Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tình Ngang Trái

Chương 68

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hai người mỗi người một tô mì,

không biết vì sao hôm nay tô mì lại rất ít thịt bò.

“Bây giờ dân buôn bán càng ngày

càng gian manh.” Tư Nguyên cười cười, gắp hết mớ thịt bò nạm trong tô của mình

bỏ qua cho cô.

Duy Đóa cũng mỉm cười rồi gắp phân

nửa tô mì của mình qua cho anh. Cô ăn rất ít, một tô mì chỉ làm anh no khoảng

bảy phần, nếu không chia ra mà bỏ mứa thì rất lãng phí.

Suốt nhiều năm qua, hai người đã

luyện thành thói quen tự nhiên. Họ không hề phát hiện, cách san sẻ thức ăn đó

lọt vào mắt của nam thanh niên ở trong quầy thu ngân và Hình Tuế Kiến đứng

ngoài cửa sổ lại thân thiết biết nhường nào.

Ánh mắt của Hình Tuế Kiến càng lúc

càng chìm nặng.

Hai người ở bên trong hoàn toàn

không có cảm giác gì, bọn họ vẫn yên lặng ăn mì. Lát sau, Tư Nguyên phá tan sự

im lặng trước, “Tối qua em tìm anh có việc gì?”

“Sao ạ?” Duy Đóa sửng sốt.

“Khuya hôm qua, chính xác là rạng

sáng hôm nay.” Anh nhắc cô, “Em muốn nói chuyện với anh trong QQ, anh chờ hoài

nhưng không thấy, khi anh gõ tin cho em thì em logout rồi.”

Duy Đóa sợ run, tối qua cô quả thực

muốn nói chuyện với anh, nhưng sau đó không biết mở miệng ra sao nên đã logout.

Sáng giờ cô chưa có cơ hội để mở máy tính, dĩ nhiên không biết anh tìm cô.

Nhưng vấn đề này không phải trọng tâm, mà trọng tâm là…

“Sao anh biết em tìm anh?” Cô thật

kinh ngạc.

“Khi em muốn gõ tin gởi cho ai đó

trong QQ, khung đối thoại sẽ hiện ra trạng thái đang gõ của đối phương.” [1] Anh

giải thích với cô.

[1]

Giống yahoo đó các bạn, khi chúng ta muốn gõ tin thì nếu bên kia mở khung chat

của mình, nó sẽ hiện ra trạng thái VD: Cún’s mom is typinh... Chắc chú thích

này là thừa, nhưng phòng hờ các bạn ko hiểu ý mình. (*_*)

Điều này đúng, nhưng…

“Vậy anh mở khung đối thoại với em

làm chi?” Cô nghi hoặc.

Tư Nguyên nhất thời im bặt, một hai

phút sau anh mới nói: “Không, vừa khéo anh cũng muốn tìm em nói chuyện.” Trên

thực tế, từ ngày ‘xa nhau’ tới giờ, dù đang ôn bài tập anh vẫn luôn có thói

quen mở khung đối thoại, thường xuyên quét mắt nhìn nó vài lần, hi vọng ngày

nào đó sẽ thấy cô ‘gõ cửa’.

Duy Đóa dường như đã hiểu nhưng vẫn

ngờ ngợ, “Sao anh không trực tiếp tìm em?” Vì sao nhớ cô mà không chủ động gọi

điện thoại?

“Mấy lần trước gọi điện cho em, em

đều nói mình bận nhiều việc.” Tư Nguyên cười buồn, nói bâng quơ vài câu rồi vùi

đầu tiếp tục ăn mì.

Da mặt anh rất mỏng, một lần cự

tuyệt, hai lần lại cự tuyệt, anh cũng không biết phải làm sao.

Duy Đóa không thể nào biện hộ cho

bản thân mình, vì cô quả thực có nói thế.

“Vậy sau đó thì sao?” Cô nhẹ giọng

hỏi.

Thực ra cô chỉ ‘giận dỗi’ vài ngày

thôi, cô cũng rất muốn gặp anh.

“Sau đó…” Anh ngập ngừng, “Anh cũng

bề bộn công việc…”

Bận rộn? Đúng thế, ai cũng bề bộn

công việc.

Cô lập tức nghĩ đến lý do anh bận

rộn, “Đúng, chúng ta ai cũng bận bịu nhiều việc, càng ngày sẽ càng bận bịu hơn.

Bởi vì, mai này chúng ta đều có con đường riêng cho cuộc sống của mình! Có lẽ,

chúng ta đừng tốn nhiều thời gian với nhau, giảm gặp mặt là cách tương đối trực

tiếp nhất.” Giọng cô nghe thản nhiên, thậm chí là nhẹ nhàng.

Tư Nguyên nhìn cô chăm chú. Cô lại

muốn hờ hững với anh, cố gắng như vậy, tận lực như vậy, khiến người ta phải đau

lòng. Hóa ra, trù tính chuẩn bị kết hôn của anh thực sự đã gây khó xử cho cô.

Im lặng hồi lâu sau, anh hỏi: “Giảm

bớt gặp mặt, thậm chí không làm bạn nữa, em cảm thấy đó là cách tốt nhất cho

tương lai của chúng ta?” Thực ra, thâm tâm anh luôn khát vọng tiến xa hơn một

bước so với trước.

“Có lẽ vậy.” Duy Đóa cúi đầu.

Ban nãy bầu không khí còn rất thoải

mái, chẳng biết vì sao bây giờ lại biến thành nặng nề.

Tư Nguyên thở dài, sẽ không gặp

nhau nữa sao? Có lẽ cô sẽ không, nhưng anh thì sẽ.

“Em hiểu lầm rồi, anh bận rộn vì…”

Nói tới đó, bỗng dưng anh không biết nên mở miệng thế nào.

Anh sợ nói ra làm cô phải chịu thêm

áp lực tâm lý, anh biết cô kiêng kị nhất là điều gì.

“Anh bận bịu là vì phải giải quyết

một việc, do anh phạm sai lầm lớn làm đối phương bị tổn thương nặng nề, nên dù

việc ấy có lớn đến đâu anh cũng ráng bù đắp và lấy được sự tha thứ. Trước đây,

anh không thể tới bên em, không có nghĩa là anh lảng tránh em.” Anh giải thích

rồi cẩn thận hỏi, “Em đã hiểu chưa?”

“Anh đang nói về công việc à?” Anh

phạm sai lầm lớn trong công việc sao?

Tư Nguyên dừng lại và cuối cùng

cười nhẹ. Anh không dám thể hiện nhiều, anh sợ sẽ làm cô gặp phiền phức.

“Anh muốn xin em đừng nên thay đổi

thái độ với anh, ít nhất tạm thời không cần.” Nếu ngay cả tình bạn cũng không

được, anh sẽ rất sợ hãi.

Duy Đóa ngỡ ngàng, cô nghe có điều

gì đó bất thường. Tư Nguyên chưa từng gò ép và làm cô khó xử bất kì việc gì, Tư

Nguyên đối với cô rất tốt nhưng không thể yêu thương cô. Bởi vì, cô không đáp

ứng được các quy tắc của anh, vậy mà hiện giờ anh lại xin cô tạm thời đừng lảng

tránh. Cô không hiểu, bỗng dưng cô không thể nào hiểu nổi tâm tình của anh. Tại

sao đàn ông đều làm người ta khó nắm bắt như vậy?

“Dĩ nhiên em sẽ không lảng tránh,

sau khi gặp lại anh, em tin giữa nam nữ cũng tồn tại một tình bạn mãi mãi!” Cô

vờ cất giọng nhẹ nhàng.

Tư Nguyên cứng đờ, thông minh như

cô mà lại không hiểu.

Anh thở dài thườn thượt.

“Sức khỏe Tiểu Lộng có tốt hơn

không?” Anh đành lảng sang chuyện khác.

“Tốt, con bé khỏe lắm.”

“Công việc mới của em thế nào?” Anh

lại hỏi tiếp.

“Rất tốt.”

“Vậy… em không sống chung với anh

ta nữa chứ?” Giọng Tư Nguyên có chút căng thẳng.

Tim anh đập rất nhanh và rất sợ cô

gật đầu.

Duy Đóa trầm mặc, sự trầm mặc này

đồng nghĩa với ngầm thừa nhận.

Tư Nguyên cười gượng, “Chắc bọn em

sống tốt hả?”

Anh lo lắng nửa khuya cô tìm tới

anh là do bị oan ức, nên không đợi cô trả lời trong QQ, anh liền ‘không nhịn

được’ mà đến gần đây làm việc.

“…” Cô không biết phải nói làm sao.

“Chuyện của Tiểu Lộng em đừng lo,

anh sẽ từ từ giúp em giải quyết.” Anh nghĩ cô và người kia sống với nhau là vì

bệnh tình của Tiểu Lộng.

“Không phải, em… hình như đang rơi

vào một cái bẫy…” Cô ấp úng.

Cái bẫy? Tư Nguyên nín thở.

“Em… từ lúc sinh ra tới giờ, lần

đầu tiên em thấy vô cùng sợ hãi… em cảm giác hình như mình bắt đầu không nắm

được gì trong tay…”

“Em rõ ràng không yêu anh ta, em rõ

ràng căm thù anh ta, nhưng em lại có thể nhận sự âu yếm giữa hai người.” Lẽ nào

tiềm ẩn trong cô là một phụ nữ dâm đãng?

“Lúc anh ta đối xử tốt với em, em

thậm chí thay anh ta bào chữa sai lầm trong quá khứ; khi anh ta đối xử dửng

dưng với em, lòng em sẽ nảy sinh oán giận, em sẽ dưng dửng hơn so với anh ta.”

Tại sao lại như vậy?

“Anh ta về nhà sớm, ở cùng với anh

ta làm em mất tự nhiên; anh ta về trễ, em lại thấy khó chịu.” Cô hoảng hốt nắm

lấy tay anh, dốc bầu tâm sự, “Anh có thể nói cho em biết, rốt cuộc em bị làm

sao thế?” Có phải thần kinh của cô gặp vấn đề?

Tư Nguyên càng nghe càng cảm thấy

trái tim mình giá lạnh.

Thật lâu sau, anh vỗ nhẹ tay cô mỉm

cười an ủi: “Đóa à, em không bị bệnh.”

Cô không bị bệnh, vậy đấy là cái

gì? Ánh mắt cô càng khẩn cấp tìm kiếm một câu trả lời an tâm.

“Em đang yêu.” Dứt lời, anh chợt

thấy trái tim mình hoang vắng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 68
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...