Edit + beta: Iris
Các trưởng bối ngồi ở đây, sắc mặt đều cực kỳ khó coi, hiển nhiên đã biết chuyện của Hắc Tuyển Dực và Lâu Khuynh Lạc.
Ô Nhược trầm giọng nói: "Chuyện này chờ con hỏi rõ Hắc Tuyển Dực rồi sẽ giải thích với cha mẹ."
Quản Châm tức giận nói: "Người Tử Linh quốc quả nhiên không có ai ra gì, vừa giải lời nguyền xong liền lập tức vứt bỏ Tiểu Nhược. Tiểu Nhược, nam nhân như vậy không đáng để con lưu luyến, nếu hắn thật sự muốn thành thân với người khác, chúng ta lập tức rời đi, chờ chúng ta về Bí Ẩn tộc thì sẽ đến Tu Chân giới tìm người nguyền rủa bọn họ, ở Tu Chân giới, chỉ cần có nguyên thạch, thì cho dù có là Ma tộc hay Quỷ tộc đều sẽ nguyện cống hiến cho chúng ta."
Ô Nhược rũ mí mắt không nói gì.
Quản Đồng biết cậu đang thương tâm, nếu còn nói nữa sẽ chỉ khiến con trai đau lòng, nên nói: "Chúng ta ăn sáng trước, có chuyện gì đợi ăn xong lại nói."
Quỷ Bà yên lặng thở dài: "Tiểu Nhược, chúng ta ăn sáng trước, đừng để mấy đứa nhỏ bị đói."
Ô Nhược gật đầu ngồi xuống.
Quản Đồng và Quỷ Bà đón mấy đứa nhỏ từ trong tay cậu, ngồi xuống.
Ô Nhược nhận chén cháo Ô Trúc đưa, lẳng lặng nhìn từng người bọn họ.
"Tiểu Nhược, mau ăn a, nếu không sẽ nguội đó." Ô Trúc nhắc nhở cậu.
"Ừm."
Mọi người ăn sáng được một nửa, mười tên ám vệ đi đến, nói muốn đón Đản Đản và Tiểu Tiểu đến Thiên Tường Cung, nhưng hành vi rất thô bạo, vừa đến liền muốn cướp người.
Ô Nhược trực tiếp đánh mấy tên ám vệ quỳ rạp xuống đất.
Ô Trúc giận dữ: "Các ngươi đây mà là tới đón người sao? Ta thấy các ngươi tới đoạt thì người đúng hơn."
Ám vệ bị thương cả giận nói: "Thái Tử Phi, ngươi muốn cãi lệnh của Thái Tử sao?"
Ô Nhược lạnh lùng nói: "Ta nói, muốn gặp bọn nhỏ, thì kêu Hắc Tuyển Dực tự mình tới tìm ta."
"Thái Tử không phải có thời gian đến gặp ngươi."
Ô Nhược cười lạnh: "Có thời gian muốn gặp bọn nhỏ nhưng lại không có thời gian gặp ta? Các ngươi trở về nói với Hắc Tuyển Dực, muốn gặp con của ta, thì bước qua xác ta trước đã."
Ám vệ nhìn nhau một cái.
"Chuyện gì vậy? Chuyện gì vậy? Sao nơi này lại cãi cọ ồn ào như vậy? Đã xảy ra chuyện gì?" Hắc Tuyển Đường từ bên ngoài đi đến, nhìn thấy ám vệ và Ô Nhược, liền hất cằm hỏi ám vệ.
Ám vệ kể lại mọi chuyện cho Hắc Tuyển Đường.
Hắc Tuyển Đường nghe xong thì kêu ám vệ về trước, sau đó nói với Ô Nhược: "Đại tẩu, chúng ta nói chuyện chút được không?"
Ô Nhược gật đầu.
Hai người đi đến đình trong sân.
"Đại tẩu, đệ đã nghe chuyện của đại ca, chuyện này quả thật rất không phúc hậu." Hắc Tuyển Đường thở dài: "Nhưng cũng không thể trách đại ca, hắn thân là Thái Tử, lưng đeo trách nhiệm nặng nề, vì cứu người Tử Linh quốc, hắn không thể không từ bỏ ái nhân, cũng không thể không lừa gạt tẩu thành thân để giải lời nguyền. Nếu tẩu muốn trách thì cứ trách chúng ta đi, là chúng ta ép hắn làm như vậy. Hiện giờ đã giải lời nguyền, chúng ta đều hy vọng đại ca có thể hạnh phúc, mà bây giờ chỉ có ở bên Lâu đại nhân mới khiến hắn vui vẻ. Nếu tẩu luyến tiếc hai đứa nhỏ, thì cứ giao Đản Đản cho đại ca, còn Tiểu Tiểu thì đi với tẩu."
Ô Nhược lạnh lùng cong môi: "Ta thì sao? Các ngươi định sắp xếp ta thế nào?"
"Nếu đại tẩu nguyện ý lưu lại Tử Linh quốc, chúng ta sẽ để đại tẩu cả đời hưởng hết vinh hoa phú quý."
"Nghe rất hấp dẫn."
Hắc Tuyển Đường vui vẻ nói: "Đại tẩu đồng ý sao?"
Ô Nhược hỏi: "Đế Quân và Đế Hậu cũng nghĩ thế sao?"
"Bọn họ cũng nghĩ vậy."
Ô Nhược cười to: "Thật sao?"
"Đại tẩu thì sao? Thấy thế nào?"
"Ta thấy thế nào?" Ô Nhược lộ vẻ mặt hung ác: "Ta đương nhiên sẽ không từ bỏ người mà ta thích, người mà ta thích nếu dám thành thân với người khác, thì ta sẽ phế hắn, không tin cứ thử xem."
Hắc Tuyển Đường nghe vậy thì biến sắc: "Đại tẩu, sao tẩu phải chịu khổ như vậy? Đại ca căn bản không thích tẩu, tẩu và hắn bên nhau sẽ không có hạnh phúc. Với lại, chính đại ca quyết định thành thân với Lâu đại nhân, cũng đã kêu Đại Linh Sư chọn ngày lành xong xuôi, nửa tháng sau sẽ thành thân."
Ô Nhược bỗng chốc đen mặt: "Bọn họ đã quyết định thành thân?"
"Đúng vậy, vốn dĩ đại ca tính nửa năm nữa mới thành thân, nhưng tối qua đại điện Thiên Tường Cung bị đập nát, đại ca sợ đêm dài lắm mộng, nên hạ quyết tâm muốn mau chóng thành thân với Lâu đại nhân, tránh cho Lâu đại nhân bị ủy khuất."
"A, hắn đúng là rất thương Lâu đại nhân a."
"Đại tẩu, chúng ta nể tình khoảng thời gian ở bên nhau, đệ khuyên tẩu vẫn nên ngoan ngoãn giao Đản Đản cho đại ca đi, nếu không cả tẩu và Tiểu Tiểu sẽ mất hết vinh hoa phú quý, bị trục xuất khỏi Tử Linh quốc."
Ô Nhược nhàn nhạt nói: "Mất đi giá trị lợi dụng, thì không màng đến sống chết của người khác, đúng là đủ tàn nhẫn."
"Lời đến đây đã hết, tẩu cứ suy nghĩ cẩn thận."
Ô Nhược ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Hắc Tuyển Đường: "Ngươi thì sao? Ngươi định đối xử với Tiểu Hi thế nào?"
"Nếu Tiểu Hi không ngại chuyện của đại ca, đệ đương nhiên hy vọng được thành thân với Tiểu Hi, nhưng nếu không được, đệ chỉ có thể từ bỏ nàng."
Ô Nhược cười lạnh: "Nếu so ngươi và đại ca ngươi với nhau, quả thực là kẻ tám lạng người nửa cân, không khác gì nhau."
Cậu xoay người đưa lưng về phía Hắc Tuyển Đường: "Ngươi trở về nói với Hắc Tuyển Dực, muốn gặp con thì tự tới đây, nếu muốn con thì hủy bỏ đại hôn với Lâu Khuynh Lạc."
"Đại ca sẽ không gặp tẩu, cũng sẽ không hủy bỏ hôn ước với Lâu đại nhân."
Sau khi Hắc Tuyển Đường rời đi, đám Ô Trúc lập tức bu lại: "Tiểu Nhược, Hắc Tuyển Đường nói gì với đệ vậy?"
Ô Nhược lắc đầu.
Quỷ Bà đuổi mọi người đi: "Để Tiểu Nhược yên tĩnh một mình đi."
Không lâu sau, một đám thị vệ bao vây Vĩnh Thần Cung, ngoại trừ việc không dẫn bọn nhỏ ra ngoài, những người khác đều có thể tùy ý ra vào cung.
Ô Nhược không để ý, nhưng những người khác thì lại rất phẫn nộ, đều mắng Hắc Tuyển Dực lòng lang dạ sói.
Quản Châm giận dữ hỏi Ô Nhược: "Tiểu Nhược, con tính cứ nén giận như vậy mãi sao?"
Ô Nhược nhìn ông, híp mắt nói: "Nếu chuyện này là thật, con tất nhiên sẽ không im lặng chịu đựng."
"Vậy kế tiếp con định làm gì?"
"Con suy nghĩ một chút." Ô Nhược đứng dậy rời Vĩnh Thần Cung.
Bên ngoài Vĩnh Thần Cung không khí vui mừng trải khắp nơi, bọn thái giám cung nữ đang bận rộn chuẩn bị đại hôn của Thái Tử, cực kỳ náo nhiệt.
Đám thái giám cung nữ thấy Ô Nhược bước đi lặng lẽ không mục đích, thì nói nhỏ, có một cung nữ còn kêu Ô Nhược là Thái Tử Phi, những người khác nhanh chóng nhắc nhở nàng: "Ngươi không muốn sống nữa sao? Thái Tử và Lâu đại nhân sắp đại hôn, ngươi còn gọi hắn là Thái Tử Phi, lỡ như bị Thái Tử Phi chân chính nghe thấy, nhất định sẽ lấy mạng nhỏ của ngươi."
Cung nữ sợ tới mức mặt trắng bệch.
Ô Nhược như không nghe thấy bọn họ nói gì, trực tiếp rời hoàng cung.
Đầu tiên, cậu đến Hành Tinh Cung ở hoàng cung thành ngầm đi dạo một vòng, cảnh vật vẫn giống như trước khi cậu rời đi, không có thay đổi gì quá lớn, ngay cả tẩm cung cậu ở cũng không khác gì mấy so với lúc cậu đi Bí Ẩn tộc, y phục từng thay cũng còn treo ở trên đầu giường.
Ô Nhược nhìn thấy cái này, khóe miệng cong lên châm chọc.
Sau đó, cậu không chút lưu luyến rời thành ngầm, đến tiệm tạp hóa nhất hào ở biên thành thì thấy một đoàn thị vệ đang bao vây ở đó, cũng đuổi hết chưởng quầy và bọn tiểu nhị đi.
Ô Nhược thấy Lão Hắc bị đuổi ra, đi lên hỏi: "Sao vậy?"
"Gia." Lão Hắc cực kỳ kích động: "Bọn họ nói Thái Tử Phi tương lai thích gian hàng này, nên liền cứng rắn đuổi chúng ta đi. Nhưng ngài mới là Thái Tử Phi mà? Tiệm tạp hóa nhất hào không phải là Thái Tử mua cho ngài sao? Sao lại nói thu hồi là thu hồi? Chẳng lẽ lời đồn giống như lời đồn, Thái Tử có người khác sao?"
Ô Nhược không nói gì, ngẩng đầu nhìn tiệm tạp hóa chỉ có năm tầng lầu.
Các bá tánh xung quanh đều vây lại xem kịch vui, khẽ thì thầm.
"Ta nghe nói gian cửa hàng này là Thái Tử mua cho Thái Tử Phi đã giải lời nguyền cho Tử Linh quốc, hiện tại lời nguyền đã được xóa bỏ, Thái Tử liền lập tức thu hồi cửa hàng lại, tặng cho Thái Tử Phi hiện tại làm sính lễ, haizz, người hoàng thất quả nhiên máu lạnh vô tình."
"Ngươi không muốn sống nữa hả, sao lại nói như vậy."
Ô Nhược nhìn bọn họ, lại nhìn tình hình trong cửa hàng, bọn thị vệ ném tất cả hàng hóa bên trong ra ngoài, các bá tánh nhanh chóng vọt lên cướp đoạt.
Lão Hắc sốt ruột nói: "Gia, bọn họ ném hàng hóa của chúng ta ra hết rồi kìa, gia mau nghĩ cách đi a?"
Ô Nhược rũ mắt.
"Tiểu Nhược." Đột nhiên có người kêu lên.
Ô Nhược quay đầu thì thấy Hắc Tuyển Hành và Thâm Tụng đứng sau đám người.
Hắc Tuyển Hành cau mày đi tới: "Ngươi và Thái Tử sao lại thế này? Vì sao hắn lại thành thân với người khác?"
Thâm Tụng cười lạnh: "Vừa nhìn là biết Thái Tử chỉ lợi dụng Ô Nhược để giải lời nguyền mà thôi, hiện tại giải xong rồi thì hết giá trị lợi dụng."
"Đừng nói bậy."
Thâm Tụng quệt miệng, không nói nữa.
Ô Nhược đạm thanh hỏi: "Sao các ngươi lại đến đây?"
Hắc Tuyển Hành giải thích: "Ta nghe nói chuyện của Thái Tử, nên muốn tới tìm Lão Hắc hỏi một chút, không ngờ lại gặp ngươi ở đây."
"Chuyện này là thật."
Hắc Tuyển Hành cau mày: "Tiểu Nhược, ngươi..."
Lúc này, thị vệ đứng đầu đi ra từ cửa hàng, quét mắt nhìn những người vây xem, ánh mắt dừng trên người Ô Nhược và Hắc Tuyển Hành.
Hắn mở miệng nói: "Ta biết mọi người rất tò mò vì sao Thái Tử lại không thành thân với Thái Tử Phi, người đã thay chúng ta giải lời nguyền."
Các bá tánh nghe hắn nói vậy, đều dừng bàn tán lại.
"Đó là vì Thái Tử Phi trước kia cấu kết với người Cựu tộc." Thị vệ đứng đầu tức giận, chỉ vào Ô Nhược rồi nói: "Người này chính là người thay Tử Linh quốc giải lời nguyền, nam nhân bên cạnh hắn chính là con trai của thủ lĩnh Cựu tộc, Hắc Tuyển Hành."
Các bá tánh căm hận Cựu tộc, khi nghe thấy mấy lời này đều phẫn nộ ném đồ vào người đám Ô Nhược.
"Thì ra là cấu kết với Cựu tộc, bảo sao Thái Tử lại không cần hắn."
"Phạm phải tội lớn như thế, Thái Tử không bắt hắn, e là đã nể mặt hắn thay Tử Linh quốc giải lời nguyền nên mới không trách tội."
"Loại người này thật đáng chết." Các bá tánh cực kỳ phẫn nộ.
Hắc Tuyển Hành đen mặt, giúp Ô Nhược chắn mấy đồ ném tới.
Lão Hắc thấy cục diện sắp mất khống chế, vội nói: "Gia, chúng ta rời khỏi nơi này trước đã, đổi chỗ khác nói chuyện."
Hắc Tuyển Hành không nói hai lời, kéo Ô Nhược chạy đi, mang bọn họ trở về Đồng Trấn ở thành ngầm.
Hắn vẻ mặt áy náy nói: "Tiểu Nhược, xin lỗi, ta không nghĩ bản thân lại mang đến phiền toái cho ngươi."
Ô Nhược cười khổ: "Đây chỉ là cái cớ để bọn họ giải trừ hôn ước, làm bình ổn tâm của các bá tánh, cho dù không có ngươi, bọn họ cũng sẽ tìm cách khác để hãm hại ta."
"Vậy ngươi bây giờ phải làm sao đây? Phải về sao? Đúng rồi, người nhà của ngươi đâu? Bọn họ ở đâu?"
"Bọn họ còn ở hoàng cung, ta sẽ về tìm bọn họ."
"Nhưng nếu ngươi cứ trở về như vậy, đám Thái Tử sẽ bỏ qua cho ngươi sao?"
Ô Nhược nói một cách chắc chắn: "Bọn họ sẽ không làm vậy với ta."
"Vậy..."
"Không nói cái này nữa." Ô Nhược ngắt lời hắn, chỉ vào dược phòng chuyên dùng để nghiên cứu chứng Khuyết Dương, nói: "Dẫn ta vào đó xem, được không?"
"Được."
Ô Nhược cùng hắn đi vào dược phòng, phát hiện đám đại phu còn đang nghiên cứu phương thuốc mà cậu đã dùng để cứu tôn tử tôn nữ của Bàng đại gia, nhưng cậu không nói gì, đợi ở Đồng Trấn cả buổi chiều mới trở lại hoàng cung.
🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼