Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Thành Phản Diện Làm Sao Để Sống Đây

Chương 73

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ở trong nguyên tác, Tạ Thuần Quy là một tấc kiêu ngạo cuối cùng, là một sợi quân hồn cuối cùng của Bắc quốc.

Thiếu niên mười chín tuổi, có sự cố chấp, nhiệt huyết, tín ngưỡng của mình.

Đó chính sự cố chấp dù cho kết cục là vị vạn ngựa giẫm đạp thân thể, cũng không cam chịu để cường địch xâm lược quốc thổ.

Tiêu Dư An biết rằng, bây giờ để Tạ Thuần Quy không quan tâm quốc gia cắt cứ mà đi tiền tuyến đóng quân, nhất định so với giết hắn đi càng khó chịu.

Hơn nữa bây giờ nếu như đối biên cương Man Di không quản không rằng, bọn họ nhất định sẽ càng thêm ngang ngược, đến lúc đó Nam Yến quốc xuất binh đánh tới, nói không chừng Bắc quốc sẽ phải đối mặt với tình huống trước sau đều có địch.

Tiêu Dư An nhắm mắt suy nghĩ, cuồi cùng thở dài ra một hơi, cam chịu số phận mà từ từ ngước mắt: “Đứng dậy.”

Tạ Thuần Quy không theo, quỳ lạy ở đất: “Hoàng thượng!”

Tiêu Dư An tức giận vỗ ghế đứng dậy: “Đứng dậy đứng dậy, dẫn binh đến bắc cương, đem thành trì đoạt về, thật là không phát oai coi chúng ta dễ bắt nạt! Nhớ là đập chết bọn con ghẻ đó! Đập đến nỗi bọn họ cầu ông nội gọi bà nội! Đập đến nỗi bọn chúng kiếp sau cũng không dám có ý định muốn đánh Bắc quốc!!!”

Tạ Thuần Quy trong lòng run rẩy, đôi mắt phát sáng: “Tạ hoàng thượng!!”

Chờ Tạ Thuần Quy rời đi, Tiêu Dư An bụm lấy lồng ngực nhói đau từ từ ngồi xuống, ánh mắt hắn hơi có tan rã, giống như thất thần sau khi đã hết sức, hắn từ trong ngực mò ra một cái hộp gỗ, yên tĩnh nằm trong hộp gỗ đó là hai cây trâm, một đỏ một trắng.

“Tại sao lúc nào cũng như vậy… …” Tiêu Dư An lẩm bẩm nói mê, âm thanh khàn nhỏ không cam lòng.

Có âm thanh lã lướt ở đáy lòng Tiêu Dư An nói ra đáp án, nhưng Tiêu Dư An không muốn nghe, một chữ cũng không muốn.

Bắc quốc trước đó sớm đã có chuẩn bị, quân lệnh vừa xuống, ngày thứ hai Tạ Thuần Quy liền có thể khởi hành, chẳng qua là từ nam đổi thành bắc thôi.

Trăng sáng vằng vặc, bên trong quân lều, Lý Vô Định vì Tạ Thuần Quy bày rượu đưa tiễn: “Qua vài ngày, ngươi sắp sửa lần đầu tiên ra sa trường, tặng ngươi ba câu, nghe không?” Tạ Thuần Quy cầm lên ly rượu một nhấp là cạn: “Lý tướng quân mời nói, Tạ Thuần Quy rửa tai lắng nghe.”

Lý Vô Định mỉm cười: “Hộ quốc, hộ huynh đệ, cũng… … hộ tốt bản thân.”

Tạ Thuần Quy ánh mắt kiên định: “Thuần Quy khắc ghi trong lòng.”

Lý Vô Định đành chịu: “Đừng có mà đáp ứng nhanh như vậy, câu thứ ba ngươi cũng nghe rõ cho ta a.”

“Nghe rồi.” Tạ Thuần Quy gật đầu lia lịa, giống như một đứa trẻ nghiêm túc nghe giảng, hắn chí khí tràn đầy, lời nói hùng hồn cao ngất, “Ta phải đạp đổ quân lều của cái đám Man Di đó, tung hoành hết sa mạc lớn, diệt tộc giương oai, khiến cho bọn họ biết kết cục của việc xâm phạm Bắc quốc ta!”

Lý Vô Định giơ lên cự linh chưởng, tát lên sau đầu của Tạ Thuần Quy: “Tuổi còn chưa lớn, não thì đã nghĩ nhiều như vậy rồi, đánh thắng rồi thì mau chóng cút về đây cho ta!”

Tạ Thuần Quy đang uống rượu bị đánh, lập tức sặc ho, ho xong rồi sau đó mặt đỏ cứng cổ không phục nói: “Ta đã mười chín tuổi rồi!! Không còn nhỏ nữa!!”

Lý Vô Định ha ha cười lớn: “Vợ còn chưa có nữa là? Còn không nhỏ nữa?”

Tạ Thuần Quy bĩu bĩu môi: “Lý tướng quân cũng không có vợ, chẳng lẽ nói là Lý tướng quân cũng là tuổi vẫn còn nhỏ?”

“Ơ, cậy vào việc sắp đi rồi, tưởng ta không dám đánh ngươi rồi đúng không?” Lý Vô Định giả bộ giận dữ, giơ lên bàn tay ra vẻ lại muốn đánh Tạ Thuần Quy.

Tạ Thuần Quy không phục, giương cổ lên chờ bị đánh, mắt thấy bạt tay sắp phải rơi lên trên đầu, Lý Vô Định đột nhiên thu lực, chỉ là nhẹ nhàng mà xoa xoa đầu của Tạ Thuần Quy, Lý Vô Định trong sáng cười một cái: “Nói thật đó, đánh thắng rồi mau chóng trở về, đợi giúp ngươi đãi tiệc ăn mừng a!”

“Được!” Tạ Thuần Quy chắp đấm, ánh mắt nóng bỏng, “Lý tướng quân, rồi sẽ có một ngày, ta sẽ và ngươi cùng nhau chinh chiến sa trường!”

“Ừm, sẽ có!! Đến, uống, đợi ngươi chiến thắng trở về!” Lý Vô Định giơ lên ly cho chứa rượu mạnh, cùng Tạ Thuần Quy đối uống cao ca.

Thiếu niên cuồng, thiếu niên cuồng, can qua* có thể nhận biết lời hứa? Hội tụ phân tán đều là duyên phận.

(*Can qua: là một loại vũ khí, còn có nghĩa chỉ chiến tranh.)

Tháng 8, tháng 9, tháng 10.

Ba tháng thoáng một quá đã qua, bắc cương liên tục truyền đến tin tức chiến sự thắng lợi, Tạ Thuần Quy quả thật không có khiến Tiêu Dư An thất vọng, không những đem Man Di đuổi ra khỏi Bắc quốc, còn đánh tới nỗi bọn họ trực tiếp viết ra thư hàng, vừa khóc cầu tha vừa nói không dám xâm phạm trung nguyên lần nữa.

Tiêu Dư An ứ đọng suốt, cứ tưởng rằng mình cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, nào ngờ một hơi vừa mới thở được một nửa, lại bị một tin tức sấm sét giữa trời quang đánh đến nỗi xém chút nữa nhồi máu cơ tim.

NAM YẾN QUỐC BẮC PHẠT RỒI!!!!

BẮC PHẠT RỒI!!!

Án Hà Thanh! Đánh! Lên! Đây! Rồi!! Con mẹ nó đây mà đã đánh lên đây rồi!!!

Tạ Thuần Quy vẫn còn con mẹ nó ở bắc cương chưa về đây!!!

CHƯA VỀ ĐÂY!!!

Tiêu Dư An cảm thấy mình thật sự phải học máu rồi.

Đây con mẹ nó và nguyên tác không giống nhau a!!!

Nó tốt là tháng 12 mới bắc phạt mà!!!

Tại sao lại sớm đến tận một tháng!!!

Án Hà Thanh ngươi thật muốn xé Bắc quốc đến như vậy sao!!!

Tiêu Dư An run run rẩy rẩy viết ra một đạo thánh chỉ, để Tạ Thuần Quy mau chóng quay về, và sau đó lại gửi trước Lý Vô Định đi chống địch.

Tháng 11, thiết kỵ Nam Yến quốc quanh quẩn ở biên giới hai nước.

Trống trận vang, kèn lệnh liên doanh, từng tiếng từng tiếng, vang lên bày tỏ thù hận quốc gia, hoa rơi lệ, điểu kinh tâm.

Nhưng mà việc khiến Tiêu Dư An chưa từng dự liệu tới là, Lý Vô Định dẫn binh cùng Án Hà Thanh giằng co, hai bên hoàn toàn không nhân nhượng, vậy mà cầm cự được gần như một tháng.

Tây Thục quốc cùng hai nước đều coi như đã kết giao đồng minh, cho nên đã không có gửi quân chi viện Án Hà Thanh, cũng không có chi viện Bắc quốc.

Bắc quốc không có giống như trong nguyên tác, căn bản địch không lại tướng sĩ của Án Hà Thanh, sự nỗ lức luyện tập binh sĩ Tôn lão tướng quân và Lý Vô Định, hoàn toàn không phải không có cố gắng!

Tiêu Dư An nghe chiến báo trên tiền tuyến truyền đến, đột nhiên không chán nản nữa, ngọn lửa vỗn đã bị nước lạnh đập tắt dường như lại dần dần cháy trở lại, yếu ớt nhưng tràn đầy hy vọng, quật cường và rồi lại bất cam.

Và qua thêm vài ngày nữa, Tạ Thuần Quy từ bắc cương quy triều sau đó, cùng Lý Vô Định liên kết chống lại Án Hà Thanh, Bắc quốc nói không chừng có thể tiếp tục chống đỡ trở xuống!

-

Tác giả có lời muốn nói:

Phát hiện có rất nhiều tiểu thiên sứ đều rất để ý hoàn hồn đan.

Không có hoàn hồn đan

Không có hoàn hồn đan

Không có hoàn hồn đan.

-

Dịch giả có lời muốn nói:

Hồn đan ở chương 3 là do mình dịch sai xin lỗi mọi người, là hoàn hồn đan mới đúng.

Mình đã sữa lại chương 3 rồi. =)))))

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 73
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...