

“Trù.”

“Hoàng huynh.” Hiên Viên Trù nhìn thấy bóngdáng của Hiên Viên Dạ, giống như nhìn thấy được vị cứu tinh. Bước haibước dài đến bên cạnh Hiên Viên Dạ, bộ dạng luôn ôn nhu như nước của hắn bây giờ lộ rõ vẻ bất an.

“Đã gần một canh giờ (*) rồi, Tứ Dungcòn chưa sinh nữa, phải làm gì đây?” Không biết đứa nhỏ trong bụng có gì không ổn không? Hiên Viên Trù nhin không được suy nghĩ vẩn vơ.

(*) 1 canh giờ = 2 tiếng

“Không sao đâu.” Hiên Viên Dạ vỗ vỗ mu bàn tay của Hiên Viên Trù, nhỏ giọngtrấn an. Lại quay đầu nói với một cung nữ vừa đi tới: “Ngươi vào xem,Vương phi có chuyện gì vậy?”

“Vâng.” Cung nữ đáp, cúi người, đi vào trong.

“Đệ cũng vào xem thử.” Hiên Viên Trù vừa nói, liền cất bước đi vào.

“Vương gia, ngài không thể vào đây.” Cung nữ bên trong đưa tay ngăn hắn lại,“Hiện giờ Vương phi đang sinh, sẽ mang vận xui đến cho ngài.”

“Xui xẻo gì chứ?” Hiên Viên Trù trừng mắt nhìn cung nữ, “Người nằm bên trong là Vương phi của bổn vương, sinh ra cũng là đứa nhỏ của bốn vương. ”

“Hoàng Thượng…” Cung nữ bất đắc dĩ, ánh mắt khó xử hỏi ý Hiên Viên Dạ.

“Trù, đệ đi vào cũng không giúp được gì, có khi lại còn thêm phiền. Tốt hơnlà đệ cứ chờ ở đây đi, trẫm tin tưởng vương phi và đứa nhỏ sẽ đều bìan.” Hiên Viên Dạ vừa nói, một mặt ra lệnh cho thái giám đứng bên đưaHiên Viên Trù ra ngoài.

“Nhưng là vì sao còn chưa sinh?” HiênViên Trù lo lắng bất an. Mỗi thanh âm đau đớn thảm thiết của Thu Tứ Dung truyền ra cứ như một mũi dao cắt mài tim hắn. Tuy rằng trong lòng hắnvẫn tồn tại hình bóng của Lãnh Loan Loan, nhưng bảy năm ở chung với ThuTư Dung, nói không có tình cảm gì thì là nói dối. Có lẽ hắn không hoàntoàn yêu thương nàng, nhưng trong lòng hắn vị trí của nàng cũng rất quan trọng. Huống hồ, bây giờ nàng còn mang thai, sắp sinh đứa nhỏ của hắn.

Hiên Viên Dạ mím môi, không nói gì. Trong lòng hắn vẫn có một dự cảm khôngtốt. Có thể hay không Vương phi thực sự khó sinh? Nếu đúng là vậy, Trùphải làm sao đây? Nhìn Hiên Viên trù nôn nóng bất an trước mặt, HiênViên Dạ không khỏi lo lắng.

“Khởi bẩm Hoàng Thượng, Thái Hậu saingười đến hỏi Vương phi đã thuận lời sinh hoàng tự hay chưa?” Hứa Mậutay cầm phất trần, kính cẩn nói.

“Ngươi tự xem thì biết.” Hiên Viên Dạ tức giận nói.

“A, a, đau quá……”

Tiếng kêu thảm thiết của Thu Tứ Dung lại vang lên, làm cho Hứa Mậu không tự chủ được run rẩy. Sao lại còn chưa sinh?

“Hoàng huynh, có chuyện gì xảy ra rồi vậy? Sao đến giờ con chưa sinh được?”Hiên Viên Dạ nghe được tiếng kêu đau đớn của Thu Tứ Dung lại càng thêmlo lắng.

“Trù…”

Cạch…

Cửa điện đột nhiên mở ra, bà dỡ hai tay đầy máu, gương mặt đầy vẻ hoang mang rối loạn:

“Không tốt, không tốt. Vương phi khó sinh.”

“Cái gì?” Hiên Viên Trù kinh hãi, Hiên Viên Dạ, Hứa Mậu cũng cả kinh.

“Hoàng Thượng, Vương gia, người muốn giữ lại vương phi hay là đứa trẻ?” Bà đỡ lại hỏi.

“Gì mà giữ Vương phi với đứa trẻ?” Hiên Viên Trù quát, “Đều phải giữ. Bổnvương ra lệnh cho ngươi, nhất định phảm làm cho cả hai còn sống. Nếukhông, ngươi cẩn thận cái đầu của ngươi đó.”

“Vương gia thamạng.” Đùng một tiếng, bà đỡ quỳ xuống, sợ tới mức thiếu chút nữa đậpđầu xin lạy. “Nô tỳ đã dốc hết sức, nhưng đứa bé ở vị trí không đúng,không thể sinh thuận lợi được.”

“Trù.” Hiên Viên Dạ giữ chặt hắn, chuyện tới nước này, chỉ có thể chọn một.

“Vì sao lại như vậy? Vì sao?” Hiên Viên Trù lảo đảo lui về phía sau, trêngương mặt tuấn mỹ lộ rõ vẻ không thể tin được, thấm đẫm bi thương.

“A, a……” Thu Tứ Dung lại kêu một trận thảm thiết.

“Trù, đệ mau quyết định đi, nếu không, có lẽ sẽ không kịp .” Nghe được tiếngla hét càng ngày càng đuối, vẻ mặt của Hiên Viên Dạ cũng ngưng trọng.

“Ta…”

“Để ta giúp…” Đột nhiên, một giọng nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền đến.

Hiên Viên Dạ, Hiên Viên Trù nhìn lại, người tới đúng là Lãnh Loan Loan. Nàng một thân quần áo lụa Nguyệt Nha màu trắng, xinh đẹp bất phàm. Mái tócdài xõa tùy tiện sau lưng, mắt ngọc mày ngài, mày mũi như họa, thời gian bảy năm đã biến một tiểu cô nương phấn điêu ngọc mài thành một nữ tửtuyệt sắc yêu kiều.

Hiên Viên Trù nhìn thấy nàng, ánh mắt hiệnlên tia phức tạp. Nhưng trong nháy mắt, suy nghĩ của hắn lại bị tiếng la đau đớn của Thu Tứ Dung gọi về.

“Tiểu hoàng tẩu, người có thể giúp Tứ Dung sao?” Ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm nàng, mang theo chờ mong.

“Loan loan, hiện tại Vương phi khó sinh, nàng xem xem phải làm gì?” Hiên Viên Dạ cũng nói.

Lãnh Loan Loan liếc mắt nhìn Hiên Viên Trù. Nàng đã quyết định đi mê Laquốc, lần này trở về cung chỉ là muốn nói một tiếng với Hiên Viên Dạ,lại không nghĩ rằng Hiên Viên Trù lúc nào cũng ôn nhu như gió xuân lạicó thể có bộ dáng chật vật thế này, xem ra trong tim hắn đã có chỗ dànhcho Thu Tứ Dung rồi. Nếu hắn đã rất vất vả có được hạnh phúc này, nànglàm sao có thể dửng dưng nhìn hạnh phúc này tuột khỏi tay hắn?

“Ta có thể cứu cả hai.” Nói xong, nàng lập tức đi vào phòng sinh.

Bà đỡ ngây ngốc nhìn nàng, Hoàng Hậu nương nương nói là có thể cứu cả mẹ con Vương phi, làm sao có thể chứ?

Cách một tiếng, cửa bị đóng lại, để lại Hiên Viên Dạ, Hiên Viên Trù đờ đẫnnhìn chằm chằm khung cửa đóng chặt. Sau mấy giây, hai người hai mặt nhìn nhau, Loan Loan thực sự có thể cứu cả hai mẹ con Vương phi sao?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 207
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...