Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu

Chương 222

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Là ngươi à.”

Lãnh Loan Loan mím môi anh đào, không nghĩ đếntrong tình huống này lại gặp lại Tàn Nhất. Gió lùa qua mái tóc hắn, phất phơ trên mặt nạ màu bạc lóe ra ánh mặt trời. Hắn tựa hồ vẫn y như cũ,lại có vẻ như đã thay đổi không ít.

“Chủ tử.”

Đằng sau, Dạ Thần và bốn người phong Triệt cũng giục ngựa đuổi tới. Nhìn thấy ngườikìm ngựa lại là Tàn Nhất cũng ngạc nhiên vô cùng nhưng cũng rất cảm kích hắn.

“Thế nào? Xử lí xong rồi?” Lãnh Loan Loan nhìn Dạ Thần,thấy quần áo vốn trắng không chút tì vết giời lại dính đầy máu, nhịnkhông được nhíu nhíu mày, buồn nôn.

“Ọe…” Thân mình dựa vào xe ngựa, nôn khan.

“Chủ tử, ngươi không sao chứ.” Dạ Thần thấy nàng như vậy cũng hết hồn. Muốnđến gần lại sợ mùi máu trên người lại làm nàng buồn nôn.

“Khôngsao” Lãnh Loan Loan phất phất tay, ngồi lại ngay ngắn. Xem ra thực sự là mang thai rồi mới nhìn thấy màu mà nôn ọe như vậy.

“Tàn huynh,cảm ơn huynh đã kịp thời cứu chủ tử.” Dạ Thần chắp tay nói với Tàn Nhất. Tuy rằng với thân thủ của chủ tử, con ngựa nổi khùng kia cũng không làm hại được nàng. Nhưng nếu trong bụng có em bé rồi thì dù sao cũng khôngnên động thai khí.

“Khách khí rồi.” Tàn Nhất dựng xe ngựa một bên đường, cũng chắp tay đáp lễ, “Dạ huynh không nhớ rằng ta cũng là thuộchạ của chủ tử sao?” Viêm Nguyệt Lâu đã sát nhập Loan Nguyệt Lâu, hắn bây giờ bất quá chỉ là một thủ hạ của Lãnh Loan Loan mà thôi.

“Chủ tử, bọn người này hôm nay có ý nhắm vào người.” Phong Triệt nhíu mày, nói.

“Phải.” Lãnh Loan Loan gật đầu, bọn người áo đen đó đúng là vì nàng mà đến. Lạthật, là ai đang nhắm vào nàng chứ? Người nàng đắc tội đúng là rất nhiều nhưng không thể nghĩ ra là ai.

“Chủ tử có muốn thủ hạ điều trakhông?” Phong Triết tiếp lời, con ngươi thâm thúy nhưn ẩn chức hàn băng, lạnh lẽo đến cùng cực. Cư nhiên dám động đến chủ tử, những người đó tốt nhất nên thắp hương cầu nguyện đừng để bị tìm ra. Nếu không, hừ, kếtquả thế nào chắc bản thân cũng hiểu.

“Về trước rồi nói.” Lãnh Loan Loan phất tay, “Đúng rồi, hai người đánh xe đâu?” không trở về, có lẽ đã…

“Bọn họ một người bị đâm một đao ngay tim, một người bị tên bắn vào giữatrán, vô phương cứu chữa.” Dạ Thần lắc lắc đầu, đôi mắt tím trở nên thâm sâu lạnh lẽo. Kẻ chủ mưu ngày hôm nay, nhất định phải điều tra ra.

“Hậu táng bọn họ.” Ánh mắt Lãnh Loan Loan cũng dần trở nên lạnh lẽo, đó làbiểu hiện của sự phẫn nộ. Hôm nay bọn người kia dám giết người của LoanNguyệt Lâu, chờ đó, nàng sẽ báo thù.

“Vâng.” Dạ Thần, bốn thiếu niên gật đầu, bọn họ đã thả bồ câu gọi người đến đưa thi thể an táng đàng hoàng.

“Đi thôi.” Vào trong xe, lại nửa nằm dựa trên đệm mềm mại. Trải qua một phen nguy hiểm cũng có chút mệt mỏi.

Xe ngựa lại lộc cộc chậm rãi tiến về phía trước, Tàn Nhất thay thế đánhxe, Dạ Thần và bốn thiếu niên cưỡi ngựa, theo sát hai bên trái phải.

Ánh mặt trời thấm qua từng kẽ lá, in những bóng sáng tròn tròn trên ặt đất.

Thiên Diệu hoàng cung.

Từ Trữ cung.

“Hoàng Thượng, người xem Húc Nhi thật đáng yêu quá.” Hoàng Thái hậu bế HiênViên Húc đã được hai tháng, cười hòa ái. Một bên chọc chọc ngón tay đùvới Hiên Viên Húc, một bên nghiêng đầu nói với Hiên Viên Dạ ngồi bêncạnh.

“Người xem, Húc Nhi cũng đã được hai tháng rồi, người không phải cũng nên cố gắng sao? Hương khói của hoàng tộc còn phải nhờ vàongười đó.” Tuy rằng đã có Hiên Viên Húc, nhưng tương lai của nó cũng chỉ có thể làm vương gia. Con nối dõi nhất thiết phải là con của Hiên ViênDạ.

“Mẫu hậu không cần lo lắng.” Hiên Viên Dạ đứng lên, đi đếnbên người Hoàng Thái hậu, đôi mắt thâm thúy cũng hiện lên vẻ tươi cườiôn hòa. Tên tiểu tử này thực sự rất đáng yêu, trắng nõ bụ bẫm, hai mắtnhắm nghiề, môi nhỏ hơi hé, ngây ngốc ngủ ngon lành.

“Ta có thểkhông lo lắng sao?” Hoàng Thái hậu tức giận trừng mắt nhìn hắn,“Ngườimười hai tuổi đã đăng cơ, đến bây giờ đã mười ba năm rồi mà một mụn concũng không có.” Các quốc gia khác con cái đã thành đàn rồi.

“ChờLoan Loan trở về, chúng ta sẽ có.” Hiên Viên Dạ nhìn Hiên Viên Húc, cũng hơi hơi lo lắng. Có lẽ hắn cũng nên có một đứa con với Loan Loan rồi,con của bọn họ chắc chắn sẽ rất đáng yêu, giống như Húc Nhi vậy.

“……”

Hoàng Thái hậu không nói, trong đôi mắt sáng suốt hiện lên một tia khó chịu.Đối với Lãnh Loan Loa, bà từ đầu đến giờ vẫn cảm thấy bất mãn vô cùng.Nếu không phải do tiểu yêu nữ đó, Hoàng nhi sao lại phải giải tán hậucung? Uyển Uyển sao lại bị bức đi? Thậm chí đã thành thân bảy năm rồi mà nàng vẫn chưa có gì. Nữ tử như vậy căn bản không đnags để Hoàng nhidụng tâm.

“Mẫu hậu, nhi thần còn có tấu chương phải phê duyệt,hôm khác lại đến vấn an người.” Hiên Viên Dạ nhìn ra bất mãn của Hoàngthái hậu, thông minh tìm cớ rời khỏi. Bảy năm năm tháng, Hoàng Thái hậucũng già rồi, Hiên Viên Dạ cũng không muốn để bà không vui.

“Aizzz, được rồi.” Hoàng Thái hậu trong lòng biết rõ Hiên Viên Dạ muốn rời đilà chính, thở dài nhìn bóng dáng của hắn biến mất ngoài cửa.

“Mama, ngươi nói ai gia nên làm cái gì bây giờ? Nếu tùy ý để yêu nữ kia tiếptục mê hoặc Hoàng Thượng, chỉ sợ giang sơn này khó giữ.” Lấy mức độHoàng nhi sủng ái Lãnh Loan Loan, giang sơn này cũng không bằng một sợitóc của nàng.

“Thái Hậu không cần sầu lo.” Mama tiếp nhận tiểuvương tử đang ngủ say, bồng qua cho nhũ nương, chính nàng đứng phía sauHoàng Thái hậu, nhẹ nhàng xoa bóp vai cho bà.

“Hiện tại Hoàng Hậu nương nương không phải là không ở trong cung sao? Nhân cơ hội này đểcho người khác hoài thai long chủng, như vậy Hoàng Thái Hậu ngài khôngcần phải lo lắng nữa.” Những trò như vậy trong hậu cung chỉ là chuyệnthường mà thôi.

“Nhưng Hoàng nhi chắc chắn không chịu.” HoàngThái hậu lắc lắc đầu. Con của mình tính tình thế nào sao bà lại khônghiểu. Lỡ may sự tình không tốt, ngược lại chọc giận hắn, chỉ sợ quan hệmẫu tử hai người thực sự không hàn gắn lại được.

“Nương nương, nô tỳ có một kế, không biết có nên nói hay không?” Mama dừng động tác tay, hơi chần chờ nói.

“Nga?” Hoàng Thái hậu nghiêng đầu nhìn mama, ánh mắt hiện rõ vẻ tò mò. “Vậy nói ai gia nghe xem.”

“Nô tỳ không dám…” Mama đi đến, cúi cúi người với Thái Hậu. Ngẩng đầu, ánhmắt sâu thẳm, “Thái Hậu nương nương đã quên năm đó làm sao Dao quý phicó Vĩnh An công chúa rồi sao?” Tuy rằng công chúa đó đã hương tiêu ngọcvẫn.

“Ý ngươi nói?” Hoàng Thái hậu cúi đầu nhớ lại, sau đó ngẩng đầu nhìn nàng. Nhẹ nhàng nói. “Dùng dược?”

“Vâng.” Mama gật đầu, nam nhân một khi nổi hứng lên rồi làm sao mà khống chế nổi được, vả lại còn dùng dược, sợ gì thất bại.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 222
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...