Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Thành Phản Diện Làm Sao Để Sống Đây

Chương 178

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

(*Sơn vũ dục lai phong mãn lâu <山雨欲来风满楼>: nghĩa là cơn giông trước lúc mưa nguồn. Trước khi xảy ra sự việc lớn thường có những biến cố báo hiệu bất thường.)

Lúc Tiêu Dư An ở Tạ phủ tìm được Tạ Thuần Quy,Tạ Thuần Quy đang quỳ ở dưới đất, tay không nhổ cỏ dại, đôi mắt hắn đỏ ửng, đầu tóc bù xù, tay bị mặt đất sần sùi bên dưới cỏ dại cọ sát đến toàn là máu, nhưng vẫn không chịu ngừng lại.

Tiêu Dư An hít sâu một hơi, ở bên cạnh Tạ Thuần Quy quỳ nửa gối xuống, nắm lấy cổ tay của hắn, cản lại động tác của hắn: “Thuần Quy… …”

Động tác của Tạ Thuần Quy ngừng lại, không có lên tiếng.

Góc mắt Tiêu Dư An hơi hơi ửng đỏ, nhẹ tiếng nói: “Thuần Quy, chúng ta quay về thôi được không?”

Tạ Thuần Quy hỏi: “Về đâu? Chúng ta có thể quay về đâu chứ?”

Tiêu Dư An đáp: “Về trong cung.”

Tạ Thuần Quy hỏi: “Trong cung? Đó là nhà sao?”

Cổ họng của Tiêu Dư An giống như đột nhiên bị người khác bóp lấy, không thể phát ra âm thanh nào thêm.

Không phải, đó không phải là nhà của Tạ Thuần Quy, ngay cả đến thôn Đào Nguyên cũng không phải nhà của Tạ Thuần Quy.

Bắc quốc mới là nhà của Tạ Thuần Quy, nhưng mà Bắc quốc đã không còn tồn tại nữa.

Tiêu Dư An đang không biết đáp lại như thế nào, Tạ Thuần Quy tự mình làm chuyện của mình đem cọng cỏ dại cuối cùng nhổ xong, sau đó hướng linh đường cung cung kính kính mà khấu đầu ba cái, lại cuối thấp đầu xuống, khiến người khác nhìn không rõ biểu tình của hắn, hắn nói với Tiêu Dư An: “Đi thôi… … quay… … về trong cung.”

Đem Tạ Thuần Quy đưa về tẩm điện trong cung, và dặn dò thị nữ chăm sóc hắn cho tốt rồi sau đó, Tiêu Dư An hướng tẩm cung của mình đi tới.

Một ngày lù lù khù khù, cuối cùng cũng yên tỉnh trở xuống, Tiêu Dư An gọi lui thị nữ, tự mình một mình chầm chậm hướng tẩm cung đi, đã là chiều tối, cuồng phong gào thét, tuyết lớn tung bay, giá lạnh thấu xương, Tiêu Dư An một bước sâu một bước nông mà đi, để mặc nhiệt độ cơ thể từng chút từng chút bị cướp đi.

Lúc đi gần đến tẩm cung, Tiêu Dư An đột nhiên ngừng lại bước chân, nhìn thẳng về phía trước.

Trước cửa tẩm cung có đứng một người, người đó chắc cũng là đã đợi được một lúc, tinh thần có chút sốt ruột, sau khi nhìn thấy Tiêu Dư An, đáy mắt người đó thoáng qua vui vẻ, hắn vội vàng vài bước đi tới, đưa tay phủi đi bông tuyết ở trên vai và trên đầu của Tiêu Dư An, cởi xuống ngoại vào chặt chẽ mà quấn lấy thân thể của hắn, sự ấm áp thầm vào cơ thể của Tiêu Dư An, vỗ về tứ chi đã bị lạnh cóng của hắn.

Tiêu Dư An đột nhiên nghẹn ngào, hắn gọi nhỏ: “Án ca… …”

“Ừm, ta ở đây.” Án Hà Thanh cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên gò má và môi của Tiêu Dư An, “Mệt rồi ư?”

Tiêu Dư An nói: “Ngươi mau ôm ôm ta.”

Nghe thấy lời nói, Án Hà Thanh hoàn toàn không do dự mà đưa tay đem hắn ôm vào trong lòng.

Cả người của Tiêu Dư An đều chôn vào trong lòng của Án Hà Thanh, hít thở sâu một cái, nói: “Không mệt.”

Án Hà Thanh an ủi mà sờ sờ tóc của hắn, Tiêu Dư An đột nhiên ngẩng đầu nói: “Án ca, chúng ta xuất cung đi dạo đi, chỉ ngươi và ta.”

“Được.”

Thời gian còn sớm, hoàng thành vẫn phồn hoa náo nhiệt như trước kia, công tử tiểu thư khoác lên áo lông qua lại ở trên đường, trẻ con qua lại không ngớt giữa cái gian hàng và hẻm nhỏ vui đùa đuổi bắt, khắp nơi đều là tiếng rao hàng của tiểu thương tiểu buông.

Án Hà Thanh và Tiêu Dư An kề vai đi cùng nhau, Tiêu Dư An đối với những đồ vật nhỏ bên đường vô cùng hiếu kỳ, thường xuyên chỉ lấy một vật nhỏ bên đường đối với Án Hà Thanh gọi Án ca ngươi nhìn cái này, Án ca ngươi nhìn cái kia.

Nhìn cái này rồi cái kìa, Tiêu Dư An đã chạy lên phía trước rồi, Án Hà Thanh vài bước đi theo, đưa tay nắm lấy tay của hắn, Tiêu Dư An bị kéo đến thân ảnh tạm ngừng, quay đầu qua, ánh mắt từ trên tay di chuyển đến khuôn mặt của Án Hà Thanh, sau đó cong mắt mặc ý mà cười, nắm lại tay của Án Hà Thanh cùng hắn đan mười ngón tay lại với nhau.

Đột nhiên nơi xa truyền đến tiếng kèn Xô-na ầm ĩ, diễn tấu điệu nhạc đại hỷ, có ông chủ cửa tiệm rảnh rỗi thò ra cái đầu, đưa dài cổ bắt đầu hóng chuyện.

Án Hà Thanh và Tiêu Dư An hai người lùi đến bên đường, chỉ thấy nơi xa đi đến một đội ngũ đưa cô dâu, mười dặm hồng trang, tiếng trống linh đình, vô cùng náo nhiệt!

Tiêu Dư An cười nói: “Wa, người giàu có a, phô trương đến vậy, này, Án ca ngươi xem, tân lang cưỡi ngựa bên đó, hỷ phục trên người trông rất đẹp a.” Án Hà Thanh thuận theo ánh mắt của Tiêu Dư An nhìn đi, tám chiếc kiệu hoa đập vào trước mắt dao dao động động mà đi ngang qua, kiệu nghiêng về phía trước, tân lang tinh thần phấn chấn đang cưỡi trên một con ngựa cao đỏ thẫm, đầu ngựa có quấn ruy băng hoa đỏ, vô cùng vui mừng, tân lang xuân phong đầy mặt, hướng người reo hò xung quanh chắp tay đa tạ, hỷ phục trên người có dùng kim tơ thêu thùa điểm xuyết, làm công cầu kỳ, quả thật tinh xảo.

Án Hà Thanh thu về ánh mắt, nhìn Tiêu Dư An, đáy lòng đột nhiên âm ỷ tuôn ra một niệm tưởng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 178
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...