Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Thành Phản Diện Làm Sao Để Sống Đây

Chương 78

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Gió bắc cuốn sạch mặt đất thổi gãy trăm cỏ, tuyết cuối dồn dập, Tiêu Dư An một đêm tỉnh lại trông thấy cành cây khô bên ngoài cửa sổ có đóng lên băng hoa trong suốt, quạ gáy xám đang thê thê lương lương mà gào thét. Xung quanh kim rơi cũng có thể nghe, yên tĩnh đến nổi khiến người ta hoảng hốt.

Thị nữ đêm qua hầu hạ mình ngủ đi đã không còn thấy bóng dáng đâu nữa, Tiêu Dư An thức dậy nhìn thấy Tẩm cung bị lục đến một đống lộn xộn, vàng bạc châu báu cũng toàn bộ biến mất.

Tiêu Dư An hoàn toàn không bất ngờ, từ ngày hôm qua binh sĩ Nam Yến quốc đóng quân ở ngoài hoàng thành, thì trong cung đã bắt đầu loạn rồi, hoàng thân quốc thích, đại thần thuộc hạ, ai ai trốn thì trốn, chạy thì chạy, khắp nơi là đồ đạc bị đập nát, hỗn độn không chịu nổi, cung điện vốn uy nghiêm an ninh sớm đã không còn tồn tại.

Tiêu Dư An vén chăn thức dậy, bắt đầu tự mình mặc y phục, nhưng mà quần áo vừa dày vừa nặng kiểu dáng phức tạp, Tiêu Dư An làm sao cũng mặc không được, dứt khoát tùy ý quấn lên một cái ngoại bào dày, mặc thêm một cái áo lông rồi đi ra khỏi Tẩm cung.

Thị vệ và nô bộc sớm đã toàn bộ trốn khỏi cung điện, đại thần vài ngày trước vài lần khuyên Tiêu Dư An trốn chạy cũng đều biến mất không thấy, không qua vài ngày, cũng điện vốn sênh ca man vũ, vậy mà trông lên hoang vắng hỗn độn, thật là than hưng vong, rất giận những con cóc kêu, rất khổ những con quạ khóc.

Tiêu Dư An giẫm lên tuyết, một đường đi thẳng đến Vĩnh Ninh điện, đi ngang qua Kim Phong Ngọc lộ đình, nhịn không được ngừng lại bước chân.

Cái đình vốn ngói vàng hiên đỏ giờ đây tích đầy ngói vỡ, nhìn không ra phồn hoa vốn có chút nào, Tiêu Dư An nhìn qua hai hai lần, trong lúc ngẩn ngờ nhìn thấy bộ dáng Án Hà Thanh quét tuyết, hắn định lại thần, vội vã rời đi.

Vĩnh Ninh diện cũng là một mảng bừa bộn, quần áo gỗ vỡ đồ lặt vặt tán loạn rơi đầy đất, Tiêu Dư An trong lòng tuôn lên bất an, vài bước vội vã chạy vào trong điện.

Khiến cho Tiêu Dư An không bao giờ nghĩ đến là, Tẩm cung của công chúa Vĩnh Ninh vậy mà cùng bình thường không khác mấy, công chúa Vĩnh Ninh ngồi đoan trang ở trước hộp trang điểm, một thân sa y thuần trắng, xung quanh không có nô tỳ, nàng một mình tô mày vẽ môi, nghe thấy tiếng động, nàng quay đầu qua, thấy là Tiêu Dư An, giương lên một nụ cười ấm áp vui vẻ: “Hoàng thượng ca ca.” Tiêu Dư An nhìn thấy công chúa Vĩnh Ninh đứng dậy, vung vẩy tay áo nhảy lên một dáng múa rung động lòng người, nàng mỉm cười hỏi: “Đẹp không?”

Tiêu Dư An nói: “Đẹp.”

Đây một cung điện không còn thấy phồn hoa nữa, đây một cung điện đổ nát không chịu nổi, vậy mà vẫn có một nơi ca vật thị nhân phi không lo sợ.

Công chúa Vĩnh Ninh thu tay áo hỏi: “Hoàng thượng ca ca, huynh có sự việc gì hối hận không?”

Tiêu Dư An ngẩn người vài giây, dường như lại nghe thấy bên tai vang lên âm thanh vong quốc, đó là đang nguyền rủa hắn thả Án Hà Thanh đi rồi dẫn đến âm thanh Bắc quốc vong quốc, thế là hắn cười nói: “Không có.”

“Vậy sao?” công chúa Vĩnh Ninh rủ xuống con ngươi, “Thật ngưỡng mộ hoàng thượng ca ca.”

Tiêu Dư An một bước lên trước: “Vĩnh Ninh, muội có phải đang lo sợ mất nước?”

Đôi môi công chúa Vĩnh Ninh khẽ giương, nhưng đó là nỗi miền ân hận nói không hết: “Vĩnh Ninh không sợ nước mất, không hận nhà tan, chỉ hối hận lúc đó, lúc đó… … không có đối với hắn biểu rõ tâm ý, không có nói ra nỗi lòng, giờ đây không còn gặp lại nữa, bèn hóa thành hai hàng thanh lệ, nguyện hắn một đời an khang không chịu liên lụy.”

Tiêu Dư An đưa tay sờ sờ tóc của công chúa Vĩnh Ninh: “Sẽ không có không còn gặp lại nữa, muội tốt tốt ở đây, ta sẽ khiến hắn đến gặp muội.”

Công chúa Vĩnh Ninh đột nhiên ngẩng đầu, hơi thở không ổn định: “Nhưng, nhưng mà giờ đây rơi vào hoàn cảnh này, làm thể nào khiến hắn đến gặp muội?”

“Yên tâm đi, hắn nhất định muốn gặp muội, muội ở nơi đây chờ đợi cho tốt, nhất định có thể đợi được hắn, ta cam đoan với muội.” Tiêu Dư An mỉm cười, đáy mất lấp đầy thương yêu, “Ninh nhi, đừng có áy náy, đừng có để ý đã xảy ra chuyện gì, đừng có tự trách, cuộc đời này ngắn như vậy, đường về không biết nơi đâu, đã là cảm mến lẫn nhau thì nhất định phải ở cùng nhau cho tốt, lúc gặp lại hắn, thì quên đi đã từng, theo hắn đi đi.”

Đáy mắt công chúa Vĩnh Ninh một chớp mà qua một tia mơ màng, dường như đối với lời của Tiêu Dư An hiểu biết lơ mơ, nhưng vẫn là trịnh trọng mà gật gật đầu.

Tiêu Dư An thở một hơi dài, giống như là đã bỏ xuống một tảng đá trong lòng, hắn lại động viên công chúa Vĩnh Ninh vài câu, quay người rời đi.

Bầu trời đột nhiên rơi xuống tuyết lớn,dường như đang vì cái cung điện vắng lặng này thêm một phần thê lương, Tiêu Dư An chậm rãi mà đi về Tẩm cung, ngừng lại bước chân ở nơi không xa trước cửa Tẩm cung.

Trước cửa Tẩm cung có đứng một người.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 78
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...