Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Đáng Ghét! Cô Ta Lại Ra Vẻ Nữa Rồi!

Chương 210

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sau khi thống nhất kế hoạch cho đêm nay, mọi người lần lượt về phòng lấy các manh mối.

Khương Yếm cũng về phòng mình, cửa chưa kịp mở thì tiếng ồn ào náo nhiệt từ bên trong đã xuyên qua khe cửa, lọt thẳng vào tai cô.

"Tối nay mình có thể ngủ cùng cậu không?" Giọng bé Ngu Nhân Vãn vang lên.

"Không được." Bé Khương Yếm lạnh lùng từ chối.

"Tớ chỉ ngủ chung giường với người có ngoại hình giống tớ."

Nghe đến đây, Khương Yếm đẩy cửa bước vào.

Lúc này, căn phòng vốn không lớn đã chật kín, bé Ngu Nhân Vãn lộ vẻ thất vọng, bé Đào Đào áo hồng không biết kiếm được chiếc gương từ đâu, bé đang cầm soi mình, vừa soi vừa so sánh với khuôn mặt của bé Khương Yếm, trên gương mặt kiêu căng lại hiện ra chút ưu phiền.

Bé Đào Đào áo đen ngoan ngoãn ngồi ở góc giường, cúi đầu, hai bàn tay đặt trên đùi, cậu bé từng sống cùng Khương Yếm trong hoàng lăng nên rất rõ khuôn mặt của mình được tạo ra theo thẩm mỹ của Khương Yếm, có lợi thế bẩm sinh, không cần phải lo về vấn đề nhan sắc.

Sau khi Khương Yếm bước vào, tiếng nói của mấy đứa trẻ dần im bặt.

Có lẽ do thiết lập của trường năng lượng, tuy mới cách giờ thức chỉ khoảng bốn năm tiếng thôi, nhưng mấy đứa trẻ đã bắt đầu buồn ngủ.

Bé Ngu Nhân Vãn ngáp dài đứng dậy, bé Hoan Hoan vẫy tay chào mọi người, sau khi vài đứa trẻ rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai bé Mục Vọng.

Khương Yếm: "Sao hai em còn chưa đi?"

Bé Đào Đào áo hồng ôm ngực ngồi thẳng: "Với thân phận của em, chắc chắn sẽ được nghênh đón về cung."

Vậy là muốn chờ Mục Vọng đến đón.

Khương Yếm lại nhìn bé Đào Đào áo đen.

Bé Đào Đào áo đen gật đầu lia lịa, hiển nhiên rất tán thành câu nói của bé Đào Đào áo hồng.

Khương Yếm: "Vậy để chị nhắn tin cho Mục Vọng."

Nhắn tin xong, Khương Yếm quay người lại, lúc này bé Đào Đào áo đen đã bắt đầu ngủ gật, vì gật đầu quá mạnh nên cả người cậu bé cũng lắc lư theo.

Khương Yếm nhướng mày, khom người lại gần mặt cậu bé nhìn thử, lúc này đầu bé Đào Đào áo đen đã cúi xuống ngực, khuôn mặt ửng hồng.

Nửa phút sau, tiếng gõ cửa vang lên, Khương Yếm đứng thẳng dậy đi mở cửa.

"Ngủ rồi." Cô chỉ về phía bé Đào Đào áo đen.

Mục Vọng cúi người nhìn bé Đào Đào áo đen, bé Đào Đào áo hồng cũng tò mò chạy đến, tạo nên khung cảnh hài hước khó tả.

Vài phút sau, Mục Vọng dời tầm mắt, bế bé Đào Đào áo đen lên, bé Đào Đào áo hồng nhanh nhẹn chạy đến, nhảy phóc lên lưng anh.

Khi Mục Vọng đứng dậy, hai cậu bé đã bám dính lấy anh.

"Chị ơi, em đi đây, lát nữa quay lại."

Khương Yếm: "Ừ."

Cửa đóng lại, Khương Yếm ngồi trên giường, Thẩm Tiếu Tiếu lén lút nhìn cô mấy lần.

"Chậc chậc." Em thử lên tiếng.

Khương Yếm liếc nhìn, Thẩm Tiếu Tiếu lập tức im bặt, ngồi nghiêm chỉnh lướt điện thoại.

Khương Yếm chẳng quan tâm, đi đến bên cạnh bé Khương Yếm.

Cô bé đã ngủ từ lúc nào không hay, hơi thở đều đặn, nằm bất động, như đang chìm vào giấc ngủ say.

Khương Yếm thản nhiên nói: "Đi đánh răng."

Bé Khương Yếm: "Hứ..."

Khương Yếm dỗ dành: "Lông mi em đang cử động kìa."

Thế là bé Khương Yếm lững thững đi đánh răng.

Thẩm Tiếu Tiếu nhìn Khương Yếm đầy kinh ngạc, rõ ràng lúc nãy khi cô bé tuyên bố không đánh răng, Khương Yếm không hề có mặt trong phòng.

Nhưng Khương Yếm không muốn giải thích, chỉ cầm mấy manh mối lên.

Manh mối đêm đầu tiên đã ghi rõ điều kiện thông qua.

Thời gian trải nghiệm công viên là ba ngày.

Mời các vị du khách đoán tên hoạt hình tương ứng trước khi tham gia trò chơi thứ sáu.

Có ba cơ hội trả lời câu hỏi, mong du khách và các bạn nhỏ chơi vui vẻ, tích cực tham gia!

Dựa vào các công chúa, hoàng tử tóc vàng mắt xanh xuất hiện trong công viên giải trí, có thể thấy phạm vi phim hoạt hình rất rộng.

Bao gồm cả hoạt hình Trung Quốc và nước ngoài.

Nhức đầu nhất là, nó có thể xuất hiện ở rất nhiều tập, hoặc chỉ có một tập duy nhất.

Tóm lại phạm vi đáp án cực đa dạng, thậm chí là phim ít người biết đến.

Tuy nhiên, Khương Yếm không lo lắng về vấn đề này.

Phim nổi tiếng hay không không quan trọng với cô, vì cô chưa từng xem.

Nghĩ đến đây, Khương Yếm nghiêng đầu nhìn Thẩm Tiếu Tiếu, Thẩm Tiếu Tiếu ngẩng mặt lên, ánh mắt dò xét ấy khiến em lo lắng.

"Chị... chị Khương Yếm, có chuyện gì sao?"

Khương Yếm hỏi: "Em đã xem phim hoạt hình chưa?"

Thẩm Tiếu Tiếu: "A!" đầy ngạc nhiên, vẻ mặt mờ mịt.

Khương Yếm nhắc lại: "Em đã từng xem phim hoạt hình chưa?"

Thẩm Tiếu Tiếu hiểu ra, vội vã gật đầu: "Xem rồi! Xem nhiều lắm!"

Khương Yếm: "Vậy lần này làm phiền em."

Tất nhiên Thẩm Tiếu Tiếu chẳng hiểu Khương Yếm đang nói gì, em ngây ngô gật đầu.

Nửa phút sau, Khương Yếm lại quay sang hỏi em: "Mọi người đều xem nó à?"

Thẩm Tiếu Tiếu chớp chớp mắt.

Khương Yếm thúc giục.

Thẩm Tiếu Tiếu cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng lại chẳng biết không ổn chỗ nào, chỉ đành nghiêm túc trả lời:

"Cũng không hẳn, nhưng những bộ nổi tiếng dù không xem thì cũng biết chút ít, ví dụ như Na Tra Náo Hải, ai mà không biết chứ!"

Khương Yếm: "Chuyện gì cũng có ngoại lệ."

"Ví dụ như chị."

Vẻ mặt Thẩm Tiếu Tiếu ngẩn ngơ, nhưng lúc này tiếng gõ cửa vang lên, em vội vã nhảy xuống giường mở cửa, bên ngoài là mọi người, vừa rồi sau khi thương lượng, tối nay mọi người sẽ ở lại đây thảo luận về trò chơi thứ sáu.

Ghế đã được chuẩn bị sẵn, mọi người vào cửa thì lần lượt ngồi xuống ghế, lấy từ trong túi ra những mảnh manh mối mà mình tìm được, đặt lên bàn.

Mọi người đang suy tư, chẳng ai nói chuyện.

Thẩm Tiếu Tiếu nghĩ đến câu Khương Yếm vừa nói, hơi hoang mang nhìn cô, lòng như lửa đốt, cứ nơm nớp lo âu, linh cảm có chuyện chẳng lành sắp xảy ra.

Thẩm Hoan Hoan thấy vẻ mặt của Tiếu Tiếu có gì đó không ổn, bèn hỏi: "Sao vậy Tiếu Tiếu? Sao cứ nhìn chị Khương Yếm mãi thế?"

Thẩm Tiếu Tiếu: "Chị Khương Yếm vừa nói chuyện phim hoạt hình với em…"

Mặt Triệu Kha Phổ vui mừng: "Trời ơi, các cô có manh mối rồi à!"

"Không phải không phải." Thẩm Tiếu Tiếu vội vã bảo: "Cũng không có gì đâu, chỉ là em nghĩ nhiều thôi, em hiểu lầm lời chị Khương Yếm…"

Khương Yếm: "Không hiểu lầm."

Lời còn chưa nói hết, Thẩm Tiếu Tiếu đã nghẹn họng.

Khương Yếm nói thẳng: "Chị chưa từng xem phim hoạt hình, các em đã xem chưa?"

Triệu Kha Phổ: "…"

Ngu Nhân Vãn: "…"

Tay Thẩm Hoan Hoan đang vặn nắp chai chợt khựng lại giữa không trung, sau một hồi lâu, tay cô nàng mới nhẹ nhàng đặt lên thân chai, kết quả vừa chạm vào thân chai thì tay cô nàng run lên, chai nhựa rơi thẳng xuống.

Khương Yếm nhanh tay cúi người cầm nó.

Cô ngẩng đầu lên, lần đầu tiên thấy sự kinh ngạc lẫn bất lực hiện trên khuôn mặt Thẩm Hoan Hoan.

Biểu cảm của Hoan Hoan giống hệt tôi tối qua.

Huhuhu, toi rồi toi rồi! Bỏ cuộc thôi, tôi không tìm được manh mối nào cả. Khương Yếm chưa từng xem phim hoạt hình, phải làm sao đây…

?? Tối hôm qua mị không xem, chị Yếm không xem phim hoạt hình à? Hả??

Đúng vậy, thậm chí chị Yếm còn không biết Na Tra với Anh em Hồ Lô.

Không phải chứ, sao lại không biết được, đó là Na Tra! Là anh ấy là anh ấy, anh hùng thiếu niên Na Tra!

Chắc hồi nhỏ nhà chị Yếm nghèo, không có tivi, không có truyện tranh để đọc, ba mẹ cũng không cho xem…

Toi rồi, bỏ cuộc không xem nữa, nếu tối nay có manh mối gì thì làm phiền anh chị em gọi tôi một tiếng, không thì thôi.

Đêm hè hơi nóng, Khương Yếm lấy tay quạt.

Chuyện này nói sớm hay nói muộn cũng chẳng ảnh hưởng gì đến việc có thể thông qua hay không, nói sớm không giúp cô có thêm kiến thức về phim hoạt hình, mà còn ảnh hưởng đến tâm trạng của mọi người, làm gián đoạn việc hoàn thành các trò chơi.

Thẩm Hoan Hoan vẫn không cam tâm, xác nhận lại: "Chị chưa xem chút gì ư?"

Khương Yếm: "Chưa xem."

Ngu Nhân Vãn: "Hôm nay ở ngôi nhà bánh kẹo, công chúa tóc đỏ nằm trong hồ nước, chị Khương, chị không biết ư?"

Khương Yếm: "Một người cá thì có gì cần biết?"

Mọi người: "..."

Suốt cả quá trình, chỉ có Mục Vọng là không đổi sắc, sau khi phát hiện việc xem hay không xem phim hoạt hình có vẻ rất quan trọng, anh giơ tay: "Tôi cũng chưa xem."

Thẩm Tiếu Tiếu vô thức nói: "Anh không xem cũng không sao."

Câu này có hơi tổn thương, Mục Vọng giả vờ không nghe thấy.

Trong phòng lập tức yên ắng.

Bầu không khí căng thẳng đến đáng sợ.

Cũng vì Khương Yếm đã làm đội trưởng quá lâu, tuy nhiều manh mối quan trọng không phải do cô phát hiện ra, nhưng về cơ bản, người dựa vào các manh mối có được từ bên ngoài suy ra đủ loại chân tướng kỳ lạ đều là cô.

Nói cách khác, trọng tâm hoàn thành trò chơi vẫn phụ thuộc vào Khương Yếm.

Nhưng giờ đây, đội trưởng Khương Yếm tuyên bố cô đã hết nhiệm vụ, trọng tâm vượt ải buộc phải chuyển giao. Trong thoáng chốc, mọi người không thể tiếp nhận trọng trách này.

Có năng lực là một chuyện, cái quan trọng nhất là can đảm.

Can đảm gánh vác mạng sống của người khác.

Mãi đến vài phút sau, Thẩm Hoan Hoan mới thở dài, cô nàng giơ chai nước vừa mở nắp lên, ực ực uống vài ngụm rồi nói: "Không sao cả."

"Tuy chị Khương Yếm không xem phim hoạt hình, nhưng chúng ta đã xem rồi, chúng ta tìm manh mối cùng chị Khương Yếm, sau đó phân tích nó đại diện cho bộ phim nào là được."

"Không xem phim hoạt hình là chuyện bình thường, đây vốn là một trong những rủi ro trong trường năng lượng, dù sao trước khi vào đây chúng ta cũng chẳng biết phải đoán tên phim hoạt hình." Thẩm Hoan Hoan động viên mọi người: "Việc cấp bách trước mắt là tìm ra điểm chung của bốn câu chuyện trước."

"Chị Khương Yếm đã chỉ ra hướng đi cho chúng ta rồi, chúng ta cùng cố gắng!"

Bầu không khí căng thẳng tan biến, mọi người tụ thành một nhóm bắt đầu thảo luận, càng lúc càng sôi nổi.

Thẩm Tiếu Tiếu liệt kê một loạt tên phim hoạt hình lên giấy, mọi người cùng em đối chiếu với bốn câu chuyện, cố gắng tìm ra đáp án.

Nhưng tìm mãi, hàng chục bộ phim mà em đã liệt kê đều không khớp.

"Điểm chung quá rộng." Em than thở.

"Trong các câu chuyện đều có ba mẹ, rồi nhìn từ góc độ của đứa trẻ, tuy chúng nghe lời và ngoan ngoãn, nhưng cuộc sống đều không hạnh phúc, mỗi người đều có những bất hạnh riêng."

"Hình như chỉ có hai điểm chung này!"

Thẩm Tiếu Tiếu đã nói ra suy nghĩ của tất cả mọi người, bao gồm cả người xem livestream, thậm chí người xem livestream còn sốt ruột hơn cả người trong cuộc.

Đúng vậy đó...

Tôi cũng chỉ tìm ra được hai điểm chung này.

Nghĩ mau nghĩ mau, cố gắng tìm nào!

Chết tiệt, tôi thực sự rất tiêu cực, còn điểm chung nào nữa không, dù nhìn thế nào thì cũng chỉ có mấy điểm này thôi!

Đúng vậy... Tôi thực sự nghĩ không ra bộ phim hoạt hình nào tương tự thế.

Huhuhu, mị lo quá đi mất.

Mọi người thảo luận hơn ba tiếng đồng hồ, dưới sự ảnh hưởng của trường năng lượng, mọi người càng ngày càng mệt mỏi, dù uống cà phê cũng chẳng thể chống đỡ được.

"Ba chú heo con à?" Thẩm Tiếu Tiếu lẩm bẩm: "Hay là nòng nọc tìm mẹ?"

"Hai câu chuyện này đều liên quan đến mẹ..."

"Liệu có liên quan đến số lượng trẻ em không, có bộ phim hoạt hình nào liên quan đến số sáu không?"

Cuối cùng, khi kim đồng hồ chỉ đến số mười hai, Triệu Kha Phổ là người đầu tiên gục xuống bàn.

Thẩm Hoan Hoan dù có lay thế nào cũng không thể đánh thức anh ta được, cuối cùng bản thân cũng mệt quá mà ngã gục trên ghế, mí mắt dần khép lại.

Chỉ có Khương Yếm và Mục Vọng là không bị ảnh hưởng.

Với tình hình hiện tại, không thể tiếp tục thảo luận được nữa. Thấy vậy, Khương Yếm đặt đống tài liệu xuống, gọi Mục Vọng khiêng Triệu Kha Phổ về phòng.

Sau đó cô đưa Thẩm Hoan Hoan và Ngu Nhân Vãn về phòng.

Trở lại phòng, Khương Yếm vác Thẩm Tiếu Tiếu lên giường, tắt đèn, bật đèn ngủ bên cạnh mình rồi tiếp tục đọc tài liệu.

Lúc nãy cô đã giữ lại tất cả các bản in, giờ đây chúng được trải ra trước mặt cô.

Dễ dàng nhận thấy, điểm mấu chốt của những câu chuyện này đều là tình yêu - tình yêu giữa ba mẹ và con cái.

Có tình yêu vô vọng, có tình yêu toan tính, có tình yêu đầy kiểm soát, và cũng có tình yêu chưa từng được đáp lại.

Mọi người đều tập trung phân tích vào điểm này, lúc nãy Khương Yếm cũng nghĩ vậy, nhưng nhìn tình hình phân tích của mọi người thì theo hướng này không ổn.

Vậy thì...

Khương Yếm nhíu mày, cô không ngừng lật xem tài liệu, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở một tờ chẩn đoán của bệnh viện.

Lúc nãy cô đã xem tờ chẩn đoán này vô số lần, dù xem thế nào cũng chẳng thấy có gì bất thường.

Đây là chẩn đoán vô sinh của mẹ An An.

Mẹ An An bị vô sinh, không thể sinh con, vậy nên bà và chồng đã nhận nuôi An An, sau đó An An bị người ba nghiện cờ bạc bán cho kẻ buôn người.

Khương Yếm nhìn chằm chằm vào tờ chẩn đoán ấy, vì đã xem quá nhiều lần nên nhìn những nội dung quen thuộc, cô không khỏi thất thần, nửa phút sau, cô lắc đầu, đặt nó sang một bên.

Nhưng ngay khi cô chuẩn bị xem tài liệu khác thì não cô bỗng hoạt động.

Cô từ từ quay mặt sang, lại nhìn tờ giấy chứng nhận vô sinh.

Nếu không thể tìm ra manh mối từ bản thân câu chuyện, vậy tại sao không tìm từ "lý do câu chuyện bắt đầu"?

Cô lập tức lật xem các tài liệu khác, năm phút sau, cô đặt tất cả tài liệu xuống, thở phào một hơi.

Khương Yếm vươn tay về phía cô bé đang ngủ say bên cạnh.

Cô vỗ nhẹ ba phút, cô bé mới mơ màng mở mắt, ngơ ngác nhìn xung quanh, cuối cùng nhìn Khương Yếm.

Khuôn mặt cô bé dần dần kéo căng: "Tốt nhất là chị có chuyện thật."

Khương Yếm: "Có chuyện thật."

Cô cúi đầu nói vài câu, bé Khương Yếm vốn đã nhắm mắt, nghe thế thì lại mở to mắt ra.

Khương Yếm: "Ngày mai chú ý ba điểm này, nếu trò chơi thứ năm có thì không sao."

Cô bé nhìn cô mấy lần, rồi từ từ nhắm mắt lại:

"Nhớ rồi."

"Tối mai không đánh răng, không được cản em nữa."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 210
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...