Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Thành Phản Diện Làm Sao Để Sống Đây

Chương 50

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lúc cống lễ đưa đến Vĩnh Ninh điện, Tiêu Bình Dương đang ở Vĩnh Ninh điện nghỉ ngơi, công chúa Vĩnh Ninh vui không biết mệt kéo nàng chạy khắp cả hoàng cung, cuối cùng nói muốn dẫn nàng đến Vĩnh Ninh điện xem xem, Tiêu Bình Dương không có từ chối.

“Hoàng thượng dường như rất sủng ngươi?” Tiêu Bình Dương nhìn cống lễ hỏi.

“Ừm!” công chúa Vĩnh Ninh gật đầu lia lịa, “Hoàng thượng ca ca đối với ta đặc biết tốt, ngươi thì sao, ngươi có hoàng huynh không?”

Tiêu Bình Dương nói: “Ta có không ít hoàng huynh, nhưng mà người hợp với ta, chỉ có một vị.”

“Như vậy ư.” Công chúa Vĩnh Ninh kéo Tiêu Bình Dương đến bên bàn ngồi xuống, Tiêu Bình Dương nhìn thấy trên bàn có đặt kim vàng chỉ bạc, và còn một cái túi hương thêu được một nửa, nhưng mà túi hương thêu tới méo méo mó mó, trong rất khó coi.

Công chúa Vĩnh Ninh sắc mặt đỏ ửng, vội vàng muốn cất đi.

“Đợi một chút.” Tiêu Bình Dương đưa tay nhặt lên kim chỉ, “Ta có thể thêu không?”

“Ngươi, ngươi biết nữ công?” công chúa Vĩnh Ninh không tưởng tượng nổi mà hỏi.

Thấy Tiêu Bình Dương gật gật đầu, công chúa Vĩnh Ninh nói: “Có thể a, ngươi thêu đi.”

Tiêu Bình Dương vớt lên kim chỉ, mười ngón tung bay, chưa qua một lúc, túi hương hình dạng kỳ quái thay da đổi thịt, trở nên rất tinh xảo, công chúa Vĩnh Ninh thán phục: “Trời ơi, lợi hại quá, nhưng mà Hồng Tụ nói với ta, ngươi là tướng quân a?”

Tiêu Bình Dương chải chỉ thêu, nhẹ giọng nói: “Ta biết nữ công, cũng có thể đếm quân đánh trận.”

“Wa, nữ tử Tây Thục quốc các ngươi đều biết những thứ này sao?”

“Không, chúng ta chỉ là có thể làm bất cứ chuyện gì mình muốn làm.” Tiêu Bình Dương ngừng một chút, đột nhiên ngẩng đầu nhìn công chúa Vĩnh Ninh, âm thanh nhẹ bay, “Và cũng có thể thích bất cứ người nào mình thích.”

“Rất cừ a.” công chúa Vĩnh Ninh hai tay đỡ mặt, nụ cười hồn nhiên trong sáng, “Rất muốn đến Tây Thục quốc xem thử.”

Tiêu Bình Dương rủ đầu, cong môi mỉm cười: “Sẽ có cơ hội thôi.”

“Vậy tới lúc đó, ngươi nhất định phải đẫn ta đi xem xung quanh a.”

“Được, cứ quyết định như vậy.”

Mùa xuân đêm khuya, chim đỗ quyên đề nguyệt.

Hồng Tụ vất vả cả ngày rồi, một hơi cũng chưa nghỉ, vội vàng đi đến Tẩm cung, hầu hạ hoàng thượng đêm ngủ.

Tiêu Dư An đầu tóc bù xù, thân mặc bạch y, đốt đèn phê duyệt bản tấu, thấy được Hồng Tụ, nhìn cô vẫy tay: “Hồng Tụ.”

“Hoàng thượng.” Hồng Tụ lên trước hành lễ.

“Đến đây, cái này cho ngươi.” Tiêu Dư An lấy ra một cái hộp trang điểm nhỏ, đưa cho Hồng Tụ.

Hồng Tụ nghi hoặc nhận lấy, mở ra vừa nhìn càng thêm kinh ngạc, bên trong có đựng một cây trâm hoa đỏ tươi, làm công tinh xảo, hoa lệ nhưng không mất phong nhã.

“Cảm thấy rất thích hợp ngươi, nên mới giữ lại, nhận lấy đi.” Tiêu Dư An ý cười ôn hòa như nước.

Lấy tư cách là một vị tổng tài!

Lấy tư cách là một vị tổng tài có cuộc sống giá trị quang chính xác, kính già yêu trẻ, gieo rắc yếu tố tích cực!

Tiêu Dư An biểu thị: Đối với cấp dưới, chúng ta phải dựa vào chân tình để rung động!

Hồng Tụ chằm chằm mà nhìn trâm hoa, đột nhiên quỳ xuống, âm thanh nghẹn ngào: “Tạ hoàng thượng! Phần thưởng quý báu như vậy, nô tỳ làm trâu làm ngựa không thể báo đáp.”

Tiêu Dư An sợ đến không được, vội vàng kéo Hồng Tụ dậy.

Chỉ là một cây trâm hoa thì đã không thể báo đáp!? Quân vương thiếu niên trước đây hà khắc nhiều đến vậy ư, khó trách Bắc quốc phải diệt quốc, thân là lãnh đão cao nhất làm sao có thể hoàn toàn không có lực tương tác! Hoàn toàn không có lực gắn kết chứ!?

“Trâm hoa thế thôi, cũng không có quá quý giá gì, hơn nữa ngươi thật sự đã giúp ta rất nhiều.” Tiêu Dư An nhìn nước mắt của Hồng Tụ không biết phải làm sao.

“Nô, nô tỳ hầu hạ hoàng thượng, hoàng thượng rửa mặt súc miệng.” Hồng Tụ vẫn còn chút thút thít.

“Ừm.” Tiêu Dư An mỉm cười, “Đợi đã, đúng rồi, thọ yến khi nào mới đến?”

“Hoàng thượng, năm ngày sau.”

-

Từ xưa đến nay hoàng thượng qua sinh thần, không khỏi hai câu nói: Khắp chốn mừng vui, đại xá thiên hạ.

Nói trắng chính là làm cho tưng bừng, là giống như qua lễ, xung quanh hoàng thành đốt đèn trang trí, văn võ trăm quan đem lễ lạy chầu, kính rượu vạn thọ, đến chập tối, yến bách quan cùng Ngọc hoa lầu, toàn quốc ăn mừng, nghỉ phép ba ngày.

Ngọc hoa lầu, Tiêu Dư An cầm lấy rượu tiệc, uống đến nổi có chút tâm trí lơ đảng.

Đó không phải bởi vì Tiêu Dư An không thích ăn mừng, chỉ là hắn nhìn hồ Kim liên bạch ngọc trước mắt, đột nhiên nhớ ra một đoạn tình tiết trong nguyên tác.

Bởi vì chúc mừng sinh nhất hoàng thượng, công chúa Vĩnh Ninh mọi năm đều sẽ ở trên Bạch ngọc đài ca múa một khúc. Và năm nay, nàng nhảy rồi nhảy trẹo chân rơi xuống nước.

Thân là nam chính Án Hà Thanh đương nhiên sẽ phản ứng nhanh hơn người thường, hoàn toàn không do dự mà nhảy xuống hồ đi cứu người.

Nhưng mà hiện giờ, tình tiết biến thành rối tung thế này, nam chính nữ chính đều vẫn chưa gặp nhau, Tiêu Dư An cũng đoán không ra chút nữa sẽ xảy ra chuyện gì.

Giờ đây Ngọc hoa lầu tầng thứ năm, đang ngồi toàn là hoàng thân quốc thích, bởi vì bày tỏ tôn trọng, Tiêu Dư An chiêu đãi sứ giả Tây Thục quốc, Tiêu Bình Dương ngồi ở bên phía tây, yên tĩnh mà cầm lấy ly rượu nhấp nhỏ.

Tiêu Dư An đột nhiên phản ứng qua lại cái gì đó, quay đầu nhìn về hướng sau lưng, thân là thị vệ bên người, Án Hà Thanh đứng ở sau lưng hắn không quá vài mét, một nửa ẩn ở trong bóng tối, lặng lẽ không tiếng động mà nhìn yến tiệc linh đình ở trước mắt, thấy Tiêu Dư An quay đầu, Án Hà Thanh cùng hắn đối diện, ánh mắt đem theo hỏi thăm.

Tiêu Dư An lắc lắc đầu, quay người lại, nắm chặt ly rượu, nhất thời không thể nào đè nén sự kích động trong lòng.

Nam chính, nữ nhất, nữ nhị cũng ở chung một phòng!!!

Đợi chút nữa nam chính và nữ nhất vẫn còn phải chạm mặt!!!

Tình tiết sẽ biến thành trường tu la của trò chơi sử thi tình yêu cực lớn ư!!!

Đột nhiên không biết từ đâu truyền đến một tiếng gõ vò, lanh lảnh vui tai, đám người vốn đang nhộn nhịp lập tức yên tĩnh xuống, không hẹn mà cùng nhau nhìn lên hồ Kim liên bạch ngọc ở trung ương.

Bốn người vũ nữ tư thế thướt tha vung múa thủy tụ rộng lớn, vây quanh giao trì múa thành một vòng, thủy tụ xuống đất, công chúa Vĩnh Ninh xuất hiện ở trên Bạch ngọc đài.

Nàng cười cực kỳ vui tươi, răng trắng môi đỏ, giống như thế gian phong hoa cùng tuyết nguyệt.

Cầm huyền vang lên, công chúa Vĩnh Ninh điệu múa tung tang, tư thế như tiên nhan sắc như ngọc, từ đầu đến cuối không có một chút mị ý, chỉ khiến người khác cảm thấy không thể khinh nhờn, kinh hồng tuyệt diệm.

Tiêu Dư An lặng lẽ quay đầu nhìn một chút Án Hà Thanh.

Án Hà Thanh một tay giữ lấy bội kiếm, tuy rằng đôi mắt nhìn lên Bạch ngọc đài, nhưng mà tỏ ra thờ ơ, tâm không ở đây, dường như đang suy nghĩ chuyện gì.

Wa, không hổ là nam chính!

Kha kha kha, nhìn xem khí thế bình tĩnh này đi, nhìn xem biểu cảm điềm nhiên như không này đi, thật sự là sớm đã bị kinh diệm đến nổi nói không ra lời rồi đúng không!!! Khẳng định là mới gặp đã yêu rồi!!! Quả nhiên là hào quang nữ nhất lớn hơn trời a!!!

Tiêu Dư An lại lặng lẽ nhìn qua Tiêu Bình Dương.

Tiêu Bình Dương khóe môi hơi giương, một chớp không chớp mà nhìn công chúa Vĩnh Ninh trên Bạch ngọc đài, giống như sợ rằng sẽ lỡ mất một giây nên không chịu chớp mắt.

Trời ơi!

Nữ nhị nàng

Nàng… …

Cũng bị hào quang nữ nhất làm cho chấn động rồi sao?!

Tiêu Dư An vẫn còn đang suy nghĩ lung tung, công chúa Vĩnh Ninh cùng với dư âm của cổ cầm, ổn định lại thân ảnh, kết thúc màng trình diễn.

Vỗ tay tràng ngập, toàn trường chấn động.

Tiêu Dư An hồi lại thần, có hơi kinh ngạc mà phát hiện công chúa Vĩnh Ninh không có rơi xuống nước.

Xem ra cái đoạn tình tiết này là nhảy qua rồi?

Hắn đưa tay lên vỗ tay, đột nhiên thấy công chúa Vĩnh Ninh cầm lên vạt váy, nhảy xuống Bạch ngọc đài, hướng chính mình chạy đến.

Eh?

“Hoàng thượng ca ca.” công chúa Vĩnh Ninh hai tay kéo lấy Tiêu Dư An, ý cười tràn đầy, hơi hơi dùng lực, “Mau qua đây! Vĩnh Ninh có ngạc nhiên tặng cho huynh.”

“A, hả? Cái gì?” Tiêu Dư An cả mặt mộng bức, lúc hồi lại thần, thân đã ở trên Bạch ngọc đài.

“Hoàng thượng ca ca! Huynh xem.” Công chúa Vĩnh Ninh kéo lấy Tiêu Dư An quay hai vòng, trong tay áo vung vẫy bay ra mùi hương kỳ lạ.

Tiêu Dư An đang cả đầu khó hiểu, đột nhiên có người kinh ngạc hét lên: “Điệp? Đó là hồ điệp sao?”

Một góc của Ngọc hoa lầu, một vị sứ giả Tây Thục quốc mở ra một cái hộp, một đám hồ điệp đủ sắc mà rực rỡ lập tức giương cánh bay ra! Chúng nó bị mùi hương kỳ lạ thu hút, bay về hướng ngọc đài, vây quanh công chúa Vĩnh Ninh và Tiêu Dư An tung tăng nhảy múa, thậm chí đậu lên tay áo, bờ vai và ngón tay của công chúa Vĩnh Ninh, đáng tiếc là: đều là bột hương ngưng động nồng nặc, khó kiếm tung tích của trăm hoa.

“Hoàng thượng ca ca có thích không?” Công chúa Vĩnh Ninh phấn khởi mà hỏi.

“Thích.” Tiêu Dư An đều đã ngạc nhiên đến ngẩn người rồi.

Trong nguyên tác không có đoạn này a!!! Hơn nữa Bắc quốc xuân hàn chưa mất, hồ điệp ở đâu ra a!

“Những con hồ điệp này?”

“Là cống lễ Tây Thục quốc! Đây là chủ ý của Bình Dương đề ra cho muội! Bởi vì những con hồ điệp này, muội còn thay đổi điệu múa a.”

Thay đổi điệu múa?

Đây chính là nguyên nhân công chúa Vĩnh Ninh không có trẹo chân xuống hồ ư?

Tiêu Dư An đã hiểu gật gật đầu, bị công chúa Vĩnh Ninh lại kéo lấy quay thêm vài vòng.

Hồ điệp càng tụ tập càng đông, dần dần có chút mở mắt, Tiêu Dư An nhìn chằm dưới chân của công chúa Vĩnh Ninh, sợ rằng nàng sẽ rơi xuống nước, suy cho cùng thời tiết xuân hàn se lạnh, vẫn là không gặp tai họa thì không gặp tai họa đi.

Công chúa Vĩnh Ninh chơi đủ rồi, vui vẻ mà nói: “Hoàng thượng ca ca, chúng ta quay về yến tiệc đi.”

“Ừm.” Tiêu Dư An đem theo ý cười dịu dàng gật gật đầu, sau đó hắn vừa xoay người một cái, một cái giẫm trống không, hướng sau ngã xuống.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 50
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...