Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu

Chương 50

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tu tu...

Thùng thùng..

Choeng...

Tiếng thanh la, tiếng chiêng trống rộn rã đinh tai nhức óc, mười dặm phố dài đoàn người trang phục sắc đỏ tiến tới.

Dân chúng Diệu thành tụ tập từng nhóm chạy tới dừng ở hai bên đường cái ngắm nhìn, trong lúc nhất thời đám đông rộn ràng nhốn nháo.

Ngã tư đường vốn rộng rãi giờ trở nên chật chội.

Đoàn người nhìn từ xa giống như một con cự long đang gào thét tiến đến. Đi đầu là đội lễ nhạc, tiếng thanh la, chiêng trống vang lên rộn rã. Tiếp đến là 2 con tuấn mã cao lớn, trên lưng ngựa là hai nam tử, một người mặc trang phục màu đen, một người mặc trang phục màu trắng. Thắt lưng đeo bội kiếm, anh khí lạnh lùng.

Phía sau bọn họ là cỗ kiệu màu xanh ngọc bốn người nâng, rèm kiệu theo gió lay động. Theo sau chiếc kiệu là đám thái giám khiêng đồ sinh lễ, thân người lắc lư bước theo tiếng nhạc, nhìn bọn họ giống như đang múa vậy. Đám cung nữ phục trang sặc sỡ, cả người hương thơm mê say, người thì tay bê tráp bê hộp, người thì tay cầm giỏ hoa, lễ cụ... nhẹ bước mà đi.

Ngự Lâm quân thân mặc nhung trang, cầm trong tay trường mâu, uy phong lẫm lẫm.

Gió khẽ nhẹ thổi, bầu trời trong xanh, ánh dương ấm áp, hương hoa thoảng bay.

Đoàn người giống như được phủ lên một tầng ánh sáng ngọc quang mang, hoa lệ. Đứng ở hai bên đường, đám dân chúng mở to mắt nhìn, nhịn không được khe khẽ nói nhỏ thầm đoán, không biết là có chuyện gì xảy ra?

“Tránh ra, tránh ra.”

Một người dáng vẻ mập mạp đẩy người đứng phía trước mình ra bước tới. Người bị đẩy, oán hận ngoái nhìn lại, thấy hai tên gia nô một bộ hung thần ác sát đứng ở bên cạnh nam tử béo mập, lúc này sợ tới mức vội chạy sang phía bên kia.

“Yêu, này đây không phải người trong hoàng cung sao?” Mập mạp nhìn đoàn Ngự Lâm quân tay cầm trường mâu, cũng thoáng hoảng sợ, bất quá hắn lại càng phát ra tò mò. Không biết người trong cung đang đi đâu? Chẳng lẽ là nữ tử nhà ai bị Hoàng Thượng coi trọng, muốn đưa tiến cung làm phi tử? Sách, thật sự là mệnh tốt a. Ánh mắt tròn vo toát ra sự hâm mộ quang mang, nữ nhi của hắn cả ngày chỉ biết rong chơi cũng không chịu học cầm kỳ thư họa, tác phong của thiên kim tiểu thư. Nếu không, cho dù không được vào cung làm phi tử, thì ít nhất làm phu nhân quan viên cũng không sai a.

“Ta nghe nói Lãnh phủ thứ nữ bị Hoàng Thượng nhìn trúng, sắc phong làm Hoàng hậu.”

Diệu thành đệ nhất đại tửu lâu chưởng quầy cũng đứng ở trước cửa tửu lâu ngắm nhìn đoàn đội ngũ kia. Chậc chậc, thật sự là đủ hoa lệ a. Nhìn đoàn thái giám, cung nữ kia mang đồ sính lễ, trong đầu hắn không ngừng suy đoán. Nghĩ đến đồ bên trong gì đó có giá trị xa xỉ, không chừng chính là cái gì hiếm có hi thế trân bảo, trách không được có nhiều Ngự Lâm quân hộ tống như vậy.

“Chẳng lẽ những người này chính là đi tới Lãnh phủ sao?” Dân chúng đứng bên cạnh nghe thấy gã chưởng quầy vừa nói như vậy, đoán nói.

“Có lẽ đi.” Chưởng quầy lắc đầu, ai biết được?

“Không đúng a.” Dân chúng nhao nhao lên,“Lãnh tướng quân thứ nữ không phải là cái kia tiểu ma nữ sao? Nàng mới chín tuổi, tác phong làm việc lãnh lệ, tuyệt không giống một tiểu hài đồng bình thường.”

“Hoàng gia luôn là muốn giữ thể diện, sao lại có thể để cho một tiểu nữ oa mới chín tuổi lên làm Hoàng hậu?” Mập mạp nghe được mấy người dân nói không khỏi cười nhạo, nếu một cái chín tuổi tiểu oa nhi cũng có thể làm Hoàng hậu, vậy hắn không phải cũng có thể làm Thái thượng hoàng sao.

“Ta cũng chỉ nghe người ta nói như vậy, chuyện của hoàng gia, tiểu dân chúng ta như thế nào hiểu được.” Chưởng quầy lắc đầu, có lẽ thật sự là nghĩ sai rồi đi. Dù sao chín tuổi Hoàng hậu, thật là từ trước tới nay chưa từng có.

Mấy người đoán già đoán non, rồi nhìn theo đoàn lễ nghi đi xa dần.

Nhưng mà, ai cũng không dự đoán được, đoàn người này quả thật là tới Lãnh phủ đưa đồ lễ hỏi.

Lãnh Bùi Xa từ sớm đã mang toàn bộ mọi người trong phủ ra bên ngoài cửa, chờ đón đoàn người trong hoàng cung đến.

Tu tu...

Thùng thùng..

Choeng...

Tiếng thanh la, tiếng chiêng trống vang trời, đoàn người từ từ đi tới.

Chiếc kiệu xanh dừng lại, bức rèm che được vén lên. Lễ bộ Thượng Thư một thân cẩm bào màu xanh, khuôn mặt mỉm cười, xuất hiện ở mọi người trước mắt.

“Lãnh tướng quân.” Lễ bộ Thượng Thư chắp tay hướng Lãnh Bùi Xa nói.

“Vương đại nhân.” Lãnh Bùi Xa hướng Lễ bộ Thượng Thư đáp lễ.

“Xin mời tiếp Thánh chỉ.” Lễ bộ Thượng Thư tiếp nhận thánh chỉ từ một tên thái giám, bắt đầu tuyên chỉ.

“Trẫm vâng mệnh trời, mang trọng trách lớn, trị quốc an dân, lập chính cung Hoàng hậu. Vợ chồng son sắt, tình nghĩa bền lâu. Hiếu kính tổ tông, cùng phụng dưỡng sinh thành. Nay tuân theo mệnh thánh mẫu Hoàng thái hậu, lấy lễ chọn lựa.”

“Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.” Mọi người quỳ lạy cúi đầu, tạ ơn.

“Chúc mừng Hoàng hậu nương nương, tướng quân.” Lễ bộ Thượng Thư đem thánh chỉ giao cho Lãnh Loan Loan, con ngươi thâm thúy đánh giá tiểu nữ oa này. Thấy nàng mặc bộ Nguyệt Nha sam váy, phấn điêu ngọc mài, lại không có lấy nửa điểm hài đồng tính trẻ con. Ánh mắt quýnh nhiên, khí độ bất phàm. Cả người tản mát ra lãnh ngạo, khí phách, có thể cùng Hoàng Thượng so sánh với.

Lãnh Loan Loan thản nhiên gật gật đầu.

“Làm phiền Vương đại nhân.” Lãnh Bùi Xa hai tay ôm quyền.

“Không dám.” Lễ bộ Thượng Thư xua tay, quay người lại chỉ tay vào này đám hòm tráp, lễ hạp, cất cao giọng nói.

“Lễ hỏi: Hoàng kim năm ngàn lượng, bạc trắng mười vạn lượng, kim trà khí một khối, ngân trà khí hai khối, ngân bồn hai khối, ngọc như ý sáu bộ, Nam Hải trân châu mười hòm, hắc bảo thạch một quả, vân tú gấm vóc ngàn thất, hạng nặng an bí văn mã hai mươi thất...”

Người bên ngoài nghe được trợn mắt há hốc mồm, hoàng gia nạp hậu quả thực phi phàm.

Lãnh Nguyệt Nhi nhìn đồ lễ hỏi này, ánh mắt toát ra cực kỳ hâm mộ. Đôi má ửng đỏ, rất là thẹn thùng. Muội muội sắp mặc Hoàng hậu lễ phục, mà mình cuối năm cũng được đội mũ phượng phủ khăn uyên ương, làm tân nương gả cho Triển.

Lãnh Bùi Xa phất tay, sai người hầu hỗ trợ đem đồ lễ hỏi mang vào trong nhà.

Mọi người vào ra, rất là bận rộn.

Lãnh Loan Loan đứng im tại chỗ, từ đầu đến cuối nàng chưa nói một câu. Gió xuân khẽ thổi, vay áo nhẹ bay. Phấn nộn trên mặt không có gì biểu tình, cũng không vì nhìn thấy nhiều đồ lễ hỏi như vậy mà kinh ngạc. Một người thản nhiên, giống như mọi việc trước mắt này hết thảy cùng nàng không quan hệ.

Lễ bộ Thượng Thư lui đến một bên, âm thầm quan sát nàng. Tuy rằng lúc đầu hắn cũng là phản đối lập chín tuổi nữ oa làm Hoàng hậu, bất quá hiện tại xem ra nữ oa nhi này khí chất trầm ổn, cũng không giống một hài tử bình thường. Ánh mắt u quang lóe ra, không khỏi âm thầm đoán, Hoàng Thượng lập nàng làm hậu có hay không vì nguyên nhân đặc biệt gì?

“Hoàng hậu nương nương.” Vài tên trung niên nữ quan đi đến trước mặt Lãnh Loan Loan, hạ người hành lễ nói. Các nàng sắc mặt bình tĩnh, tựa hồ đối với việc tôn xưng một tiểu nữ cao chưa đến thắt lưng của các nàng là Hoàng hậu là việc bình thường, không có chút nào có vẻ không tự nhiên.

“Có việc gì?” Lãnh Loan Loan mở miệng, thản nhiên đưa mắt nhìn các nàng.

Nhóm nữ quan bị ánh mắt kia đảo qua, cảm giác được một cỗ hàn khí vội cúi xuống đầu, nữ quan cầm đầu bẩm báo nói:

“Hoàng hậu, mũ phượng đã được đưa đến, không biết nương nương có muốn đội thử không?” Bởi vì chưa từng có Hoàng hậu nhỏ tuổi như vậy, mũ phượng là Hoàng Thượng đặc biệt hạ lệnh gấp gáp chế tạo ra. Cũng không biết có hợp với nàng hay không?

“Không cần.” Lãnh Loan Loan cự tuyệt, nam nhân kia ánh mắt tinh tường như vậy, bên người phi tần vô số. Tin tưởng rằng hắn đối với thân thể của nữ nhân rõ như lòng bàn tay. Tuy rằng biết nàng vẫn là tiểu hài đồng, nhưng hắn nhất định cũng sẽ không tính sai a.

“Dạ, Hoàng hậu.” Nữ quan vội lui ra.

“Hoàng hậu nương nương, tướng quân, lễ hỏi đã hoàn tất. Tại hạ còn phải hồi cung phục mệnh, như vậy cáo từ.” Lễ bộ Thượng Thư thở dài, suất lĩnh mọi người rời đi.

“Cáo từ.”

Trong đám người rộn ràng nhốn nháo, một đạo thân ảnh màu đen khẽ rời đi.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 50
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...