Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Đáng Ghét! Cô Ta Lại Ra Vẻ Nữa Rồi!

Chương 35

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Người thuê nhà mới mặc sườn xám đỏ đứng ở góc cầu thang, nửa khuôn mặt khuất trong bóng tối, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm thím ấy không biết từ bao giờ. Thím Vương vứt điếu thuốc xuống đất, dẫm mấy cái, đuổi người đi: "Này, cô đứng đó hù chết tôi à? Muốn phát sóng trực tiếp thì làm đi, đừng đứng thù lù đó làm tôi sợ, trái tim tôi không khỏe lắm đâu!"

Thím Vương lại nhìn Khương Yếm vài lần: "Tôi nói chứ, trên đời này làm gì có ma quỷ, cô cứ ở đó mà phát sóng trực tiếp mấy hiện tượng siêu nhiên đi, sớm muộn gì cũng tự mình dọa mình thôi! Nhìn cô bây giờ xem, âm u, dọa mấy đứa trẻ sợ hãi."

Khương Yếm: "Cảm ơn, tôi sẽ suy xét."

Thím Vương: "?"

Khương Yếm lấy con búp bê ở sau lưng ra, quơ quơ nó với thím Vương: "Cái này cần phải trả cho chủ nhà không, lúc nãy tôi dọn dưới gầm giường thì thấy nó."

Thím Vương nhìn vài lần, phất tay ghét bỏ: "Chắc chắn là búp bê của Hà Sấu Ngọc rồi, người đã chết rồi còn không mau vứt nó đi. Xúi quẩy thật sự, bình thường cô ta hay thích sưu tầm mấy cái thứ này, cách làm việc cũng quỷ dị, cuối tháng trước tôi đi thu tiền nhà còn thấy cô ta mặc váy đỏ cho con trai nữa kìa, chồng cô ta cũng không ngăn cản, chiếc váy đó màu đỏ đậm lắm, hơn nửa đêm còn đứng bên cạnh cửa, dọa tôi thót cả tim!"

"Thím có biết lý do tại sao cô ấy lại sưu tầm những thứ đó không?" Khương Yếm hỏi.

"Để tìm tư liệu kinh dị, nghe nói cô ta là tiểu thuyết gia truyện kinh dị, cửa lớn không ra, cửa nhỏ không vào, lúc tôi đi thu tiền nhà, cô ta luôn ngồi trên giường, lười đến mức không thèm đứng dậy, chẳng có tí lễ phép nào cả! Hơn nữa đầu óc cũng không bình thường, hơn nửa đêm lấy dao rạch mặt còn la hét om sòm làm cho không ai ngủ được cả!" Lúc thím Vương nói đến Hà Sấu Ngọc thì trên mặt thể hiện rõ sự không thích, nói chuyện cũng không lựa lời nói: "Cái loại người này có chết cũng không đủ…"

Khương Yếm ngước mắt lên.

Thím Vương đột nhiên kết thúc câu chuyện, liên tục nói: "Người chết là lớn nhất, người chết là lớn nhất.", rồi vẫy tay với Khương Yếm mới về phòng.

*

Một giờ chiều, Trình Quang tới phòng 604, rủ hai người cùng ra ngoài ăn cơm trưa với nhau, xung quanh không có tiệm cơm nào cả, chờ cơm nước xong xuôi về đến nhà tập thể đã gần ba giờ.

Thẩm Tiếu Tiếu giải thích cho Khương Yếm về máy đo năng lượng của Cục Quản lý siêu nhiên.

"Máy đo năng lượng trong Cục không tốt lắm, ngoại trừ loại linh hồn có năng lượng dao động cực lớn, cái chết cực kỳ bi thảm và oán hận mãnh liệt, hoặc là linh hồn có chấp niệm lúc sinh thời quá mãnh liệt thì thông thường phải mất 1 đến 2 năm mới có thể đo lường được."

"Giống như những công dân bình thường, chấp niệm trước khi chết của họ là nhìn thấy con mình vào đại học, phải chờ đến khi những linh hồn này bị ô nhiễm bởi chướng khí của nhân gian khiến cho năng lượng trở nên mạnh mẽ hơn thì máy đo lường mới có thể phát hiện ra được."

Thẩm Tiếu Tiếu tự tin nói: "Linh hồn chủ nhân phòng số 709 chết do hỏa hoạn đã tan biến, cho nên chắc chắn kết quả đo của máy chính là Hà Sấu Ngọc của phòng 604, cô ấy chết quá thảm, thuộc về nhóm có oán niệm nặng nhất, chắc chắn vừa mới qua đời đã bị máy đo phát hiện!"

Trình Quang không đồng ý: "Không có khả năng, Hà Sấu Ngọc mới chết sáu ngày. Sư phụ tôi đã từng nói, quá trình linh hồn còn vương vấn ở nhân gian là: Thân thể tử vong => đúng 0 giờ đêm đầu thất hồi hồn, linh hồn sẽ thoát ra khỏi thân thể  => về nhà => sáng sớm cái ngày sau đêm đầu thất đó linh hồn sẽ chuyển thế, chỉ có 1% khả năng linh hồn ở lại nhân gian vì những lý do khác nhau."

Trình Quang kiên định với ý kiến của mình: "Đêm đầu thất hồi hồi của Hà Sấu Ngọc còn chưa tới, linh hồn còn chưa thoát khỏi thi thể thì làm sao lại đo lường được cơ chứ?"

Thẩm Tiếu Tiếu chống nạnh: "Vậy anh nói xem đó là ai? Hiện giờ chỉ có 2 người chết thôi."

Trình Quang không chịu thua, đáp: "Dù sao chắc chắn đó không phải là Hà Sấu Ngọc!"

Khương Yếm: "Đó là linh hồn của phòng 709."

Thẩm Tiếu Tiếu cùng Trình Quang đồng thời quay đầu lại, đồng thanh nói: "Càng không thể!"

Đối với Lâm Hâm Cửu mà nói thì việc đánh tan linh hồn là chuyện không khó khăn, lúc ấy cảnh tượng Lâm Hâm Cửu vừa niệm ngày sinh tháng đẻ của đối phương, vừa đánh tan linh hồn đều bị hơn một nghìn nhà ngoại cảm chứng kiến rõ ràng.

Quan trọng nhất chính là, máy đo năng lượng khôi phục bình thường trước mắt mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp.

Cho nên linh hồn lần này bất kể là ai cũng tuyệt đối không phải là người phụ nữ phòng 709.

Khương Yếm cũng chỉ thuận miệng nói ra thôi, những quy tắc đó cô không hiểu, vì vậy cô làm động tác "mời", không nói nữa và tiếp tục lắng nghe cuộc thảo luận giữa hai người.

Sau nửa giờ cãi lộn không có kết quả, Trình Quang đi theo Thẩm Tiếu Tiếu lên tầng 6, định ồn ào tiếp nhưng chân mới vừa bước cửa thì tim đột nhiên đập loạn.

Cậu đột nhiên nhanh trí quay đầu lại.

Khương Yếm cười như không cười: "Sao lại không vào nữa?"

Trình Quang lùi về sau một bước theo bản năng.

Cậu bối rối, cậu không dám tự tiến vào trong mà chưa được Khương Yếm mời.

Thẩm Tiếu Tiếu cười lạnh: "Sao thế, chột dạ rồi à, cảm thấy bản thân mình sai rồi?"

"..." Trình Quang chán nản lùi về sau ba bước lớn: "Hừ, ai biết ai sai đâu."

Thẩm Tiếu Tiếu: "Ái chà chà… "

Trình Quang muốn phản bác nhưng không dám lên tiếng, chỉ để lại bóng lưng giận mà không dám nói gì.

Với một người có thể độc thoại với chính mình như Thẩm Tiếu Tiếu mà nói thì thời gian trôi qua rất nhanh.

Có lẽ Khương Yếm đã ở dưới lòng đất rất lâu, ngày nào cũng nằm đó, khoảnh khắc nào cũng mong chờ sự xuất hiện của bọn trộm mộ để làm cô vui lên, thế nên cô không hoài niệm những ngày chỉ có thể duy trì hình dạng thật của mình, cũng không thấy phiền chán khi Thẩm Tiếu Tiếu nói chuyện không dứt.

Bên kia Thẩm Hoan Hoan gửi bút danh của Hà Sấu Ngọc qua.

Thẩm Tiếu Tiếu xem qua, đó là là một tác giả chỉ có hơn 1 vạn fans, thời gian đăng ký là 4 năm, viết 7 cuốn, 6 cuốn đầu tiên không có gì nổi tiếng, nhìn số tiền thưởng thì cũng miễn cưỡng ấm no, nhưng gần đây có 1 cuốn đang hot, tuy vậy nó đã ngừng cập nhật được 2 tuần rồi.

Thẩm Tiếu Tiếu click mở chương mới nhất.

Thứ 4, ngày 27 tháng 01 năm 20X3, nắng đẹp

Có lẽ bà nội đã lớn tuổi rồi, ra ngoài thường quên muốn làm gì, hôm nay lại về tay không, bây giờ ở nhà không có rau để ăn, chúng tôi ở nhà gặm màn thầu cả ngày.

Cuốn sách gần đây nhất của Hà Sấu Ngọc được viết ở ngôi thứ nhất, mỗi chương được trình bày dưới dạng nhật ký kể lại một câu chuyện kinh dị, theo yêu cầu của Khương Yếm, Thẩm Tiếu Tiếu đọc cuốn truyện này, vừa xem vừa đọc.

Thứ 5, ngày 28 tháng 1 năm 20X3, trời âm u

Hôm nay bà nội lại về với hai bàn tay trống không. Ba lớn tiếng mắng bà, mẹ nói ba trách móc nặng nề quá, vẻ mặt bà bối rối, hơi đáng yêu, người lớn tuổi về già cũng giống như trẻ con cần được chăm sóc. Tôi đẩy ba ra rồi kéo bà vào phòng, đưa tay chải tóc lại cho bà để bà không còn buồn nữa. Nước da của bà màu bánh mật và đầy những vết đồi mồi, nhìn có vẻ hơi đáng sợ nhưng bà vẫn ngồi ở mép giường cười ha hả, đôi mắt bà cứ nhìn chằm chằm tôi.

"Bà đang nhìn gì thế?" Tôi hỏi bà.

Bà nội kéo khóa kéo của chiếc khoác bông ra, bàn tay lục lọi bên trong chiếc áo lông, móc ra một chiếc váy.

Bảo sao, tôi nói sao hôm nay bụng bà to thế, tôi còn tưởng bà có thai đấy. Bà nội nhét váy vào người tôi như đang nhét một món bảo bối, váy đẹp quá, tôi thích đến độ chỉ sờ tới sờ lui không nỡ buông tay, nhưng tôi không dám mặc. Tôi đoán là bà nội lấy trộm trong cửa hàng quần áo, rốt cuộc thì những lúc ra ngoài bà chưa từng có tiền trong người.

Thứ 6, ngày 29 tháng 1 năm 20X3, trời âm u

Tôi cười bảo bà nội mặc váy vào, tội lại giục bà mặc váy này ra ngoài đi dạo, hồi trẻ cuộc sống của bà vất vả quá, đến khi già rồi, cuộc sống bà vẫn không tốt. Một món quần áo cũng thường xuyên được khâu vá lại, có thể mặc được 7 - 8 năm, cả đời này của bà có lẽ chưa từng mặc váy. Bà nội vui vẻ mặc váy đi ra ngoài, ba hỏi váy ở đâu ra, tôi nói tôi mua cho bà.

Chủ nhật, ngày 7 tháng 2 năm 20X3, mưa nhỏ

Gần đây bà nội rất vui vẻ, thời gian ngủ trưa của bà càng ngày càng dài, giống như một con lợn trắng trẻo.

Tuy vậy, chiếc váy này rất xinh đẹp.

Thứ 6, ngày 12 tháng 2 năm 20X3, mưa to

Rạng sáng, tôi bị tiếng sấm đánh thức, khi mở mắt ra đã thấy bà nội đang nhìn tôi.

Nhìn tôi làm gì? Hết cả hồn.

Thứ 7, ngày 13 tháng 2 năm 20X3, nắng đẹp

Tôi trả lại váy, bà nội không để ý.

Thứ 2, ngày 1 tháng 3, trời nhiều mây

Hôm nay bà nội ngủ sáu tiếng đồng hồ, bữa tối cũng không có người nấu, ba ném gạo chưa nấu vào mặt bà, ông ta thực sự chẳng ra gì cả, nếu không có bà nội thì ông ta đã chết đói rồi!

Trong lúc bà nội nấu ăn, tôi ôm eo bà, làm nũng nói: "Bà nội, ban ngày bà ngủ lâu quá nhỉ?"

Bụng bà nội rất căng, khuôn mặt màu nâu bánh mật vừa hiền từ lại vừa dịu dàng.

"Bởi vì buổi tối bà phải trông chừng cháu mà."

Bà nói với tôi như thế.

Câu chuyện kết thúc ở đây.

Độc giả không biết tác giả đã qua đời, ở khu bình luận vẫn có rất nhiều người thúc giục cập nhật, nhưng cũng có người nói rằng câu chuyện đã kết thúc ở đây.

Thẩm Tiếu Tiếu cảm thấy không ổn, em cảm thấy nội dung muốn truyền tải trong câu chuyện này nhiều hơn những gì nó thể hiện bên ngoài. Em chà xát cánh tay đã nổi hết da gà rồi cầm điện thoại lên cho Khương Yếm xem: "Chị lại đây xem nè, có phải câu chuyện này…"

Khương Yếm cầm điện thoại nhìn một lúc rồi đột nhiên nói: "Là một chiếc váy màu trắng."

Thẩm Tiểu Tiểu: "Hả?"

Khương Yếm: "Không phải váy đỏ."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 35
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...