Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

[Phần 2] Phế Thê Trùng Sinh

Chương 342: . Chết đến nơi rồi còn cãi bướng

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edit + beta: Iris

Lịch Quận Vương đi vào đại đường liền thấy Thái Tử Hắc Tuyển Dực ngồi bên trên cao đường, Đế Quân và Đế Hậu ngồi phía dưới bên trái cao đường, Ô Nhược thì ngồi phía dưới bên phải cao đường, đằng sau bọn họ còn có đội ngũ thị vệ mặt vô cảm, bầu không khí trang nghiêm như tam đường hội thẩm.

Cơ thể hắn không khắc chế được khẽ run lên.

Hắc Tuyển Dực nâng tay chỉ vào vị trí bên cạnh Ô Nhược: "Lịch Quận Vương, mời ngồi."

Lịch Quận Vương sửng sốt, ngồi xuống bên cạnh Ô Nhược, tuy nhiên, lòng bàn tay hắn giờ phút này đã toát ra mồ hôi lạnh.

"Khai đường, dẫn phạm nhân Yến Hách đến cho bổn cung."

Hai tên thị vệ áp giải Yến Hách đeo xích áp chế linh lực đến cao đường: "Thái Tử, đã đưa phạm nhân đến."

Bọn họ đá vào phía sau đầu gối của Yến Hách, lập tức hắn liền quỳ rạp trên cao đường.

Hắc Tuyển Dực không nói nhiều, đi thẳng vào thẩm vấn vụ án: "Yến Hách, mười ba năm trước, thảm án Tể Sinh Đường diệt tộc là do ngươi dẫn người đi làm đúng không?"

Tể Sinh Đường vốn là gia tộc thần y, hành y tế thế, ngoài việc giúp người chẩn đoán và trị bệnh thì còn mở hiệu thuốc, trước khi bị diệt tộc, gần như mỗi tòa đại thành ở mỗi tầng đều có hiệu thuốc của bọn họ, vậy mà vào mười ba năm trước, không những bị diệt tộc chỉ trong một đêm, mà tất cả dược liệu trong hiệu thuốc còn bị cướp hết không sót lại gì, đồ vật có giá trị trong nhà cũng bị đem đi sạch sành sanh, mà trên dưới Tể Sinh Đường không một ai may mắn thoát được, nam không phải bị phanh thây thì cũng là bị lăng trì xử tử, nữ thì tiền dâʍ hậu sát, thủ đoạn cực kỳ thảm nhẫn*, ngay cả trẻ sơ sinh cũng không tha.

*Thảm nhẫn: bi thảm, thảm độc, tàn nhẫn.

Năm đó tra xét mãi vẫn không có kết quả nên chuyện đó bị gác qua một bên.

Yến Hách phủ nhận: "Không phải."

Hắc Tuyển Dực tức giận đập mộc đường cái rầm: "Chết đến nơi rồi còn cứng miệng."

Yến Hách nói: "Bắt trộm thì phải lấy ra được đồ bị trộm, Thái Tử điện hạ có bằng chứng gì mà nói là ta dẫn người đi diệt Tể Sinh Đường?"

Hắc Tuyển Dực cho người mang lên một đống dược liệu quý báu: "Toàn bộ dược liệu quý báu mà năm đó Tể Sinh Đường bị mất đều tìm được trong phủ của ngươi, ngươi còn lời gì muốn nói?"

Yến Hách còn muốn phủ nhận, bỗng nhiên không khống chế được não và miệng của bản thân, kể rõ một năm một mười những lần diệt tộc của hắn trong mười mấy năm qua, còn khai ra chuyện Hoài đại nhân và Hứa đại nhân giải quyết hậu quả cho hắn, cuối cùng còn không khống chế được đôi tay run lẩy bẩy.

Lịch Quận Vương cả kinh, Yến Hách từng thề dù có chết cũng sẽ không kể chuyện này ra, sao nhanh như vậy đã thừa nhận những chuyện này.

Ô Nhược ngồi bên cạnh hắn cong môi, có lẽ tất cả những người trong Võ Huyền Các đều bị tẩy não, không nhớ được những chuyện mình đã làm, nhưng Yến Hách thân là thủ lĩnh, không thể nào tự tẩy não bản thân, chỉ cần dùng bí thuật Thần Khống là có thể khiến hắn ngoan ngoãn khai ra toàn bộ mọi chuyện.

Hắc Tuyển Dực lại cho người dẫn năm đứa nhỏ kia lên cao đường: "Yến Hách, tối mùng 1 tháng 9, có phải ngươi phái năm đứa bé này lên lôi đài gϊếŧ người hay không?"

"Đúng vậy."

"Ngươi phái năm đứa nó đi gϊếŧ ai?"

Yến Hách trả lời: "Gϊếŧ con của ngài."

Đế Quân nghe xong liền tức giận đập lên tay vịn ghế.

Sắc mặt Đế Hậu cũng cực kỳ khó coi.

Lịch Quận Vương nắm chặt tay vịn ghế, không nói lời nào.

Ô Nhược liếc nhìn Lịch Quận Vương, hừ lạnh một tiếng.

Hắc Tuyển Dực không hỏi hắn vì sao muốn gϊếŧ đứa nhỏ, lại hỏi hắn vấn đề khác: "Tối ngày 6 tháng 9, lúc tỷ thí lục giai giữa mười người đứng đầu, có phải là các ngươi mê hoặc chín tên thuật sư lục giai khác sai khiến bọn họ gϊếŧ con của bổn cung không?"

Yến Hách trả lời không chút do dự: "Đúng vậy."

Lịch Quận nghe thấy lời này, thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên.

Hắc Tuyển Dực híp mắt, hỏi tiếp: "Ngày 15 tháng 10, có phải các ngươi phái người làm bị thương người nhà của Dược thái y, sau đó còn phái người gϊếŧ người nhà của Thẩm thái y hay không?"

"Đúng vậy."

"Vì sao lại làm như vậy?"

"Ta biết được ngày 15 tháng 10, Thái Tử Phi sẽ thay máu cho lục hoàng tử, nên muốn thông qua chuyện này hãm hại Thái Tử Phi, nhưng Dược thái y lại trung thành tận tâm với hoàng thất, cho dù có bắt người nhà của hắn đi, hắn cũng sẽ không khuất phục, không bị chúng ta uy hϊếp, chúng ta đành phải đả thương người nhà của hắn, để hắn quay về chăm sóc cho người nhà, lại bắt người nhà của Thẩm thái y để uy hϊếp Thẩm thái y."

Đế Hậu bị tức giận không nhẹ: "Ngươi cái tên súc sinh này."

Nếu không phải bọn họ tin tưởng con người của Ô Nhược, nếu không phải tiểu nhi tử phúc lớn mạng lớn, nếu không thì không phải chỉ có mỗi tiểu nhi tử chết, mà còn sẽ hại Ô Nhược bị oan khuất.

Đế Quân vỗ vỗ mu bàn tay nàng, ý bảo nàng tạm thời bình tĩnh lại.

Đế Hậu hừ lạnh một tiếng, như có như không liếc nhìn Lịch Quận Vương một cái.

Hắc Tuyển Dực lại hỏi: "Tối qua, chúng ta phát hiện một nhóm người dưới đài hiến tế, có phải là ngươi cho người núp bên trong không?"

"Đúng, sáng sớm ta đã an bài bọn họ ở đó chờ, đến thời cơ thích hợp thì gϊếŧ hai đứa con của ngài."

Hắc Tuyển Dực lãnh giận đập mộc đường, kêu thị vệ áp giải người sang một bên: "Đem thủ vệ và thái giám trong lao lên."

Nửa nén hương sau, đám thị vệ áp giải thủ vệ đại môn hoàng cung và thái giám đến đại đường.

Thái giám vừa nhìn thấy mấy người Đế Quân, hai chân lập tức nhũn ra, quỳ mọp dưới đất.

Hắc Tuyển Dực nói: "Tiểu Thụ Tử, nếu ngươi thành thật, bổn cung sẽ tạm tha chết cho ngươi."

Tiểu Thụ Tử vội dập đầu nói: "Chỉ cần là chuyện nô tài biết, nô tài nhất định nói hết, không giấu giếm nửa lời."

Lịch Quận Vương mắt hiện tia ngoan lệ, muốn âm thầm gϊếŧ chết tiểu thái giám, lại phát hiện cơ thể không động đậy được.

Ô Nhược quay đầu sang, nhỏ giọng nói: "Lịch Quận Vương bôn ba cả đêm, chắc mệt mỏi rồi đi? Vậy ngài cứ ngồi yên xem là được rồi."

Giọng cậu như chứa ma lực, cơ thể Lịch Quận Vương vừa cử động lại được, lại ngoan ngoãn ngồi yên thành thật nhìn Tiểu Thụ Tử trả lời Hắc Tuyển Dực như cậu nói.

Hắc Tuyển Dực hỏi: "Tiểu Thụ Tử, sau khi ngươi rời tiểu viện cách vách Hành Tinh Cung thì đi tìm thủ vệ đại môn hoàng cung, là vì chuyện gì?"

Tiểu Thụ Tử ngẩn ra, ánh mắt lén lút liếc nhìn Lịch Quận Vương một cái.

Hắc Tuyển Dực đập mộc đường: "Bổn cung đang hỏi ngươi đấy, vì sao lại nhìn Lịch Quận Vương?"

Lịch Quận Vương thầm mắng to tên thái giám ngu xuẩn.

Tiểu Thụ Tử sợ tới mức nhanh chóng dập đầu: "Tiểu nhân, tiểu nhân..."

"Bổn cung hỏi, ngươi chỉ cần thành thật trả lời là có thể tha chết cho ngươi."

Tiểu Thụ Tử thấy Hắc Tuyển Dực sắp tức giận, vội kể ra mọi chuyện từ đầu đến cuối: "Nô tài nhận bạc của Lịch Quận Vương, chỉ phụ trách truyền lời mà thôi."

Hắc Tuyển Dực liếc nhìn Lịch Quận Vương: "Truyền lời gì? Truyền cho ai?"

Trán Lịch Quận Vương toát mồ hôi.

Tiểu Thụ Tử nói: "Chính là truyền lời cho Niệm Hạ cô nương ở cách vách Hành Tinh Cung."

"Truyền lời gì?"

"Nô tài, nô tài chỉ truyền lời có hai lần, lần đầu tiên là giao lá cây cho thủ vệ đại môn hoàng cung, rồi để hắn chuyển cáo lại cho Lịch Quận Vương, lần thứ hai là nói lại chuyện Lương Đông điện hạ lưu lại Hành Tinh Cung cho thủ vệ, để hắn chuyển cáo cho Lịch Quận Vương."

Hắc Tuyển Dực nặng nề hỏi: "Chỉ có như vậy?"

Thân mình Tiểu Thụ Tử run lên, vội nói: "Lịch Quận Vương còn kêu nô tài giao vài thứ cho Niệm Hạ cô nương."

"Thứ gì?"

"Lần đầu tiên là đan dược, lần thứ hai là kẹo."

"Có biết tác dụng là gì không?"

Tiểu Thụ Tử mắt nhìn Lịch Quận Vương, sợ hãi nói: "Biết, hình như là dùng chúng để độc hại hai vị tiểu điện hạ."

Hắc Tuyển Dực tức giận đập kinh mộc đường, lạnh lùng quét mắt nhìn Lịch Quận Vương.

Đế Hậu* tức giận đứng lên, trừng mắt với Lịch Quận Vương ở đối diện: "Lâu Ngộ Bạch, chúng ta đối đãi với ngươi không tệ, vì sao ngươi lại độc hại tôn tử của bổn cung?"

*Khúc này là Đế Hậu mới đúng, tác giả ghi nhầm thành Đế Quân nên mình sửa lại.

Lịch Quận Vương vẫn đang bị khống chế không đáp lại được, Ô Nhược nói: "Mẹ, chờ thẩm vấn bọn họ xong rồi hẵng hỏi Lịch Quận Vương."

Đế Hậu trừng mắt Lịch Quận Vương, hít sâu một hơi rồi ngồi xuống.

Hắc Tuyển Dực nhìn về phía thủ vệ bên cạnh Tiểu Thụ Tử: "Hắn nói xong rồi, ngươi có gì muốn nói không?"

Thủ vệ bình tĩnh nói: "Hạ thần chỉ phụ trách truyền thư tín khi Lịch Quận Vương xuất cung, còn lại không biết gì cả."

Hắc Tuyển Dực nhìn ra hắn thật sự không biết gì, liền kêu thị vệ dẫn Hoài đại nhân và Hứa đại nhân đến.

Hoài đại nhân và Hứa đại nhân đi vào đại đường, thấy Yến Hách và Lịch Quận Vương cũng có mặt liền biết chuyện đã bại lộ, không đợi Hắc Tuyển Dực hỏi đã quỳ rạp xuống xin tha: "Đế Quân tha mạng, Thái Tử điện hạ tha mạng."

Hắc Tuyển Dực nhàn nhạt hỏi: "Vì sao các ngươi lại xin chúng ta tha mạng?"

"Chúng ta không nên tham tài, không nên vì chút lợi ích trước mắt mà vi phạm vương pháp, che giấu hành vi phạm tội, dung túng bọn họ ngoài vòng pháp luật, hết lần này đến lần khác không kiêng nể gì tàn sát bá tánh vô tội, chúng ta tội không thể thứ, nhưng xin Thái Tử xét phân thượng chúng ta làm nhiều việc có ích cho triều đình mà tha chúng ta một mạng."

"Nếu đã biết tội của mình không thể thứ, bổn cung làm sao tha cho các ngươi đây, nếu không phải vì các ngươi luôn giải quyết hậu quả cho Võ Huyền Các, sẽ đến nông nổi chết nhiều người như vậy sao?"

"Cầu Thái Tử tha mạng, cầu Thái Tử tha mạng!" Hoài đại nhân và Hứa đại nhân ra sức dập đầu.

Hắc Tuyển Dực hỏi: "Ngươi thu bạc của ai?"

Hoài đại nhân không chút nghĩ ngợi đã đáp: "Là Lịch Quận Vương, hắn cho chúng ta rất rất nhiều bạc, để chúng ta không tra xét chuyện mấy đại gia tộc bị diệt tộc, chúng ta sau khi nhìn thấy bạc thì bị quỷ mê tâm, cho rằng người cũng đã chết rồi, có truy cứu cũng không làm gì được, nên, nên..."

Lịch Quận Vương tâm như tro tàn, nhắm hai mắt lại.

"Lại là Lịch Quận Vương..." Hắc Tuyển Dực nhìn Lịch Quận Vương, lại nhìn Yến Hách rồi hỏi: "Ngươi thì sao? Những chuyện ngươi làm là do ai sai sử?"

Yến Hách nói ra: "Lịch Quận Vương."

"Đại án diệt tộc những năm vừa qua cũng là hắn sai sử?"

"Đúng, mà cũng không phải, Võ Huyền Các là do một tay Lịch Quận Vương sáng lập, bởi vì thời kỳ khai sáng không có nhiều bạc để nuôi dưỡng nhiều người nên quyết định xuống tay với các đại gia tộc, đặc biệt là những đại gia tộc không có năng lực lợi hại, sau khi chúng ta thực hiện vài phiếu bầu thì bạc càng lúc càng nhiều, chúng ta bắt đầu các cuộc làm ăn, để môn đồ nhận nhiệm vụ ra ngoài kiếm bạc."

"Nói vậy, người sai các ngươi đi gϊếŧ con của bổn cung cũng là Lịch Quận Vương?"

"Đúng vậy."

"Người tới." Hắc Tuyển Dực lãnh lẽo nhìn Lịch Quận Vương: "Trói Lịch Quận Vương lại cho bổn cung."

"Tuân lệnh." Hai tên thị vệ lấy xích sắt áp chế linh lực trói hai chân Lịch Quận Vương lại.

Ô Nhược chờ sau khi bọn họ trói xong, mới cởi bỏ bí thuật Thần Khống cho Lịch Quận Vương.

Hắc Tuyển Dực nghiêm ngặt hỏi: "Lịch Quận Vương, ngươi còn có lời gì muốn nói không?"

Lịch Quận Vương khẽ cười, dần dần, tiếng cười càng lúc càng lớn, cũng càng lúc càng điên cuồng.

🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 121: . KIẾP TRƯỚC KIẾP TRƯỚC (7)
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 220: . KIẾP TRƯỚC KIẾP TRƯỚC (6)
Chương 222: . KIẾP TRƯỚC KIẾP TRƯỚC (8)
Chương 304: . Phần thưởng
Chương 305: . Tái phát bệnh
Chương 306: . Ảo cảnh
Chương 307: . Nó không phải con trai ta
Chương 308: . Cực kỳ thích
Chương 309: . Chỉ thiếu một chút nữa thôi
Chương 310: . Tắt thở
Chương 311
Chương 312: . Nói có lý
Chương 313: . Ngươi phải cố gắng hơn nữa
Chương 314: . Nhận nhau
Chương 315: . Một tên đại lừa đảo
Chương 316: . Ghen
Chương 317: . Ta cũng thích Tiểu Tiểu
Chương 318: . Thật khiến người ta hâm mộ
Chương 319: . Làm tốt lắm
Chương 320: . Tiền đồ
Chương 321: . Ngươi đừng nghĩ linh tinh
Chương 322: . Ta mới không có già như vậy
Chương 323: . Đời này không còn gì nuối tiếc
Chương 324
Chương 325: . Ta rất nhớ ngươi
Chương 326: . Sưng lên
Chương 329: . Quả nhiên là vậy
Chương 330: . Muốn gϊếŧ ngươi
Chương 331: . Thần kỳ đến vậy
Chương 332
Chương 333: . Có lẽ sẽ biến mất
Chương 334: . May cái rắm
Chương 335: . Mực nước không thể ăn
Chương 336: . Đừng nhìn chằm chằm ta
Chương 337: . Ngươi không mặc gì càng đẹp hơn
Chương 338
Chương 340
Chương 341: . Tương lai có phúc khí
Chương 342: . Chết đến nơi rồi còn cãi bướng
Chương 343: . Chính là nó
Chương 344: . Hạt dẻ cười
Chương 345: . Hành vi phạm tội
Chương 346: . Hận cũng vô dụng
Chương 348: . Hoàn hồn
Chương 349
Chương 350: . Đến Bí Ẩn tộc (1)
Chương 351: . Đến Bí Ẩn tộc (2)
Chương 352: . Bí Ẩn tộc (1)
Chương 353: . Bí Ẩn tộc (2)
Chương 355: . Phân biệt đối xử
Chương 356: . Quản Sách
Chương 357: . Nằm mơ
Chương 358: . Chỉ đơn giản như vậy?
Chương 359
Chương 360: . Có liên quan gì đến ta đâu?
Chương 361: . Nghe rất hấp dẫn
Chương 362: . Đây mới là nam nhân của ta
Chương 364: . Rình coi thiên cơ
Chương 365: . Con trai ngươi bị thương
Chương 366: . Hai Hắc Tuyển Dực
Chương 367: . Rời đi
Chương 368
Chương 370: . Ra tay thật hào phóng
Chương 371: . Đại hôn (1)
Chương 372: . Đại hôn (2)
Chương 373: . Đại hôn (3)
Chương 374: . Đại hôn (4)
Chương 378: . Nguyên Đán vui vẻ
Chương 379
Chương 380
Chương 381
Chương 382
Chương 383
Chương 384
Chương 385: . Đại kết cục (1)
Chương 386: . Đại kết cục (hoàn)
Chương 387: . Kế tiếp (1)
Chương 388: . Kế tiếp (2)

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 342: . Chết đến nơi rồi còn cãi bướng
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...