Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Thành Phản Diện Làm Sao Để Sống Đây

Chương 96

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thảnh thơi nhân thức đông phong diện, vạn tử thiên hồng, thôn Đào Nguyên.

Nói là thôn trang, thật ra cũng được coi là một thị trấn nhỏ, ma tước tuy nhỏ ngũ tạng câu toàn*, nên có đều có, cái gì cũng không thiếu.

(Ma tước tuy nhỏ, ngũ tạng câu toàn <麻雀虽小五脏倶全>: ý chỉ có những thứ tuy thể tích hoặc quy mô nhỏ bé nhưng bên trong có đầy đủ hết)

Trên tiểu trấn, y quán duy nhất hiện ra cũ kỹ giản dị, người khác vừa mới đến gần, đã có thể ngửi thấy hương thuốc cỏ đắng, Trương Trường Tùng tuổi đã quá nửa trăm đang tựa vào ghế trúc ngoài cửa nghỉ ngơi, bên cạnh hắn có sắc một vại thuốc, canh thuốc sôi sùng sục vén mở nắp vại, ùng ục ùng ục mà ra khói.

Hai tên thương khách đi ngang qua hướng ngoài trần mà đi, vừa đi vừa cao giọng bàn luận: “Nam Yến quốc đó cũng thật là ghê gớm a, một năm trước vừa mới thôn tính Bắc quốc, đây đã phát binh Đông Ngô rồi?”

“Là ngươi không biết, trước đây khi Nam Yến quốc bị Bắc quốc phá nước, Đông Ngô quốc thừa cơ chia cắt cương thổ Nam Yến quốc, ngươi nói giờ đây Nam Yến quốc vùng dậy, có thể không đánh Đông Ngô quốc sao?”

“Ai yo, ta không phải là ý này, ta là nói Nam Yến quốc tại sao lại không nghĩ ngơi thêm hai năm nữa, cứ ngày ngày chinh chiến như vậy?”

“Quân vương Nam Yến quốc thật là đáng gờm a, một đời bá chủ minh quân, tuổi vẫn còn trẻ, nhìn hắn lên ngôi chưa qua một năm, công tích hiển hách a.”

“Nghe nói vị quân vương Nam Yến quốc này, không những biết trị quốc giỏi đánh trận, diện mạo còn kinh vi trời đất? Có phải là chuyện thật?”

“Hứ! Đây ta làm sao biết được a! Ta cũng chưa thấy qua!”

Âm thanh của hai tên thương khách càng ngày càng xa, Trương Trường Tùng mở mắt ngó một cái vại thuốc, lại lay động quạt hương bồ lớn trong tay tiếp tục nghỉ ngơi.

Thôn Đào Nguyên là một nơi thần kỳ, nó nằm ở nơi giao nhau của bốn nước… … đã từng là nơi giao nhau của bốn nước ---- giờ đây là nơi giao nhau của ba nước.

Ở nơi giao nhau, xung quanh thì đương nhiên sẽ khó tránh khỏi giao chiến, nhưng mà thôn Đào Nguyên lại chưa từng chịu qua sự xâm hại của chiến tranh, đời đời bình yên vô lo, giống như trong vận mệnh có thiên ý bảo hộ.

Thôn Đào Nguyên không thuộc về bất kỳ nước nào, bá tánh sống ở nơi đây an cư lạc nghiệp, tự cung tự cấp, tuy rằng thường xuyên có thương nhân lữ khách đi ngang qua đây, nhưng mà chưa từng có người lưu lại qua, rõ ràng không có cố ý đi ẩn nấp, nhưng lại thật giống như một nơi bồng lai tiên cảnh*.

(*gốc là <世外桃源>: thế ngoại đào viên)

Cho đến hai năm trước.

Hai năm trước, hai thanh niên tướng mạo bất tục đi đến nơi đây, bố trí một tòa phủ đệ, đã định cư ở lại.

Bá tánh tiểu trấn lần đầu tiên thấy người ngoài, lúc mới bắt đầu giữ thái độ cảnh giác, sau này phát hiện hai thanh niên này đều là người giúp đỡ người khác vì vui, là thanh niên tốt nhiệt tình hiền lành, thế là cũng đã dần dần chấp nhận bọn họ.

Sau khi hai thanh niên định cư, một tên kinh doanh bán muối, một tên quản sự thu xếp, bọn họ hai người vốn đã có chút gia sản, thêm chút nỗ lực, không đến nửa năm, gia sản vậy mà ngày càng sung túc.

Bá tánh tiểu trấn giản dị dần dần đã quen với trên trấn nhiều thêm hai thanh niên, ngoài trừ bà mai bên thành tây muốn giúp các đại khuê nữ trên trấn tìm bọn họ làm một con rể tốt ra, hình như cũng không có biến đổi gì quá lớn.

Cho đến lại một năm trước.

Một năm trước, hai thanh niên không biết đã nhận được tin tức gì, nhanh chóng thu thập hành lý liền đi rồi, lưu lại phủ đệ to như thế cho một bà dì lẻ loi chăm sóc.

Sao hơn nửa tháng, hai thanh niên lại quay về trên trấn.

Cùng nhau đến, còn có hai thiếu niên khác, một tên tướng mạo tuấn dật, đáng tiếc lại là một kẻ ngốc.

Còn có một tên, diện mạo cực kỳ xinh đẹp, giữa cử chỉ lời nói giống như một tiên nhân, Đại Ngưu đã từng đi qua hoàng thành Đông Ngô quốc thấy người đã rêu rao, nói là cô nương đầu bảng trong Túy Hoa lầu hoàng thành cũng không so được với hắn!

Lúc Trương Trường Tùng lần đầu tiên gặp Tiêu Dư An, cũng giống như những người khác, cũng tưởng rằng đây là một tiểu thiếu gia của một nhà phú quý không ăn thức ăn của trần gian không biết tại sao ẩn cư nơi đây, tiểu thiếu gia này sinh ra được bộ dạng này, nhất định mắc cỡ ngại ngùng không thích cùng người khác giao tiếp.

Trương Trường Tùng của bây giờ chỉ muốn quay về tát cho mình một bạt tay: Trương Trường Tùng a Trương Trường Tùng, tuổi ngươi mới qua nửa trăm, không thể đui sớm như vậy a?

Mặt trời đỏ treo ở nửa đồi núi, Trương Trường Tùng chợp mắt xong, hắn vuốt vuốt râu trắng, ngẩng lên mí mắt trông xa, tiểu trấn bao phủ ở trong lộ quang nắng chiều sắp xuống chưa xuống, thật là yên bình, yên tĩnh, an nhàn, đậu móa!

Nơi xa đột nhiên cấp tốc chạy đến một người, trên lưng còn cõng theo một tên tướng sĩ toàn thân là máu, người đó vừa đi vừa gọi: “Sư phụ!! Cứu người a!!!”

Trương Trường Tùng lấy tay đỡ trán, kéo dài nửa ngày, đợi người đó chạy đến gần rồi, giận đến nói một cái quạt hương bồ quạt lên vai người: “Tiêu Dư An! Ngươi lại kiếm việc cho ta! Cái tiểu y quán này của ta sớm muộn sẽ bị ngươi bại sạch!”

Trên miệng mắng người, động tác Trương Trường Tùng không có chậm trễ, vội vàng để Tiêu Dư An đem người cõng vào bên trong y quán, đắp thuốc cầm máu.

Tiêu Dư An cười đáp: “Sự phụ, tiền thuốc ta giúp người trả.”

Trương Trường Tùng trừng hắn một cái, mũi khinh thường ra khí: “Hứ!!”

Sau tủ thuốc thò ra một cái đầu, là một thanh niên ngũ quan cân đối: “Ấy! Lại một người! Tháng này đã là người thứ tám rồi! Là do Nam Yến quốc và Đông Ngô quốc chiến tranh sao?”

Tiêu Dư An hồi một hơi, gật gật đầu: “Ta chỉ là đi hái thuốc một cái, liền đụng phải rồi.”

“Ta cảm thấy ngươi thật là có duyên với những binh sĩ này, ta bình thường cũng đi hái thuốc, cũng không có gặp qua a.” Trương Bạch Thuật ném cho Tiêu Dư An một miếng vải trắng sạch sẽ, “Lau lau đi, xem xem ngươi, toàn thân máu, ra ngoài nhất định đem Mã đại nương đối diện dọa cho ngất đi.”

Tiêu Dư An cười đáp: “Dọa ngất cũng rất tốt a, mỗi lần gặp phải bà ấy, bà đều phải hỏi ta Liễu An và Phong Nguyệt có muốn lấy vợ không, sau đó lại nói Tiểu Ngọc Nhi thành tây bao nhiêu tốt, haiz, Trương Bạch Thuật, ngươi nói ta cũng không tệ, tại sao Mã đại nương không giúp ta làm mai?”

Trương Bạch Thuật động tác khoa trương mà quan sát hắn một cái: “Ngươi? Cô nương nhà nào mà dám gả cho một nam tử so với mình còn xinh đẹp hơn?”

Trương Trường Tùng trán gân nổi lên, không nhịn được nữa mà đối với hai người giận mắng: “Được rồi! Đừng có ở bên đó nói lải nhải nữa! Người này vẫn còn đang phun máu đây này, hai người các ngươi cứ ở kế bên người ta tán dóc! Cút qua đây giúp đỡ!”

“Cha, đừng giận a đừng giận, nhân sinh chính là giống như một màn kịch, bởi vì có duyên mới quen nha.” Trương Bạch Thuật vừa giúp đỡ đắp thuốc vừa nói.

“Bởi vì chuyện nhỏ mà tức giận, quay đầu nghĩ nghĩ lại hà tất?” Tiêu Dư An vừa tiếp miệng vừa ấn lấy vết thương chảy máu của binh sĩ.

“Tức giận chính mình không như ý!”

“Thương tâm thương thân không người giúp!”

“Cha a!”

“Sư phụ a!”

Hai người muôn miệng một lời: “Đừng tức giận nè, đừng tức giận!”

Lời nói vừa dứt, binh sĩ ngủ mê trên giường bệnh mãnh liệt ho ra một ngụm máu, rồi lại ngất mê đi tiếp.

Trương Trường Tùng: “… …”

Ta con mẹ nó kiếp trước rốt cuộc đã làm qua cái thứ nghiệt ngã gì, gặp phải hai thằng ranh con này???

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 96
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...