Edit + beta: Iris
Ô Nhược học lễ nghi ở điện hiến tế hết ba ngày, cuối cùng cũng thuần thục tất cả những động tác mà Đại Linh Sư dạy, sau này chỉ cần mỗi ngày tự luyện tập trong phòng một lần là được.
Ô Nhược trở lại Hành Tinh Cung, thấy Hắc Tuyển Dực đang dạy Lương Đông và Đản Đản viết chữ, mắt sáng lên, bước nhanh qua đó: "Sao hôm nay ngươi lại rảnh rỗi về sớm vậy?"
Hắc Tuyển Dực rũ mắt nhìn Lương Đông: "Ta đã rất lâu rồi không bồi bọn nhỏ ăn cơm, nên tranh thủ được chút thời gian trở về bồi bọn nó, ăn chiều xong, ta còn phải trở lại điện công văn."
Ô Nhược biết bọn nhỏ rất nhớ phụ thân, cũng không độc chiếm Hắc Tuyển Dực nữa, để y tiếp tục chơi với bọn nhỏ.
"Phụ thân, mời ngài xem qua." Lương Đông cầm tờ giấy luyện chữ đưa cho Hắc Tuyển Dực, vẻ mặt khẩn trương ngồi đợi ở bên cạnh.
Hắc Tuyển Dực nhận tờ giấy, xem rất nghiêm túc: "Ở tuổi của con, viết được thế này đã khá tốt rồi, có thể thấy được con đã khổ công luyện chữ."
"Thật chứ?" Lương Đông vui vẻ.
"Ừm." Hắc Tuyển Dực khen xong, lại dạy nó: "Nếu nét chữ cứng cáp hơn chút nữa, sẽ càng đẹp hơn."
Ô Nhược nhìn thoáng qua, chữ của Lương Đông quả thật rất khá, cậu lại nhìn chữ của con trai mình, không khỏi vỗ trán, quả thực là thảm không nỡ nhìn, nét chữ gần như sát rạt nhau, căn bản không nhìn ra là chữ gì, nhưng cũng không thể trách Đản Đản, tay bé thật sự quá nhỏ, không cầm chắc cây bút được.
Hắc Tuyển Dực cũng nhìn về phía Đản Đản.
Đản Đản phát hiện phụ thân và cha đều đang nhìn mình thì cười khúc khích, để mấy người Ô Nhược nhìn thấy hàm răng đen như mực, giống hệt bị trúng độc của bé.
Ô Nhược vội hỏi bé: "Hàm răng của con sao lại biến thành màu đen?"
"Mực nước không thể ăn." Đản Đản nhíu đôi lông mày nhỏ lại.
Ô Nhược: "..."
Nếu không phải bé là con trai của cậu, cậu thật muốn đánh bé một trận.
Hắc Tuyển Dực trực tiếp xách bé lên giao cho Hắc Tín, để Hắc Tín dẫn bé đi rửa mặt.
Rửa mặt xong, đúng lúc đến giờ cơm.
Mọi người mới vừa ngồi xuống bàn, thị vệ ngoài cung điện tới báo: "Thái Tử, Ngự Hiền Vương gia tới."
Ô Nhược nhìn Hắc Tuyển Dực.
Hắc Tuyển Dực đứng dậy đi tới cửa, tự mình nghênh đón Ngự Hiền thân vương: "Nhị bá, sao ngài lại tới đây?"
Ngự Hiền thân vương cười nói: "Vừa rồi đến điện công văn tìm ngươi, nhưng ngươi không ở đó, đành phải tới cung của ngươi."
Hắc Tuyển Dực hỏi: "Nhị bá có chuyện gì sao?"
Ngự Hiền thân vương vừa đi vào đại điện vừa nói: "Năm nay chúng ta sẽ cử hành hiến tế đón năm mới ở từ đường tổ hoàng thất, chúng ta và Cựu tộc cùng tông, bọn họ nhất định sẽ không cho phép chúng ta tế bái tổ tông bọn họ, nên phải chuẩn bị phòng ngừa bảo vệ thật kỹ càng, tránh cho Cựu tộc đến quấy rối."
Sau khi tiến vào đại điện, ánh mắt hắn chuyển hướng tới Ô Nhược và bọn nhỏ đang ngồi ở bàn, ngay khi nhìn thấy Lương Đông ngồi bên cạnh Đản Đản, đáy mắt hiện lên tia kích động.
Ô Nhược vừa thấy liền biết Ngự Hiền thân vương biết chuyện của Lương Đông, hơn nữa, hẳn là đã xác nhận Lương Đông là tôn tử của hắn, tới tìm Hắc Tuyển Dực thương thảo sự vụ, chỉ sợ chỉ là một cái cớ.
Cậu đứng lên, nói với Ngự Hiền thân vương: "Nhị bá, chúng ta đang chuẩn bị ăn chiều, ngài cũng ngồi xuống ăn cùng chúng ta đi."
Hắc Tuyển Dực cũng mời Ngự Hiền thân vương: "Nhị bá, chúng ta ngồi xuống vừa ăn vừa nói."
"Được được được." Ngự Hiền thân vương không kìm được nội tâm dâng trào, ngồi đối diện với Lương Đông, có thể theo dõi nhất cử nhất động của đứa nhỏ bất cứ lúc nào.
Ô Nhược dạy bọn nhỏ xưng hô: "Các con còn không mau gọi bá công*."
*Bá công (伯公): ông bác (bác của ba).
"Bá công." Ba đứa nhỏ đồng thanh gọi.
Lúc Pi Pi chạm mắt với Ngự Hiền thân vương cũng lễ phép gật gật đầu chào.
Ngự Hiền thân vương vừa vui mừng vừa mất mát, cuối cùng ánh mắt dừng trên người Lương Đông, giả vờ trấn định hỏi: "Đều là bé ngoan, Tuyển Dực, đứa nhỏ này là..."
"Nó tên là Lương Đông."
Tức khắc, hốc mắt Ngự Hiền thân vương đỏ bừng.
Hắc Tuyển Dực dời tầm mắt, nói với Hắc Tín: "Dọn đồ ăn lên."
"Vâng."
Một lát sau, thái giám cung nữ bưng đồ ăn lên.
Ô Nhược mời Ngự Hiền thân vương dùng cơm.
Trong khi trò chuyện về buổi hiến tế đón năm mới cùng Hắc Tuyển Dực, ánh mắt Ngự Hiền thân vương luôn nhìn về phía Lương Đông, càng nhìn càng thích.
Hắn tổng cộng có bốn đứa con, nhưng không có đứa nào lớn lên giống hắn, nào ngờ đại tôn tử con dâu sinh ra lại kế thừa dung mạo của hắn.
Lương Đông rất ngoan ngoãn, biết tự gắp đồ ăn phía trước, nếu không gắp được, Hắc Tín sẽ đi qua giúp đỡ, nếu Hắc Tuyển Dực giúp nó gắp đồ ăn, nó liền vui vẻ, vừa cười vừa gắp đồ ăn vào miệng.
Ngự Hiền thân vương lại cực kỳ đau lòng, nhân lúc gắp đồ ăn cho Đản Đản và Tiểu Tiểu, cũng gắp một ít đồ ăn cho vào chén của Lương Đông: "Con gầy quá, ăn nhiều một chút."
"Dạ." Lương Đông ngoan ngoãn ăn đồ ăn hắn gắp.
Ngự Hiền thân vương hơi mỉm cười.
Ăn chiều xong, Hắc Tuyển Dực và Ngự Hiền thân vương đi ra ngoài đại điện, liền thấy có người lén lút trốn ở phía sau bồn hoa nhìn lén bọn họ.
Ngự Hiền thân vương trầm mặt xuống, tức giận nói: "Ai ở đó?"
Người trốn phía sau bồn hoa lập tức run lên, sợ hãi rụt rè đi ra: "Niệm Hạ gặp qua Ngự Hiền thân vương và Thái Tử điện hạ.”
Hắc Tuyển Dực híp mắt: "Sao ngươi lại trốn ở đó?"
Niệm Hạ vội vàng nói: "Ta tới đón Lương Đông trở về nghỉ ngơi."
Hắc Tuyển Dực cũng không hỏi nhiều, xoay người rời đi cùng Ngự Hiền thân vương.
Niệm Hạ nghe thấy bọn họ thảo luận về việc hiến tế đón năm mới thì tức khắc thở phào nhẹ nhõm, sau khi đi vào đại điện đón Lương Đông, vội dẫn người về tiểu viện cách vách, đóng cửa phòng lại hỏi: "Lương Đông, khi các con ăn cơm, Ngự Hiền thân vương có nói gì với các con không?"
Lương Đông mờ mịt: "Mẫu thân, Ngự Hiền thân vương là ai?"
"Chính là người rời đi cùng phụ thân con."
"Mẹ là nói bá công sao?" Lương Đông vui vẻ nói: "Bá công đối với chúng con rất tốt, gắp đồ ăn cho con và các đệ đệ."
Niệm Hạ vui vẻ nói: "Con gọi hắn là bá công?"
Lương Đông gật đầu: "Thái Tử Phi bảo chúng con gọi hắn là bá công."
Niệm Hạ xoa đầu nhỏ của nó: "Đúng vậy, gọi là bá công, về sau nhìn thấy hắn thì gọi là bá công."
"Dạ."
Khi Niệm Hạ nói về Ngự Hiền thân vương, Ngự Hiền thân vương cũng đang hỏi về Niệm Hạ: "Nữ tử vừa rồi có hơi quen mắt."
Hắc Tuyển Dực nhàn nhạt nói: "Nàng là mẫu thân của Lương Đông."
Sắc mặt Ngự Hiền thân vương đại biến: "Nàng..."
Ngay sau đó lại nghĩ, ở đây không phải nơi để nói chuyện này, đè lửa giận xuống, nói: "Hóa ra nàng chính là 'mẫu thân' của Lương Đông."
Hai chữ mẫu thân gần như là Ngự Hiền thân vương rít từ kẽ răng.
"Ừm."
Ngự Hiền thân vương rủa thầm một tiếng: "Đáng chết."
Hắc Tuyển Dực trấn an hắn: "Nhị bá đừng nóng lòng."
Ngự Hiền thân vương hít sâu: "Xin lỗi, ta quả thật hơi nóng vội, nhưng ta thật sự không nhịn được."
"Ta có thể hiểu được, nhịn một chút là tốt rồi."
"Ta vừa nhìn thấy nó là có thể cảm nhận được mối liên kết giữa nó với ta, nên ta rất chắc chắn nó chính là người nhà của chúng ta, Tuyển Dực, ngươi nhất định phải giúp ta chăm sóc tốt cho nó, không thể để nó lại bị thương tổn."
"Nhất định."
Hắc Tuyển Dực và Ngự Hiền thân vương lại hàn huyên một hồi về việc hiến tế đón năm mới, sau đó trở lại điện công văn tiếp tục xử lý công vụ.
Tới gần giờ Hợi, Ô Nhược đúng giờ mang theo canh hầm tới thăm phu quân nhà mình.
Cũng như trước kia, các đại thần uống canh xong liền rời điện công văn.
Ô Nhược nhân lúc Hắc Tuyển Dực uống canh, nhỏ giọng hỏi: "Ta nhìn biểu hiện của nhị bá hôm nay, hình như đã biết Lương Đông là tôn tử của hắn."
Hắc Tuyển Dực uống ngụm canh nói: "Hắc Quý nói, bà đỡ năm đó đỡ đẻ cho đường tẩu đã biến mất không rõ tung tích từ ba năm trước, vì để không kinh động tới những người khác, ta đành phải lén nói chuyện này với nhị bá, để hắn tự mình đến nghiệm thi. Sau khi nghiệm thi, đứa bé trong quan tài quả thật không phải tôn tử của nhị bá, vì vậy chúng ta càng thêm khẳng định Lương Đông là con trai của đường ca, tuy rằng chúng ta còn chưa nghiệm chứng, nhưng cũng cảm thấy tám chín phần mười."
"Vậy tại sao lại không tìm người nghiệm chứng?"
"Tạm thời không nên rút dây động rừng."
Ô Nhược gật đầu, cười nói: "Còn chưa được nghiệm chứng, nhị bá liền gấp gáp tới gặp Lương Đông như vậy."
"Ừm, hắn muốn tận mắt gặp Lương Đông một lần, nên nhị bá mới giả vờ tới tìm ta thương lượng sự vụ, tiện thể nhìn đứa nhỏ một cái, khi rời đi, hắn nói với ta rằng, vừa gặp đứa nhỏ đã có một cảm giác thân cận, nhất định là tôn tử của hắn, không lẫn vào đâu được."
"Ta cũng cảm thấy bọn họ chắc chắn là thân nhân, đúng rồi, nhị bá chưa nói chuyện này cho mấy người Ngự Hiền Vương phi đúng không?" Ô Nhược sợ hôm nay là Ngự Hiền thân vương tới thăm Lương Đông, ngày mai có khả năng Ngự Hiền Vương phi sẽ đến, ngày kia lại thành Thế Tử phi và Thế Tử đến.
"Ta đã dặn nhị bá trước đừng nói chuyện này cho người trong nhà."
"Vậy thì tốt." Ô Nhược chờ Hắc Tuyển Dực uống canh xong, liền kéo y vào sương phòng trong điện công văn nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, trên đường trở lại Hành Tinh Cung, Ô Nhược gặp được Lão Hắc vừa lúc từ biên thành trở về.
"Gia." Lão Hắc mỉm cười chào Ô Nhược.
Ô Nhược hỏi: "Sao lại về vào lúc này?"
Lão Hắc nói: "Trên mặt đất lạnh quá nên hồi cung nghỉ ngơi, ở đây có trận pháp sưởi ấm, khi ngủ sẽ không bị lạnh đến tỉnh giấc."
Ô Nhược nhướng mày: "Ngươi cũng biết cách hưởng thụ ghê ha."
Lão Hắc cười tủm tỉm lấy một cái hộp từ trong tay áo ra: "Đây là Tuyển Hành đại nhân nhờ ta giao cho ngươi."
"Cái gì vậy?" Ô Nhược tò mò nhận lấy, mở ra thì thấy, bên trong đựng hai vòng cổ tinh xảo bằng vàng một to một nhỏ, bên trên có khắc kỳ lân ngụ ý cát tường và hai chữ "phúc" "thọ", chạm trổ cực kỳ tinh mỹ, phía dưới vòng cổ vàng còn treo ba cái lục lạc nhỏ, lắc nhẹ liền phát ra tiếng linh linh.
Cậu hơi mỉm cười: "Hắn rất có tâm."
"Tuyển Hành đại nhân bảo ta chuyển cáo với ngươi, sắp tới năm mới nên quá bận rộn, không có thời gian hẹn ngươi ra uống rượu, vì vậy tặng cho hai vị tiểu điện hạ lễ vật mừng năm mới trước, hy vọng hai vị tiểu điện hạ thích."
Ô Nhược cười nói: "Đản Đản và Tiểu Tiểu còn nhỏ như vậy, trang sức đối với bọn nó khá vướng víu, nhưng mà ta thích là được."
Trở lại Hành Tinh Cung, cậu lập tức tháo hết trang sức của bọn nhỏ xuống, đeo vòng cổ vàng lên, nháy mắt làm cho bọn nhỏ thoạt nhìn càng thêm quý khí bức người.
Trước kia Ô Nhược toàn cho bọn nhỏ đeo trang sức bạc, sau khi đổi thành trang sức vàng thì lại khác biệt hoàn toàn, nên Ô Nhược quyết định làm thêm vài bộ trang sức bằng vàng cho bọn nhỏ để đón năm mới càng thêm thịnh vượng.
Vừa ăn sáng xong, người Thượng Y Cục cũng đến Hành Tinh Cung.
Lúc này, các nàng không chỉ làm y phục và trang sức để mặc trong dịp năm mới, mà còn phải giúp Ô Nhược, Hắc Tuyển Dực chế tạo gấp cung bào mặc khi đại hôn, nên hai tháng tới các nàng sẽ cực kỳ bận rộn.
Bọn họ đo đạc cho Ô Nhược cùng bọn nhỏ xong, lại vội vàng rời đi.
°°°°°°°°°°
Lời editor: Sắp tới giờ lật mặt Niệm Hạ rồi.
Đăng: 19/7/2022