Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Thành Phản Diện Làm Sao Để Sống Đây

Chương 81

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Câu trả lời của Án Hà Thanh khiến Tiết Nghiêm lùi về sau nửa bước.

Hắn đã từng thấy qua Án Hà Thanh như vậy, ở lúc Án Hà Thanh chỉ có mười lăm tuổi.

Năm đó, Bắc Cương một tiểu quốc cùng Nam Yến quốc giao hữu, đã cống nạp một con báo tuyết còn nhỏ, các vị hoàng tử từ nhỏ ở Nam quốc làm sao thấy qua loài động vật vừa đẹp lại hung mãnh như thế, đều vô cùng thích thú, ào ào hướng phụ vương đòi muốn.

Lúc đó quân vương Nam Yến quốc không hề muốn đem báo tuyết ban tặng cho bất cứ người nào, lại đối với những vị hoàng tử nói không ra lời cự tuyệt, thế là hứa rằng: “Các ngươi ai có thể trước tiên săn được một con hổ, thì ta sẽ đem con báo tuyết này ban tặng cho người đó.”

Lúc đó hoàng tử lớn nhất chỉ có mười bảy tuổi, vẫn là tuổi còn trẻ, đừng nói một con hổ, chỉ là một con sói đói, những vị hoàng tử này cũng vô lực chống đỡ, quân vương Nam Yến quốc nói ra lời này, rõ ràng là muốn khiến họ biết khó mà lùi.

Quả nhiên ngày thứ hai, không có thấy hoàng tử đến đòi phụ hoàng muốn báo tuyết nữa, nhưng mà bảy ngày sau đó, Án Hà Thanh vậy mà lại biến mất rồi.

Trong cung đại loạn, có người đã ở trong Tẩm cung Án Hà Thanh phát hiện sách vở và công cụ có liên quan đến săn bắn, quân vương Nam Yến quốc vội vàng phái binh đi rừng sâu lân cận hoàng thành tìm kiếm.

Sau đó, Án Hà Thanh được phát hiện ở trong một cái khe núi, hắn thương tích đầy mình gần như tắt thở, bên cạnh có nằm một cái xác của một con hổ nhỏ.

Tiết Nghiêm vẫn còn nhớ lúc mình đến thăm Án Hà Thanh, hắn toàn thân quấn đầy vải gạt bôi đầy thuốc, không quan tâm sự khuyên can của nô tỳ, khăng khăng đứng ở trước chuồng của con báo tuyết, chớp chớp mắt mà nhìn loài động vật hình dáng mạnh mẽ đẹp đẽ đó.

Án Hà Thanh nghe thấy tiếng bước chân của Tiết Nghiêm, quay qua đầu lại, Tiết Nghiêm nhìn thấy đáy mắt hắn là sự vui mừng không thể giẩu nổi, âm thanh hắn nâng cao, giống như muốn hướng toàn thế giới tuyên bố vậy: “Thúc phụ, nó là của ta rồi.”

Năm đó Án Hà Thanh chỉ có mười lăm tuổi.

Án Hà Thanh mười lăm tuổi thì đã không quản mạng sống đi tranh đoạt thứ mà hắn muốn có được, và giờ đây thiếu niên đó đã trưởng thành, Tiết Nghiêm lại làm sao có thể ngăn cản nổi?

Án Hà Thanh một lần nữa đối với Tiết Nghiêm hành lễ, nhìn như tôn kính, nhưng đó là thông điệp cuối cùng hắn hạ cho Tiết Nghiêm.

Tiết Nghiêm mắt mở trừng trừng nhìn Án Hà Thanh hướng Tiêu Dư An đi đến, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, bỗng nhiên kêu gọi: “Đợi đã.”

Tiết Nghiêm nhớ ra chuyện của báo tuyết vẫn còn có đoạn sau.

Sau ba tháng báo tuyết bị cống nạp, Nam Yến quốc nghênh đón mùa hạ, báo tuyết bởi vì không thích ứng khí hậu nóng bức của phương nam, bắt đầu trở nên lừ đừ, lù rù thậm chí sinh bệnh nhiều lần, Án Hà Thanh gấp đến nổi ngày ngày vây quanh chuồng mà xoay, quân vương Nam Yến quốc nhìn thấy bộ dạng này của hắn, tìm đến sứ thần dò hỏi đối sách.

Sứ thần nói: “Chỉ có đem báo tuyết đưa trở về Bắc Cương, nhưng mà lưu lại cũng chưa hẳn không thể, chỉ là không dể dàng gì trưởng thành khỏe mạnh.”

Án Hà Thanh đã trầm mặc nửa ngày, hỏi: “Nếu không đưa về Bắc Cương, nó sẽ chết chứ?”

Sứ thần đáp: “Có thể, cho dù không chết, cũng sống không lâu.”

Trong lòng quân vương Nam Yến quốc nghĩ Án Hà Thanh yêu thích con báo tuyết này như thế, làm sao có thể cam lòng để nó lần nữa trở về Bắc Cương, thế là qua loa tống cổ sứ thần đi, không còn đề cập đến chuyện này nữa, nào ngờ chưa qua ba ngày, Án Hà Thanh đích thân lo liệu tốt tất cả công việc, để sứ thần mang theo báo tuyết rời khỏi Nam quốc.

Tuy rằng Án Hà Thanh không nói qua một câu không cam lòng, nhưng mà thị nữ nói với Tiết Nghiêm, Án Hà Thanh thường xuyên nhìn cái chuồng trống ngây ra.

Tiết Nghiêm nhớ ra chuyện này cấp tốc tổ chức tốt từ ngữ khuyên can, hắn thấy Án Hà Thanh không có bởi vì mình gọi mà ngừng lại bước chân, hơi thoáng nâng cao âm lượng: “Cho dù ngươi nguyện ý bảo vệ hắn, nhưng ngươi chung quy đã hủy nước của hắn, hắn sẽ cư xử như thế nào với ngươi? Lại nguyện ý để ngươi bảo vệ hắn sao?”

Thân thể Án Hà Thanh cứng lại, bước chân tạm ngừng, nhưng mà cuối cùng không có ngừng lại.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 81
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...