Edit + beta: Iris
Hắc Tuyển Hành thấy Hắc Tuyển Dực dừng trước mặt mình, khóe miệng hơi cong lên khó phát hiện được.
Hắc Tuyển Dực đứng vào giữa hai người đang giao đấu.
Hắc Địch Huy nhìn đường đệ, nói: "Chỗ này giao cho đệ."
Hắc Tuyển Dực khẽ ừ một tiếng, lấy ra pháp khí bạo cốt.
Hắc Tuyển Hành nhanh chóng nhảy ra xa Hắc Tuyển Dực ba trượng, nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hắc Đồ cách hắn không xa.
Hắc Tuyển Dực híp mắt, cũng liếc sơ theo ánh mắt của hắn, rồi nhanh chóng tấn công về phía Hắc Tuyển Hành.
Trên thành lâu, Ô Nhược thấy hai người bọn họ đánh nhau, liền chuyển ánh mắt về phía Thiên Trầm.
Người đối phó với Thiên Trầm là đường thúc Hắc Minh Biệt, tuy Hắc Minh Biệt cũng là thuật sư cửu giai, nhưng đối mặt với đủ loại huyền thuật ùn ùn xông đến vẫn có chút cố sức.
Ô Nhược nhảy lên, đáp xuống trước mặt Hắc Minh Biệt: "Đường thúc, người này cứ giao cho con."
Thiên Trầm ánh mắt thâm trầm.
Hắc Minh Biệt cảm thấy Thiên Trầm tuyệt đối không phải là thuật sư bình thường, thậm chí còn cho rằng Thiên Trầm cũng là người Bí Ẩn tộc như Ô Nhược, nếu thật là vậy, đúng là ứng phó không nổi.
Hắn lui sang một bên: "Ngươi cẩn thận một chút, hắn không dễ đối phó đâu."
Hắc Minh Biệt không phải là người sĩ diện, ứng phó không được sẽ không cứng rắn đối đầu.
Ô Nhược gật đầu, mắt nhìn chằm chằm Thiên Trầm: "Lúc này, ta sẽ không để ngươi lại chạy trốn lần nữa."
Thiên Trầm nhìn Hắc Minh Biệt đã đi xa, cười lạnh: "Ô Nhược, ngươi cảm thấy ngươi có thể gϊếŧ được ta sao?"
"Không thử thì sao biết được?"
"Thật không biết ngươi lấy đâu ra tự tin đối phó với ta."
Thiên Trầm vung tay, một Linh khí cực phẩm cấp thấp bay ra từ không gian của hắn, "Với năng lực của ngươi, cũng không đối phó nổi với Linh Khí của ta."
Trước kia hắn không sử dụng Linh Khí là vì hắn tới tuổi rèn luyện mới được cho xuất cốc, theo quy định trong tộc là không được dùng Linh Khí bên ngoài, tỷ tỷ hắn liền bắt hắn giao Linh Khí ra. Lúc đó, hắn thừa dịp có tu sĩ đánh vỡ trận pháp của tỷ tỷ nên mới lấy lại được Linh Khí bị phong ấn trong phòng hắn.
Ô Nhược híp mắt.
Đây là điều khác nhau giữa cậu và Thiên Trầm, đối phương hàng năm đều sống ở lối vào Tu Chân giới, có được các loại linh đan dược liệu và Linh Khí tốt nhất dễ như trở bàn tay, còn cậu thì chỉ có được đan dược và pháp khí tầm thường ở phàm giới, không thể đối phó được với đối phương.
Nhưng cậu cũng không vì đối phương có Linh Khí mà lùi bước.
Linh Khí của Thiên Trầm bay xung quanh hắn, hình thành trạng thái bảo hộ: "Ô Nhược, ngươi căn bản không có dự mộng đúng chứ?"
Ô Nhược mím môi không nói gì, thầm tìm kẽ hở cơ hội để đánh lén.
"Lúc trước sau khi trở về Bí Ẩn tộc, ta từng hỏi tỷ tỷ và các trưởng lão khác, bọn họ cực kỳ chắc chắn nói chỉ có Thánh Tử và Thánh Nữ mới có được dự mộng, hơn vạn năm nay không có ngoại lệ. Còn tình huống không có dự mộng nhưng lại biết được chuyện trong mộng của ta như ngươi, rất có thể ngươi đến từ một không gian khác, chỉ có người ở thế giới kia mới biết được chuyện trong mộng của ta." Thiên Trầm cười châm chọc: "Ô Nhược, ngươi không cảm thấy ngươi rất buồn cười sao? Người ở không gian của ngươi không phải là ta, người gϊếŧ ngươi cũng không phải ta, người làm cả nhà ngươi chết càng không phải là ta, ngươi tìm ta báo thù có phải là tìm nhầm người rồi không?"
Ô Nhược khẽ cau mày, lạnh giọng nói: "Cái mà ngươi gọi là dự mộng đó cũng là nhìn thấy chuyện xảy ra ở một không gian khác, ngươi lại vì cái đó mà gϊếŧ ta, chẳng lẽ không buồn cười sao?"
Thiên Trầm đen mặt, tức giận giảo biện: "Ta khác, ta là phòng ngừa những chuyện chưa xảy ra, ta không muốn tỷ tỷ ta và Tuyển Hành chết vì ngươi."
"Ta cũng vậy, ta không mong bản thân và người nhà đều chết trong tay ngươi, đối với người muốn gϊếŧ ta, có khác gì với ngươi ở không gian khác sao?"
"..." Thiên Trầm híp mắt: "Ô Nhược, nếu ngươi đã khăng khăng muốn gϊếŧ ta, vậy ta cũng không cần khách khí với ngươi."
Ô Nhược mắt lạnh nhìn hắn chằm chằm: "Cho dù ta không gϊếŧ ngươi, thì ngươi cũng sẽ không bỏ qua cho ta."
"Không..." Thiên Trầm chưa nói hết đã nghe thấy cách đó không xa truyền đến tiếng nổ mạnh định tai nhức óc, khí thế kinh người.
Ô Nhược và Thiên Trầm nhìn qua, Hắc Tuyển Hành và Hắc Tuyển Dực đáng nhau kịch liệt, hai người đều dùng đại chiêu khiến mặt đất nổ thành từng cái hố to, người xung quanh sợ bị dính chiêu, đều vội vàng tránh đi.
Hắc Tuyển Dực và Hắc Tuyển Hành không ai nhường ai, hai người dùng đủ loại pháp khí triền đấu trên không trung, có rất nhiều lần Hắc Đồ đang đánh nhau với cao tổ tế gần Hắc Tuyển Dực suýt bị bạo cốt của Hắc Tuyển Dực đánh trúng, tức giận chửi ầm lên: "Má tụi bây."
Cao tổ đế nhân cơ hội tấn công tới.
Hắc Đồ rùng mình, lại nghiêm túc đối chiến, ngay sau đó, pháp khí của Hắc Tuyển Dực lại bắn sang đây.
Hắn nhận thấy nguy hiểm nhanh chóng né đi, tránh thoát trong gang tất.
Hắc Đồ lờ mờ phát hiện Hắc Tuyển Dực cố ý đánh qua đây để gϊếŧ hắn trong khi hắn không kịp chuẩn bị, hắn không khỏi phân tâm nhìn thoáng qua Hắc Tuyển Hành. Hắc Tuyển Hành chuyên tâm chế địch, chiêu nào chiêu nấy đều trí mệnh, cơ hồ không cho Hắc Tuyển Dực cơ hội ra tay đánh hắn, chẳng lẽ hắn đa tâm?
"Nếu ngươi thật sự muốn đánh với ta một trận, vậy chờ sau khi chiến sự chấm dứt, lúc đó ta và ngươi đánh một trận thống khoái." Thiên Trầm nói xong liền xoay người chạy về phía Hắc Tuyển Hành.
Ô Nhược lo hắn gây bất lợi cho Hắc Tuyển Dực, vội đuổi theo sau.
Dư quang khóe mắt Hắc Tuyển Hành nhìn thấy Thiên Trầm đang đến, thoáng đối mắt với Hắc Tuyển Dực, hơi chớp chớp mắt.
Hắc Tuyển Dực nhìn Thiên Trầm và Ô Nhược đang đến đây, nheo mắt lại, hơi nghiêng người đối mặt với Hắc Đồ bên kia, đầu ngón tay bị rách chảy máu hất văng máu qua Hắc Đồ.
Thiên Trầm híp mắt.
Khi cách Hắc Đồ khoảng hai thước, Hắc Đồ ngửi thấy mùi máu tươi, lòng giật mình, muốn tránh đi thì đột nhiên cơ thể không cách nào nhúc nhích được.
May là không chỉ có hắn mà còn có cả cao tổ đế cũng bị bất động, ngay cả Hắc Tuyển Dực và Hắc Tuyển Hành cũng bị định trụ cơ thể, Ô Nhược ở phía sau cũng vậy. Nhưng Ô Nhược vẫn luôn đề phòng Thiên Trầm, đoán ra rất có thể Thiên Trầm đã sử dụng bí thuật Quỷ Nắm, nên trước khi bị Thiên Trầm định trụ, cậu đã ném pháp khí công kích về phía Thiên Trầm.
Chỉ là bí thuật Quỷ Nắm chỉ có thể khống chế sinh vật, không thể khống chế đồ vật, nên máu của Hắc Tuyển Dực bắn ra không có bị ngừng lại, mà rơi xuống cánh tay phải của Hắc Đồ.
Hắc Đồ sắc mặt đại biến.
Mọi người đều là thuật sư cửu giai nên thời gian định thân không dài, chỉ sau một hơi thở, mọi người đã động đậy trở lại, Hắc Đồ cuống quít lau vết máu trên người, tuy nhiên đã không còn kịp, ngay khi đám Hắc Tuyển Dực vừa nhúc nhích được đã nhanh chóng dùng huyết bạo phá.
Ầm một tiếng lớn, cánh tay phải của Hắc Đồ bị nổ mất.
Cùng lúc đó, pháp khí của Ô Nhược vây quanh Lính Khí bảo hộ của Thiên Trầm, lập tức phát ra tiếng nổ, pháp khí đấu không lại Linh Khí, ngay khi chạm vào nhau liền nổ tung, linh khí nổ thành từng mảnh nhỏ hất văng Thiên Trầm ra ngoài.
Hắc Tuyển Hành liếc nhìn Ô Nhược một cái: "Cha, Thiên Trầm, các ngươi không sao chứ?"
Ô Nhược: "..."
Sao cậu cứ cảm thấy ánh mắt Hắc Tuyển Hành như đang nhắc cậu đừng làm chuyện xấu vậy?
Chẳng lẽ...
Ô Nhược nghĩ kỹ lại chuyện vừa rồi, Hắc Tuyển Dực và Hắc Tuyển Hành giao chiến kịch liệt hẳn là để Hắc Đồ xem, thừa dịp Hắc Đồ không đề phòng mà cho hắn một kích trí mạng, mà Thiên Trầm đúng lúc có thể hỗ trợ bọn họ, để bọn họ có nhiều cơ hội xuống tay hơn.
"A — —" Hắc Đồ hét lớn: "Tay của ta, cánh tay của ta, cánh tay của ta bị nổ rồi."
Hai mắt hắn đỏ bừng trừng Hắc Tuyển Dực, nếu không phải trên người hắn có mặc đồ phòng ngự, thứ bị nổ không chỉ đơn giản là cánh tay thôi đâu.
Ô Nhược đoán ra, vội cùng cao tổ đế đối phó với Hắc Đồ.
"Thủ lĩnh, thủ lĩnh, ngài không sao chứ?" Hộ vệ trung thành của Hắc Đồ thấy hắn bị thương thì muốn đi đến hỗ trợ, nhưng bị người khác ngăn lại.
"Ta muốn gϊếŧ ngươi." Hắc Đồ một bên rống giận với Hắc Tuyển Dực, một bên luống cuống ứng phó với Ô Nhược và cao tổ đế, sau đó gọi Thiên Trầm đến giúp hắn.
Thiên Trầm nhảy lên, đáp xuống bên người Hắc Đồ.
Ô Nhược và Thiên Trầm nhìn nhau một cái, sau đó lại nhìn về phía Hắc Tuyển Hành và Hắc Tuyển Dực, phát hiện hai người không hẹn mà cùng khẽ gật đầu với cậu.
Cậu híp mắt, đây là muốn cậu tín nhiệm Thiên Trầm sao?
Ô Nhược nhanh chóng dùng bí thuật Quỷ Nắm định trụ một người, ngay khi hắn không động đậy được nữa liền ngưng tụ linh lực cường đại, chỉ là còn chưa kịp đánh tới Hắc Đồ thì Hắc Đồ đã cử động trở lại.
Thế nhưng Hắc Đồ vừa định phản kích, cơ thể lại bị định trụ lần nữa.
Hắn thầm kinh hãi, tưởng là Ô Nhược có thể sử dụng bí thuật Quỷ Nắm hai lần liên tục, ai ngờ lần thứ hai lại là Thiên Trầm dùng Quỷ Nắm để Ô Nhược và cao tổ đế nhân cơ hội đánh hắn, một chưởng của Ô Nhược hung hăng đánh vào đại não Hắc Đồ, một chưởng dồn nén của cao tổ đế nặng nề nện vào ngực Hắc Đồ, tức khắc trang bị phòng ngự của Hắc Đồ vỡ thành từng mảnh. Mà từng mảnh bén nhọn đó còn đâm xuyên qua lớp y phục, ghim vào ngực Hắc Đồ.
Hắc Đồ phun ra một búng máu, không thể tin được nhìn Ô Nhược và cao tổ đế: "Các ngươi..."
Lời còn chưa nói hết, trước mắt bỗng tối sầm lại, ngã xuống đất.
Cao tổ đế nhướng mày: "Chết rồi?"
Ô Nhược ngồi xổm xuống kiểm tra hơi thở và mạch tượng của hắn, xác định hắn thật sự đã chết mới đứng lên nói: "Hắn chết rồi."
"Thủ lĩnh, thủ lĩnh." Hộ vệ Hắc Đồ tức giận kêu to.
Những người khác nghe hộ vệ Hắc Đồ kêu lên, đều đồng loạt nhìn về phía Hắc Đồ, chỉ thấy Hắc Đồ người đầy máu ngã dưới đất.
"Cha — —" Đám huynh đệ tỷ muội của Hắc Tuyển Hành kích động kêu to, không tin được Hắc Đồ lại chết ở đây.
Cao tổ đế tuyên bố với mọi người: "Hắc Đồ đã chết."
Bọn thị vệ nghe vậy, cao hứng hoan hô.
Tam đệ của Hắc Tuyển Hành sợ hãi nhìn Hắc Tuyển Hành, phụ thân chết rồi, vị trí thủ lĩnh chắc chắn dừng trong tay Hắc Tuyển Hành, không, hắn sẽ không nhường vị trí thủ lĩnh ra, nếu không hắn và các huynh đệ tỷ muội khác sẽ chết rất thảm.
Hắn nhanh chóng giơ cao kiếm, hô lên với người Cựu tộc: "Mọi người lên a, báo thù cho thủ lĩnh."
Hắc Tuyển Hành cong ngón trỏ, đặt lên miệng huýt sáo một hơi dài, âm thanh vang đến tận cửa lớn ngoài hoàng cung, ngay sau đó, một bộ phận người Cựu tộc rút một tấm vải đỏ từ trong tay áo ra, cột vào cánh tay.
Mấy người Cựu tộc còn lại cảm thấy nghi hoặc, cột vải đỏ để làm gì vậy?
Tam đệ của Hắc Tuyển Hành nhận ra bất thường, tức giận trừng mắt Hắc Tuyển Hành: "Hắc Tuyển Hành, ngươi muốn làm gì?"
Mọi người nghe vậy, đều nhìn về phía Hắc Tuyển Hành.
Hắc Tuyển Hành tam đệ nhận thấy được không quá thích hợp, giận trừng mắt Hắc Tuyển Hành: “Hắc Tuyển Hành, ngươi muốn làm gì?"
Đại gia nghe được lời này, sôi nổi nhìn về phía Hắc Tuyển Hành.
°°°°°°°°°°
Tác giả nhàn thoại:
Chúc mọi người Nguyên Đán vui vẻ, bây giờ lại là đầu năm, cảm ơn mọi người đã đi cùng mình một chặng đường từ năm 2017 đến 2018, cũng cảm ơn các độc giả đã ủng hộ mình nhiều năm như vậy, Nguyên Bảo yêu các bạn ~ ~
🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼