Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Đáng Ghét! Cô Ta Lại Ra Vẻ Nữa Rồi!

Chương 93

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Người đàn ông lực lưỡng phía sau thúc giục nói: "Sao lại không đi nữa?"

Mạnh Hận Thuỷ giật mình, khí thế đột nhiên yếu đi rất nhiều, cô ấy hơi hoang mang lo sợ nắm lấy lan can, cố gắng trấn định, tiếp tục lên tầng trên.

Quả nhiên đã xảy ra chuyện.

Cuộc điện thoại ngày hôm qua của Hứa Kim Hoa hoàn toàn nằm trong dự liệu của cô ấy, ngày chết của Mạnh Hướng Giang nên là vào mấy ngày nay, đáng lẽ lão ta nên chết sớm từ lâu rồi, bất kể là Thượng Đức Dân, Lý Dung Hải hay là Mạnh Hướng Giang, bọn họ nên chết sớm từ lâu! Nhưng giọng nữ xa lạ kia khiến cô ấy trằn trọc mất ngủ cả đêm, trong lòng cô ấy linh cảm có chuyện gì đó không ổn, nhưng lại không biết chuyện đến mức độ nào.

Nhưng hiện giờ cô ấy đã biết.

Trước đó gặp phải con chồn thành tinh kia thì cô ấy đã biết thế giới này còn huyền diệu hơn nhiều so với những gì cô ấy đã tưởng tượng, chuyện bình thường có cảnh sát quản lý, mà loại chuyện này ắt hẳn sẽ có những người chuyên môn quản lý, cô ấy dám làm dám chịu, cô ấy đã sớm chuẩn bị tinh thần chờ người tìm tới.

Nhưng không nên là hôm nay.

Không thể là hôm nay.

Hôm nay cô ấy phải về nhà, không thể chết, không thể bị bắt, cô ấy phải  đặt dấu chấm hết cho mọi chuyện trong hôm nay.

Tốc độ di chuyển của Mạnh Hận Thủy tăng nhanh, chỉ qua vài giây đã lên đến tầng 4, cánh cửa trên tầng 4 chỉ khép hờ, Mạnh Hận Thủy vô  thức liếc mắt nhìn một cái.

Có một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp đứng sau khe cửa, đẹp đến mức chỉ cần nhìn một cái cũng biết loại mỹ nhân này không nên xuất hiện ở đây.

Mạnh Hận Thuỷ đoán được thân phận của cô gái này, có phần chua xót nhắm mắt. Nhưng cô gái này không nói nhiều, chỉ ra hiệu lên tầng 5, ý chỉ cô ấy có thể đi rồi.

"Cô..."

Khương Yếm trực tiếp đóng cửa lại, chặn lời nói của Mạnh Hận Thuỷ ra ngoài cửa.

Hiện tại Mạnh Hận Thuỷ không có tâm tư nói chuyện với cô, cô cũng không muốn nghe, thân phận của cô bị phát hiện thì lát nữa Mạnh Hận Thuỷ tự nhiên sẽ đến tìm cô.

Mạnh Hận Thuỷ nhìn cánh cửa đã đóng lại, sau đó quay người nhìn hai người phía sau, nở nụ cười lịch sự rồi đi lên tầng 5.

Ngày hôm qua cô ấy đã kêu Hứa Kim Hoa chuyển thi thể Mạnh Hướng Giang về phòng, quả nhiên, khi đẩy cửa ra cô ấy đã thấy  Mạnh Hướng Giang đang nằm úp mặt xuống sàn phòng khách.

Vết máu trên mặt đất đã được lau sạch, khuôn mặt, bụng, đầu gối và nhiều bộ phận khác của Mạnh Hướng Giang đã chuyển sang màu đỏ sẫm do máu đông tụ lại, nhiều bộ phận trên thân thể cũng bắt đầu xuất hiện hiện tượng co cứng tử thi*, đôi mắt mở to như đang muốn biểu lộ nạn nhân đã phải chịu nhiều đau đớn trước khi chết đi.

Co cứng tử thi*: Giai đoạn co cứng tử thi (rigor mortis) diễn ra khoảng ba tiếng sau khi tử vong, nhưng độ cứng chỉ đạt tới mức cực đại 12 tiếng sau. Nơi bị co cứng đầu tiên là mặt, sau đó lan ra khắp thi thể.

Chàng trai nhân viên nhà tang lễ nhỏ giọng nói: "Giúp ông lão nhắm mắt lại đi."

Mạnh Hận Thuỷ ngồi xổm xuống, bởi vì đôi mắt là nơi đầu tiên xuất hiện hiện tượng co cứng tử thi, cho nên này thao tác cũng không đơn giản, cô ấy kéo mí mắt xuống tựa như đang lột vỏ quýt vậy, lớp da hệt như vỏ quả mỏng che tròng mắt lại.

Người đàn ông lực lưỡng phụ trách khiêng thi thể đã đi tới, anh ta thuần thục cõng Mạnh Hướng Giang trên người, thi thể không có máu nhẹ nhàng lắc lư, hai chân thõng xuống như hai que gỗ.

"Cô Mạnh muốn đến nhà tang lễ không?" Chàng trai nhân viên nhà tang lễ hỏi.

"Tôi không đi."

Sau đó có người vào theo thứ tự, Mạnh Hận Thuỷ nhìn theo hai người rồi xoay người đi đến chỗ TV trong phòng khách.

Cô ấy dùng tay thăm dò kẽ hở giữa TV và mặt tường, cẩn thận mò mẫm một lúc rồi rút ra một chiếc máy ghi âm nhỏ từ bên trong.

Sau đó, cô ấy lại bước đến ghế sô pha và lấy một chiếc cameras mini ở giữa kẻ hở của chiếc ghế.

Camera thứ hai nằm đằng sau đồ trang trí bằng gốm trong phòng ngủ.

Camera cuối cùng nằm trên trần nhà.

Mạnh Hận Thuỷ nhìn ba cái cameras trong tay, chậm rãi thở ra một hơi.

Camera trên trần nhà do Mạnh Chiêu Lâm lắp vào, bởi vì Mạnh Chiêu Lâm lo lắng camera liên kết với điện thoại di động sẽ có rủi ro, cho nên chiếc camera này chỉ có chức năng ghi hình nhưng lại không phản hồi thời gian thực tế về điện thoại di động, bởi vậy trước mắt Mạnh Chiêu Lâm còn chưa biết nguyên nhân tử vong cụ thể của Mạnh Hướng Giang, ông ta cũng không biết camera này đã bị cô ấy thu lại.

Ngoại trừ chiếc camera này ra thì số còn lại đều do cô ấy sắp xếp, thậm chí còn sắp xếp sớm hơn Mạnh Chiêu Lâm 3 ngày.

Vì vậy, cô ấy đã nắm rõ cách Mạnh Chiêu Lâm lắp camera trong phòng, cách ông ta gọi điện thoại cho Mạnh Hướng Giang, hướng dẫn ông lão cách mua nệm, đồng thời lập đi lập lại 4 chữ "Phúc Như Đông Hải", sợ Mạnh Hướng Giang mua sai nhãn hiệu nệm.

Đúng vậy, vụ án "con rắn giấu trong nệm" này từ đầu đến cuối đều là kế hoạch của cô ấy.

Kế hoạch này kéo dài trong 3 năm.

Ba năm này cô không ngừng tìm Hoàng Đại Tiên chứng thực, tìm kiếm những lão già phạm tội nhưng lại trốn thoát được ở thành phố Trường Hạ, trải qua một loạt thủ tục, xóa sạch mọi dấu vết có liên quan đến cô ấy, rồi cô ấy thông qua trung gian yêu cầu người bán nệm giao nệm đến cho những người đó.

Mấy lão đó tuy đã già nhưng vẫn thừa sức g**t ch*t vài con rắn nhỏ trong thời kỳ lột da, Hoàng Đại Tiên sẽ ra tay sau khi vật hiến tế bị giết, khiến cho những lão già đó chết vì toàn bộ máu trong cơ thể bị rút sạch.

Loại chuyện này chắc chắn sẽ không xảy ra một cách lặng lẽ.

Sau khi Mạnh Hận Thuỷ g**t ch*t lão già thứ 4 bằng phương pháp tương tự, thì cuối cùng Cục Công an thành phố Trường Hạ cũng bắt đầu lập án điều tra, nhưng bởi vì Mạnh Hận Thuỷ đã xóa sạch mọi dấu vết có liên quan đến mình, lại thêm sự có mặt của Hoàng Đại Tiên đã khiến cho cảnh sát nhiều lần bất lực trở về.

Mạnh Hận Thủy ngưng tay trong 1 năm.

Nửa năm trước, cô ấy lại hợp tác với Hoàng Đại Tiên, g**t ch*t lão già nhiều năm trước đã hãm h**p và sát hại một cô gái trẻ nhưng vẫn ung dung ngoài vòng pháp luật, cũng chính trong vụ án này, cuối cùng cảnh sát đã phát hiện ra điểm chung của tất cả các vụ án.

— Trước khi chết, tất cả các nạn nhân đều mua nệm cùng một nhãn hiệu.

Bởi vì chiếc nệm đó được xem là đồ dùng lúc sinh thời của nạn nhân nên đều bị thiêu hủy, hoặc có người tới nhà trước thu lại chiếc niệm đi, thế nên ngoại trừ nhãn hiệu nệm ra thì cảnh sát cũng chẳng có tin tức nào khác.

Bọn họ đã tra xét các nhãn hiệu trên thị trường nhưng lại không có nhãn hiệu này.

Cục Công An ngày nào cũng có vụ án mạng mới, vụ mới chồng lên vụ cũ, thành ra vụ án này tạm gác lại, một lần gác lại tận nửa năm.

Cho đến nửa tháng trước, cũng chính là khi cả nước tiến hành bầu cử các vị trí ủy viên chính trị, Cục Công An lại lần nữa nhận được thông tin báo án của nhân dân.

Có người báo ở một trong nhà xưởng cũ xuất hiện án mạng rất kỳ lạ, hai ông lão tử vong liên tiếp nhau, da người tựa như giấy trắng, lúc ẩn lúc hiện trên xương cốt.

Vì thế vụ án đã được lật lại.

Nhiều cảnh sát được cử đi điều tra các khu chợ xung quanh nhà xưởng cũ, lần này họ cũng phát hiện ra tấm nệm nhãn hiệu "Phúc như Đông Hải", tuy nhiên dù họ có mở ra hay mang về nhà để ngủ thì cũng không có chuyện gì xảy ra.

Cục Công An vốn đã muốn bỏ qua manh mối chiếc nệm nhưng Mạnh Chiêu Lâm lại đổi ý.

Ông ta chú ý nạn nhân tử vong đều là ông lão, thế nên ông ta lập tức nhớ đến ba mình. Ông ta suy nghĩ rất thông suốt, suy cho cùng thì ông ta chính là người dẫm lên tính mạng con gái ruột thịt để thăng chức, một đứa con gái mất tích thì còn một đứa nữa, lần này không đến con gái ruột thì ông ta có thể lợi dụng ba ruột mình cơ mà.

Thực tế thì ông ta cũng đã lợi dụng Mạnh Hướng Giang, gọi điện thoại, để ông lão mua nệm, thừa dịp Mạnh Hướng Giang ra ngoài thì gắn camera trên trần nhà phòng ngủ.

Tất cả mọi chuyện đều bị ghi lại bởi bút ghi âm và camera do Mạnh Hận Thuỷ sắp xếp từ trước.

Giờ đây, cô ấy cũng đã có đủ thông tin để vạch trần ba mình.

Vì báo thù cho Tô Tri Ngư.

Cũng vì báo thù cho Mạnh Xuân Hồng.

*

Sau khi sắp xếp tất cả đồ vật xong, Mạnh Hận Thuỷ gõ cửa phòng tầng 4.

Vốn cô ấy đã muốn chạy, nhưng lại cảm thấy cô gái kia cho cô ấy lên tầng 5 nhận xác Mạnh Hướng Giang, cũng cho cô ấy một đêm để xử lý hết thảy thì chắc chắn không sợ cô ấy chạy.

Một lát sau, Khương Yếm mở cửa ra.

Lúc này Thẩm Tiếu Tiếu đã ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, Thẩm Hoan Hoan cắt mấy đĩa hoa quả lên chiêu đãi khách, Ngu Nhân Vãn dời cái ghế dựa ngồi ở trong phòng ngủ ra ngồi, nửa người nhoài ra ngoài, em ấy đã tò mò nhưng lại sợ để cho người khác xui xẻo luôn để ý đến khoảng cách với mọi người.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 93
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...