Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Thành Phản Diện Làm Sao Để Sống Đây

Chương 149

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tiêu Dư An một tay che lấy mắt, trì hoãn một chút mới đem hơi thở đều đặn trở lại, hắn bỏ tay xuống lúng túng nửa buổi, nói: “Án ca, ta chính là cảm thấy đã để ngươi đợi lâu như vậy, đáp đại một câu nói có chút quá tùy tiện rồi… …”

Án Hà Thanh một tay ấn lấy vai của Tiêu Dư An, một tay nắm lấy sáo ngọc, dùng sáo ngọc chầm chậm khều ra đuôi áo trung y vẫn chưa cài gọn gàng của Tiêu Dư An, chầm chậm ở phần bụng của hắn quay một vòng, lại dần dần hướng xuống nơi không biết xấu hổ mà đưa tới.

Tiêu Dư An mặt đỏ lên, vừa muốn cản lại cái tay tác quái của Án Hà Thanh, nghe thấy hắn khom người ở bên tai mình, giọng nói khàn khàn, hơi thở hơi nóng, hắn nói: “Nếu đã một câu nói đáp lại quá tùy tiện, vậy có phải là đợi ta đem ngươi đè ở trên giường, cuối cùng muốn đến ngươi toàn thân run rẩy khóc cũng khóc không ra tiếng, không thể không cầu tha như vậy mà nói ra đáp án lúc đó, mới hiện lên không tùy tiện như vậy?”

Tiêu Dư An: “… …”

Mẹ nó, tại sao năm đó mình khổ học tổng tài ngữ lục ba trăm câu cũng không nghiệm ra được tinh túy, ngươi vừa mở miệng liền ra danh ngôn?

Tiêu Dư An: “Đây đây đây, ta ta ta, ngươi ngươi ngươi, hắn hắn hắn… …”

Án Hà Thanh: “…... Hắn?”

Tiêu Dư An: “Không không không phải, không không không có hắn, nhanh miệng! Không phải hắn! Là tay! Tay!”

Án Hà Thanh thu tay về, hai tay chặt chẽ ôm lấy Tiêu Dư An, đem đầu để lên trên vai hắn, nói: “Ta cứ cảm thấy tất cả đều là một giấc mộng Hoàng Lương*, đợi đến khi ta mộng tỉnh rồi, ngươi liền không thấy nữa.”

(*giấc mộng Hoàng Lương <黄粱梦>: trong truyện "Chẩm Trung Ký" thời Đường kể chuyện một chàng trai gặp một đạo sĩ trong một quán trọ. Đạo sĩ cho chàng trai một chiếc gối bảo ngủ đi. Bấy giờ chủ quán đang nấu một nồi cơm kê vàng, chàng trai nằm mộng thấy mình được làm quan, hưởng phú quý, nhưng khi tỉnh dậy, cơm kê vàng vẫn chưa chín, sau ví với sự vỡ mộng.)

Cổ họng Tiêu Dư An khựng lại, đưa tay đặt lên lưng an ủi Án Hà Thanh: “Án ca… …”

Án Hà Thanh tiếp tục nói: “Ngày đó lúc phân ly ở Bắc quốc, ngươi đi quyết tuyệt như vậy, ta trái lại cảm thấy đây nên phải như vậy, nhưng bây giờ ngươi rõ ràng đang ở ngay bên cạnh, ta cứ lo được lo mất, suốt ngày bàng hoàng bất an.”

Nội tâm của Tiêu Dư An trong nháy mắt ngũ vị tạp trần, ngươi nói một người cao cao tại thượng, lạnh lùng vô tình như vậy, làm sao có thể đem người để đến thấp như vậy, sự ôn nhu này, sợ rằng nói thêm một câu nói liền sẽ làm tổn thương chính mình?

Tiêu Dư An đưa tay ôm lấy người: “Án ca, ta… … hay là… … hay là ngươi thượng ta đi?”

Án Hà Thanh: “… …”

Tiêu Dư An ho nhẹ hai tiếng, ánh mắt nhảy loạn tứ phía, nói: “Chính… … chính là cảm thấy nói nhiều như vậy, vẫn không bằng hành động, đúng không? Mưu, mưu sự tại nhân a, không, không, không thể chỉ làm người nói suông, thực… … thực tiễn nguồn gốc của nhận thức! Là động lực để nhận thức phát triển! Là tiêu chuẩn kiểm nghiệm duy nhất nhận thức đúng đắn cùng sai! Là mục đích cuối cùng của nhận thức!”

Án Hà Thanh không thể nhịn được nữa, đem Tiêu Dư An đè trên giường chăn lông ở lều trong, hung hăng mà hôn hắn, một nụ hôn kết thúc, Tiêu Dư An thở hổn hển, lồng ngực nhấp nhô kịch liệt, vạt áo của Tiêu Dư An bị xé ra, lồng ngực trơn bóng trắng nỏn nửa ẩn nửa hiện, Án Hà Thanh ở xương quai xanh và vai của hắn gặm cắn một phen, đây mới hơi hơi bình tĩnh, Án Hà Thanh trì hoãn một hơi, mặt lộ thần sắc cực kỳ nhẫn nại.

Âm thanh của Tiêu Dư An vẫn theo tính sinh lý mà đang run, hỏi: “Làm, làm sao vậy?”

Án Hà Thanh sầu não mà chửi thầm một tiếng, một tay che lấy miệng lui ra nói: “Đêm nay không được… …”

“A, đúng, có phải ngươi, ngày mai phải, phải dẫn binh đánh trận?” Tiêu Dư An một tay ấn lấy vạt áo, một tay chống đỡ giường ngồi đậy.

Đợi đã, lo lắng dậy không được không phải nên là hắn sao?

Dường như nhìn ra nghi hoặc của Tiêu Dư An, Án Hà Thanh một tay đỡ lấy đầu dụi dụi huyệt thái dương, nói: “Tạm thời không nói một đêm không ngủ, hơn nửa vài ngày tiếp theo sau đó, ta sẽ lúc nào cũng nghĩ đến ngươi, không thể lo lắng thêm sự việc khác được nữa.”

Một đêm không ngủ?!

Một đêm?!

Cái một đêm này, là cái ý nghĩa đó mà hắn hiểu đúng không!?

Không hiểu ra sao lại nghĩ đến trong nguyên tác tình tiết đêm ngự mười nữ, sắc mặt Tiêu Dư An đột nhiên không tự nhiên.

Vẫn có thể nuốt lời được không? Có thể không thực tiễn nữa không, hay là vẫn là thay dùng hồi đáp đi? Giao lưu giao tiếp rất quan trọng a!

Án Hà Thanh mặt lộ không cam lòng, buồn bực mà ở trong lòng cân nhắc lợi và hại.

Tiêu Dư An nghĩ một chút, vỗ vỗ vai của hắn nói: “Án ca ngươi đi đi, dù sao ta đã ở đây, cũng sẽ không chạy đi, ta đợi ngươi quay về, sau khi ngươi quay về, hai chúng ta cùng nhau đem tất cả sự tình lúc trước đều nói rõ ràng, ta sẽ cho ngươi một cái đáp án, nên làm cái gì cũng sẽ làm nốt.”

Án Hà Thanh nhìn hắn, rất lâu không nói chuyện, vẫn như cũ là một bộ dạng đợi không được, Tiêu Dư An nghĩ rồi nghĩ, ở trên môi hắn hôn nhẹ một cái.

Con ngươi Án Hà Thanh tối lại, đè lấy Tiêu Dư An đem người hôn đến rồi lại hôn đi, cuối cùng thật sự là sợ chà súng cướp cò, bất đắc dĩ thả người quay về quân lều của đại phu, tâm tình của mình cực xấu mà đi giội nước lạnh rồi.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 149
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...