Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Đáng Ghét! Cô Ta Lại Ra Vẻ Nữa Rồi!

Chương 247

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Khi Giang Ngữ Tình trở lại, năm người đã đứng chờ được nửa tiếng rồi.

Thẩm Hoan Hoan vốn không định phiền Giang Ngữ Tình, nhưng nhà tang lễ hẻo lánh quá đi mất; trời cũng đã tối, chẳng có tài xế nào dám nhận khách nữa. Lúc đợi Giang Ngữ Tình tới, Thẩm Tiếu Tiếu còn giơ tay vẫy mấy chiếc taxi chạy ngang qua, không ngờ mấy chiếc taxi đấy lại lướt qua luôn, làm như không thấy gì cả.

Thậm chí có xe còn tăng hết tốc độ chạy bán sống bán chết, y như gặp quỷ vậy.

Khi chiếc taxi trống thứ năm lướt qua mặt cả nhóm thì rốt cuộc Giang Ngữ Tình cũng đến.

Vừa xuống xe cô ấy đã lấy ngay máy dò năng lượng ra, đi tới đi lui kiểm tra, nhưng máy chẳng phát ra bất kì âm thanh báo động nào.

"Giải quyết xong thật rồi à…"

Giang Ngữ Tình lộ rõ vẻ ngạc nhiên: "Nhanh như thế?"

Dưới góc độ của cô ấy, đúng thật là rất nhanh.

Cô ấy chỉ mới lên xe nghỉ ngơi một lát thì nhận được điện thoại từ Cục Quản lý siêu nhiên, nói rằng nhiệm vụ đã kết thúc, lập tức quay lại để đón người ngay.

"Cô chỉ cần đi đón bọn họ thôi."

"Đừng hỏi bọn họ đã giải quyết trường năng lượng thế nào."

Người gọi là Hà Thanh Nguyên, khoảng chín giờ tối ông tỉnh lại ở bệnh viện, không lâu sau đó ông nhận được tin nhắn của Khương Yếm, hiểu rõ quy tắc của nhà tang lễ Nam Tạng rồi, ông lập tức liên lạc với người trong cục nhằm thảo luận các thông tin liên quan, đồng thời chuẩn bị kỹ lưỡng để bảo mật cách thức thông qua trường năng lượng. Ngoài ra ông còn gửi thông tin về sự kiện ở thôn Linh Nhân đến các cơ quan ban ngành để xử lý.

Đến lúc đó người bên chính phủ sẽ lên tiếng đính chính trước truyền thông, độ tin cậy cũng cao hơn.

Giang Ngữ Tình nhớ lời dặn của Hà Thanh Nguyên, trong lúc xác định sự tồn tại của trường năng lượng, cô ấy không hỏi gì hết, chỉ bảo mọi người nhanh chóng lên xe.

"Tôi đã mua vé máy bay cho mọi người rồi, chỉ cần ngủ một giấc là đến Giang Thành."

"Các nhà ngoại cảm trong cục vẫn chưa biết tin mọi người giải quyết xong trường năng lượng, nếu bọn họ biết chắc chắn sẽ rất vui." Giang Ngữ Tình cười bảo: "Nói không chừng họ sẽ xếp hàng chờ mời cơm, ôm các cô, tặng hoa, tặng quà các thứ."

"Tốt quá đi mất."

"Trường năng lượng này chẳng khác nào ngọn núi đè trên đầu Cục Quản lý siêu nhiên cả, giải quyết được nó, mọi người sẽ có lòng tin vào việc chặn đứng quá trình kh*ng b* hồi sinh hơn."

"Tốt quá đi mất."

Giang Ngữ Tình liên tục lặp lại câu "Tốt quá đi mất", vì cô ấy rất kích động, dù không phải người thường hay càm ràm, nhưng cô ấy vẫn không nhịn được mà nói huyên thuyên mãi.

"Mọi người còn sống, tôi vui lắm."

Giang Ngữ Tình nói: "Khi nhóm lãnh đạo bỏ phiếu quyết định xem có nên để mọi người vào nhà tang lễ Nam Tạng hay không, vì chẳng biết phải làm sao nên tôi chỉ dám bỏ phiếu trắng. Bây giờ mới thấy họ đã làm đúng, lãnh đạo thật sáng suốt. Còn mọi người thì giỏi hơn tôi nghĩ nhiều."

"Đội của các cô xứng đáng xếp hạng nhất thật, sau lần này xếp hạng của mọi người chắc chắn sẽ tăng lên rất cao, tiền thưởng chỉ là phụ thôi, quan trọng là Cục Quản lý siêu nhiên sẽ có những phần thưởng quý giá hơn."

"Tôi đã lén xem danh sách khen thưởng, mấy phần thưởng đó có thể tăng theo năng lực, cải tạo thể chất, thậm chí thay đổi vận mệnh."

"Trở về rồi các cô có thể tự do chọn chúng."

Cả đám cũng không biết nên nói gì, đành im lặng.

Không phải họ lợi hại, cũng chẳng phải người khác không lợi hại.

Mấy đội kia cũng rất mạnh.

Trường năng lượng này đã giết rất nhiều nhà ngoại cảm ưu tú, một người trong top mười, bốn người trong top năm mươi, tám người trong top một trăm, những người còn lại đều trong top hai trăm.

Họ chết, đơn giản vì họ là nhà ngoại cảm.

Thẩm Hoan Hoan thở dài.

Sớm muộn gì chuyện của thôn Linh Nhân cũng được công bố nên cô nàng không nói gì về quy tắc của trường năng lượng, chỉ kể cho Giang Ngữ Tình nghe cuộc đời của những người trong trường năng lượng thôi.

Kể xong, cô nàng hỏi Giang Ngữ Tình: "Dựa theo kinh nghiệm của chị thì nếu chuyện này được công bố, người dân có thể biết được bao nhiêu?"

Giang Ngữ Tình không ngờ trường năng lượng này lại phức tạp và ẩn chứa một câu chuyện bi thương như vậy. Cô ấy trầm ngâm hồi lâu rồi mới đáp: "Hoa anh linh sẽ không được phép công bố."

"Các thông tin khác thì vẫn bình thường, Cục Quản lý siêu nhiên sẽ cắt bỏ sự tồn tại của hoa anh linh, thêm vài nội dung, chỉnh sửa câu chuyện sao cho hợp lý."

"Nội dung cốt lõi của câu chuyện là hành động vĩ đại của các vị liệt sĩ."

"Trước đây họ là những anh hùng vô danh, nhưng sau này có lẽ người dân sẽ ghi nhớ họ, mảnh đất quê hương Linh Nhân cũng nhớ ơn công lao họ, di vật của họ sẽ được tìm lại, ví dụ như bộ hí phục của Hề Quyết Vân, nó nên được đặt trong viện bảo tàng chứ không phải ở nhà riêng của ai đó."

Nghe thế, Thẩm Tiếu Tiếu vội giơ tay hỏi: "Vậy còn cậu học sinh kia thì sao?"

"Còn ba cậu ta và trưởng thôn nữa, bọn họ phát hiện hài cốt nhưng không báo cho cơ quan chức năng, còn chủ động phá hư hài cốt liệt sĩ, thiêu hủy hài cốt nhằm che dấu tội lỗi, khiến liệt sĩ đến chết còn chịu nỗi nhục nhã."

"Đặc biệt là cậu học sinh đó, đổi trắng thay đen, bịa ra câu chuyện tình yêu giữa liệt sĩ và quân xâm lược. Nếu không có chuyện này, linh hồn của Hề Quyết Vân đã không mất đi cơ hội đầu thai vì phải ở lại thế gian, trường năng lượng của nhà tang lễ Nam Tạng cũng chẳng xuất hiện."

"Cho nên dù Cục Quản lý siêu nhiên không trừng phạt…" Thẩm Tiếu Tiếu nhìn Giang Ngữ Tình: "Thì pháp luật cũng phải xử lý họ chứ?"

Giang Ngữ Tình gật đầu: "Tất nhiên."

"Tội của họ rất nặng."

"Một là cố ý hủy hoại hài cốt, hai là phỉ báng danh dự của anh hùng liệt sĩ."

"Đối với hai tội danh này, mỗi tội nghiêm trọng nhất là bị phạt tù tới ba năm, ba của cậu bé và trưởng thôn là người trưởng thành, chắc chắn phải ngồi tù. Còn cậu học sinh kia…"

Thẩm Hoan Hoan nói tiếp: "Học trễ một năm, đủ mười sáu tuổi rồi."

Giang Ngữ Tình gật đầu: "Vậy cậu ta có thể bị lưu án tích. Tuy nhiên còn phải xem xét tình hình cụ thể, vì thường học sinh sẽ được khoan hồng hơn người trưởng thành."

"Có điều…"

Giang Ngữ Tình hơi chần chừ, Thẩm Tiếu Tiếu vội hỏi: "Có điều gì?"

Giang Ngữ Tình suy tư, giải thích: "Có điều gia đình họ sẽ phải gánh nhân quả rất lớn, tôi sẽ nhờ đồng nghiệp điều tra thử."

Thẩm Tiếu Tiếu gật đầu như gà mổ thóc.

Mười mấy phút sau, Giang Ngữ Tình cất điện thoại, vẻ mặt hiện vẻ cảm thán: "Quả nhiên là vậy."

Khương Yếm cũng nhìn sang.

Giọng điệu của Giang Ngữ Tình rất nghiêm túc: "Vì Hề Quyết Vân là chủ nhân của trường năng lượng ở nhà tang lễ Nam Tạng, cô ấy và trường năng lượng có mối quan hệ cộng sinh nhưng cũng hạn chế lẫn nhau, vậy nên nhân quả giữa cô ấy với những người khác không thể lan ra ngoài, mà chỉ có thể bị giam trong cơ thể cô ấy."

"Nhưng giờ đây trường năng lượng đã biến mất, nhân quả giữa Hề Quyết Vân và ba người kia đã xuất hiện. Hơn nữa sau khi chết, Hề Quyết Vân đã gây ra cái chết cho quá nhiều người, khiến cô ấy gánh vác một khối lượng nhân quả khổng lồ. Dù chỉ là một phần nhỏ nhưng không phải người thường nào cũng có thể chịu đựng được."

"Chắc ba người kia đang khó chịu lắm, vai nặng trĩu, hô hấp khó khăn, bắt đầu gặp ác mộng, thậm chí còn phát sốt và nôn mửa."

"Cậu học sinh đó là người chịu nhân quả nhiều nhất."

Giang Ngữ Tình nói: "Số mệnh của cậu ta ở kiếp này sẽ xấu đi, luôn gặp ác mộng, làm gì cũng không thành, cơ thể dễ bị thương, gia đình nghèo khó. Chẳng có cách nào thoát khỏi chúng cả." Giang Ngữ Tình thở dài: "Họa từ miệng mà ra, nhân quả báo ứng, Cục Quản lý siêu nhiên sẽ không giúp giải quyết những vấn đề này."

"Nếu cậu ta không trả hết nhân quả trong kiếp này thì những kiếp sau phải trả tiếp."

"Mấy trang truyền thông vô đạo đức đăng tin không kiểm chứng cũng phải trả giá, tóm lại không cần gấp."

Khương Yếm gật đầu một cái.

Linh hồn Hề Quyết Vân đã hoàn toàn tan biến, dù cô ấy có làm gì sai thì chuyện của cô ấy cũng kết thúc ở đây rồi. Còn bây giờ, quả báo của ai thì người đó phải nhận.

"Trường năng lượng đã biến mất, linh hồn của những người bị nhốt trong đó có thể đi đầu thai."

Giang Ngữ Tình nói tiếp: "Ngày mai Cục Quản lý siêu nhiên sẽ tổ chức nghi lễ triệu hồi linh hồn, bù đắp cho những người bình thường và các nhà ngoại cảm đã chết trong đó. Cục dự tính sẽ bồi thường tiền cho người thân của họ, ngoài ra còn tăng mệnh cách kiếp sau cho những người đã chết."

Nghe vậy, Thẩm Hoan Hoan mở màn hình di động ra, tay thoăn thoắt đánh chữ, gửi tin nhắn trong nhóm.

"Tiền sẽ bồi thường, nhưng mệnh cách kiếp sau của người thường sẽ không tăng nhiều."

Nhìn thấy mấy câu này, Khương Yếm đã hiểu.

Thẩm Hoan Hoan nói có lý.

Nhà tang lễ Nam Tạng khá đặc biệt, tất cả những người bình thường đã chết trong đây đều biết rõ sự nguy hiểm của nó, nhưng họ vẫn muốn đi khiêu chiến.

Họ có thể rời đi, nhưng vì quá tham vọng và ảo tưởng, ai cũng tin rằng mình là người được chọn. Kết quả họ mất mạng, nói ra cũng chẳng tính là chết oan uổng.

Các nhà ngoại cảm mới là những người chết oan.

Họ chọn tiến vào trường năng lượng là vì muốn có thêm nhiều người được sống, vậy nên kiếp sau mệnh cách của họ sẽ được tăng thêm rất nhiều, họ sẽ được sinh ra trong một gia đình giàu có, bình an trưởng thành.

*

Sau khi trở về Giang Thành, mọi người theo Giang Ngữ Tình về Cục Quản lý siêu nhiên.

Cả ngày hôm nay rất bận rộn, buổi sáng tổ chức nghi lễ triệu hồi linh hồn, buổi chiều thì cơ quan chức năng đã công bố tên các liệt sĩ ở thôn Linh Nhân trên các phương tiện truyền thông, sau đó cả đám đi nhận tro cốt của Hề Quyết Vân, hoàn thành tâm nguyện của cô ấy.

Lúc này mặt trời vừa lướt qua đường chân trời, ánh nắng ấm áp chiếu vào đại sảnh tầng ba, vô số phòng livestream được hiển thị trên một màn hình khổng lồ cao vài mét, có vài phòng livestream lớn hơn chút nằm ở những hàng trên cùng, mấy phòng ấy là của người thuộc top hai mươi trong Cục Quản lý siêu nhiên.

Khương Yếm đã thấy màn ảnh của Mục Vọng.

Anh mặc chiếc áo trùm đầu màu đen kín mít, miệng ngậm con dao găm màu bạc, đang chạy nhanh trong rừng rậm. Vì tốc độ quá nhanh mà thậm chí còn xuất hiện dư ảnh, đồng đội của anh bị bỏ lại phía sau hơn mười mét, chẳng còn thấy người đâu, chỉ nghe tiếng vọng lại.

"Mẹ kiếp, Mục Vọng, chạy chậm chút đi."

"Anh hai ơi tôi biết cậu rất sốt ruột, nhưng có thể nghe kế hoạch tác chiến trước được không hả?"

"A… a… a… Tôi điên mất thôi, cậu chạy nhanh như vậy làm gì?"

Mục Vọng vừa chạy vừa quay đầu lại nói: "Phía sau có ong mật."

Đồng đội cạn lời: "Ong thôi mà, ong hút mật chứ có hút cậu đâu mà cậu chạy hả?"

Mục Vọng chỉ nói ngắn gọn như mọi khi: "Các anh không hiểu."

Vừa nói anh vừa giũ quần áo, có vài con ong rớt xuống.

Màn hình yên lặng.

Mục Vọng chưa từng gặp chuyện như vậy, anh chỉ cảm thấy đồng đội vẫn không hiểu, bèn nói thẳng: "Tôi thơm."

Màn hình lại yên lặng.

Khương Yếm cười khẽ, ánh mắt nhìn sang chỗ khác, bên cạnh vang lên tiếng lẩm bẩm của Thẩm Tiếu Tiếu: "Sao lại có người tự tin quá mức thế này?"

"Lại còn "tôi thơm" nữa chứ…"

Em nhí nhố nhại theo: "Tôi thơm ~"

Thẩm Hoan Hoan vội thọt cùi chỏ vào em gái: "Em đừng giỡn nữa, có khi thơm thật đó."

Thẩm Tiếu Tiếu suy nghĩ một hồi, thấy nghĩ cũng đúng, gật đầu đồng ý: "Có thể là nước hoa, xịt đúng loại ong mật thích."

Khương Yếm tỉnh bơ: "Là mùi thơm cơ thể."

"Khứu giác của động vật khá nhạy."

Thẩm Tiếu Tiếu: "…"

Ngu Nhân Vãn: "…"

Thẩm Hoan Hoan vội đẩy hai người về phía trước: "Nhanh lên, chúng ta đi xem nghi lễ triệu hồi linh hồn đi."

Lúc này Cục Quản lý siêu nhiên chưa có ai cả, Khương Yếm vừa nghĩ xếp hạng của Mục Vọng vừa đi theo Thẩm Hoan Hoan, đột nhiên nói: "Chị chưa có dịp hỏi, hai người có xếp hạng cao nhất trong Cục Quản lý siêu nhiên là ai vậy?"

Thẩm Tiếu Tiếu chớp chớp mắt: "Hả?"

Khương Yếm thấy vẻ mặt của Thẩm Tiếu Tiếu hơi lạ, bèn hỏi: "Sao thế?"

Thẩm Tiếu Tiếu ngẩng đầu bảo: "Hai người có xếp hạng cao nhất trong Cục Quản lý siêu nhiên đều thuộc sư môn của chị đấy."

Thẩm Hoan Hoan tiếp lời: "Không biết cũng bình thường."

Cô nàng giải thích giúp Khương Yếm:

"Đứng thứ hai là Hà quán chủ. Dù đã bảy tám năm không livestream, nhưng tuổi tác và những cống hiến của ông đều còn đó, nhất là năng lực dự đoán của ông, vì thế khi xếp hạng, chẳng ai muốn vượt qua ông cả, nên thứ hạng của Hà quán chủ luôn được giữ nguyên."

"Hạng nhất là một người tên Hà Thanh Phù."

Thẩm Hoan Hoan bảo: "Nghe nói bà ấy đã qua đời nhiều năm rồi, là sư tỷ của Hà quán chủ, trừ vài vị lãnh đạo lớn tuổi ra thì chẳng ai từng gặp bà ấy. Em chỉ nghe bảo bà ấy rất mạnh, là cục trưởng của Cục Quản lý siêu nhiên."

"Sau khi bà ấy chết, không ai lên làm cục trưởng nữa nên vị trí đó vẫn còn để trống tới giờ."

Ngu Nhân Vãn xen vào nói tiếp: "Hơn nữa bà ấy rất bí ẩn, không để lại hình ảnh gì hết, cũng chẳng ai biết năng lực của bà ấy là gì, hình như chỉ có Hà quán chủ biết."

"Có lẽ bà ấy là vũ khí bí mật của Cục Quản lý siêu nhiên, nhưng không hiểu sao lại đột ngột qua đời ở Bồng Lai."

Khương Yếm: "Chết rồi vẫn đứng đầu à?"

Thẩm Hoan Hoan đáp: "Đúng vậy, em nghe nói lúc còn sống bà ấy đã làm rất nhiều chuyện. Đôi khi xem bảng xếp hạng hồi lâu, em luôn có cảm giác." Cô nàng dừng lại, rồi nhẹ giọng nói tiếp: "Như thể bà ấy phải ở hạng nhất, hạng nhất là của bà ấy."

Khương Yếm gật đầu.

Nửa tiếng sau, nghi lễ triệu hồi linh hồn bắt đầu, linh hồn của các nhà ngoại cảm được triệu hồi trước, nhận được triệu hồi, các linh hồn đổ xô ùa vào đại sảnh, bay về phía căn phòng đang làm lễ.

Họ chẳng có thời gian để ngạc nhiên vì nhà tang lễ Nam Tạng được giải quyết nhanh tới vậy, giờ đây họ chỉ kịp nói lời từ biệt với gia đình, bạn bè và đồng nghiệp.

Không khí chia tay kéo dài khoảng mười phút.

Tả Đồ Nam và Trần Hi Từ - hai người bạn thân thiết cuối cùng cũng có thể gặp lại sau một khoảng thời gian dài, bà Bồng Lai nhìn mọi người bằng ánh mắt khoan dung, rồi nhìn chằm chằm Khương Yếm một lúc lâu, ánh mắt đầy cảm thán, còn có vẻ hoài niệm.

Sau chia tay là thăm dò ý kiến.

Tất cả các nhà ngoại cảm không liên quan đã rời đi, chỉ còn lại bọn người Khương Yếm, Giang Ngữ Tình cầm bút ghi âm lên, hỏi họ đã gặp chuyện gì trong đó, còn tâm nguyện gì không.

Hơn hai chục nhà ngoại cảm lần lượt kể lại sự việc.

Từ những lời kể, Khương Yếm đã biết họ vào các vai khác nhau, có người vào vai bà Lữ, có người đóng vai Lâm Tiểu Đường, có người đóng vai Sở Sở, Tiểu Yên. Tóm lại đều là những người đã chết ở thôn Linh Nhân.

Sau khi nghi lễ kết thúc, bà Bồng Lai gọi Khương Yếm lại, nắm tay cô vuốt nhẹ.

"Giống quá…"

Bà ấy nhìn Khương Yếm, giọng khẽ khàng: "Chị Thanh Phù không chết ở Bồng Lai, chị ấy sẽ đến tìm con, có lẽ bây giờ chị ấy đang trên đường đến tìm con."

"Con đừng quên chị ấy, con là người chị ấy thương nhất."

Khương Yếm ngẩn người, ngước mắt nhìn. Bà Bồng Lai cũng không đợi cô trả lời, mỉm cười hiền hòa với cô rồi thoát khỏi cơ thể người triệu hồi.

Một lúc lâu sau, Khương Yếm mới thở dài một hơi, quay người bước ra ngoài.

Cô ở lại Cục Quản lý siêu nhiên cũng chẳng làm gì, nhưng trong đại sảnh vẫn còn rất nhiều nhà ngoại cảm đang đợi cả đội các cô. Rất nhiều người trong họ còn có việc bận, chỉ là cố nán lại để gặp các cô, nhìn xong thì vội chạy đi làm việc.

Những người còn lại nhìn chằm chằm năm người các cô với ánh mắt rực lửa.

Sau vài giây, một cô bé trông giống như học sinh trung học ngập ngừng đưa túi bánh quy cho Khương Yếm: "Chị... chị có muốn ăn bánh không?"

Khương Yếm chau mày hỏi: "Vị gì thế?"

Cô bé học sinh lập tức trả lời: "Vị nam việt quất và sôcôla!"

Khương Yếm đưa tay nhận lấy, bảo: "Ăn."

Câu này giống như công tắc bật nguồn, ai nấy đều hào hứng mở balo ra, bắt đầu tặng quà.

"Phù văn này cô cần không?"

"Em mua bánh mousse, chị ăn không ạ? Ngon lắm đó!"

"Cô nếm thử món thịt lợn chiên giòn tôi làm đi, ai ăn cũng khen ngon cả đấy!"

"Tôi vừa được thưởng cái ngọc bài này, tôi tặng em được không?"

Chỉ vài phút ngắn ngủi, năm người bọn họ đã ôm một đống đồ trong tay. Cuối cùng Khương Yếm phải giơ tay ngăn lại, nói: "Đủ rồi đủ rồi, cảm ơn mọi người."

Thẩm Hoan Hoan cũng lên tiếng: "Thật sự đủ rồi, cảm ơn mọi người rất nhiều."

Thẩm Tiếu Tiếu không nói nên lời, miệng đầy thịt lợn chiên giòn, chỉ có thể gật đầu lia lịa.

Thấy họ không cầm nổi nữa, đám đông đang hào hứng mới dần bình tĩnh lại, vẻ mặt tiếc nuối cất quà đi.

Để tránh bị nhét quà nữa, Khương Yếm tạm biệt mọi người rồi bước nhanh ra cửa.

Nhưng vừa đi được mấy bước, mặt đất trong đại sảnh Cục Quản lý siêu nhiên bỗng rung lắc nhẹ.

Khương Yếm lập tức dừng lại.

Vài giây sau, mặt đất lại rung chuyển dữ dội hơn.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 247
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...