Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Đáng Ghét! Cô Ta Lại Ra Vẻ Nữa Rồi!

Chương 4

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Khương Yếm dừng lại tại trạm xe buýt kế tiếp.

Lúc này có một nam sinh mặc áo trắng đang đứng bên ngoài xe, tự giới thiệu mình là người đến giúp đỡ. Khương Yếm đưa cho cậu ta rương hành lý, sau đó cất chiếc ô dài màu đen, những hạt mưa rơi xuống thân ô nhanh chóng tạo thành một vũng nước nhỏ ngay dưới chân.

"Lên xe trước đã." Nam sinh nói: "Cứ chọn chỗ ngồi tùy ý, chị xem chị muốn ngồi đâu."

"Ừm."

Sau khi lên xe, Khương Yếm nhìn một vòng xung quanh rồi ngồi vào chiếc ghế trống ở hàng thứ hai.

Chiếc xe buýt này thuộc loại xe buýt nhỏ, trừ vị trí lái xe thì chỉ có sáu hàng ghế, mỗi hàng có hai ghế, chỉ có lẻ tẻ sáu bảy người ngồi. Ngoại trừ một cặp chị em sinh đôi đang nhỏ giọng nói chuyện thì những người khác đều im lặng.

Cửa xe đóng lại rất mau, nam sinh lúc nãy lên xe rồi ngồi bên trái tay Khương Yếm.

Trời mưa dầm, mặt đường trơn trượt, tầm nhìn đường không rõ lắm nên xe đi rất chậm. Lúc này, người phụ nữ ngồi hàng đầu tiên đứng dậy: "Tôi tên là Giang Ngữ Tình, là người phụ trách dẫn chương trình này. Bây giờ những người tham gia đều đã đến đủ nên trước tiên tôi muốn thu hợp đồng của mọi người."

Đây là một người phụ nữ tầm ba mươi tuổi, dù là cách ăn mặc hay giọng nói đều rất già dặn. Người phụ nữ đi đến bên cạnh Khương Yếm, nhận hợp đồng của cô rồi lại quay người nhận hợp đồng của nam sinh áo trắng.

Khương Yếm hơi rũ mi.

Nam sinh vẫn luôn chú ý tới Khương Yếm vội vàng nhỏ giọng giải thích: "Xin chào, tên em là Trình Quang, sư phụ em họ Hà."

Khương Yếm hiểu ra, gật đầu: "Thay tôi gửi lời hỏi thăm đến sư phụ cậu, tôi sẽ cố gắng hết sức để vượt qua chương trình này."

Trình Quang nhếch miệng cười nhẹ, vừa định nói thêm điều gì đó thì cậu thấy Khương Yếm nhìn ra ngoài cửa sổ, hoàn toàn không có ý định nói chuyện phiếm với cậu nữa.

Trình Quang: "..." Cậu đứng ngồi không yên: "Cái đó…"

Khương Yếm nhìn về phía Trình Quang một lần nữa.

Trình Quang vội vàng ôm một cái ba lô ở bên cạnh lên: "Đây là quần áo và giày dép mà sư phụ bảo tôi chuẩn bị cho chị. Bốn phía thôn Tằm toàn là núi vây quanh, có một chặng đường núi phải đi, chị xem chị vẫn đi giày cao gót kìa…"

"Ồ, được rồi." Khương Yếm nhanh nhẹn nhận lấy ba lô.

Động tác của Khương Yếm nhanh nhẹn dứt khoát làm cho Trình Quang khá bất ngờ, cậu còn tưởng Khương Yếm sẽ rất cố chấp về chuyện thẩm mỹ và ăn mặc của bản thân.

Thấy cậu ngẩn người, Khương Yếm lễ phép hỏi: "Còn chuyện gì nữa không?"

Đối với yêu cầu của ân nhân, nếu không khó thực hiện thì cô sẽ cố gắng hết sức đáp ứng.

Trình Quang vội vàng gật đầu.

"Nói thẳng luôn đi." Khương Yếm nói.

Trình Quang: "Sư phụ hi vọng chị cố hết sức để không bị lộ thân phận, video theo dõi vào đêm chị hoá hình đã bị sư phụ xoá sạch rồi. Mặc dù có một số bạn bè thân thiết của sư phụ đoán được chuyện gì xảy ra, nhưng sau khi cãi nhau với sư phụ xong thì họ đều giúp đỡ bao che, vì vậy không có vấn đề gì lớn cả."

"Tóm lại bây giờ chỉ có một số người biết thân phận thực sự của chị, còn nữa…"

"Ừm." Trình Quang cắn răng: "Vì để che giấu thân phận của chị nên sư phụ hi vọng rằng chị tạm thời trở thành sư tỷ của tôi."

"... Chị thấy chuyện này ổn không?"

Sau khi hỏi xong những lời này, Trình Quang thật sự kinh hồn táng đảm.

Ban nãy Trình Quang đã nhìn thấy cảnh Khương Yếm thản nhiên cười bước qua bước qua vòng hoa của người lạ và bước lên xe như không có chuyện gì. Yêu quái đúng là quái vật không có sự đồng cảm, cả hành động rất bất kính như giẫm lên vòng hoa cũng làm cho được.

Vậy nên nếu Khương Yếm cảm thấy xưng hô sư tỷ này xúc phạm đến cô thì việc cô giết cậu cho vui là việc hoàn toàn hợp lý.

"Được."

Thu suy nghĩ trở lại, Trình Quang thở hắt một hơi mạnh: "Cảm ơn chị."

Khương Yếm nhìn Trình Quang vài lần, cô bỗng nói: "Cậu có biết hội Đạo thuật không?"

Hiện tại Trình Quang khá hưng phấn vì đã giữ khá chắc cái mạng nhỏ của mình, cậu vội vàng gật đầu: "Đương nhiên."

Khương Yếm nở nụ cười. Tên đạo sĩ đó đã lợi hại như vậy thì hẳn đệ tử của ông cũng không kém cỏi.

Khương Yếm đã suy nghĩ rất rõ ràng, nếu tham gia chương trình vì báo ân thì cô không thể làm ra chuyện tiêu cực trong thi đấu, nhưng với năng lực của cô, ngay cả chuyện phân biệt người và quỷ còn khó chứ đừng nói đến chuyện bắt quỷ.

Thực sự là có lòng mà không có sức.

Dưới tình huống như vậy, giải pháp lâu dài là sống sót và tìm kiếm sự giúp đỡ.

"Rất nhiều loại à?" Cô hỏi.

"Vâng."

Khương Yếm gật đầu: "Đã là đồng môn thì phiền cậu giúp đỡ tôi nhiều hơn."

Trình Quang: "Vâng."

Đạt được câu trả lời mong muốn, Khương Yếm lại quay đầu, tiếp tục nhìn trời mưa ngoài cửa sổ.

Trình Quang: "..."

"...?!"

Trình Quang suy tư suốt một đường xem Khương Yếm muốn chỉnh đốn cậu như thế nào.

Thôn Tằm nằm ở một nơi rất hẻo lánh, gần sáng sớm xe buýt mới dừng lại trên đỉnh đồi.

Bởi vì nhiệt độ không khí trên núi thấp nên máy sưởi trong xe đã được bật lên. Khương Yếm ngồi ở vị trí phía trên, trên cửa sổ có một tầng sương mù, nhìn ra bên ngoài cũng chỉ thấy được một vùng mênh mông mù mịt.

Đúng là khá nhàm chán. Khương Yếm đứng dậy rồi hà hơi vào cửa sổ, sau đó lấy tay lau chùi.

Thế nhưng màu trắng không hề biến mất.

Lúc này ngoài cửa sổ cũng tràn ngập sương trắng, có bóng cây lờ mơ quanh bốn phía, trông giống như người khổng lồ Thần Nông ẩn nấp ngày đêm để nhìn trộm mọi người từ trong bóng tối.

Khương Yếm thong thả thu mắt, cúi đầu xuống lần nữa.

Lúc này Giang Ngữ Tình, người phụ trách chương trình, nhìn ra ngoài cửa sổ: "Sương mù dày đặc quá…"

"Lát nữa mọi người xuống xe nhớ nhìn đường cẩn thận. Ngã ở đây thì có khi ngày mai chỉ tìm được một cái xác đông cứng ở dưới chân núi thôi."

Biểu cảm của Giang Ngữ Tình vô cùng nghiêm túc.

Cô ấy không phóng đại, với địa hình và sương mù dày như thế này, chỉ cần hơi mất chú ý là cũng có thể biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Nhiên liệu thừa trong xe không còn nhiều. Giang Ngữ Tình và tài xế phải trở về Giang Thành trước bình minh nên họ không thể chậm trễ thêm nữa. Cô ấy đứng dậy và lặp lại lời mình đã nói trên xe vài lần nữa.

"Vì lòng nhân ái và tinh thần nhân đạo, trong lúc ghi hình chương trình, hy vọng tất cả nhà ngoại cảm cẩn thận phân biệt ma quỷ thiện ác, ưu tiên di chuyển và tiến hành thanh lọc chúng. Tất nhiên, nếu chúng đe dọa nghiêm trọng đến sinh mệnh của mọi người thì hãy lấy việc giữ an toàn làm chính."

Nói xong, cô ấy lấy sáu cái camera mini phân phát cho các nhà ngoại cảm: "Những ống kính này sử dụng công nghệ tiên tiến nhất hiện nay, nó sẽ không phát ra bất kỳ âm thanh hay ánh sáng nào, có công năng vô cùng ổn định và mạnh mẽ, bây giờ mọi người hãy đeo nó."

"Các nút để bật và tắt là những chấm nhỏ màu đỏ ở phía trên. Hồng Chẩm không bắt buộc phải livestream toàn bộ hành trình. Trong những tình huống đặc biệt thì mọi người có thể tắt camera."

Để thuận tiện cho việc che giấu, camera được thiết kế rất nhỏ và tinh tế, có hình dạng của một bông hoa đào. Nếu trước đó không nói rõ thì sẽ không có ai nghĩ đây là một chiếc camera.

Phía trên camera có một cái lỗ nhỏ, Khương Yếm nghĩ ngợi rồi đeo nó vào khuyên tai.

Sau khi sáu người đều chuẩn bị sẵn sàng, Giang Ngữ Tình mở cửa xe.

Gió đêm từ trên núi mạnh mẽ ập vào xe, nhiệt độ bên trong xe giảm xuống rất nhanh. Chỉ trong chốc lát, ngoại trừ tài xế thì mọi người đã ở bên ngoài xe.

Nhìn quanh chỉ thấy khắp nơi toàn là sương mù dày đặc, chẳng hề thấy bóng dáng của thôn đâu.

Giang Ngữ Tình khua khoắng điện thoại, cười khổ: "Sương mù dày đặc không mở được livestream cũng không sao, nhưng có rất nhiều fans thức khuya chờ đợi đó, mọi người mau livestream đi."

"Đã muộn thế này rồi mà vẫn còn người đợi chúng ta hả?" Một giọng nữ trong trẻo vang lên.

Khương Yếm cụp mắt nhìn về phía nữ sinh vừa nói.

Cô đã để ý cô gái này từ khi lên xe, cũng không phải vì lý do gì quan trọng mà chỉ vì sự mới lạ mà thôi.

Đây là lần đầu tiên Khương Yếm nhìn thấy một người toàn màu trắng, toàn thân cứ như là một bông tuyết. Ngoại trừ đôi môi và đôi mắt màu nâu thì toàn bộ cơ thể đều là màu trắng, như thể chỉ cần chạm vào là sẽ hoá thành tuyết vậy.

Khương Yếm cử động ngón tay, cô muốn thử xem liệu chỉ chạm vào thì cô gái ấy có tan chảy hay không. Nhưng trước khi cô kịp thử thì em ấy đã chạy đến bên một cô gái khác trông rất giống mình.

"Đương nhiên rồi." Giang Ngữ Tình khẳng định lời nói của cô gái ấy: "Mọi người đều rất quan tâm đến tiến độ và sự an toàn của mọi người."

"Không cần lo lắng, chúng tôi giỏi lắm đó."

Thẩm Tiếu Tiếu mỉm cười nắm lấy tay chị gái, Thẩm Hoan Hoan có chút bất đắc dĩ nhìn em gái mình, sửa lại: "Ngoại trừ chúng ta, tất cả mọi người đều rất giỏi được chưa? Nếu em còn bay nhảy nữa, chị sẽ ném em ra ngoài đó."

Hai chị em này là một cặp song sinh, hiện đang xếp ngoài hạng một nghìn ở Cục Quản lý siêu nhiên và thành tích của họ cũng không cao.

Hai người được tiếp xúc với các nhà ngoại cảm vào ba năm trước. Sau khi sư phụ phát hiện ra tài năng của họ thì họ bắt đầu học kỹ thuật trói ma quỷ và khuất phục tà ma. Sau đó, theo yêu cầu của sư phụ, hai cô nàng đã đăng ký thành công vào Cục Quản lý siêu nhiên và tham gia vào trang web Hồng Chẩm để tìm hiểu cách các nhà ngoại cảm khác bắt quỷ.

Hai người đã tạo ra phòng livestream của riêng mình cách đây một năm và kể từ đó, họ sẽ thỉnh thoảng livestream trong trang web. Mặc dù thường xuyên thất bại vì hai chị em vẫn còn là học sinh trung học mười sáu tuổi, nhưng họ còn trẻ và còn nhiều cơ hội để phát triển nên mọi người đều đặt nhiều kỳ vọng vào tương lai của hai chị em.

Thẩm Tiếu Tiếu gật đầu như gà mổ thóc.

Giang Ngữ Tình mỉm cười lắc đầu, cô ấy nhìn mọi người: "Bây giờ mọi người đều bật camera lên đi. Chúng ta cùng chào đón phòng livestream trước, sau đó tôi sẽ giới thiệu tình huống của tập này."

Khương Yếm đưa tay ấn vào đôi bông tai.

Một tiếng "bíp" rất nhẹ vang lên, máy quay của cô đã được kết nối với phòng livestream chính thức của "Hồng Chẩm".

Lúc này, một ký hiệu "phát sóng" hình tam giác đã xuất hiện ở khoảng trống trên trang chủ của trang web livestream tâm linh duy nhất nước Hoa.

"Hồng Chẩm" là một trang web livestream nội bộ nên chỉ có các nhà ngoại cảm chính thức mới có quyền đăng ký. Có hàng trăm chương trình livestream trên trang web mỗi ngày, từ bói toán đến săn ma, miễn có liên quan đến tâm linh học thì đều có thể phát sóng.

Hình thức này đã diễn ra hơn mười năm, hiện tại, cuối cùng "Hồng Chẩm" cũng có chương trình tạp kỹ tâm linh cùng tên.

Hàng nghìn cánh tay đồng loạt bấm nút phát. Họ đều là những nhà ngoại cảm thức khuya chờ "Hồng Chẩm"  phát sóng. Trong số đó có những người mới vô danh vừa đăng ký với Cục Quản lý siêu nhiên và lên "Hồng Chẩm", ngoài ra còn có những nhà ngoại cảm thâm niên có phòng livestream độc quyền trong "Hồng Chẩm".

Khi mọi người nhấp để vào, dòng chữ màu đỏ tươi hiện lên trước mặt mọi người.

Chào mừng đến với "Phòng livestream Hồng Chẩm"

Đây là phòng livestream được đặt theo tên của trang web và cũng là phòng livestream duy nhất có thể được đặt theo tên của trang web. Màn hình ở giữa phòng livestream hiện bị chia thành bảy phần, sáu phần là của các nhà ngoại cảm tham gia và một phần là của người dẫn chương trình.

Lúc này, bảy màn hình đều có màu trắng như nhau.

Bình luận bắt đầu dậy sóng:

Tại sao lại có màu trắng vậy?

Hình như là sương mù, đây là đâu?

Chắc đang ở trên núi đó, tôi có thể nhìn thấy cây cối.

Có trường hợp người đi bộ bị mất tích không?

Số đầu tiên là cảnh ngoài trời à?

Việc này hơi khó khăn đấy.

Giang Ngữ Tình liếc nhìn khu vực bình luận rồi tắt điện thoại.

Cô ấy không nói lời thừa thãi nào nữa mà đi thẳng vào trọng tâm: "Xin chào mọi người, chào mừng đến với kỳ đầu tiên của ‘Hồng Chẩm’. Tôi là người dẫn chương trình, Giang Ngữ Tình."

"Hai tháng trước, dụng cụ đã tìm thấy năng lượng hỗn loạn ở đây. Khả năng cao có ma quỷ ẩn nấp, nhưng vì không thể tìm được người nên vẫn chưa giải quyết được. Tổ chương trình đã biết được sự việc và tiếp nhận nhiệm vụ này."

"Đây là một nơi không thể tìm thấy trên hầu hết bản đồ. Sau khi xác định được địa điểm, chúng tôi đã tìm kiếm rất nhiều thông tin và phát hiện ra rằng ở đây có một ngôi làng cổ. Đó cũng là nơi có năng lượng hỗn loạn."

"Nơi đó được gọi là thôn Tằm."

"Hai tuần trước, thôn Tằm đã đăng một thông báo tuyển dụng. Trên thông báo, họ muốn thuê các chuyên gia chăn nuôi tằm đến để kiểm tra ngôi làng và giúp tìm ra nguyên nhân khiến loài tằm chết nhiều trong năm nay."

"Ekip chương trình đã đảm nhận công việc này rồi."

"Thế nên lần này các nhà ngoại cảm vào thôn với thân phận là giáo sư và các sinh viên khoa sinh học của trường Đại học A."

Trình Quang giơ tay: "Các sinh viên thì không có vấn đề gì… Nhưng giáo sư khoa sinh học thì hơi khó diễn nhỉ?"

Giang Ngữ Tình nhìn về phía sau Trình Quang.

Bên đó có một người đàn ông cường tráng tầm khoảng bốn mươi tuổi, anh ta sờ đầu mình, mỉm cười nói: "Tôi tên Hùng An, nhà tôi nuôi tằm, tôi đã nuôi tằm mấy chục năm rồi nên chắc không sao đâu."

Trình Quang giơ ngón cái lên: "Chú giỏi quá, giỏi cả bắt ma và nuôi tằm!"

Người đàn ông mạnh mẽ như vậy hiển nhiên không quen với lời khen nên vội vàng xua tay.

Giang Ngữ Tình nói xong những gì mình muốn nói, cuối cùng cô ấy tổng kết: "Để không quấy nhiễu vào cuộc sống của dân làng, tất cả các nhà ngoại cảm nên cố gắng hết sức để đóng tốt vai của mình và cố gắng đừng tiết lộ danh tính thật sự của mình."

"Trường hợp tốt nhất là mọi người có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách lặng lẽ và trở về an toàn."

Mọi người đồng loạt nói đồng ý.

Sau khi Giang Ngữ Tình tắt camera của mình, cô ấy liếc nhìn sương mù dày đặc xung quanh. Lúc này, trời đã rạng sáng. Nếu trưởng thôn của thôn Tằm không muốn bọn họ vào thôn lúc năm giờ sáng thì bây giờ họ đã không lên núi.

"Chúng ta đi nhanh thôi." Nói xong, cô ấy dùng đèn pin chiếu sáng con đường núi.

Nhưng thật kỳ lạ, chùm ánh sáng lẽ ra phải xuyên qua các lớp sương mù lại chỉ dừng lại trước mặt cô ấy vài bước.

Giang Ngữ Tình nhíu mày nhìn về phía trước, cổ tay của cô ấy đột nhiên run bần bật.

Trước mặt cô ấy là một người đàn ông.

Ánh mắt của anh ta rất âm u khiến người khác không thoải mái. Giang Ngữ Tình không biết anh ta đã đứng ở đây bao lâu, cũng không biết anh ta đã nghe được nhiều hay ít. Cô ấy há miệng th* d*c, nhưng chưa kịp sắp xếp lại ngôn ngữ thì người đàn ông đã ngắt lời cô ấy với giọng điệu rất cứng rắn.

"Cô đang nói gì vậy?"

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 4
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...