Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chú Ơi, Lên Giường Nào!

Chương 137

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tại sao chứ? Tại sao khi biết người đó tôi lại đau lòng? Chẳng lẽ tôi có một quá khứ rất bi thương sao?

Thật kỳ lạ, dù tôi chỉ gặp người đó ở trong giấc mơ nhưng tại sao người đó lại có tác động lớn với tôi đến như thế?

Tôi có nên hỏi Vũ về sự tồn tại của người đó hay không?

Vì không thể nhớ và vì rất tò mò nên tôi đã hỏi Vũ rằng ngoài anh ra tôi có quen người đàn nào khác nữa không? Nhưng thái độ của Vũ rất kỳ lạ, khi tôi nói câu đó, ánh mắt anh tối lại, chỉ một vài giây sau đó anh lại thay đổi biểu cảm của mình trở nên vui vẻ rồi xoa đầu tôi.

"Đồ ngốc. Khi em sang Mỹ, em chỉ tiếp xúc và yêu mỗi mình anh thôi, ngoài ra không có ai hết. Em nhớ ra được điều gì đó sao? "

Nghe Vũ nói thế, tôi buồn rười rượi nhưng chỉ biết lắc đầu...

Liệu... người đó có thật không?

Người đó có tồn tại không? Hay chỉ là do tôi ảo tưởng...

Đôi lúc, tôi lại cảm thấy rất nhớ người đó... Nhớ da diết một người đàn ông mà tôi chưa từng gặp, cũng chẳng biết người đó đã từng hiện hữu trong đời tôi...

Tôi thật kỳ lạ... Những lúc như thế, tôi cảm thấy trái tim mình thực sự trống rỗng và cần ai đó lấp đầy...

Tôi đã từng nghĩ mình bị bóng đè hay có duyên âm, nhiều lúc tôi cũng vì tò mò mà lên mạng tìm hiểu nhưng có đọc mãi đọc mãi cũng không thấy có điểm giống mình. Chẳng lẽ tôi có vấn đề về tâm lý thật sao?

Tôi giấu Vũ về những hiện diện của người đàn ông đó trong giấc mơ của mình. Tôi không muốn khiến anh ấy lo lắng.

Ngày tái khám trở lại, bác sĩ nói tôi mắc chứng trầm cảm. khuyên tôi chăm sóc tốt bản thân, nên cởi mở và giao tiếp với những người khác, tránh để cảm xúc buồn chán đeo bám theo ngày tháng... nếu không sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe của con.

Tôi dù buồn nhưng rất lo lắng...

Một đất nước xa lạ, một trí nhớ đã mất, tôi không thân thuộc với người nào ở đây, thật khó để tìm thấy tiếng nói chung. Làm sao tôi có thể giao tiếp với người khác đây?

Vũ nói tôi đừng lo, anh ấy mua cho tôi một giá vẽ và những hộp màu đắt tiền, anh ấy nói tôi có thể ra sân nhà vẽ những thứ mà tôi muốn để giảm áp lực và giết thời gian.

Tôi rất vui!

Tôi rất thích vẽ, tôi thầm cảm ơn Vũ vì đã luôn dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất mà không đòi hỏi những thứ sâu hơn...

Đáng lẽ ra anh ấy có quyền đòi hỏi được tiếp xúc với cơ thể của tôi nhưng anh ấy không làm thế, anh ấy biết tôi luôn giữ khoảng cách nên cũng không nhanh mà tiến tới và rất tôn trọng tôi.

Vũ không cho tôi đi làm thêm mà ở nhà dưỡng thai, mỗi buổi sáng tôi thường hay ngồi trước sân nhà mình để vẽ. Lúc cầm cọ, tôi không biết mình phải vẽ cái gì...

Sau khi nghĩ ngợi một hồi, không hiểu sao, đôi tay tôi lại tự động di chuyển, những đường nét rất đẹp đẽ ngay tức khắc hiện ra...

Tôi đang vẽ người đàn ông đó, người đàn ông mà tôi gặp trong giấc mơ của mình.

Hôm qua tôi mơ

thấy mình cầm bông hoa hồng tới tặng cho anh ấy, vì hái hoa mà tôi để bàn tay mình chảy máu.

Thật kỳ lạ... tôi từng yêu người đàn ông đó đến như vậy sao?

Tôi cảm nhận người đàn ông đó vô cùng đẹp nhưng tôi lại chẳng thể nhớ ra mặt của anh ấy. Thế nên những bức ảnh của tôi luôn bị khuyết đi gương mặt.

Dần dần, cạnh nhà tôi có một người mới chuyển đến, cô ấy là người gốc Việt và có tên tiếng anh là Lily. Khi thấy tôi cùng với giá vẽ trước sân nhà, cô ấy đã chủ động làm quen và hay bám lấy tôi, còn rủ tôi đi mua sắm.

Tuy rằng tôi không có hứng thú với việc mua sắm nhưng việc làm thân với hàng xóm là một điều tốt thế nên tôi hay cố gắng nói chuyện cùng cô ấy dù chủ đề nói chuyện toàn không phải là những vấn đề tôi thích. Ít ra khi làm điều đó tôi cảm thấy mình không đơn độc.

Ngày hôm nay, Lily sẽ rủ tôi tới hội chợ, cô ấy nói có rất nhiều đồ đang được giảm giá ở đó. Lily vô cùng hào hứng còn tôi thì không...

Nói thế nào nhỉ, tôi luôn có một thái độ bất cần đối với mọi việc, ngay cả Vũ tôi cũng thể hiện rất xa cách và khó gần. Tôi cũng không biết tại sao lại như thế, có lẽ đó là lý do khiến tôi trở nên xa lạ với mọi người. Bình thường tôi cũng vô cùng ít nói. Cũng may tôi gặp được Lily, cô nàng mang một tính cách trái ngược hoàn toàn với tính cách của tôi, cô nàng năng nổ hoạt bát và nói chuyện rất duyên. Mỗi lần đi cùng tôi cô ấy đều nói rất nhiều.

Cô nàng đối xử với tôi như trẻ con, nắm chặt tay tôi như thể sợ tôi bị lạc. Ánh mắt của cô ấy khi vừa tới hội chợ liền sáng bừng lên, cô ấy mua rất nhiều đồ, giống hệt như hận không thể mang cả cái hội chợ đó về nhà vậy.

Tôi tùy ý chọn một chiếc khăn quàng màu đỏ, sau đó Lily cứ kéo tay tôi tới hết chỗ này tới chỗ khác để nhặt đồ giảm giá. Tôi đành cười khổ đi theo Lily. Những thứ này tôi không hề thiếu, Vũ luôn mua cho tôi rất nhiều, còn toàn là đồ hiệu nên tôi không hề để tâm tới những món đồ này.

Hội chợ đông nghịt người, càng lúc càng đông, tôi và Lily cố gắng chen chúc khỏi đám đông đang càng lúc càng nhiều này.

Trong lúc luồn lách khỏi hàng nghìn người, tôi bỗng dưng thấy một bóng dáng quen thuộc lướt qua...

Chỉ 0,1 giây thôi mà...

Tại sao tim lại giá buốt thế này nhỉ?

Tại sao nước mắt lại trào dâng nhỉ?

Bóng dáng đó thật quen thuộc...

Bờ lưng đó... giống hệt người đàn ông tôi gặp hằng đêm trong mơ.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 137
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...