Edit + beta: Iris
Hắc Tuyển Dực dừng chân lại.
Cho tới bây giờ, y vẫn không nhận ra được vấn đề này.
Ô Nhược nói tiếp: "Ta cũng là nhờ sống chung với người Do gia mấy ngày nay mà nghĩ đến vấn đề này."
Hắc Tuyển Dực ôm chặt cậu: "Ông ngoại gấp gáp kêu chúng ta đến Bí Ẩn tộc, hẳn là đã tìm được biện pháp giải quyết, chúng ta cứ đến đó rồi tính tiếp."
Ô Nhược cảm thấy bầu không khí hơi nặng nề, liền đổi đề tài: "Nếu Đản Đản và Tiểu Tiểu biết chúng ta muốn dẫn tụi nó ra ngoài, chắc sẽ rất cao hứng."
Hắc Tuyển Dực khẽ cười: "Ta phải kêu người chuẩn bị nhiều đồ ăn trên thuyền mới được."
"Ừm, không thể để con trai chúng ta bị đói được, đúng rồi, từ Tử Linh quốc đến Bí Ẩn tộc mất bao nhiêu ngày?"
"Đi đường thủy mất 10 ngày thì đến biên cảnh, rồi tốn thêm 5 ngày nữa mới đến gần vị trí của Bí Ẩn tộc."
"Xem ra Bí Ẩn tộc không dễ tìm a, ta phải chuẩn bị nhiều đồ ăn đặt vào không gian mới được."
Hai người vừa hồi cung vừa thương thảo chuyện vật dụng, trêu chọc nhau rất vui sướng, nhưng bên Cựu tộc thì lại rất đau khổ. Bọn họ nhận được tin Thái Tử đại hôn sẽ cử hành điển lễ tế thiên trên mặt đất, nên trời vừa sẩm tối đã lên mặt đất mai phục ở trển, bị gió to tuyết lớn thổi cho tàn tạ thì không nói, mà còn phải duy trì một tư thế núp ở trong tối, nhưng đợi cả tối vẫn không thấy người hoàng thất xuất hiện, sau đó mới biết được đại hôn đã bị hủy, người Cựu tộc tức muốn chết.
Bá tánh thì xôn xao bàn tán chuyện này, có người đoán Thái Tử Phi tương lai gặp bất trắc, cũng có người cho rằng thành viên hoàng thất và đại thần phản đối nam phi gả vào hoàng gia, còn có người cảm thấy Thái Tử Phi tương lai và Thái Tử không thể giải lời nguyền được, nên Thái Tử không cần Thái Tử Phi tương lai nữa, nhưng mặc kệ đoán thế nào cũng không có được đáp án thật sự.
Người Cựu tộc cũng sốt ruột, không ngừng tìm người hỏi thăm kỹ càng.
Thủ lĩnh Cựu tộc cảm thấy chuyện hủy bỏ đại hôn có liên quan đến việc giải lời nguyền, nhưng hỏi thăm mãi không chiếm được tin gì thì liền dời lực chú ý đến trên người gia chủ Do gia: "Nam tử tên Trọng Dung trong phủ ngươi có trở về chưa?"
Hắn tìm Trọng Dung là muốn tìm hiểu tình hình cùng với mục đích hắn lẻn vào Cựu tộc, hơn nữa người mà Trọng Dung muốn đối phó là Ô Nhược, đúng lúc bọn họ có thể lợi dụng.
Gia chủ Do gia nói: "Sau khi hắn bị vạch trần thân phận, không có khả năng lại trở về phủ của lão phu, chắc là bị người mang về tộc rồi." Nhắc tới Trọng Dung, gia chủ Do gia nghĩ lại mà thấy sợ, trong trí nhớ của hắn, hắn từng cứu chữa người này, còn sắp xếp người ta ở trong phủ, nhưng có rất nhiều người đều không biết Trọng Dung. Thế nên sau khi phát hiện thân phận thật của Trọng Dung, hắn và Hắc Đồ đều cảm thấy rất có thể ký ức đã bị thay đổi, nếu đối phương muốn gây bất lợi, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy mệnh hắn.
"Nếu người này trở về thì nghĩ mọi cách giữ hắn lại." Hắc Đồ nhìn về phía Hắc Tuyển Hành ngồi im ở một bên: "Ngày ngươi thành thân sửa lại thành ngày 23 tháng 2..."
Hắc Tuyển Hành ở chỗ không ai thấy được, cong môi châm chọc.
Nếu không phải Thái Tử đại hôn, nếu không phải người Cựu tộc bận đi quấy rối hôn lễ của Thái Tử, chỉ sợ hôm nay liền biến thành ngày thành thân của hắn, đương nhiên hắn sẽ không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.
Hắc Tuyển Hành không nói gì, đứng lên rời khỏi đại sảnh.
Thâm Tụng lập tức đi theo.
Ra ngoài phủ đệ, Hắc Tuyển Hành đạm thanh nói: "Thâm Tụng, ngươi đi theo ta được bao nhiêu năm rồi?"
Thâm Tụng nói: "25 năm."
"Mấy năm nay ta đối xử với ngươi thế nào?"
"Giống như huynh đệ ruột."
Hắc Tuyển Hành dừng chân lại, nhìn hắn: "Vậy ngươi còn giúp phụ thân ta giám thị ta?"
Thâm Tụng cười khổ: "Chủ tử, ta không có giám thị ngươi, chỉ là đi theo bên cạnh ngươi như ngày xưa thôi."
Hắc Tuyển Hành nhìn chằm chằm hắn một lúc, xoay người đi đến nha môn, thông qua Truyền Tống Trận đi đến tiệm tạp hóa nhất hào tìm Lão Hắc, hẹn Ô Nhược tối nay gặp mặt.
Ô Nhược nghe Lão Hắc truyền lời, không khỏi nhớ tới lời mà Thiên Trầm nói, cậu cho rằng đây không phải là lúc thích hợp để gặp mặt Hắc Tuyển Hành, nên lấy cớ bận việc để từ chối, sau đó chuyên tâm chuẩn bị rời khỏi Tử Linh quốc.
Sáng sớm ngày 6 tháng 2, U Diệp, Ô Trúc, Ô Hi, Ô Bách, Ô Thần Lưu, Cức Hi và Dạ Ký đều dẫn tụi nhỏ đến hoàng cung, chuẩn bị ngồi thuyền cùng đám Ô Nhược rời Tử Linh quốc.
Ô Nhược kỳ quái nhìn bọn họ: "Tiểu Hi, Tiểu Bách và tiền bối ngồi thuyền cùng chúng ta đến quốc gia khác rèn luyện thì ta còn hiểu, nhưng đại tẩu, các ngươi không phải muốn về Ma tộc sao, còn ngồi thuyền chúng ta làm gì?"
Bọn họ chỉ cần đến biên thành rời Tử Linh quốc, tùy ý tìm chỗ nào đó bố trí Truyền Tống Trận Ma tộc là có thể về Ma tộc rồi, hà tất làm điều thừa thãi.
U Diệp nhìn bọn nhỏ đang cãi nhau ầm ĩ: "Ô U và Dạ Cức nghe Đản Đản được ngồi thuyền lớn chơi vui nên cũng muốn đi theo, chúng ta đành phải dẫn con ngồi thuyền cùng các ngươi, sau đó mới về Ma tộc."
Ô Nhược nghe được lý do thì dở khóc dở cười: "Được rồi, các ngươi đi cùng ta."
Cậu dẫn mọi người đến chỗ tập hợp.
Hắc Tuyển Dực nhìn bọn U Diệp, xoay người dẫn bọn họ đến trận pháp ở bờ sông.
Cảnh sắc trước mắt biến đổi, từ hoàng cung biến thành nước sông.
"Là thuyền lớn, là thuyền lớn." Tiểu Ô U vui vẻ nhìn con thuyền to lớn kêu lên.
Tiểu Dạ Cức trên mặt cũng mang theo ý cười nhè nhẹ, tò mò với đồ vật mới lạ.
Đản Đản bế Tiểu Tiểu lên, kéo tay Tiểu Ô U: "Chúng ta lên thuyền chơi đi."
Bốn đứa nhỏ vui vẻ chạy lên thuyền, người xung quanh đều bị tiếng cười thiên chân của bọn nhỏ cảm nhiễm.
Ô Nhược lại lần nữa bị con thuyền làm cho chấn động, toàn bộ thân thuyền kim quang lấp lánh, như một tòa đại kim sơn trôi nổi trên mặt sông.
Đế Quân nói với mấy người Hắc Tuyển Dực: "Vạn sự cẩn thận."
Hắc Tuyển Dực hơi gật đầu: "Dạ."
"Đại ca, đại tẩu, các ngươi cho đệ theo với." Hắc Tuyển Đường bâu lấy cánh tay Hắc Tuyển Dực: "Đệ không muốn rời mọi người a."
Hắc Tuyển Dực nhấc mí mắt: "Đệ xác định là đang luyến tiếc chúng ta?"
U Diệp xì một tiếng: "Muốn đi rèn luyện với Tiểu Hi muội muội thì cứ nói thẳng đi."
Ô Hi lập tức đỏ mặt.
Đế Quân và Đế Hậu cười tủm tỉm nhìn Ô Hi.
Ô Hi xấu hổ đến mức trốn ra sau lưng sư phụ mình.
Ô Thần Lưu cười to, không khỏi nhớ đến lúc mình còn trẻ.
Hắc Tuyển Đường ngại ngùng cười cười: "Bị đại tẩu nhìn thấu rồi."
U Diệp hừ nhẹ: "Ai là đại tẩu của ngươi?"
Hắc Tuyển Húc trực tiếp xách Hắc Tuyển Đường về: "Tứ ca, lúc này ca đừng hòng quăng hết chuyện cho đệ."
Hắn ném người cho thị vệ của mình: "Canh chừng tứ ca cho kỹ, đừng để hắn chạy."
"Vâng." Thị vệ bắt lấy Hắc Tuyển Đường.
"Ngũ đệ, sao đệ lại tàn nhẫn như vậy."
"Không tàn nhẫn với ca thì người chịu khổ sẽ là đệ à." Hắc Tuyển Húc quay đầu thúc giục Hắc Tuyển Dực: "Đại ca, mọi người nhanh lên thuyền, đệ sợ vừa lơ là một cái là tứ ca sẽ trốn được."
Hắc Tuyển Chiếu và Hắc Tử Nhã cũng vội tới đây tiễn bọn họ.
Hắc Tuyển Dực nghi hoặc: "Tử Hà đâu?"
Đế Hậu nhìn xung quanh: "Vừa rồi nó còn ở đây mà, chắc là có việc bận rồi."
"Mẹ, chúng con lên thuyền đây." Hắc Tuyển Dực kéo Ô Nhược lên bậc thang của thuyền, những người khác cũng vội vàng đi theo.
"Tổ mẫu, tổ phụ, tứ thúc, ngũ thúc, lục thúc, tiểu cô cô, hẹn gặp lại." Đản Đản và Tiểu Tiểu ngồi ở mạn thuyền được hạ nhân đỡ, vẫy tay với mọi người.
Tiểu Ô U cũng học theo Đản Đản: "Tổ mẫu, tổ phụ, tứ thúc, ngũ thúc, lục thúc, tiểu cô cô, hẹn gặp lại."
Đế Hậu vừa vẫy tay với bọn nhỏ vừa thở dài: "Trong cung thiếu tụi nhỏ, sắp quạnh quẽ lại rồi."
Đế Quân ôm vai nàng: "Sau này chờ tụi nhỏ thành thân, trong cung sẽ rất náo nhiệt."
Hắc Tuyển Húc và Hắc Tử Nhã đều tỏ vẻ mình không muốn thành thân sớm đâu.
"Ngươi không muốn, nhưng ta muốn a." Hắc Tuyển Đường vẻ mặt đau khổ nói: "Nhưng đối tượng thành thân của ta đi rồi, các ngươi còn không cho ta đuổi theo."
Đế Quân dở khóc dở cười: "Con ở lại xử lý công vụ cho xong đi."
Lúc này, có người hô: "Khởi hành — —"
Đại Linh Sư và đám Cao Tổ đế đứng ở một bên, lập tức sử dụng linh lực, mở ra đại môn thông với thế giới bên ngoài.
Đột nhiên ầm một tiếng.
Có thị vệ nôn nóng kêu: "Đế Quân, người Cựu tộc đang gây chuyện."
Đế Quân nghiêm mặt lại: "Phái người cản bọn họ lại, không để bọn họ phá hỏng thuyền lớn.
"Tuân lệnh."
Đế Hậu nhíu mày: "Vì sao bọn họ biết đám Tuyển Dực sắp rời Tử Linh quốc?"
Đế Quân nói: "Chắc là bọn họ vẫn luôn phái người giám thị nhất cử nhất động nơi này, thấy có người lên thuyền thì phái người đến gây rối."
Người trên thuyền nghe tiếng đánh nhau, đều đi vào trong thuyền.
Hắc Tuyển Dực nhíu mày: "Lại là Cựu tộc."
Ô Nhược nói: "Chắc là bọn họ tới để ngăn chúng ta rời Tử Linh quốc."
U Diệp chậc chậc nói: "Đúng là âm hồn không tan mà."
Hắc Tuyển Dực xoay người nói với Hắc Càn: "Truyền lệnh xuống, tăng tốc lên."
"Vâng."
Sau khi Đại Linh Sư và đám Cao Tổ đế hợp lực mở được thông đạo, thuyền lớn bắt đầu tăng tốc, sau đó Hắc Càn triệu hồi hai bộ xương cá lớn kéo thuyền lên trên.
Ô U chưa từng thấy bộ xương cá lớn như vậy, hưng phấn kêu to, Ô Thần Lưu và Ô Bách cũng thấy mới lạ, nhìn thuyền lớn xuyên qua van ống nước, đi thông ra mặt biển, nước hai bên bị tách ra, có thể thấy được ánh sáng bên trên.
"Thần kỳ quá a." Ô Bách duỗi tay chạm vào vách tường nước, bên trong tối đen như mực, không nhìn rõ bên trong có cá hay không.
Ô Trúc vội nhắc nhở hắn: "Tiểu Bách đừng vói tay vào, sẽ có con cá kỳ quái cắn đệ đó."
Ô Bách sợ tới mức rụt tay lại.
Bỗng nhiên thuyền lớn hơi rung lắc, thân thuyền bị huyền thuật của người Cựu tộc đánh trúng, Hắc Tuyển Dực nhanh chóng lấy ra pháp khí phòng ngự cản lại công kích.
Hắc Càn thấy tốc độ hướng lên trên quá chậm, đành phải triệu hồi thêm hai bộ xương cá đẩy ở sau thuyền lớn, tốc độ nhanh hơn rất nhiều, chớp mắt thuyền lớn đã biến mất trước mắt mấy người Đế Hậu.
Ô Nhược lo lắng nói: "Cha mẹ sẽ không sao chứ?"
Hắc Tuyển Dực ôm vai cậu: "Yên tâm đi, người Cựu tộc không ngăn được chúng ta là sẽ rời đi."
"Phụ thân, phụ thân, đó là cá gì vậy?" Tiểu Ô U hưng phấn chỉ vào một con cá lớn trông cổ quái ngoài vách tường nước, hỏi.
U Diệp lười nhác nhìn thoáng qua: "Cá Lục Gián."
Ô U lại chỉ vào một con cá lớn hàm răng sắc nhọn khác: "Còn con kia?"
"Cá Ma Quỷ."
"Vậy con này?"
"Cá Hoa La."
Cho dù Ô U chỉ cá gì, U Diệp đều trả lời được hết.
Ô Trúc nghi hoặc nói: "Sao ta không biết ngươi nhận thức được nhiều loại cá như vậy?"
Những người khác cũng vẻ mặt bội phục nhìn U Diệp.
U Diệp cười nói: "Ta nói bừa đó."
Mọi người: "..."
U Diệp hừ nhẹ: "Đâu thể để con trai ta coi thường ta được."
Mọi người: "..."
Ô Trúc giật giật khóe miệng.
°°°°°°°°°°
Đăng: 4/8/2022