Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Thành Phản Diện Làm Sao Để Sống Đây

Chương 83

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Được rồi!!!

Thì ta tình tiết kích khởi vẫn là cần địa điểm chỉ định đặc biệt a!!!

Tiêu Dư An chậm rãi gật đầu, một bước nặng một bước nhẹ hướng Tẩm cung đi đến.

Tuyết rơi dày đặc, quần áo của Tiêu Dư An sớm đã ướt đẫm, hắn chỉ mặc có một cái áo trắng mỏng phong phanh, lại bị lạnh hơn nửa buổi, giờ đây hai mắt mờ nhòa, bước chân lảo đảo, mỗi lần đi mười mấy bước lại không thể không tạm thời dừng lại hơi hơi thở gấp một hơi, bởi vì mệt mỏi, vai của hắn giống như bị đè nghìn cân nặng, đè đến nổi hắn hơi hơi cong lưng, dao găm giấu trong ngực và hai cây trâm ngọc cùng nhau đâm hắn, đau đớn khiến cho tinh thần của Tiêu Dư An không bị giá lạnh nuốt chửng nhanh như vậy, hắn đem toàn bộ tinh lực trên cơ thể đều tập trung ở con đường trước mắt, hoàn toàn không chú ý đến Án Hà Thanh cẩn thận dè dặt mà đi theo sau lưng hắn, đáy mắt toàn là kiềm nén.

Án Hà Thanh vài lần mở miệng, vài lần đưa tay, nhưng mà những lời chưa nói ra toàn bộ đều chôn vùi trong gió tuyết, tay đưa ra lại dần dần nắm thành đấm thu về.

Lộ trình không qua một khắc giờ (15 phút), hai người đã đi đằng đẳng nửa canh giờ.

Tiêu Dư An ở trước cửa Tẩm cung ngừng lại bước chân, dài dài mà thở ra một hơi sương trắng, quay người nhìn hướng Án Hà Thanh.

Thời gian cách vài tháng, hai người lần nữa bốn mắt nhìn nhau, nhưng mà giờ đây, cảm xúc nơi sâu thẳm trong con ngươi đôi bên đều không thản nhiên giống như trước kia vậy, Tiêu Dư An nghĩ: Trong nguyên tác quân vương thiếu niên Bắc quốc nhìn vị nam tử thanh tuyển vô song trước mắt này, là một loại tâm trạng như thế nào nhỉ?

Là hận lớn hơn sợ hãi, hay là sợ hãi lớn hơn hận nhỉ?

Lúc bị Án Hà Thanh sống sống xẻo xuống xương máu đó, quân vương thiếu niên lại là một loại tâm trạng như thế nào nhỉ?

Án Hà Thanh thì sao?

Là trút giận ư?

Nhất định là trút giận rồi, những cái thù nước mất nhà tan đó, những cái hận khi nhục ngược đãi đó, những cái đã từng bị chà đạp dưới đất đó, đều ở trong từng dao từng dao biến thành lạnh nhạt rồi đúng chứ?

Tiêu Dư An nhìn Án Hà Thanh hướng hắn đi tới, từ sau khi Án Hà Thanh rời đi, Tiêu Dư An thường xuyên sẽ mơ thấy một cảnh, ở trong giất mơ, có lúc hắn chính là cá tên quân vương thiếu niên Bắc quốc đó, có lúc hắn chỉ là một người đứng bên ngoài quan sát, bất luận loại nào, hắn đều lạnh hết cả người, truật mục kinh tâm.

Nhưng giờ đây, thật sự đã đến thời khắc này, Tiêu Dư An mới phát hiện mình một chút cũng không sợ Án Hà Thanh, hắn yên tĩnh mà đứng ở đó, giống như trước kia mỗi lần nhìn thấy Án Hà Thanh hướng hắn đi tới vậy.

Nhưng mà chuyện đã đến nước này, chung quy không giống trước kia.

Tiêu Dư An rủ mắt, từ trong ngực mò ra dao găm, Án Hà Thanh bất ngờ ngừng lại bước chân, mắt không rời mà nhìn chằm chằm Tiêu Dư An.

Tiêu Dư An hít một hơi sâu, bỗng nhiên vung lên dao găm hướng trên cánh tay hung hăng gạch một dao.

Đã như vậy, thà để Án Hà Thanh động tay, không bằng hắn tự mình làm.

Máu tanh đỏ chói mắt cùng ánh bạc của dao găm cùng nhau chói vào con ngươi của Án Hà Thanh, đau đến nổi lục phủ ngũ tạng của hắn đang run rẩy, con ngươi Án Hà Thanh co rút, một bước lên trước, Tiêu Dư An lại đột nhiên nâng cao âm lượng: “Đừng, ngươi đừng qua đây, ngươi nghe ta nói, cầu xin ngươi nghe ta nói.”

Vài tiếng khẩn cầu khiến Án Hà Thanh không thể không ngừng lại bước chân, hắn sống chết mà nhìn chằm chằm dao găm trong tay Tiêu Dư An, yết hầu lên xuống chuyển động, hô hấp gấp rút.

Tiêu Dư An ổn định lại tâm thần, duỗi cánh tay bị thương, tùy ý để máu thuận theo cánh tay hắn nhỏ giọt lên tuyết trắng xóa, Tiêu Dư An phơi đi cơn đau, chậm rãi mở miệng: “Án Hà Thanh, một dao này, cầu ngươi tha cho Triệu công công, tha cho những người khác của Bắc quốc, có tức giận gì, có thù gì, có thể mười lần ghi lên thân ta.”

Lời nói vừa dứt, Tiêu Dư An lại một dao vung lên trên cánh tay, vết máu lật lên da thịt, đau đến nổi Tiêu Dư An cả người rút lại thân thể run lẩy bẩy, hắn thở một hơi lại nói: “Một dao này, là thay tộc người ngươi mà xẻo, năm đó sau khi tiên đế phá quốc đã diệt hết cả tộc ngươi, nay đến lượt hoàng tộc Bắc quốc lưu vong khắp nơi, nhưng cầu ngươi bảo vệ tốt Vĩnh Ninh, nàng hiện giờ đang ở Vĩnh Ninh điện, hy vọng ngươi mau chóng đi tìm nàng, dù sao ta cũng trốn không được, ngươi muốn bất cứ lúc nào đối với ta thiên đao vạn qua đều được… …”

Tiêu Dư An lời nói chưa xong, Án Hà Thanh đột nhiên vài bước lên trước đoạt lấy dao, việc xảy ra đột ngột, Tiêu Dư An chỉ cảm thấy bóng người trước mắt một thoáng, Án Hà Thanh đã ở trước mặt mình.

Tiêu Dư An bản năng rất muốn lùi ra sau, nhưng hắn toàn trên dưới nơi cần đau thì đau, nơi cần cứng thì cứng, đâu còn chỗ nào có thể khống chế được bước chân, một bước loạng choạng hướng ra sau ngã xuống, đột nhiên phần eo bị người ôm lấy, ấm áp trong phút chốc bao bọc ở xung quanh.

Án Hà Thanh một tay chặt chẽ mà ôm lấy Tiêu Dư An, một tay ấn ở trên vết thương nơi cánh tay của hắn cố gắng cầm máu, Án Hà Thanh đôi tay run rẩy, đôi môi trắng bệch, giống như những vết dao nhìn thấy mà phát hoảng ấy là đâm ở trên người hắn vậy.

Tiêu Dư An ngây cả người, hắn hơi hơi mở miệng, muốn hỏi gì đó, lại không biết hỏi cái gì, một cái lưỡng lự, lồng ngực đột nhiên nhói đau, trước đó tích lũy vất vả nhiều ngày một cái bạo phát, một miệng tanh ngọt từ trong cổ họng nhổ ra, nhuộm lên mặt đất một màu đỏ đảm chiến tâm kinh.

Sau khi ho ra máu tụ, đầu của Tiêu Dư An đau như ầm ầm nổ ra vậy, trong lúc lờ đờ hắn dường như nghe thấy tiếng kêu gọi sốt ruột của Án Hà Thanh, từng tiếng từng tiếng kêu gọi giống như mang theo cơn đau xé tim nứt phổi, nhưng mà Tiêu Dư An nghe không rõ ràng, hắn dồn sức mà rất muốn đáp lại, nhưng cuối cùng cũng là thể lực không chống đỡ nổi, bất tỉnh mà đi.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 83
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...