Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu

Chương 261

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thần binh

Lãnh Đình Dực còn chưa nói được rõ câu, bên ngoài đã truyền đến âm thanh đánh nhau/ Mọi người ai nấy đều nhíu mày. Có chuyện gì vậy?

“Có người xâm nhập u cốc.”

Tô Viễn Hành nhíu mày, vừa dứt lời đã thả Tinh Nhi xuống, loáng một cái bay ra ngoài.

“Đi xem thử.” Lãnh Đình Dực lên tiếng.

Mọi người nhìn nhau rồi cũng theo ra ngoài.

Trên mặt cỏ xanh không xa phòng, Dạ thần cầm trên tay nhuyễn kiếm chiến đấu cùng một đám người kì lạ. Lá rụng hoa rơi theo từng mũi kiếm, tóc đen bay bay, áo trắng hơn tuyết, phong hoa tuyệt đại.

“Kẻ nào chán sống dám xông vào u cốc của ta?”

Tô Viễn Hành cao giọng quát, tay bắn ra ngân châm, cũng nhảy vào vòng chiến.

“Đồ đệ, ta đến giúp ngươi.”

Lấy ra roi da giắt bên hông, roi quấn như rắn độc ác liệt đánh tới.

Một đám nam nhân đầu trùm khăn trắng, tóc đen bị bọc ở trong, mày rậm mắt to, dáng người cao lớn, tay vung Loan Nguyệt đao, thân đao lóe ra khí lạnh khiến người ta rùng mình.

Bọn họ vừa thấy Tô Viễn hành nhảy vào liền tách ra làm hai, một bên tiếp tục đánh với Dạ thần, một bên tiếp chiêu Tô Viễn Hành.

Bụi bay, hoa nát.

Tuy rằng Tô Viễn Hành và dạ Thần đều thân thủ bất phàm, nhưng chiêu thức của đám người này lại vô cùng cổ quái, hoàn toàn không nhìn ra là loại võ công gì, thật là làm cho hai người không biết làm sao.

“Là bọn hắn.”

Huyễn Phong cùng Lãnh Loan Loan bước đến, nhìn thấy đám người đó vẻ mặt liền thay đổi. Không nghĩ đến bọn chúng vậy mà tìm được nơi này.

“Ngươi biết bọn họ?” Lãnh Loan Loan ngẩng đầu, đôi mắt đen trắng rõ ràng nhìn chăm chú Huyễn Phong.

“Bọn họ là thần binh của Nguyệt Thần quốc.” Người trả lời là Phong Triệt.

“Ngươi cũng biết?” Lãnh Đình Dực nhìn bốn thiếu niên, có chút hoang mang.

“Vâng, bọn tôi cũng là người của Nguyệt Thần quốc.” Phong Triết tiếp lời.

Lãnh Loan Loan nhìn bốn người, đây là lần đầu tiên bọn họ nhắc đến xuất thân của mình.

“Tế ti đại nhân, bọn họ đang tìm ngài à?” Phong Tồn nhìn về phía Huyễn Phong, hỏi.

“Chắc vậy.” Huyễn Phong mím môi, “không nghĩ đến bọn chúng không tìm thấy ta thì không dừng tay.”

“Rốt cuộc là có chuyện gì?” Lãnh Địch U cảm thấy hứng thú với vấn đề này. Trước giờ vẫn thấy người tên Huyễn Phong này quá mức sạch sẽ, sạch đến không tì vết, bây giờ xem ra cũng không hẳn.

“Này…”

“Tế ti ở đây.”

Không đợi Huyễn Phong mở miệng, bọn người kia đã phát hiện ra hắn. Những người đang đánh với Dạ Thần và Tô Viễn Hành đều đồng loạt vung đao công kích Huyễn Phong.

Hiên Viên Dạ nắm tay Lãnh Loan Loan, đưa nàng tránh sang một bên.

Bốn huynh đệ Phong Triệt, Phong Triết, Phong Dự, Phong Tồn nhoáng một cái đã chắn trước mặt Huyễn Phong. Mấy tên thần binh nhìn thấy bọn họ thì ngẩn ra, mắt chợt lóe, loan đao chuyển hướng công kích bọn họ.

Phong Triệt, Phong Triết, Phong Dự, Phong Tồn nhếch môi nở nụ cười lạnh lùng, vận khí, rút bảo kiếm ra khỏi vỏ. Dưới ánh mặt trời rực rỡ, thân kiếm như sáng lên lạnh lẽo. Thân ảnh bốn người đồng loạt nghênh chiến đám thần binh.

“Tàn, Mị, Hồn, các ngươi đi giúp Thần.”

Lãnh Loan Loan nhìn Dạ Thần và Tô Viễn Hành dường như bị mấy chiêu thức cổ quái của đám người này làm cho bối rối. dôi mày thanh tú nhíu lại, nói với Dạ Hồn, Dạ Mị và Tàn Nhất đang đứng đó.

“Vâng.”

Ba người lên tiếng trả lời, thân ảnh giống như tia chớp chạy như bay đến chỗ giao chiến. Dạ Hồn, Dạ Mị đáp xuống hai bên Dạ Thần, rút kiếm so chiêu với đám thần bin, kiếm chạm đao phát ra thanh âm thanh thanh thúy, thậm chí có thể nhìn thấy tia lửa bắn ra.

Tàn Nhất cũng đáp xuống bên cạnh Tô Viễn Hành, cùng hắn kề vai chiến đấu. Một nửa mặt nạ bạc dưới ánh dương lóe ra tia quỷ dị, mắt nâu híp lại, vung tay ra sát chiêu.

“Tế ti đại nhân, mời ngài theo chúng ta trở về.” Tên thần binh đang cùng bốn thiếu niên giao thủ nói.

“Hừ, chỉ cần có chúng ta ở đây, các ngươi đừng mơ mang ngài ấy đi.” Phong Triệt lạnh lùng nói, ánh mắt như muốn động lạnh người ta.

“Các ngươi là ai?” Tên thần binh đang nói chuyện tương đối khí phách hơn đám còn lại, xem ra chính là kẻ cầm đầu.

“Chúng ta là ai không cần các ngươi biết, chỉ biết các ngươi sẽ không đem tế ti đại nhân đi được.”

Phong Triệt vừa nói vừa vung kiếm không chút lưu tinhg. Cái đám gọi là thần binh này căn bản chỉ là một lũ tay sai cho hoàng thất, chuyên là chuyện xấu xa.

“Tế ti đại nhân, chúng ta không thể không đưa đi.”

Thủ lĩnh thần binh cũng lạnh giọng, giống như nổi khùng lên. Nhiệm vụ lần này là phải đem tế ti địa nhân về, sống hay chết đều phải hoàn thành.

“Mời tế ti địa nhâ về, không màng sinh tử.” Hắn cao giọng nói với đám thần binh còn lại.

“Tuân lệnh.” Mấy chục thần binh kia đồng thanh hô, âm thanh vang vọng.

“Đều là những kẻ lợi hại.” Lãnh Đình Dực nhìn hai bên chiến đấu, ánh mắt lạnh hơi sáng.

“Ta đi hỗ trợ sư bá.”

Lãnh Địch U thấy Tô Viễn Hành bị một đám thần binh vây khốn, đôi mày tuấn dẫn nhướng lên, áo trắng tung bay, thân ảnh như hồ li vụt tới.

“Địch nhi, cẩn thận.” Lãnh Bùi Viễn dặn dò, nhìn đứa con gia nhập vòng chiến.

“Bọn họ thế nhưng chưa từ bỏ ý định.”

Huyễn Phong nhìn đám người kia, lẩm bẩm nói. Mặc kệ sống chết đều phải đem mình mang về Nguyệt Thần sao?

Lá rụng bay bay, đao quang kiếm ảnh, âm thanh va chạm của binh khí trong u cốc như một bản nhạc hỗn độn.

Hai bên không ai chịu ai. Tuy rằng lúc trước bọn người Tô Viễn Hành bị mấy chiêu thức cổ quái của đám thần binh này làm khó, nhưng sau đó đã nhìn ra yếu điểm. Nguyệt Thần quốc thần binh dần bị dồn vào thế hạ phong. Xoẹt một cái, lại là một thần binh bị đâm trúng tay, mùi máu tươi sộc vào mũi ghê người.

Thủ lĩnh đám thần binh nhíu mày thật chặt, cảm giác được những người này rất khó đối phó. Tuy rằng không biết làm sao mà tế ti quen biết bọn họ, nhưng hắn hiểu rõ, chỉ cần có những người này ở đây thì bọn hắn không thể dễ dàng đưa người đi. Mắt híp lại suy tính, một bên gắt gao giao thủ với phong Triệt, một bên suy tư tìm cách thuận lợi đưa tế ti đi. Đột nhiên, ánh mắt bắt gặp một thân ảnh đứa bé đang ẩn nấp sau gốc cây. Phất tay một cái, tránh một chiêu, thân ảnh xẹt qua đám người lãnh Loan Loan, khi dừng lại đã thấy Tinh nhi đang bị hắn ôm lấy.

“Dừng tay, nếu không ta sẽ giết đứa trẻ này.” Tay siết chặt tinh nhi, lạnh lùng cất lời.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 261
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...